Đoản khúc mưa một lần thôi cho tôi để lại hình hài
những câu thơ vừa toan trở dậy
bởi một chiều mưa nghiêng lúc ấy
đã nhạt nhoà những tứ thơ rơi
trở dậy trong lòng những nhịp sóng đầy vơi
bong bóng lại đưa em về cổ tích
giữa xứ sở thần tiên tôi thành tà nghịch
rượu chưa say nhưng chẳng biết đường về...
giữa đất trời nhịp sáo nước đê mê
mưa trốn chạy cho thơ giăng kín lối
nẻo đường em đi lúc nào cũng vội
và mưa xiên, thơ giột cả bốn mùa
tia nắng ban đầu đã hồng má em chưa?
xin ở lại cho thơ vừa đủ tuổi
kẻ ngu ngơ tôi ngậm ngùi tiếc nuối
hớt hải gieo vần khi chưa ngớt cơn giông
em có về se mong nhớ đợi trông
xâu kỷ niệm cho niềm thương thành chuỗi?
trong sóng hồ em, tôi người chết đuối
khi đấy xa mình những chiếc phao bơi
phút mềm lòng tôi lại gọi mưa ơi!...