Lời cho em
ĐƯA ĐÒ Em gọi anh là kẻ đưa đò Đưa các cô theo thuyền về bến đó Trách móc rằng đàn ông hay trăng gió Hết theo đuổi người này lại bám gót kẻ kia Cũng có thể một hôm quên mất đường về Để cho ai mãi ngồi chờ…ngồi đợi Dẫu thời gian, không gian xa vời vợi Vẫn một tấm lòng…son sắc thủy chung
Không có đâu em - đừng trách móc lạnh lùng Anh nào có đưa ai qua cầu, qua cống Chỉ là tính anh: hiền lành, bay bổng Nên thả chút hồn lãng mạn mà thôi Người ta cuối cùng …cũng có chốn có nơi Anh nào đâu dám níu quần, giữ váy Nhìn từ xa tưởng lả lơi đến vậy Nhưng nếu đến gần - em chẳng thấy gì hơn Ngoài những câu đùa, câu nói bông lơn Để cuộc đời thêm nụ cười, sức sống Nếu là kẻ đưa đò … chắc rằng anh lóng ngóng Làm rớt người giữa cơn sóng tình yêu R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2024 04:00:38 bởi Ct.Ly >
Xếp xó Tôi muốn làm bài thơ cho em Có lá, có hoa, sắc màu, ánh nắng Thơ dịu dàng như dáng em đằm thắm Cũng ngọt ngào, cũng rung động con tim Nhưng sợ rằng đời sẽ chẳng bình yên Làm xáo trộn những tự nhiên vốn có Thôi! cuối cùng... đành phải đem xếp xó Lẳng lặng một mình ai vò võ...chờ trông....
Trăng Chờ Ánh trăng bên cửa sổ Gió đêm lạnh buốt lòng Trăn trở hoài chưa ngủ Nằm suy nghĩ viển vông Nhìn trăng tròn vành vạnh Gió reo như lời thề Hình bóng em còn đó Người đi sao chưa về Đêm dài nằm thao thức Trăng sáng cũng nhạt nhòa Cũng như tình ta vậy Gần nhau rồi cũng xa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: