Cả mấy ngày nghỉ chẳng đwojc nghỉ ngơi gì thấy mệt mỏi bơ phờ mình yếu thật đấy.
Hôm đi thăm quan mới biết mọi người ai cũng nghĩ mình cá tính uh có phải cái cá tính rừng rực mình toả ra khiến người đối diện sợ không dám cà chớn, có phải cái cá tính lạnh te của mình chẳng ai dám tới gẫn dù có quys mến đó cũng là nhược điểm mà thật sự mình thấy cũng không phải lên như thế cho lắm.
Mình vẫn tin dù thế nào đi nữa cs của mình sẽ bình thương thôi ko đến nỗi gian nan cho lắm.
Chị D bảo cái H nhà chị mặt lúc nào cũng lạnh te cá tính y như cô T nghe mà ớn quá đi nhưng mà chị cười bảo mấy anh em trong bgđ ngồi nói chuyện với nhau toàn bảo em là người cá tính và thỉnh thoảng phì cười vì những câu phang tơi bới đáng yêu của em trong những hội nghị lại còn khuyên mình cắt cái đầu ngắn cũn như trước trông em thật sự bản lĩnh toả ra từ ngay cái nhìn đầu tiên thôi em xin em ko dám đâu.
Còn mấy ngày hôm nay không đi học T hỏi rất là âu yếm tai sao em ko đi học thật sự mình cũng chẳng biết thế nào nếu yêu thật sự xin hãy nhanh chấn lên kẻo mình yêu người khác mất kết thức mọi chuyện đi cho xong chứ không lại lăng nhăng đến bao giờ.
Hôm qua2 đứa ngồi chụm đầu làm bài tập ăn ý phết T săpư chuyên cơ quan xem ra cũng khó khó làm ngoài quen rồi thôi về đó cũng khó mong T về được để cậu ta nhàn hạ đi một chút không cứ suốt ngày chạy lăng quăng ngoài đường cũng chết.
Còn anh ý má ơi chụi thôi nếu là số phận uh xin hãy bình yên còn không hãy đừng thêm bão dông nữa nhé hãy ra đi thôi mà!