Thư không bao giờ gởi
da1uhate 22.05.2006 18:30:07 (permalink)
Mình xa nhau đã bao lâu rồi hả anh? Em vẫn nhớ anh nhiều và rất nhiều. Đã bao lần em tự nhủ với lòng mình rằng sẽ thôi không nhớ về anh nữa, hãy để những kỉ niệm xưa chìm vào quên lãng nhưng em không làm được anh à, tại sao vầy nè, em cố tỏ ra mình cứng rắn bên ngoài thì nội tâm em lại đắm chìm trong những suy nghĩ về anh. Người đa sầu đa cảm thì thường khổ lụy vì tình ái đúng hông anh? Em vẫn muốn được tâm sự với anh ngày ngày, được thủ thỉ với anh những lời yêu đương ngọt ngào nhưng bây giờ thì em chỉ còn có thể nói với bản thân mình mà thôi, anh đâu còn có thể nghe được lời em, mình chỉ còn có thể tìm nhau trong giấc mơ và mỗi khi màn đêm buông xuống, anh sẽ đến bên em trong giấc ngũ như lời anh nói nha anh. Định mệnh đã mang mình đến với nhau và cũng lại chia cắt lứa đôi, anh thì đã ra đi mãi mãi về nơi xa vô tận, em vẫn mong anh sẽ được thanh thản, còn em nơi đây, sẽ giữ mãi nụ cười, ánh mắt, giọng nói của anh trong trái tim mình.
Thầm yêu anh mãi.
#1
    da1uhate 23.05.2006 08:49:24 (permalink)
    Sáng nay đi làm gặp bé Vy, she nói là sắp Mùng 5 tháng 5 rồi, thời gian lẹ quá anh à, mới đó mà đã một năm trôi qua, lại một cái Tết Đoan Ngọ nữa, em lại nhớ về anh, nhớ anh lộn Đoan Ngọ với Thanh Minh, chẳng biết đến khi nào em mới thôi nhớ về anh đây nữa, em cũng đã ráng gặp gỡ những người con trai khác như lời anh nói, ráng để tìm sự yêu thương nơi họ như anh đã yêu em nhưng em làm không được anh à. Em chẳng thể cởi trói con tim mình, gặp họ em lại thấy chán, thấy gượng gạo sao sao đó hay là em đã thầm so sánh họ với anh? Anh nói "chúng mình không thể bắt được ánh trăng dưới đáy giếng", em đã ngang bướng, không chịu nghe lời anh, bây giờ em mới chợt nhận ra là biết bao nhiêu lời của anh nói trước đây giờ đã thành sự thực, đúng là em còn trẻ con, còn dại khờ, còn ngây ngô nhiều quá phải không anh? Không còn anh bên cạnh thì em phải làm sao khi vấp ngã trên đường đời đây hả anh yêu? Dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng đến giờ em vẫn không thể chấp nhận được là em đã mất anh trong đời. Bây giờ em chỉ là ngôi sao cô đơn giữa bầu trời muôn vàn tinh tú, có ai hiểu được lòng em?
    #2
      da1uhate 23.05.2006 18:27:49 (permalink)
      SG, 08/05/06

      Dẫu biết chia ly là tuyệt vọng
      Cho người ở lại hoài nhớ mong
      Tim hồng rạn vỡ tình đã lỡ
      Thôi đành đơn lạnh giữa chiều đông

      Từ nay xếp lại sầu năm tháng
      Chẵng cần nghĩ ngợi chuyện hợp tan
      Tình đến rồi đi, cơn gió thoảng
      Làm sao vớt được ánh trăng vàng
      #3
        da1uhate 24.05.2006 08:44:10 (permalink)
        Anh à, lúc này trời hay mưa, em cũng hổng có mang theo dù khi đi ra ngoài nữa, cái tính khí ngang bướng thì vẫn còn đó anh, chưa thể bỏ liền được đâu nè, nhiều lúc em cũng muốn một điều Ước Gì rằng là "ước gì có tấm thân gồ ghề dễ sợ của anh để che mưa hứng nước cho em" nhưng chỉ là " ước gì" thôi đúng hông anh? Mặc kệ, em cứ thích "ước gì" hoài đó. Hôm qua em bị trễ học vì mãi mê ngồi đọc thơ mà quên cả giờ đến lớp, cũng may là còn chạy kịp, hình như em đang cố dùng công việc, dùng việc học để khỏa lấp thời gian trong ngày, em không muốn mình quá rảnh rỗi để ngồi u sầu nữa, thời gian đau buồn đã làm em đánh mất bản thân mình, tự đẩy những người thân, bạn bè ra xa để bản thân mình cô độc với niềm đau. Em đã phải đọc rất nhiều sách tâm lý hòng tìm lại niềm vui sống, em yếu đuối quá phải không anh? Có lẽ vì tạo hóa đã sinh ra em là con gái mà, con gái thì hay ướt át, hay ủy mị vậy đó nhưng em nhớ là anh cũng "nhõng nhẽo" không có thua gì người ta đâu nha, anh thấy ghét lắm đó, bởi vậy nên cứ phải nhớ anh hoài hoài nè.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2006 08:56:55 bởi da1uhate >
        #4
          zTochanphongz 24.05.2006 10:58:51 (permalink)


          Trích đoạn: da1uhate

          Sáng nay đi làm gặp bé Vy, she nói là sắp Mùng 5 tháng 5 rồi, thời gian lẹ quá anh à, mới đó mà đã một năm trôi qua, lại một cái Tết Đoan Ngọ nữa, em lại nhớ về anh, nhớ anh lộn Đoan Ngọ với Thanh Minh, chẳng biết đến khi nào em mới thôi nhớ về anh đây nữa, em cũng đã ráng gặp gỡ những người con trai khác như lời anh nói, ráng để tìm sự yêu thương nơi họ như anh đã yêu em nhưng em làm không được anh à. Em chẳng thể cởi trói con tim mình, gặp họ em lại thấy chán, thấy gượng gạo sao sao đó hay là em đã thầm so sánh họ với anh? Anh nói "chúng mình không thể bắt được ánh trăng dưới đáy giếng", em đã ngang bướng, không chịu nghe lời anh, bây giờ em mới chợt nhận ra là biết bao nhiêu lời của anh nói trước đây giờ đã thành sự thực, đúng là em còn trẻ con, còn dại khờ, còn ngây ngô nhiều quá phải không anh? Không còn anh bên cạnh thì em phải làm sao khi vấp ngã trên đường đời đây hả anh yêu? Dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng đến giờ em vẫn không thể chấp nhận được là em đã mất anh trong đời. Bây giờ em chỉ là ngôi sao cô đơn giữa bầu trời muôn vàn tinh tú, có ai hiểu được lòng em?


          Nhớ
          Ngày xa em giấc ngủ chẳng bình yên
          Thời gian đọng giữa đời mong manh nhớ
          Anh lang thang trong hình dung trăn trở
          Ngoảnh phía nào cũng vảng vất hình anh
          Một bóng cây làm sao cả mùa xanh
          Một thoáng gió cũng làm nên bão tố
          Căn phòng nhỏ giật mình sau tiếng gõ
          Cầu thang rung sau một tháng mong chờ

          Anh thật gần sao lắm lúc xa xôi
          Mảnh đất hoang vu và chân trời diệu vợi
          Em đi mãi biết rằng không thể tới
          Nơi tận cùng tít tắp của lòng anh

          Mình hiểu tâm trạng của bạn , thà rằng chia tay còn hơn mất đi người mình yêu thương mãi mãi, nhất là khi con tim hai người còn hướng về nhau... Nếu là Tâm , Tâm sẽ ko thể sống được khi lâm vào hoàn cảnh đó , nỗi cô đơn trống vắng đủ để giết chết hơi thở cuối cùng của Tâm, một thằng con trai, chứ đâu riêng gì bạn.
          Tâm mong bạn đừng buồn mà hãy nghĩ " Dù ở nơi xa xăm nhưng người đó vẫn luôn yêu thương bạn và mong bạn mãi mãi hạnh phúc"
          Tâm xin lỗi đã chen vào nhật kí riêng tư của bạn , mong bạn sẽ sớm vượt qua nỗi đau và tìm kiếm lại được hạnh phúc cho riêng mình.
          #5
            da1uhate 24.05.2006 13:51:05 (permalink)
            Cám ơn bạn đã chia sẽ với D, chúc bạn gặp được nhiều may mắn
            #6
              da1uhate 25.05.2006 13:53:13 (permalink)
              Hôm nay, chợt nghe bài nhạc Close to You thì bao kỉ niệm lại ùa về với em nè anh ơi. Anh còn nhớ khi nghe bài nhạc đó anh đã nói gì không? Em thì sẽ không quên những gì anh đã nói đâu anh à. Em vẫn nhớ ngày đen tối nhất đời mình là khi anh báo tin kết quả physical test, đất trời như sụp đổ dưới chân em, lần đầu tiên trong đời em biết thế nào là sự đau đớn đến tột độ của com tim khi biết người mình yêu thương sẽ không còn có thể bên mình được nữa. Buồn là vậy, tuyệt vọng là vậy nhưng em vẫn không dám mở miệng thở than cùng ai, em sợ người ta chia sẽ, em sợ khi than vãn sẽ làm bệnh tình anh trầm trọng hơn. Em phải đọc những tài liệu về căn bệnh của anh trong tiếng nấc nghẹn ngào. Mỗi lần nói chuyện với anh em phải quên đi rằng anh bị bệnh vì em biết nếu như sự đau khổ và tuyệt vọng trong em một thì anh phải hơn gấp mười lần, làm sao em có thể biết được cảm giác của người sắp đối diện với sự ra đi vĩnh viễn hả anh? Ai ai cũng phải đi đến phút giây cuối cùng đó nhưng với anh thì em không chấp nhận. Anh đã từng bông đùa rằng "tuổi của anh thì đã là một nữa đời người rồi", mới có một nữa thôi mà, sao định mệnh lai khắt khe đến vậy, cuộc đời thật là bất công khi người tốt vẫn không được những điều may mắn, buồn quá phải không anh?
              #7
                hoahuongduong09j 11.06.2006 12:20:06 (permalink)
                Thư không bao giờ gửi,hoặc hư ảo vì không có người nhận,hoặc không dám gửi.Tình huống của bạn rơi vào trường hợp thứ 2.Cố gắng bạn nhé,đừng nên bi quan như thế!
                #8
                  da1uhate 19.06.2006 21:34:11 (permalink)


                  Trích đoạn: hoahuongduong09j

                  Thư không bao giờ gửi,hoặc hư ảo vì không có người nhận,hoặc không dám gửi.Tình huống của bạn rơi vào trường hợp thứ 2.Cố gắng bạn nhé,đừng nên bi quan như thế!

                  Bạn quá tự tin khi nói rằng hư ảo, không có người nhận, D viết ở đây vì D biết có 1 ngày người cần đọc sẽ đọc được những dòng thư này, D chỉ ghi lại cảm xúc của mình trong thời điểm lúc đó vì thời gian sẽ xóa nhòa tất cả và bản tính con người là hay quên, D không nghĩ mình là người ngoại lệ đâu
                  Cám ơn lời động viên của bạn rất nhiều

                  #9
                    da1uhate 19.06.2006 21:36:20 (permalink)
                    Gởi người chiến tuyến

                    Irag mùa này nắng không anh
                    Mây trắng có bay trời có xanh
                    Sỏi cát có hơi nồng thuốc súng
                    Tử khí có pha mùi máu tanh

                    Nhớ lắm anh ơi ngày chia tay
                    Đôi ta cùng mơ phút sum vầy
                    Anh hứa đưa em vào cõi mộng
                    Lâu đài tình ái anh hứa xây

                    Giận lắm anh ơi chẳng thấy tin
                    Tin anh hồi báo vẫn yên bình
                    Vài dòng chữ nhỏ thôi cũng đủ
                    Ru ngũ hồn em giấc mộng xinh

                    Buồn lắm anh ơi dòng tin xa
                    Tin anh tử trận lúc xế tà
                    Sợi khói lam chiều màu tang tóc
                    Em khóc mệnh người vừa bước qua

                    Trung Dũng hai chữ đáng không anh
                    Vì hai chữ ấy lá lìa cánh
                    Uyên ương đang thắm tình vội tắt
                    Hận tình hận nước hận mây xanh
                    #10
                      da1uhate 19.06.2006 21:39:03 (permalink)
                      Vĩnh Biệt Nhau

                      Thôi nhé anh ơi vĩnh biệt nhau
                      Gạt lệ em xin khép tình đầu
                      Tất cả sẽ coi như mộng ảo
                      Dù rằng ảo mộng lắm thương đau
                      Chẳng nhớ về nhau nữa nha anh
                      Giờ đây em hát khúc độc hành
                      Vui với thi ca tìm bằng hữu
                      Mơ mộng cùng gió mát trăng thanh
                      #11
                        da1uhate 19.06.2006 21:42:18 (permalink)
                        Phút Tự Tình

                        Hai vầng nhật nguyệt cùng soi chung
                        Vì đâu lại mơ phút tương phùng
                        Nhắn gió gởi mây bay ngàn hướng
                        Đưa chút tâm tình nhớ mông lung

                        Lặng ngắm ngàn hoa nở muôn nơi
                        Cớ sao dạ lại rối tơi bời
                        Ngẫm hoa thấy lòng sầu tê tái
                        Sớm nở tối tàn, mấy giờ tươi

                        Cổ nhân xưa dạy chớ sân si
                        Nên mở cõi lòng để từ bi
                        Chẳng ham đua chen, không dục vọng
                        Hổ thẹn thấy mình chẳng mấy khi

                        Đã trót đeo mang phận kiếp người
                        Sống sao để thấy đời đẹp tươi
                        Mãi như hoa kia luôn tươi thắm
                        Điểm mát hồn người suốt mấy mươi
                        #12
                          da1uhate 19.06.2006 21:45:12 (permalink)
                          Vầng trăng khuyết, đêm lung linh huyền ảo
                          Đứng cuối trời như ngóng đợi chờ ai
                          Người đã đi sao dạ nhớ thương hoài
                          Nhìn nguyệt đó lòng đây sầu vô hạn

                          Buổi sơ giao hai bên chỉ là bạn
                          Người phím đàn kẻ trau chuốt vần thơ
                          Tình gõ cửa nhẹ nhàng đến chẳng ngờ
                          Trao thương nhớ chờ mong cùng năm tháng

                          Yêu thương ấy cũng dâng sầu lai láng
                          Bởi một người mang nỗi khổ trần ai
                          Chút công danh mong ước nên miệt mài
                          Vui bên súng quên người tình bé nhỏ

                          Đàn đã đứt thôi thơ đành bỏ ngõ
                          Chẳng viết nhiều lời đậm chữ yêu đương
                          Dẫu cho ai còn nói vẫn nhớ thương
                          Lòng đã quyết chôn tình sâu huyệt lạnh
                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9