KHÚC NIỆM TỪ
Qua nhà đọc bài thơ hoa Ti gôn hay quá lại buồn ... làm Pác nhớ lại lúc đi học hay ép Ti gôn vào tập. Chúc cháu vui và sáng tác thật nhiều nhe.
CHIA ĐÔI MẢNH VỠ TI GÔN Màu mực ngày xưa còn đọng đầy Mà sao người cũ biệt ngàn mây Để cho sương muối giăng đầu núi Để dòng lệ tủi chiều Thu bay Mực xưa còn thắm trang thơ đầu Mà người năm ấy về nơi nao Để vườn thơ vắng tình hư ảo Để sầu áo não Thu phai màu Mực xưa còn vẽ đôi tim mộng Ti Gôn vỡ vụn loang lệ hồng Thu tím vần thơ màu li biệt Tựa đề vĩnh quyết chia đôi lòng
Khúc Niệm Từ 18/11/2010
MẢNH VỠ TI GÔN
Màu hoa huyết vỡ hay tim vỡ
Mộng lỡ duyên đầu lạc mất nhau
Mỗi độ mùa sang Ti Gôn vẫn
Chia đôi nửa trái tim phai màu
Ai ghép giùm tôi hai mảnh tim
Để chiều mây tím không mỏi tìm
Để tình thơ vẫn như màu nhớ
Một thuở vần thơ với bình yên
Chiều nao nhìn lối Thu mơ xưa
Và người xưa ấy về hay chưa
Mà sao rưng rức rừng mưa khóc
Mỏi mắt Nai buồn theo mấy mùa
Giọt đọng u buồn cánh Ti Gôn
Màn sương trắng xóa luồn qua hồn
Ti Gôn đã vỡ chiều li biệt
Tiết Đông trở giấc buốt lòng đơn
lathuphai
Trích đoạn: lathuphai
CHIA ĐÔI MẢNH VỠ TI GÔN Màu mực ngày xưa còn đọng đầy Mà sao người cũ biệt ngàn mây Để cho sương muối giăng đầu núi Để dòng lệ tủi chiều Thu bay Mực xưa còn thắm trang thơ đầu Mà người năm ấy về nơi nao Để vườn thơ vắng tình hư ảo Để sầu áo não Thu phai màu Mực xưa còn vẽ đôi tim mộng Ti Gôn vỡ vụn loang lệ hồng Thu tím vần thơ màu li biệt Tựa đề vĩnh quyết chia đôi lòng
Khúc Niệm Từ 18/11/2010
MẢNH VỠ TI GÔN
Màu hoa huyết vỡ hay tim vỡ
Mộng lỡ duyên đầu lạc mất nhau
Mỗi độ mùa sang Ti Gôn vẫn
Chia đôi nửa trái tim phai màu
Ai ghép giùm tôi hai mảnh tim
Để chiều mây tím không mỏi tìm
Để tình thơ vẫn như màu nhớ
Một thuở vần thơ với bình yên
Chiều nao nhìn lối Thu mơ xưa
Và người xưa ấy về hay chưa
Mà sao rưng rức rừng mưa khóc
Mỏi mắt Nai buồn theo mấy mùa
Giọt đọng u buồn cánh Ti Gôn
Màn sương trắng xóa luồn qua hồn
Ti Gôn đã vỡ chiều li biệt
Tiết Đông trở giấc buốt lòng đơn
lathuphai
ĐÔI CÁNH TI GÔN
Người về bên ấy mộng thành đôi
Đẹp bóng vu qui về với đời
Em vui hạnh phúc bên người mới
Xác pháo bay hồng rợp khắp nơi
Tiếng pháo vu qui rớt ngập lòng
Một chiều sương lạnh gió đông phong
Tiển người em gái về lầu cát
Xây đời hạnh phúc mới bên chồng
Đôi mảnh Ti gôn đã vỡ rồi
Cánh hoa đã vỡ mộng thành đôi
Ti gôn vờ vụng tan thành huyết
Gió lạnh vô tình buốt lòng tôi!
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 22:55:45 bởi ngocduythanh >
CHIA ĐÔI MẢNH VỠ TI GÔN Màu mực ngày xưa còn đọng đầy Mà sao người cũ biệt ngàn mây Để cho sương muối giăng đầu núi Để dòng lệ tủi chiều Thu bay Mực xưa còn thắm trang thơ đầu Mà người năm ấy về nơi nao Để vườn thơ vắng tình hư ảo Để sầu áo não Thu phai màu Mực xưa còn vẽ đôi tim mộng Ti Gôn vỡ vụn loang lệ hồng Thu tím vần thơ màu li biệt Tựa đề vĩnh quyết chia đôi lòng Khúc Niệm Từ 18/11/2010 MẢNH VỠ TI GÔN Màu hoa huyết vỡ hay tim vỡ Mộng lỡ duyên đầu lạc mất nhau Mỗi độ mùa sang Ti Gôn vẫn Chia đôi nửa trái tim phai màu Ai ghép giùm tôi hai mảnh tim Để chiều mây tím không mỏi tìm Để tình thơ vẫn như màu nhớ Một thuở vần thơ với bình yên Chiều nao nhìn lối Thu mơ xưa Và người xưa ấy về hay chưa Mà sao rưng rức rừng mưa khóc Mỏi mắt Nai buồn theo mấy mùa Giọt đọng u buồn cánh Ti Gôn Màn sương trắng xóa luồn qua hồn Ti Gôn đã vỡ chiều li biệt Tiết Đông trở giấc buốt lòng đơn lathuphai ĐÔI CÁNH TI GÔN Người về bên ấy mộng thành đôi Đẹp bóng vu qui về với đời Em vui hạnh phúc bên người mới Xác pháo bay hồng rợp khắp nơi Tiếng pháo vu qui rớt ngập lòng Một chiều sương lạnh gió đông phong Tiển người em gái về lầu cát Xây đời hạnh phúc mới bên chồng Đôi mảnh Ti gôn đã vỡ rồi Cánh hoa đã vỡ mộng thành đôi Ti gôn vờ vụng tan thành huyết Gió lạnh vô tình buốt lòng tôi! Ngọc Duy Thanh
VỠ ĐÔI
Ta về nhặt xác Ti Gôn
Vỡ tan đôi mảnh để hồn đơn côi
Tím màu sắc cũ chiều trôi
Không ai lưu luyến xa xôi những chiều
Rừng Thu trút lá đìu hiu
Bóng ngày xa ấy như diều bay xa
Xổ lồng con sáo sang qua
Bờ mơ mộng thắm lệ sa dõi về
Ưu tư buồn thãm não nề
Nhìn màn sương chắn lời thề gãy đôi
Ti Gôn nay đã đi rồi
Màu phai huyết lệ lẻ loi độc hành
Chim uyên một chiếc trên cành
Gọi sầu nơi ấy lệ quanh mõi tìm
Tàn canh sương rớt ngoài hiên
Trong lòng nức nở nỗi niềm buồn heo mây
Ti Gôn có về Xuân nay
Có còn hồng thắm để ai tự tình
Ti Gôn cánh mộng mơ xinh
Vì đâu nên nỗi chia tình vỡ đôi
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 00:03:45 bởi khucniemtu >
Trích đoạn: khucniemtu
VỠ ĐÔI
Ta về nhặt xác Ti Gôn
Vỡ tan đôi mảnh để hồn đơn côi
Tím màu sắc cũ chiều trôi
Không ai lưu luyến xa xôi những chiều
Rừng Thu trút lá đìu hiu
Bóng ngày xa ấy như diều bay xa
Xổ lồng con sáo sang qua
Bờ mơ mộng thắm lệ sa dõi về
Ưu tư buồn thãm não nề
Nhìn màn sương chắn lời thề gãy đôi
Ti Gôn nay đã đi rồi
Màu phai huyết lệ lẻ loi độc hành
Chim uyên một chiếc trên cành
Gọi sầu nơi ấy lệ quanh mõi tìm
Tàn canh sương rớt ngoài hiên
Trong lòng nức nở nỗi niềm buồn heo mây
Ti Gôn có về Xuân nay
Có còn hồng thắm để ai tự tình
Ti Gôn cánh mộng mơ xinh
Vì đâu nên nỗi chia tình vỡ đôi
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
AI VÔ TÌNH LÀM VỠ CÁNH TI GÔN
Gì đâu một nỗi hừng hờ
Ti gôn ngày ấy bây giờ vỡ đôi
Niệm Từ như áng mây trôi
Mây không hẹn ước mây trôi vô tình
Đêm nay ai hiểu cho mình
Một vần trăng khuyết mộng tình vỡ tan
Bơ vơ giữa chốn mây ngàn
Tìm em đã thấy nhưng tan nát lòng
Xin trời giảm bớt đông phong
Xin cho con được một lòng thủy chung
Ngàn năm một cuộc trùng phùng
Cuộc vui chưa trọn tình chung lỡ làng
Tình đời sao lắm trái ngang
Sao trời suôi nở phủ phàng nhau chi
Cơ cầu một cuộc tình si
Ti Gôn cánh mộng ra đi không về
Để hồn còn mãi lê thê…
Ngọc Duy Thanh
19/11/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 15:09:39 bởi ngocduythanh >
VỠ ĐÔI
Ta về nhặt xác Ti Gôn
Vỡ tan đôi mảnh để hồn đơn côi
Tím màu sắc cũ chiều trôi
Không ai lưu luyến xa xôi những chiều
Rừng Thu trút lá đìu hiu
Bóng ngày xa ấy như diều bay xa
Xổ lồng con sáo sang qua
Bờ mơ mộng thắm lệ sa dõi về
Ưu tư buồn thãm não nề
Nhìn màn sương chắn lời thề gãy đôi
Ti Gôn nay đã đi rồi
Màu phai huyết lệ lẻ loi độc hành
Chim uyên một chiếc trên cành
Gọi sầu nơi ấy lệ quanh mõi tìm
Tàn canh sương rớt ngoài hiên
Trong lòng nức nở nỗi niềm buồn heo mây
Ti Gôn có về Xuân nay
Có còn hồng thắm để ai tự tình
Ti Gôn cánh mộng mơ xinh
Vì đâu nên nỗi chia tình vỡ đôi
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
AI VÔ TÌNH LÀM VỠ CÁNH TI GÔN Vì đâu một nỗi hừng hờ Ti gôn ngày ấy bây giờ vỡ đôi Niệm Từ như áng mây trôi Mây không hẹn ước mây trôi vô tình Đêm nay ai hiểu cho mình Một vần trăng khuyết mộng tình vỡ tan Bơ vơ giữa chốn mây ngàn Tìm em đã thấy nhưng tan nát lòng Xin trời giảm bớt đông phong Xin cho con được một lòng thủy chung Ngàn năm một cuộc trùng phùng Cuộc vui chưa trọn tình chung lỡ làng Tình đời sao lắm trái ngang Sao trời suôi nở phủ phàng nhau chi Cơ cầu một cuộc tình si Ti Gôn cánh mộng ra đi không về Để hồn còn mãi lê thê… Ngọc Duy Thanh 19/11/2010
@ À há ? Giỡn tí cho vui thơ ạ !
CHẲNG PHẢI LÀ ...
Ti Gôn màu sắc phai phôi
Màu thơ đâu phải màu tôi để sầu
Thiên Hà vừa bước qua cầu
Tương Giang gửi lại vần sâu về người
Vườn thơ ngày ấy xa rồi
Chỉ còn nhân ảnh lá rơi bên thềm
Thiên Hà hờ hững về miền
Bến Tương đổ hẹn với niềm riêng tư
Bây giờ Đông phủ tà dư
Tuyết rơi trắng xoá sương mùa giăng ngang
Để sông Nhật Lệ chảy hàng
Rơi và nỗi nhớ cung đàn chùng dây
Đứt rồi làm sao liền đây
Đàn ơi thổn thức phím say nửa vời
Đông sầu cánh nhạn chơi vơi
Lạc nhau giấc mộng vỡ đôi tim hồng
Ti Gôn tách nửa cõi lòng
Không còn sum hợp bến sông hai bờ
Dòng sông chảy xiết lững lờ
Niệm Từ Khúc lạc vẩn vơ chỉ là ...
Biết mình không phải Thiên Hà
Nên lời nhạc lạnh giã* - xa vần chờ
Chúc người tròn giấc mộng mơ
Khúc Niệm Từ chỉ vu vơ ... chỉ là ...
Cánh sầu đơn lẻ nhạn qua
Chim bay lẻ bạn để xa** ... cho người***
Chúc ngày nắng mới đẹp tươi
Trăm năm hạnh phúc đẹp đôi đấy mà ...
Cứ vui đừng trách người xa
Khúc Niệm Từ chẳng phải Thiên Hà trong mơ
Khúc Niệm Từ
(Nhớ người nọ ... lại gọi người này... ngộ quá hơ hơ ... ???) - Em nói giỡn ờ ! Hi hi hi ... * giã = giã từ, giã biệt , từ giã.
** xa = mình xa.
*** cho người = người vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 14:47:27 bởi khucniemtu >
SẦU AI
Em chưa kịp về bến sông Tương
Sóng biếc chiều nay có vấn vương
Bến đợi trời thu buồn trút lá
Mà người năm cũ còn đâu thương ?
Em đã xa rồi mấy dặm đường
Mây trôi nhè nhẹ nhường sau sương
Kinh cầu Từ Niệm khúc vô thưởng
Vẳng tiếng chuông chùa nhớ cố hương
Thu đã đi qua nhớ bóng ngà
Đông về buốt giá lạnh chiều sa
Sương sầu trắng xoá màu ai nhớ
Đã lỡ khúc xuân nhạc ý chờ
Ai đứng bên bờ nặng mi cay
Sương tuôn giọt dắn đày giọt dài
Mưa thu tí tách hờn trăng tủi
Chất chứa bao sầu ai biết ai !
Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2013 23:07:57 bởi khucniemtu >
Không đề
Bao năm đón chào...... sắc thu sang
Lại khóc thu đi........ duyên bẽ bàng
Chiếc lá còn rơi............ trong ký ức
Tim ai thổn thức.... dưới mây ngàn
Biệt ly đã nhuộm..... màu thương nhớ
Tình cũ phai mờ......lệ chứa chan
Người hỡi một lần..... xin gặp lại
Để ta nhắm mắt....chốn thiên đàng
-------- CÓC 20/11/2010 ----------- tramaha
TẢN MẠN CHIA XA
Chao lá Thu nghiêng cành bẽ bàng
Đông về lùa vội tuyết lòng sang
Giá băng vần lạnh tràn niềm nhớ
Đêm trắng đèn khuya nến lụn tàn
Lối cũ Thu xưa lã tã bay
Màu mây tím rủ mộng lưu đày
Tình không về ... nửa Trăng quên hẹn
Lỡ giấc mơ tàn ... mộng với ai !
Xuân nay người có về hay không
Đường xưa trải nắng vẫn màu hồng
Câu thơ dang dỡ chờ vần kết
Bài thơ chưa hết dệt sầu Đông
khúc Niệm Từ
Thơ Tím
Thức
để làm chi khi chữ ngú
Ngủ từ kỷ niệm
tím trong thơ
Tím như sắc úa
đời không nắng
Thức
để buồn thêm nỗi đợi chờ
Em thức cho hồn thao thức mãi
Như vầng trăng
thức đã bao thu
Nhưng tin xa vắng
càng xa vắng
Người đến rồi đi
chẳng giã từ
Đời như mây khói
tình như gió
Gió thoảng mây buồn
hợp chút tan
Thơ tím
mây buồn
thêm cũng vậy
Dẫu là thơ lụa thiếu tay đan ...
gqm
TÍM THƠ
Ngủ
mãi trong mơ chữ mong chờ
Thức sầu dằn dặt
bóng trăng thơ
Tím lên sắc lá
màu thu nhớ
Ngủ
để vùi quên nỗi đợi chờ
Thức
buồn canh vắng dài trăn trở
Vớ vẩn cung sầu
lỡ nhịp tơ
Giấc ngủ mơ màng
trong ảo vọng
Thức
tình chưa tĩnh sầu trơ vơ !
Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2013 23:33:52 bởi khucniemtu >
Trích đoạn: khucniemtu
@ À há ? Giỡn tí cho vui thơ ạ !
CHẲNG PHẢI LÀ ...
Ti Gôn màu sắc phai phôi
Màu thơ đâu phải màu tôi để sầu
Thiên Hà vừa bước qua cầu
Tương Giang gửi lại vần sâu về người
Vườn thơ ngày ấy xa rồi
Chỉ còn nhân ảnh lá rơi bên thềm
Thiên Hà hờ hững về miền
Bến Tương đổ hẹn với niềm riêng tư
Bây giờ Đông phủ tà dư
Tuyết rơi trắng xoá sương mùa giăng ngang
Để sông Nhật Lệ chảy hàng
Rơi và nỗi nhớ cung đàn chùng dây
Đứt rồi làm sao liền đây
Đàn ơi thổn thức phím say nửa vời
Đông sầu cánh nhạn chơi vơi
Lạc nhau giấc mộng vỡ đôi tim hồng
Ti Gôn tách nửa cõi lòng
Không còn sum hợp bến sông hai bờ
Dòng sông chảy xiết lững lờ
Niệm Từ Khúc lạc vẩn vơ chỉ là ...
Biết mình không phải Thiên Hà
Nên lời nhạc lạnh giã* - xa vần chờ
Chúc người tròn giấc mộng mơ
Khúc Niệm Từ chỉ vu vơ ... chỉ là ...
Cánh sầu đơn lẻ nhạn qua
Chim bay lẻ bạn để xa** ... cho người***
Chúc ngày nắng mới đẹp tươi
Trăm năm hạnh phúc đẹp đôi đấy mà ...
Cứ vui đừng trách người xa
Khúc Niệm Từ chẳng phải Thiên Hà trong mơ
Khúc Niệm Từ
(Nhớ người nọ ... lại gọi người này... ngộ quá hơ hơ ... ???) - Em nói giỡn ờ ! Hi hi hi ... * giã = giã từ, giã biệt , từ giã.
** xa = mình xa.
*** cho người = người vui
GHÉP LAI MẢNH TÌNH TÔI
Tôi về ghép lại mảnh Ti Gôn
Lấy máu tim tôi giữ sắc màu
Lạy trời đôi cánh Ti Gôn ấy
Nhờ máu tim tôi liền thành đôi
Tặng lại em đôi cánh Ti Gôn
Đã ép trong tim sống lại rồi
Mong em đem cánh Ti Gôn ấy
Dạo lại cung đàn nhạc khúc xưa
Tôi muốn được nghe tiếng đàn em
Rót vào lòng tôi chiều thu sang
Và chiều thu ấy xây lầu mộng
Mơ một mùa trăng, trăng của tôi
Đàn ơi! đừng nhắc bến sông Tương
Khơi lại làm chi nổi đoàn trường
Bến Tương đổ hẹn trong chiều nhớ
Vạn lý sầu lên vạn lý mây
Ai tách làm chi mảnh tim hồng
Để tình chết ngất một chiều đông
Ai đem tuyết trắng màu tang bạc
Chặn lối mây hồng tiết đông phong
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 20:00:16 bởi ngocduythanh >
GHÉP LAI MẢNH TÌNH TÔI
Tôi về ghép lại mảnh Ti Gôn
Lấy máu tim tôi giữ sắc màu
Lại trời đôi cánh Ti Gôn ấy
Nhờ máu tim tôi liền thành đôi
Tặng lại em tôi cánh Ti Gôn
Đã ép trong tim sống lại rồi
Mong em đem cánh Ti Gôn ấy
Dạo lại cung đàn nhạc khúc xưa
Tôi muốn được nghe tiếng đàn em
Rót vào lòng tôi chiều thu sang
Và chiều thu ấy xây lầu mộng
Mơ một mùa trăng, trăng của tôi
Đàn ơi! đừng nhắc bến sông Tương
Khơi lại làm chi nổi đoàn trường
Bến Tương đổ hẹn trong chiều nhớ
Vạn lý sầu lên vạn lý mây
Ai tách làm chi mảnh tim hồng
Để tình chết ngất một chiều đông
Ai đem tuyết trắng màu tang bạc
Chặn lối mây hồng tiết đông phong
Ngọc Duy Thanh
TIẾNG LÒNG
Làm sao ghép lành mảnh Ti Gôn
Màu huyết mơ phai giữ sắc hồn
Tách rời đôi cánh Ti Gôn ấy
Chia mảnh tim thơ hoài cô đơn
Làm sao ghép được cánh Ti Gôn
Đã vỡ tan ra hai mảnh hồn
Làm sao đem cánh Ti Gôn ấy
Để lên phím nhạc khảy cung đờn
Người muốn được nghe tiếng ai đàn
Rót vào lòng lạnh chiều Đông sang
Những chiều Đông cuối trời rét mướt
Tuyết đóng thành băng chia lối ngàn
Cung đàn réo rắc bến sông Tương
Khơi lại bao thương nỗi đoạn trường
Tách bến xa bờ không mong gặp
Vạn lý xa rồi - thôi vấn vương !
Ai tách chia hai mảnh tim hồng
Để tình giá buốt theo chiều đông
Ai đem băng tuyết phủ đường nhớ
Chặn lối mơ về chiều đông phong
Đàn ơi ...
Tiếng lòng ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 02:09:12 bởi JENIFER >
BÂNG KHUÂNG
Ta về ghép mảnh tím mơ
Gió xưa bụi cuốn mây mờ nhân gian
Tím xưa tan tác đồi hoang
Rừng Thu nay vắng cung đàn tình thâm
Hai tay nhặt lá âm thầm
Ghép vần thơ dỡ dang lòng bâng khuâng
THƠ THƠ
Thu tặng em vần thơ màu tím
Tím tình mơ một thủa trường thơ
Tuổi mười ba mười bốn bấy giờ
Vô tư quá mười lăm còn bỡ ngỡ
Lưu bút màu tím thơ còn nhớ
Vần vui buồn mới tập tễnh làm thơ
Luật chưa thông vần ý cứ ngu ngơ
Cấm bút viết vu vơ rồi đắc ý
Và ngày Hai Mươi tháng Mười Một nì
Cùng bạn bè bút chì ghi nháp giấy
Thơ của tui này này xem đi đấy
Có hay không để lấy làm báo tường
Chữ tròn vo ngày ấy trông quá thương
Không nghiêng đổ như vệt đường lang bạt
Chiều nay nắng đi qua trường xưa nhạt
Khúc ve sầu không hát vì sang Đông
Hạ qua rồi tháng mấy cất vào lòng
Vần thơ ngỏ ai bâng khuâng còn nhớ
Bao mùa sang - Mùa thương nào trăn trở
Mà Thu đầy xác lá ngập tình thơ...
Ta trở về miền kí ức bơ vơ
Vần thơ ấm chiều Đông lòng vẫn lạnh
Giá buốt nào hông khô làn mi mảnh
Ướt sũng ngày xa ấy biệt trời mây
Mưa chiều nay Đông lạnh dáng thơ gầy...
Poem
@ Tặng Nhóc có đôi mắt to buồn vời vợi xa xăm lặng câm âm thầm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 15:50:14 bởi poem >
Trích đoạn: khucniemtu
BÂNG KHUÂNG
Ta về ghép mảnh tím mơ
Gió xưa bụi cuốn mây mờ nhân gian
Tím xưa tan tác đồi hoang
Rừng Thu nay vắng cung đàn tình thâm
Hai tay nhặt lá âm thầm
Ghép vần thơ dỡ dang lòng bâng khuâng
MẢNH TÌNH
Về đâu mảnh tím mơ ngày ấy
Gió bụi mây mờ đã cuốn trôi
Đồi hoang tan tác rừng xưa nhớ
Còn đâu nhạc khúc điệu mong chờ
Dang vỡ rồi sao mảnh tím mơ
Gió thu cuối ngọn rơi thững thờ
Làm sao nhặt đủ lá rừng thu nhớ
Để ghép liền nhau hai mảnh thơ
Đứng ở rừng xưa ngắm đồi hoang
Giữa gió heo mây cuối nắng ngàn
Một bóng lom khôm người nhặt lá
Để ghép tim hồng đã dở dang!
Lá vàng sót lại cuối thu sang
Ghép được vần thơ đã gảy ngang?
Bâng khuâng một bóng rừng thu vắng
Bóng dáng trang đài đang thở than!
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 19:45:02 bởi ngocduythanh >
BÂNG KHUÂNG Ta nhớ người sao người còn xa mãi Ta trông người, người biệt bóng mù sương Ta lang thang nẽo khắp nhừng con đường Nhưng nào thấy em người trong mộng! Ngọc Duy Thanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: