NGƯỜI HỌC TRÒ CÁ BIỆT (Trích từ “Hương Đất Việt” – Tháng 1/2006 – Tác giả: Nguyễn Bá Bình) Tuổi nhỏ sống cù lao,
Ngày xuân căng đầy sức mộng ,
Học hành , vươn lên là lẽ sống ,
Nhưng rồi bỗng vụt tắt đi .
Đạn bom nổ giòn , đất nước chia ly,
Nam Bắc một nhà chia lìa đôi ngã ,
Mộng xuân ban đầu thế là mất tất cả ,
Cùng bạn làng ,
Tôi ôm súng ,
Đi xa …
Kẻ ra Bắc ,
Người vào Nam ,
Trai lên rừng ,
Gái ra biển cả ,
Bỏ lối quê nhà ,
Nương nhờ xứ lạ,
Nhập cuộc với đời ,
Đường chinh chiến dài hơi …
Như cánh chim non tung bốn phương trời ,
Lặn lội đường xa , rừng sâu giá rét ,
Ngày không đêm và năm không Tết ,
Đối mặt quân thù cưỡng lại thời gian .
Chuyện học hành tưởng thế là tan ,
Nhưng kháng chiến giúp làm điều mới lạ:
Từ cộng, trư, nhân, chia đến chữ , câu , chính tả,
Vừa lính vừa thầy , họ thong thả dắt tôi đi .
Đọc được o , a
thực ra vẫn chưa biết điều gì ,
Nghĩa vẫn mù và đầu chưa thực sáng ,
Theo Đảng , Bác Hồ đi làm Cách mạng ,
Dần dần rồi biết một đến nghìn trăm .
Mùa Xuân về , đại thắng Bảy lăm ,
Cờ đỏ sao vàng rợp trời thành phố ,
Người người vui ,
Lòng tôi hớn hở .
Trở lại trường xưa ,
Học chữ thỏa ước mơ .
Đồng đẳng , đồng phân , axít , bazờ ;
Định luật Len xơ , Jun , Ôm toàn mạch ;
Đường thẳng , chỏm cầu , tang , sin , chóp cụt ;
Anh Giải phóng quân
cùng “Dáng dứng Việt Nam” * …
Bài học xưa tôi đã quen làm ,
Nhưng vẫn chưa hiểu vần , âm , chữ, nghĩa .
Hóa , Lý , Toán , Văn
Thêm Sinh , Anh , Sử , Địa …
Có học rồi mới thấm thía công cha .
Nửa đời người mới hết cấp Ba ,
Nhận tấm bằng lòng vui như hội !
Hai mươi năm – thời kỳ đổi mới ,
Văn hóa làm nền gian khổ vượt qua ,
Nay về trường tóc tuyết nhuộm sương pha ,
Bưng bát nước , nhớ công người dạy chữ .
Sông Hậu 20.11.2005.
(*) Bài thơ của Lê Anh Xuân
được đưa vào giảng văn trong nhà trường