tình thu trên cao
Đà Lạt cho anh chiều sương mù
qua phố nghe vừa chớm hơi thu
trên cao nắng vút ngàn hiu hắt
mấy cõi trời cao cũng ngậm ngùi
Đà Lạt yêu em từ bao giờ
khi thu vừa thắp mộng trong thơ
khi tóc em xanh chiều liễu nhớ
vầng trăng thần thoại thoáng chiêm bao
có phải em mang thu Hà Nội
sương mai còn đọng dáng vai gầy
cho anh say đắm hồn thu biếc
ngàn năm hoài vọng dấu chim bay
Đà Lạt cho anh thu chia ly
lời hát em mang anh ra đi
còn hẹn hò nhau bao nỗi nhớ
cầm bằng theo dõi bóng chinh y
Đà Lạt mùa thu 1968
THÁI TÚ HẠP
AUTUMNAL LOVE IN HIGHLAND
Dalat gave me many misty afternoons there
in the streets to feel the early autumn air
high above dull spread the hazy sunshine
and realms of heavens also seemed to pine
Oh Dalat, autumn had attached me to you
and just kindled in my muse the dreamy hue
imbued willows in blue, your hair in romance
and the legendary moon in a shade of trance
Was it that you brought here the Hanoi fall
dawn dews over thin shoulders like a shawl
so that in gazing at the azure I could delight
thousand years to long for the birds’ flight
Dalat gave me the autumnal separation
your song sent me along with my migration
with promises so many, nostalgia so much
to see off and miss this warrior the nonesuch
Translation by THANH-THANH
-----------------
NHỚ CHỊ GIỮA MUÀ THU LÁ VÀNG
Chiếc lá vàng rơi hay cánh bướm
Ðến đậu vai em một sớm Thu
Mình em trở lại con đường cũ
Kỷ niệm -- xua đi lớp sương mù
Thương em cách trở miền quê ấm
Chẳng quản đường xa chị đến thăm
Quê hương là chị, là Hà Nội
Trà sen, hương cốm thắm ân tình
Chị chải suối tóc thời con gái
Nhẹ bay trong chiều nắng lung linh
Em ngồi ngắm chị qua khung cửa
Ấm lòng ngỡ tưởng... giữa quê mình
Chị đến -- ngày Thu mới chớm vàng
Giờ đây Thu đổ lá mênh mang
Dòng sông nhớ chị đìu hiu chảy
Mới đấy... đã xa, thật ngỡ ngàng
Thời gian xếp lá vàng muôn lối
Nhớ chị lòng em lại bồi hồi
Những ngày bên chị -- trăng Thu tỏ
Hỡi người chị gái mến thương ơi
La Rochelle (France) le 30-12-2001
THU MINH
r
I MISS YOU IN THE YELLOW FALL
A yellow leaf – or, is it a butterfly? –
Has alighted on my shoulder this autumn morn.
I am going back, by myself, to the old path
And my remembrance dispels the haze lorn.
Pitying me, separated from the cosy abode,
You passed long distances to visit me here:
Our mother country is you, Ha Noi City -
Lotus tea, green rice flavor – loves so dear.
In the shimmering afternoon sun, you combed
Your hair that fluttered – the light girlish strand.
Thru the doorframe, I sat contemplating you,
So heart-warming as back in our homeland.
You came – those days just grew yellowish;
Now, fall has dropped dead leaves all around.
Missing you, even the river flow is desolate:
Then there, now far-away – just to confound.
Time spreads yellow leaves on every side;
Thinking of you I feel by sadness seared.
How I remember – in the clear moonlight
Being beside you, sister, my very endeared!
THANH-THANH
(in “Poems by Selected Vietnamese”)
-------------------
CÂY MUÀ THU VỚI NGƯỜI
Cây đã sống qua mùa đông rét mướt
Hứng tuyết sương nuôi cành mới đâm chồi
Trong âm thầm nắn nót nụ hoa tươi
chờ dâng hiến cho đời bao sắc thắm
Cây đã sống qua muà xuân êm ấm
Ðón nắng hồng tô màu lá thêm xanh
Ðón gió đưa nhè nhẹ lá ru cành
Cành với lá nâng niu chùm hoa nở
Cây đã sống qua muà hè nắng đổ
Chở hạ vàng trên thân nám da khô
Vẫn hoài mong cho trái chín ai chờ
Trái ngọt mát dù thân cây cằn cỗi
Cây đã sống qua mấy muà thay đổi
Xuân có vui và Ðông có lạnh lùng
Giữa hạ nồng cây có khát hay không?
Khi đã vắt cho đời bao giọt nước
Cây có mỏi, nên khi hè vừa bước
Thu vội về để nhận lá vàng rơi
Thu ru cây ngủ giấc chết bên đời
Tìm nhựa sống mong ngày hồi sinh mới
Người nhìn cây có bao giờ tự hỏi
Cây với người ai gian khổ hơn ai?
Lá trên cây còn có những lần thay
Người trọn kiếp được mấy lần ngơi nghỉ
Nếu người được muà thu ru giấc ngủ
Rũ nhọc nhằn năm tháng bám trên vai
Người sẽ đi không ngại quãng đường dài
Ðể làm lại những gì còn đổ vỡ.
HUỲNH MAI HOA
AUTUMN TREES AND HUMANS
Trees have passed through the cold winter,
To nourish budding branches, receiving mist and snow.
In silence they create fresh flowers
To offer life so many beautiful colors to glow.
Trees have experienced the warm spring,
Welcoming rosy sunlight greener leaves to render,
Hosting the wind to softly lull the boughs
As twigs and blades cosset the blooms’ splendor.
Trees have subsisted through the sand season,
Bearing summer on trunks tanned and barks dry,
Still waiting for ripe fruits so long longed for,
The fresh sweet produce, being stunted to defy.
Trees have survived so many changing periods,
Feeling merry in spring and numbed in cold.
Do trees suffer thirst in sultry summer
After dripping for life so many drops of water gold?
Do trees sense fatigue so when summer just left
Autumn hurries back to accept falling yellow leaves?
Autumn lulls trees to a deadly sleep on the sidelines,
Awaited resuscitation, to seek for sap that achieves.
Have humans, looking at trees, ever wondered:
Trees or humans are to endure more displeasure?
Leaves on trees can be changed many times;
How many times may humans all life rest at leisure?
If humans were lulled by autumn to sleep
To cast off their shoulders what has been downbeat,
They would advance up in spite of long distances
To perfect everything that is still incomplete.
THANH-THANH
-------------
THÁNG BẢY
Tháng Bảy về đây! Tháng Bảy rồi !
Tao phùng Ngưu Chức một đêm thôi !
Cầu Ô thấy đó chìm đâu mất
Còn lại mưa và nước mắt rơi ?
Tháng Bảy êm ru tiếng nguyện cầu
Những người thiên cổ đã về đâu ?
Còn trong lòng đất trong tù ngục
Hay thảnh thơi cùng với lá thu ?
Tháng Bảy thương sao đám lá vàng
Hôm nào xanh biếc tưởng không tan
Mà mưa mấy giọt xanh thành tím
Rồi tím rơi theo sự úa tàn !
Tháng Bảy tôi đi tìm chút nắng
Nắng hồng như thể cánh chim bay
Vương vương dỉnh núi màn sương mỏng
Không khéo tôi nhòa trong đám mây !
Tháng Bảy anh ơi một tiếng thầm
Nói gì rồi cũng hận ngàn năm
Sao không êm tựa như cơn gió
Rất dịu dàng như thể bước xuân .
THẢO NGUYÊN
THE LUNAR SEVENTH MONTH
The Lunar Seventh Month is already back!
The two lovers may meet for only one night!
The Milky Way’s Bridge suddenly sinks away
Leaving behind rain and tears in a pitiful plight?
In the Seventh Month with pleasing prayers
Where have gone the deceased dear?
Are they still in the earth’s womb, the Hades,
Or freed as the fall leaves into the atmosphere?
In the Seventh Month, how piteous the leaves
Which were so green as not thought to change
But then turn purple by a few rain drops
And the purple fades as the elements disarrange.
In the Seventh Month I go out to seek a bit
Of rose sunlight as to follow the birds’ flight;
There over the mountaintop a curtain of mist:
I am afraid to be obliterated in the cloudy sight!
In the Seventh Month, oh honey! a whisper...
But any word only means just my heart to wring.
Why could that not be so smooth as a breeze
Very soft, very sweet as the coming of spring?
THANH-THANH
_____________________________
THANH-THANH
HB đã gom lại cho Thanh Thanh một topic cho gọn.
Nếu Thanh muốn tách ra từng bài cho đẹp, Thanh Thanh copy lại bài của mình và dùng chức năng trả lời trong cùng topic để post lại, như thế rất tiện cho người vào xem thơ dịch của Thanh Thanh.
Để có tựa bài thơ mới nhất, Thanh Thanh lên phần đề tài sửa lại tựa bài là xong ngay.
Phần chủ đề của topic, Thanh Thanh có thể ghi là thơ dịch của Thanh Thanh, để người nào thích lối dịch của Thanh Thanh thì vào thẳng mà đọc không sợ lộn tiệm.
Thân mến,
HB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2006 23:24:22 bởi Huyền Băng >