Ô hay buồn vương cây ngô đồng !
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
DaQuyMong 21.08.2006 17:26:42 (permalink)
Bắt đầu một tuần làm việc thật nhàm chán. Nói như người đã báo cáo chuyên đề Văn hoá ứng xử cho cơ quan sáng thứ 7 vưa qua là "Bất hạnh"
. Bất hạnh vì đến cơ quan với tư thế cực kỳ không hào hứng. Không biết tối nay về nhà có gặp thêm 1 khuôn mặt khó chịu nào nữa không - Để cho tuần này thêm phần bất hạnh. À, đúng là chả phải ước, sáng nay mở Yahoo Mess cũng thế. Sao thế nhỉ? Chính xác là sao nào đang chiếu vào mình tuần này đây? Hy vọng là nó chỉ thoảng qua, xẹt ngang mình.
Uống một ly trà Lipton, cả buổi chiều cứ chơi vơi lạ.
Thật ra mình đang muốn gì đây ?
Ngay tại đây, thời khắc này mình muốn bỏ công việc này, trở về ngay xó núi làm một kỳ nghỉ vô thời hạn với gia đình. Không bất cứ gì, net là một ví dụ điển hình. Hoặc giả viển vông một tý thì chỉ như gió núi, phiêu dạt bốn phương.
Chán ghét nhiều thứ không thể bút mực nào tả xiết. Ngồi họp lại đọc được 1 bài viết. Phải, rồi thì cũng chỉ như chuyến xe tang qua phố.
#16
    DaQuyMong 21.08.2006 17:31:16 (permalink)
    @ CDKT-NMQ: bấm nhầm nên post thành trả lời bài của Bác. Bác đến chơi nhà cứ tự nhiên.
    #17
      DaQuyMong 22.08.2006 12:12:31 (permalink)

      Đêm V

      Những cơn mưa giữa mùa
      mênh mang núi rừng
      mênh mang những bước chân hối hả
      Cha ơi !
      Mười bốn năm lang thang nơi xa
      mưa nắng bão giông
      cũng chỉ bi bô nỗi nhớ
      Cha rất xa
      rất xa....
      bao vết chân chim nơi khoé mắt cha
      đến giờ con chưa thấy
      nên cứ bàng hoàng mê sảng những canh khuya

      Đêm qua đài nhắc phía cha mưa
      hình như mùa thu cũng thở dài
      mưa có ướt áo cha ......

      #18
        DaQuyMong 19.09.2006 17:12:04 (permalink)
        Dòng sông hoang dại

        Mai đi xa
        Em tìm gọi tên anh bên dòng sông hoang dại
        Lá vàng và mùa thu rơi vãi
        Bước chân không trùng lên kỷ niệm
        Có người con gái nào vừa ngang qua đây
        Bóng hồng rơi vãi

        Mai đi xa
        Quỳ hôn dòng sông gọi người mê dại
        Thiếu chúng mình ai cưới những vì sao
        Ai sẽ sang sông đón lý ngựa ô về
        Ai một mình mang hết cả mùa đông....

        Mai em đi
        Anh là người phiêu lãng
        Chỉ ngọn gió heo may xào xạc gọi tên mình.

        #19
          DaQuyMong 04.10.2006 17:57:14 (permalink)
          Bão. Những cuồng phong rần rít. Có ngừoi nghe như tiếng trẻ con khóc, có người lại nghe như tiếng roi quất vào không trung. Dù là gì thì nó cũng quá khủng khiếp. Mình thấy hai tai ù đi, tức thở, trạng thái đó kéo dài khoảng 15 phút. Người bên cạnh thì thấy quay cuồng, nôn thốc ra. Nhìn đồng hồ mới 9h05. bão còn đang lúc nạnh nhất. Rầm rầm...choang... tầng 3 kính bắt đầu bay tứ tung, rồi tầng 2...tầng 1 hai người đội mũ bảo hiểm đang cố giữ các lá cửa kính, gió giật giữa dội.... Phải can đảm thôi, nếu cửa chính bật tung thì... không dám nghĩ tiếp.
          Nhìn ra ngoài đường, 1 tấm tôn đang vắt ngang dây điện thoại nàh ai đó. cái dây điện thoại mới thật kỳ lạ, hơn 10 phút vẫn mang tấm tôn đó trên mình phất phơ cùng gió bão. Hai khu tập thể đối diện tốc mãi toàn bộ, tôn bay tứ tung, người từ trong nhà đâm bổ ra ngoài, trẻ có, gì có, ôm nhau chạy thật nhanh tìm nơi trốn, may mà họ chạy kịp không thì gạch đá sau lưng kia đè lên, chả biết ai còn ai mất.
          Đã mấy ngày sau bão, khu nhà mình vẫn chưa có điện, nước sinh hoạt. K biết đêm nay đã có chưa.
          Nhìn thành phố tan hoang mà nao lòng. Hệ thống trường học gần như đổ sập, bay mái hoàn toàn. Đi đâu cũng gặp những ngôi trường tan hoang. Một tuần nữa may ra một số trường mới tạm hoàn thiện để cho học sinh đi học, còn số trường khác thì.v.v. thật không biết chính xác. Trẻ con cầm mì tôm nhai sống nhìn thấy mà thương. Các trường học dùng để dân tránh bão vừa bay, tốc mái, vừa đông người thành thử rất mất vệ sinh. Thương quá thành phố tôi đang sống.
          Hôm nay cả ngày ngồi giúp ban cứu trợ cập nhật thông tin, số liệu thiệt hại, phân phát hàng cứu trợ, vừa mệt vừa lo. Số thiệt hại không như dự tính mà ngày càng tăng lên. Cơ quan mình thì thật là thảm hại. Nhưng chẳng ai có thời gian thu dọn nó. Toàn bộ mái nhà trơ trọi, kính bể, máy móc nằm chỏng chơ hư hỏng vô số. Nhưng việc cứu trợ gấp hơn nên đành để đó. Mình tranh thủ lúc chờ số liệu nên than thở một chút. lại tiếp tục công việc thôi. Đơn công dân xin cứu trợ, cứu xét nhiều quá, vài ngày nữa còn nhiều hơn.
          #20
            Ct.Ly 04.10.2006 18:25:01 (permalink)
            #21
              DaQuyMong 05.10.2006 16:54:26 (permalink)
              Cám ơn bạn! ĐN vẫn đang từng ngày từng ngày khắc phục hậu quả. KHổ nhất vẫn là dân nghèo sống cảnh màn trời chiếu đất. Tối qua có trận mưa rào, lại ướt hết. Đinh, tôn thì quá đắt nghèo không thể mua nổi. Giá cả ngoài chợ thì leo đến tận mây xanh. Thực phẩm như thịt heo thì.... bẩn kinh khủng, nếu biết không dám mua, vì không có nước, lò mổ cứ thế làm.v.v. cái này một người hàng xóm tốt bụng làm ở lò mổ mách nước là đừng nên ăn ! Đường phố nhiều chỗ bốc mùi kinh khủng vì rác. Cái ngày sau bão 30.000/thùng12 lít, bánh mỳ (không có gì trong ruột ấy) thì 4000/ổ, bún 7000/kg, rau xanh lại càng đắt hơn. Thương dân nghèo quá, chỉ mì tôm và mì tôm được cứu trợ.
              Nhà mình vẫn không có điện, nước. Bẩn kinh khủng !
              #22
                TNP 06.10.2006 00:49:48 (permalink)
                Bên này .. TNP cũng theo dõi và đau xót thấy dân mình .. chịu cảnh màn trời chiếu đất ..

                Đây là một vấn đề .. thuần túy xã hội... đã tới lúc... Anh chị em .. thanh niên, sinh viên tự cứu mình và cứu dân lành ... một vài chục anh chị em Sinh Viên tập hợp nhau lại ... kêu gọi thêm các anh chi em học trung học giúp sức ... chúng ta dọn dẹp từng đống rác, từng khu phố, tham gia trực tiếp vào việc quản trị các công việc phân phối phẩm vật cứu trợ ...

                TNP bao giờ cũng tin tưởng nơi giới trẻ Việt Nam .. tuy kinh nghiệm ít ỏi hơn .. nhưng bao giờ cũng hăng say và trong sạch hơn giới cán bộ.. già nua, quan quyền và tham nhũng.

                Mong lắm, mong lắm ..

                TNP
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 02:13:52 bởi TNP >
                #23
                  PT 06.10.2006 13:18:53 (permalink)
                  Mấy hôm nay TV và báo đài đưa tin bão đến. Nhìn những cảnh làng mạc, nhà cửa , con ngừơi ở miền Trung bị bão hành, thật sự thấy lo. Tối hôm đấy Gọi điện ngay cho bạn hỏi thăm tình hình ở quê, điện thoại tò te tí có lẽ bạn đang phải chống bão như biết bao chiến sĩ khác. Lo lắng và mong chờ tin từng giờ Đang định đặt ngay vé ra với bạn thì bạn gọi về " Không sao. Đừng lo gì , vẫn bình yên". Nghe giọng nói của bạn rất gần bên tai, yên tâm một phần nào. Nhưng không hiểu sao nước mắt cứ thi nhau lăn dài trên má.
                  Bạn ơi, quê bạn mà sao lại thương lạ vậy?
                  #24
                    DaQuyMong 30.10.2006 16:06:11 (permalink)
                    Cặm cụi post cả tiếng đồng hồ, xong bấm phát mạng lỗi, tiêu luôn ! chán.
                    Bão lại về rồi, giờ thì không viết tiếp được nữa, chán vật !
                    #25
                      DaQuyMong 29.03.2007 16:34:56 (permalink)
                      Nay ta lưu lạc nơi này
                      Thương ta ngọn gió heo may xạc xào....
                       
                      #26
                        DaQuyMong 08.05.2007 15:56:42 (permalink)
                        Trưa. Văn phòng chỉ còn lại một mình. Lại tí tách với bàn phím. Có lẽ nên gõ gì đó cho mình vơi bớt chông chênh. Nhớ thật là nhớ. Trưa nay chỉ có mình online. Kệ. Mình vẫn thích online một mình... 
                        Trưa. Một mình trong Văn phòng và ổ bánh mì bỏ quên buổi sáng. Tí tách với bàn phím. Vẫn thấy ngập ngừng nghi ngại...
                        Tin và không tin vào chuyện nghe thấy bên lề cuộc sống. Có thật thì sao chứ ? mà không thì sao ?
                        Thôi, không nên đụng đến cái vấn đề rắc rối lùng bùng đó.
                        Mình đã mê muội rồi. Mê muội để được một mình - trong trẻo với thế giới của nỗi nhớ mong khắc khoải. Thế vậy thôi. Mình thấy thật hạnh phúc trong cảm xúc yêu thương tràn ngập. Và mình tin. Tình yêu mới kỳ diệu làm sao.
                        Mặc cuộc tồn sinh quay cuồng. Ta Yêu Người ấy.
                        #27
                          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9