BÀI THƠ CỦA NGƯỜI SẮP RA ĐI
Peter Ha 14.08.2006 21:48:28 (permalink)
BÀI THƠ CỦA NGƯỜI SẮP RA ĐI ĐỂ TRỞ VỀ NGUỒN CỘI NHÉT TRONG NGĂN KÉO NHƯ LÀ LỜI NHẮN NHỦ NHỮNG NGƯỜI Ở LẠI

Bài thơ viết bằng tiếng Anh dướí đây do anh Nguyên Văn Điền em trai của Bác sĩ Nguyễn Thị Thanh ở Canada tìm thấy trong Bệnh Viện tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn khi kéo hộc tũ ở bàn ra, tác giả viết vội vã vì sắp bay về Thiên đàng.
BS Thanh docteurthanh@sympatico.ca gởi đến Diễn Đàn Thơ Văn sau đây :

Thưa các bạn !

Bài Thơ Mỹ dưới đây thật hay và phần dịch thuật của Nhà thơ Lê Tam Ca nghe vần điệu êm dịu, tha thiết không kém . Đọc thơ mà lòng chợt nghe buồn man mác! Không biết có nên cất lại để dành khi... trúng gió !

Bài thơ này tôi "ép" đã lâu, it nhất cũng 15 năm rồị Nay bất ngờ thấy lại, đọc lên vẫn thấy xúc động vô cùng. Xin chuyển đến các Bạn cùng xem cho tâm hồn thư dãn.

Nguyên bản bài thơ tiếng Mỹ như sau :

by anonymous poet in the Hospital in English:

Miss Me But let Me Go !

When I come to the end of the road

And the sun has set for me,

I want no rights in a gloom filled room!

Why cry for a soul set free?

Miss me a little, but not to long

And not with your head bowed low.

Remember the love that we once shared.

Miss me but let me go!

For this a journey that we must all take

And each must go along,

It's all part of the master plan,

A step on the road to home!

When you are lonely

And sick of heart,

Go to the friend we know

And bury your sorrows in doing good deeds.

Miss me but let me go!!

Bằng thơ lục bát tiếng Việt:

Đừng bịn rịn nữa ! Để tôi đi !

Khi tôi đến cuối đường đời,

Ánh dương chiếu nhạt như mời tôi đi.

Hết quyền nấn níu chặt ghì,

Khóc la chi nữa người đi sắp về.

Vắng tôi ngắn ngủi buồn ghê!

Đầu nên quay hướng tôi về cùng Cha.

Nhớ lòng bác ái vị tha,

Xin đừng bịn rịn, Nhà Cha tôi về.

Hành trang quãy gánh nặng nề,

Mỗi người làm thế lời thề lúc đi.

Phần tôi kết thúc cuộc thi,

Về nhà để nghỉ chờ kỳ học thêm.

Nếu bạn cô đơn trong đêm,

Tim côi có thắt, nằm êm hết buồn.

Tỏ cùng bè bạn cội nguồn,

Thế thì sẽ hiểu con đường về quê.

Đừng bịn rịn nữa ! Tôi về !

En Francais: Manquez-moi Mais laissez-moi Aller!

Quand je viens à la fin de la route

Et le soleil a mis pour moi,

Je ne veux pas de droits dans une mélancolie a rempli la pièce!

Pourquoi pleurez pour un ensemble de l'âme gratuitement?

Manquez-moi un petit, mais ne pas désirer ardemment

Et pas avec votre tête courbée bas.

Souvenez-vous de l'amour que nous avons partagé une fois.

Manquez-moi mais laissez-moi aller!

Pour ce un voyage que nous tout l'enregistrement

Et chacun doit aller le long temps,

C'est toute la partie du plan du maître,

Un pas sur la route à maison!

Quand vous êtes solitaire

Et malade de coeur,

Allez à l'ami que nous connaissons

Et enterre vos peines dans faire de bonnes actions.

Manquez-moi mais laissez-moi aller!!

in Deutsch = in German:
Verpassen Sie Mich, Aber lassen Sie Mich gehen!

Wenn ich das Ende der Straße nehme,

Und die Sonne ist für mich untergegangen,

Ich will keine Rechte in einer Düsternis haben, füllte Platz!

Warum weinen Sie für einen Seele-Satz, befreien Sie?

Verpassen Sie mich ein klein, aber zu nicht sehnen

Und nicht mit Ihrem Kopf, der niedrig gebeugt wird.

Erinnern Sie sich sich an die Liebe, die wir einmal teilten.

Verpassen Sie mich, aber lassen Sie mich gehen!

Für dieses eine Reise, daß wir alle Aufnahme müssen,

Und jedes muß dahingehen,

Es ist aller Teil des Meister-Planes,

Ein Schritt auf der Straße heimzukehren!

Wenn Sie einsam sind,

Und krank von Herzen,

Gehen Sie zum Freund, den wir kennen,

Und begräbt Ihre Kummer im Machen von guten Taten.

Verpassen Sie mich, aber lassen Sie mich gehen!!

Hà Phước Thảo , một người cũng đã viếng các bầu trời trong Vũ Trụ lúc tại nạn xe hơi, xác nằm trên bàn mổ trong Bệnh Viện, muốn ở trên Thiên Đàng luôn, nhưng Đức Chúa Cha không cho ở lại, phải trở về học cho xong bài học và còn một môn chưa thi phải thi cho xong thì mới được về.

Bài viết trong Khoa Học Net
Nếu quí vị bấm các Links trong bài tường thuật cái chết của tôi thì có những trang nói về các cõi vô hình.

dịch ý bài thơ bằng 3 thứ tiếng và Thân tặng chị Nguyễn Thị Thanh

Bài thơ tiếng Anh này không có tên tác giả . Được tìm thấy trong ngăn kéo bàn tại 1 bệnh viện ỏ Washington DC. Người ta đoán rằng , có lẽ bệnh nhân tác giả bài thơ "Miss Me But let Me Go" dã làm trước khi ông hay bà ấy chết . Bằng những từ ngữ giản dị, nhẹ nhàng, ý tưởng siêu thoát ... bài thơ đã làm những người trong bệnh viện cảm xúc sâu xa và ảnh huỏng rất tốt cho nhũng nguòi sắp ra di , cũng như nhũng người còn ở lại .

Ban Giám Đốc bèn cho trình bày bài thơ này lên Báo Tường của Bệnh viện . Nhà văn Chánh Trung vào bệnh viện thăm bạn, đọc được, liền chép lại trao cho nhà thơ Lê Tam Ca lược dịch :

(Dưới đây là Bản dịch bằng văn xuôi của Nhà thơ Lê Tam Ca, chúng tôi xin mời các Bạn Thơ chuyển thành Thơ nhé)

THƯƠNG THÌ THƯƠNG XIN CỨ ĐỂ TÔI ĐI !

Khi tôi đã tới cuối con đường,

Và mặt trời đã lặn trước mặt tôi,

Tôi không muốn lễ nghi bày vẻ trong căn phòng đầy ắp bi thương,

Tại sao lại khóc lóc cho một linh hồn bay bổng ?

Thương một chút rồi thôi!

Và cũng chẳng cần cúi đầu thật sâu

Hãy nhớ niềm yêu mà chúng ta chia xẻ

Thương thì thương, xin cứ để tôi đi!

Vì đây là một cuộc hành trình mọi người phải có,

Và mỗi người đều phải đi theo.

Đó chỉ là một phần trong một chương trình lớn,

Một bước trên đường về nhà!

Khi bạn cảm thấy trống trải, cô đơn,

Hay đau thương nhức nhối trong lòng,

Hãy tìm đến người bạn chung của chúng ta

Và vùi niềm thương đau ấy trong nghĩa cử

Thương thì thương, xin cứ để tôi đi!!



Các Bạn Thơ ơi,

Chắc chắn các Bạn Thơ cũng đã cảm nhận đuọc bài thơ Mỹ này mang một triê’t ly’ vô kỷ, vị tha và nhân hậu cho tới phút cho’t trên giuòng bênh. Nguòi â’y, dù thâ’y thần chê’t đang đê’n gần... vẫn mĩm cuòi lưu lại một Bài Thơ tuyệt diệu trước khi về nơi Chín Suối !

Cầu xin cho ông hay bà ấy an nghỉ hạnh phúc bên kia Cõi Đời đầy chông gai ở đây!

Thân ái,

An Phong Nguyễn Văn Dien

Cũng ca’ch đây 15 năm, nhà thơ “Hương Ngự” đã chuyển thành những đọan “Thâ’t ngôn tư’ tuyệt” như sau:

Thương thì thương, xin cứ để tôi đi

Hương Ngự


Khi tôi đã tới cuối con đường!

Ánh sáng mặt trời hết vấn vương!

Tang lễ xin đừng bày vẽ lắm,

Hồn tôi thanh thoát, đừng bi thương!



Nhớ thương một chút, rồi thôi nhe’!

Đừng cúi sâu mình lúc biệt ly

Xin giữ tình ta bền chặt mãi,

Thương thì... xin cứ để tôi đi!



Một cuộc hành trình phải thoát ra

Con đường ai cũng sẽ đi qua,

Đời tôi số mệnh đang chờ đo’

Từng bước vô thường ta với ta!



Nào ai chợt thấy đời hiu quạnh,

Tủi hận, buồn thương, giọt lệ sầu!

Xin hãy tìm người đang tũi nhu.c!

Bền tâm hành thiện, vợi niềm đau.



Thương thì... xin cứ để tôi đi!



Houston 1992

Một chiều mưa tháng tám

__________________
Một dịch giả : haphuocthao2006@yahoo.de
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9