Mùa thu Vàng
Trăng Quê 14.08.2006 12:20:59 (permalink)
ЖУРАВЛИ
Владимир Набоков

Шумела роща золотая,
ей море вторило вдали,
и всхлипывали, пролетая,
кочующие журавли

и в небе томном исчезали,
все тише, все нежней звеня.
Мне два последних рассказали,
что вспоминаешь ты меня...
24 октября 1918



ĐÀN SẾU
Vladimir Nabokov


Cánh rừng vàng xào xạc
Biển cùng hát ngân nga
Đàn sếu bay tránh rét
Thổn thức gọi bạn yêu

Trên bầu trời ảm đạm
Tiếng sếu xa lịm dần
Hai con cuối kể lại
Nhớ nơi này mãi thôi!


Trăng Quê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 10:00:40 bởi Trăng Quê >
#1
    Trăng Quê 19.08.2006 11:41:31 (permalink)
    Mùa Thu Vàng dịch và cảm nhận...

    Cảm nhận về mùa thu bao giờ cũng mang lại cho người ta sự mát dịu trong tâm hồn . Ai đã một lần ngắm mùa thu Nga lại càng thấy man mác và mê say.
    Hai nhăm năm trước đây khi còn là một cô bé ngồi trên chiếc xe khách từ sân bay Quốc tế Mockva về ngoại vi thành phố, tôi như được lạc vào thế giới thần tiên. Những hàng phong đỏ rực, những cánh rừng bạch dương, khẳng khiu thân trắng…
    Đường phố rộng sạch tinh và những chiếc lá vàng rơi lao xao.
    Đó là cái cảm nhận đầu tiên của một cô bé từ luỹ tre xanh Việt nam với một mùa thu đầy sắc màu lộng lấy.

    Từ độ đấy mỗi bận thu về lại xôn xao nỗi nhớ, nhớ một xứ sở diệu kỳ, nơi tôi đã có những ngày tháng thời sinh viên thơ mộng nhất. Những buổi chiều mùa thu cùng người yêu nắm tay tung tăng chạy trong công viên tự nhiên, đắm say đến tận bây giờ.

    Có lần tôi nói với đám bạn, giá mình được trở lại Nga lần nữa. Bạn tôi bảo thôi đừng quay lại, ngày xưa xa rồi, mọi thứ đều khác. Không quay lại may ra còn giữ lại những kỷ niệm đẹp…
    Một đứa lại bảo dù đất nước Nga bây giờ không còn như xưa nữa nhưng có hai thứ không bao giờ thay đổi đó là “ thiên nhiên Nga và gái Nga”. Cả lũ cùng cười!
    Và mùa thu Nga nữa, không nơi nào đẹp như vậy. Chả thế mà có bức tranh Mùa thu vàng của Levitan quyến rũ mê hồn.
    Năm cuối cùng trước khi về nước lang thang trong rừng thu nhặt lên một chiếc lá tôi đã viết bài thơ
    Gửi anh chiếc là thu Nga

    Hơn hai mươi năm sau đọc lại ЗОЛОТАЯ ОСЕНЬ của Борис Пастернак cảm xúc trong tôi lại tràn trề.
    Bài thơ hay quá, cả một cánh rừng Nga tĩnh lặng như một cung điện thần tiên, không một bóng người chỉ có cảnh thiên nhiên là rực rỡ diệu kỳ.
    Tĩnh lặng đến mức chỉ có bước nhẹ trong rừng cũng nghe tiếng sào sạo của lá cây dưới chân ta. Hai mươi năm trôi qua tiếng Nga trong tôi đã mai một nhiều nhưng vẫn đủ để cho ta cảm nhận bài thơ bằng cả tâm hồn mình.
    Mùa thu cũng là mùa hôn lễ nhưng trong cả bài thơ tác giả không cần dùng đến từ đó một lần nào. Chỉ bằng vài nét phác thảo thiên nhiên, những vòm lá như chiếc vương miện của cô dâu đội vào ngày cưới, bạch dương trong sương mờ như được phủ bằng voan…cho ta cảm nhận về một mùa uyên ương.
    Cái tài của nhà thơ là thế, giá từ hôn lễ được cho vào chắc hỏng cả bài thơ. Vì người đọc đâu có cần cảm nhận điều gì.
    Hà nội hôm nay cũng vào thu, se lạnh. Nhớ mùa thu Nga tôi dịch bài thơ này với tất cả cảm nhận của mình để tặng cho NGÀY XƯA!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 10:10:18 bởi Trăng Quê >
    #2
      Trăng Quê 21.08.2006 14:14:08 (permalink)
      http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=192751&mpage=1&key=𯐈
      Mùa thu vàng

      Boris Pasternak




      Thu. Cung điện thần tiên
      Mở toang thoả ngắm nhìn
      Trong rừng con đường vắng
      Ven hồ soi nước êm


      Tựa triển lãm thiên nhiên
      Bao phòng tranh kiều diễm
      Tần bì, du, rừng liễu
      Ánh vàng lên diệu kỳ


      Vòm phong lữ, ơ kìa
      Như mũ hoa cô dâu
      Bạch dương dưới voan phủ
      Tinh khôi thủa ban đầu


      Mặt đất dày lá đổ,
      Phủ cả rãnh, hố sâu
      Hàng phong bên nhà nhỏ,
      tựa bức tranh khung vàng.


      Tinh sương thu tháng chín
      Cây rừng đứng sánh đôi
      Hoàng hôn về nhuộm vỏ
      Màu hổ phách rạng ngời


      Đừng đi vào khe suối
      Sẽ bị lộ mất thôi
      Sào sạo, dù nhón nhẹ
      Thảm lá dày dưới chân


      Vang từ cuối con đường
      Tiếng vọng xa hắt lại.
      Ban mai trên anh đào
      Giọt nhựa vàng sóng sánh


      Thu. Góc rừng thần tiên
      tập ảnh từng trang quý
      sách cũ, áo, súng trường
      đón lạnh đang tràn đến…

      21.08.2006

      Trăng Quê

      Nguyên bản gốc
      Борис Пастернак

      ЗОЛОТАЯ ОСЕНЬ


      Осень. Сказочный чертог,
      Всем открытый для обзора.
      Просеки лесных дорог,
      Заглядевшихся в озера.

      Как на выставке картин:
      Залы, залы, залы, залы
      Вязов, ясеней, осин
      В позолоте небывалой.

      Липы обруч золотой —
      Как венец на новобрачной.
      Лик березы — под фатой
      Подвенечной и прозрачной.

      Погребенная земля
      Под листвой в канавах, ямах.
      В желтых кленах флигеля,
      Словно в золоченых рамах.

      Где деревья в сентябре
      На заре стоят попарно,
      И закат на их коре
      Оставляет след янтарный.

      Где нельзя ступить в овраг,
      Чтоб не стало всем известно:
      Так бушует, что ни шаг,
      Под ногами лист древесный.

      Где звучит в конце аллей
      Эхо у крутого спуска
      И зари вишневый клей
      Застывает в виде сгустка.

      Осень. Древний уголок
      Старых книг, одежд, оружья,
      Где сокровищ каталог
      Перелистывает стужа.
      1956
      Борис Пастернак. Сочинения в двух томах.
      Тула, "Филин", 1993.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 10:11:09 bởi Trăng Quê >
      #3
        Trăng Quê 23.08.2006 13:14:56 (permalink)

        THỬA RUỘNG CHƯA GẶT

        dịch phóng tác

        Nhi-cô–lai Nhe-cra-xốp

        Thu muộn. Quạ bay rồi
        Rừng khô, đồng vắng ngắt
        Chỉ thửa ruộng chưa gặt
        Rầu rĩ mãi không thôi…

        Bão tuyết đã đến rồi
        Ôi sao mà chán thế!
        Rạp xuống bùn thật tệ
        Lấm lem hạt ngọc ngà


        Đàn chim khỉ gió qua
        xục mỏ vào tàn phá
        Bão quất bông tơi tả
        Thỏ xéo nát chúng tôi


        Bác nông dân đâu rồi,
        còn chờ cái gì nữa ?
        Hay chúng tôi xấu hơn
        không chín đều nhau hả ?


        Chúng tôi chả xấu đâu
        Hạt chắc, bông nhiều thế
        Sao gieo trồng không để
        gặt khi bão đến rồi ?


        Gió thì thào than thở
        Bác ấy đau ốm thôi
        Không còn sức bạn ơi
        Để ra tay hái gặt


        Những chờ mong héo hắt,
        đến kiệt sức tàn hơi
        Kề cận miệng lỗ rồi,
        để nuôi giun chắc thế!


        Bàn tay từng vạm vỡ
        cày cấy trên cánh đồng
        Nay lúa chín trĩu bông,
        người yếu đau thật tội!


        Mắt khô mờ, nhức nhối
        Giọng khản đặc mất rồi
        Bài hát buồn lạc lối
        Ăn uống cũng chán luôn!


        Trên cánh đồng, vô hồn
        bác nông dân lê bước
        Như thể vẫn bám cày,
        trầm ngâm đi trên ruộng

        Trăng Quê
        23.08.2006


        Nguyên tác

        НЕСЖАТАЯ ПОЛОСА
        http://www.stihi-rus.ru/deti/osen.htm
        Николай Некрасов

        Поздняя осень. Грачи улетели,
        Лес обнажился, поля опустели,

        Только не сжата полоска одна...
        Грустную думу наводит она.

        Кажется, шепчут колосья друг другу:
        "Скучно нам слушать осеннюю вьюгу,

        Скучно склоняться до самой земли,
        Тучные зерна купая в пыли!

        Нас, что ни ночь, разоряют станицы1
        Всякой пролетной прожорливой птицы,

        Заяц нас топчет, и буря нас бьет...
        Где же наш пахарь? чего еще ждет?

        Или мы хуже других уродились?
        Или недружно цвели-колосились?

        Нет! мы не хуже других - и давно
        В нас налилось и созрело зерно.

        Не для того же пахал он и сеял
        Чтобы нас ветер осенний развеял?.."

        Ветер несет им печальный ответ:
        - Вашему пахарю моченьки нет.

        Знал, для чего и пахал он и сеял,
        Да не по силам работу затеял.

        Плохо бедняге - не ест и не пьет,
        Червь ему сердце больное сосет,

        Руки, что вывели борозды эти,
        Высохли в щепку, повисли, как плети.

        Очи потускли, и голос пропал,
        Что заунывную песню певал,

        Как на соху, налегая рукою,
        Пахарь задумчиво шел полосою
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 11:38:11 bởi Trăng Quê >
        #4
          Nguyên Hùng 25.08.2006 18:25:45 (permalink)

          Trích đoạn: Trăng Quê


          THỬA RUỘNG CHƯA GẶT

          dịch phóng tác

          Nhi-cô–lai Nhe-cra-xốp

          Thu muộn. Quạ bay rồi
          Rừng khô, đồng vắng ngắt
          Chỉ thửa ruộng chưa gặt
          Rầu rĩ mãi không thôi…

          Bão tuyết đã đến rồi
          Ôi sao mà chán thế!
          Rạp xuống bùn thật tệ
          Lấm lem hạt ngọc ngà

          Đàn chim khỉ gió qua
          xục mỏ vào tàn phá
          Bão quất bông tơi tả
          Thỏ xéo nát chúng tôi

          Bác nông dân đâu rồi,
          còn chờ cái gì nữa ?
          Hay chúng tôi xấu hơn
          không chín đều nhau hả ?

          Chúng tôi chả xấu đâu
          Hạt chắc, bông nhiều thế
          Sao gieo trồng không để
          gặt khi bão đến rồi ?

          Gió thì thào than thở
          Bác ấy đau ốm thôi
          Không còn sức bạn ơi
          Để ra tay hái gặt

          Những chờ mong héo hắt,
          đến kiệt sức tàn hơi
          Kề cận miệng lỗ rồi,
          để nuôi giun chắc thế!

          Bàn tay từng vạm vỡ
          cày cấy trên cánh đồng
          Nay lúa chín trĩu bông,
          người yếu đau thật tội!

          Mắt khô mờ, nhức nhối
          Giọng khản đặc mất rồi
          Bài hát buồn lạc lối
          Ăn uống cũng chán luôn!

          Trên cánh đồng, vô hồn
          bác nông dân lê bước
          Như thể vẫn bám cày,
          trầm ngâm đi trên ruộng

          Trăng Quê
          23.08.2006



          Tớ tham gia gặt lúa với TQ nhé:

          Khoảnh ruộng chưa gặt

          Cuối thu. Quạ chạy trốn đông,
          Rừng trơ trụi lá, cánh đồng hoang vu,
          Chỉ còn khoảnh ruộng lơ thơ
          Lúa chưa kịp gặt ngóng chờ chủ nhân…

          Những cây lúa chín rì rầm
          Nằm nghe bão rít âm thầm buồn thiu
          Rạp mình chạm đất phì nhiêu
          Xót xa bông mẩy lấm theo bụi vàng.

          “Ngày đêm từng lũ chim hoang
          Theo nhau tàn phá xóm làng chúng tôi
          Những người cày ruộng đâu rồi
          Sao mặc thỏ xéo, kệ đời bão giông?
          Lẽ nào chúng tôi ít bông?
          Hay là khi trổ, chín không thật đều?
          Không đâu, chắc hạt bông nhiều
          Chúng tôi chẳng kém tý teo đám nào!
          Bác nông dân, cớ làm sao
          Cày, gieo rồi mặc bão gào, quật, quăng?”

          Trả lời bông lúa, gió rằng:
          “Chủ nhân các bạn sức tàn, còn chi
          Biết gieo để có bánh mỳ
          Mà không đủ sức gặt về chất kho
          Không ăn không uống, đáng lo
          Xác kia giun đất tha hồ no say!
          Bàn tay vạm vỡ cầm cày
          Đã khô thành củi, héo gầy tựa roi
          Mắt mờ, giọng khản đặc rồi
          Bài ca buồn bã một thời cũng câm.

          Bác nông dân dáng trầm ngâm
          Cánh tay như thể đang cầm cày theo…

          23.8.06
          Nguyên Hùng
          #5
            Trăng Quê 18.09.2006 17:26:57 (permalink)
            Đôi khi trong đêm khuya...[sm=love2.gif]
            dịch phóng tác

            Đôi khi trong đêm khuya …
            Tắt đèn ta chìm sâu vào trong bóng tối
            Những ý nghĩ chợt lướt qua đầu…
            Nếu buổi sáng ta không còn trở dậy
            Nếu không còn có ngày mai
            Các bạn có khi nào nghi ngại
            tình cảm tràn đầy trong trái tim ta…


            Để ta có cơ hội để nói với mọi người...
            Con yêu cha…CHA ơi ,
            Con yêu mẹ…MẸ ơi ,
            Em yêu anh yêu chị
            Cả con vật rất cưng
            Tôi yêu các bạn của tôi và những người khác nữa


            Tôi yêu những người xung quanh
            Những người xa lạ lướt nhanh lối nào
            Cuộc sống ngắn ngủi làm sao
            Tình yêu tất cả ta trao tim này
            Bạn bè ý nghĩa lắm thay
            Khi ta từ biệt đất này vào quên!


            Trăng Quê

            Nguồn
            http://minhtuan.name/fun4all/iLoveU.swf

            Sometime late at night…
            I turn out the light and lay in the dark
            And the thought crosses my mind…
            If I never wake up in the morning
            If there is no more tomorrow
            Will you ever doubt the way I feel about you in my heart…
            So …there is my chance to tell you how I feel…
            I love you …DAD
            I love you …MOM
            I love you …my syster, my brother
            Also …you to my pet
            I love you …my friend and others
            I love you …my neighbors
            And the strangers I counter on my path
            Life is short
            So tell people that you love
            How much they mean to you
            Before your time on earth were through
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 20:53:43 bởi Trăng Quê >
            #6
              Trăng Quê 18.10.2006 11:08:00 (permalink)


              Trăng lạnh
              Fedor Sologub

              Yêu anh nhé, yêu đi, vầng trăng lạnh!
              Tù và em, lời trân châu lóng lánh
              Hãy hát về anh vang khắp bầu trời
              Em bay lên cao băng giá sáng ngời
              Trái đất dữ bởi ai yêu anh nữa!


              Đêm của em lấp lánh như thắp lửa
              Trái đất bị bỏ rơi, khao khát dịu hiền
              Bao lần anh ngước mắt dõi nhìn em
              Vầng trăng thân yêu con thuyền vun vút


              Những ngày ồn ào muộn phiền côi cút
              Thân thể rã rời chẳng thấy đường đi
              Tâm hồn anh, sáng xanh mờ em đó
              Đừng lạnh lùng, yêu anh nhé Trăng ơi!

              28.12.1909
              Trăng Quê
              Tiêu đề do người dịch đặt


              Bài thơ gần một trăm năm rồi mà sao như vừa mới viết, một tình yêu tưởng như lạnh lùng mà lãng mạn. Tình yêu của người con trai gíông như trái đất dịu hiền khao khát ánh trăng đêm .
              Trái đất sẽ buồn thảm và ác độc nếu không có ánh sáng của Tình Yêu.
              Bài thơ hay quá hay sáng nay tôi cảm nhận nó bằng chính trái tim mình!
              Ôi thi ca Nga!

              Tôi dịch bài này để tặng cho những ai đang yêu và được yêu, tặng cho chị em nhân ngày Phụ nữ Việt nam và tặng cho chính mình!


              Trích đoạn: HBĐ

              Федор Сологуб

              * * *
              Люби меня, люби, холодная луна!
              Пусть в небе обо мне твой рог жемчужный трубит,
              Когда восходишь ты, ясна и холодна.
              На этой злой земле никто меня не любит.

              Да будет ночь твоя в мерцании светил!
              Отверженец земли, тоскующий и кроткий,
              О, сколько раз во тьме я за тобой следил,
              Любуяся твоей стремительною лодкой!

              Потом я шел опять в докучный рокот дня,—
              И труд меня томил, и путь мой был бесцелен,
              Твой свет в моей душе струился мглисто-зелен.
              Холодная луна, люби, люби меня!
              28 декабря 1909

              Dịch phóng tác (làm quà tặng Trăng...Quê)

              Xin Trăng một chút tình

              Hãy yêu anh, ánh trăng ơi
              Dẫu tia sáng lạnh bầu trời em qua
              Dù ai có thổi tù và
              Tung anh theo gió, vẫn là cô đơn
              Có em khi buổi hoàng hôn
              Cả trái đất chẳng ai còn yêu anh
              Đêm về lấp lánh trăng thanh
              Buồn đau dịu vợi yên lành về theo
              Đắm đuối nhìn mảnh trăng treo
              Thuyền đầy ánh sáng lướt vèo trên không
              Bao lần anh dõi theo trông
              Từ trong bóng tối mà lòng xuyến xao
              Rồi ngày lại đến ồn ào
              Ngập chìm công việc với bao phiền lòng
              Nhưng hồn anh vẫn theo dòng
              Xanh xanh mờ ảo ánh hồng dung dăng
              Vẫn ước ao được bóng Hằng
              Ban anh một chút tình Trăng lạnh lùng.

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2006 12:31:55 bởi Trăng Quê >
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9