NHỮNG BÀI CA ĐI CÙNG NĂM THÁNG
Đêm 30 tháng 4 cả nhà tôi quây quần bên chiếc tivi nghe đài phát chương trình ca nhạc kỷ niệm ngày Giải phóng miền nam và ngày Quốc tế Lao động 1 tháng 5. Cô con gái lớn hỏi :
- Bố ơi ngày Giải phóng bố đang ở đâu?
- Bố đang cùng đồng đội tiến về Sài gòn.
- Con nghe nói hôm đó cũng có rất nhiều người chết bởi tàn quân địch. Chiến tranh thật là dữ dội. Người ta đã mong mỏi ngày Giải phóng để trở về thế mà lại hy sinh vào đúng ngày này thì tiếc thật bố nhỉ? Khốc liệt quá …
- Chưa khốc liệt bằng chiến trường Quảng trị năm 72 đâu con. Ngày ấy, bố vừa troài sang hầm bên cạnh thì hầm của bố bị bom nổ xới tung lên…
Những ca khúc cách mạng vang lên ti vi, những baì ca thật hào hùng. Tôi nghe chồng kể mà thầm cảm ơn sự may mắn đã cho anh lành lặn trở về và để cho gia đình chúng tôi đầm ấm bên nhau nhiều năm qua. Trên truyền hình ca khúc của Trịnh Công Sơn vang lên đầy hào khí :
Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la, anh em ta về
Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam
Cờ nối gió đêm vui nối ngày
Dòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi
Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi
Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo
Từ quê nghèo lên phố lớn, nắm tay nối liền
Biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh
( NỐI VÒNG TAY LỚN) - Trịnh Công Sơn
Tiếng phát thanh viên trầm ấm kể về ngày chiến thắng của đất nước, những thước phim cũ. Cả một thành phố rợp cờ hoa, không nhạc, không loa cả rừng người cùng hát. Quá xúc động cả nhà chúng tôi cùng hát theo như hoà vào khí thế hào hùng của toàn dân tộc ngày đó. Con gái tôi bảo:
- Mẹ ơi sao lời những ca khúc ngày xưa hay thế mẹ nhỉ?
- Ừ đó là lịch sử con ạ. Khi cả nước cùng hướng về chiến thắng. Khi cả dân tộc hướng về miền Nam . Thời thế tạo nên những ca khúc bất hủ. Lời ca thật hào hùng khiến cả một đoàn người xốc tới. Cả một dân tộc như vũ bão. Con có nghe bài hát
Bác đang cùng chúng cháu hành quân chưa?
- Có mẹ ạ, con đã lặng người đi nghe bài hát này khi 5 ca sỹ lớn tuổi trong đó có nghệ sỹ Trung Hiếu và Bảo Ngọc cùng hát vào ngày 2 tháng 9 năm nào.
- Không chỉ một mình con, cả nước đã lặng đi, các ti vi đã bật to hết cỡ để nghe lời bài hát như nuốt vào trong tim.
Đêm nay trên đường hành quân ra mặt trận.
Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác.
Nở ngàn hoa chiến công ta dâng lên người,
Dâng lên tới Đảng cả niềm tin chiếu sáng ngời.
Cờ sao quyết thắng lấp lánh soi sáng đường cháu đi.
Đi, ta đi giải phóng miền Nam ,
Khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm lược thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi.
Lời Bác thúc giục chúng ta,
Chiến đấu cho quê nhà Nam Bắc hòa lời ca.
Năm xưa Bác cùng đoàn con đi chiến dịch.
Núi rừng vẫn nhớ, suối vẫn in bóng hình của Bác.
Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ.
Điện Biên năm nào vọng lời Bác giữa chiến hào.
Toàn quân hôm nay vẫn phất cao cờ đỏ Bác trao.
Đi ta đi giải phóng miền Nam ,
Khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm lược thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi
Lời Bác thúc giục chúng ta.
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.
Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời.
Giương lê xốc tới quyết tiến lên ta giành chiến thắng.
Đường hành quân dốc núi cao bao vực thẳm.
Gian nan nào bằng lòng hờn căm cao ngút trời.
Miền Nam ta ơi, hãy phất cao cờ đỏ thắm tươi.
Ta xông lên giải phóng thành đô, phá hết bót đồn quét sạch hết quân xâm lược.
Vì độc lập tự do quyết giành ấm no giành lấy những mùa xuân.
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.
( BÁC ĐANG CÙNG CHÚNG CHÁU HÀNH QUÂN) – Huy Thục.
- Con rất thích những bài ca đi cùng năm tháng mẹ ạ. Hình như bây giờ các nhạc sỹ không viết được những lời ca khúc hay như thế:
“Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời.
Giương lê xốc tới quyết tiến lên ta giành chiến thắng.”
- Đúng vậy con ạ, ở thời đó tất cả hướng về miền Nam thân yêu. Lời của lãnh tụ là lời đất nước, là lời của sông núi hùng thiêng. Khi trái tim của triệu người như một, những người nghệ sỹ giống như thư ký của thời đại chỉ cần ghi lại cảm xúc của nhân dân của dân tộc lúc bấy giờ.
Con tôi bỗng cất cao tiếng hát:
Em ơi vút lên một tiếng đàn
kìa đàn đã so dây, cung đàn đã lựa phím ớ ơ
Đất nước mình xôn xao mùa vui đang nở rộ
bình minh chiến thắng reo ca, xuân về non nước bao la
Mầm sống ta ươm giữa đời
Tay anh bưng ngọn đèn em che ngọn gió
Anh nâng mầm trổ em trút nắng vàng
Đường vui nay bước thênh thang
Tâm hồn lộng gió em ơi xây đẹp mộng ước tương lai
Em ơi vút lên một tiếng đàn
Đường vui nay bước thênh thang
Tâm hồn lộng gió em ơi xây đẹp mộng ước bao la
Em ơi vút lên một tiếng đàn.
( CUNG ĐÀN MÙA XUÂN) – Cao Việt Bách.
Nghe con hát, chắc chồng tôi đang nghĩ đến những người đồng đội của mình đã hy sinh ngoài mặt trận. Nhớ đến những ngày tay trần “xẻ dọc Trường sơn”. Rồi người lính trở về với bát cơm manh áo đời thường, ai còn ai đã đánh mất mình. Chiến tranh đã lùi xa cuộc đời phía trước. Lời bài hát vẫn vang lên:
Tay anh bưng ngọn đèn em che ngọn gió
Anh nâng mầm trổ em trút nắng vàng.
Con tôi hát khá hay, hàng ngày cháu chỉ hát nhạc ngoại vậy mà hôm nay cháu đã hát bài hát của thế hệ cha anh khá ngọt ngào. Tôi vui mừng vì những ca khúc của thế hệ năm xưa vẫn vang lên trong lòng lớp trẻ. Các anh đã hát và đã chiến thắng. Dân tộc chúng ta đã chiến thắng và một phần nào đó lời ca tiếng đàn của các anh đã tiếp thêm sức mạnh và góp phần vào chiến thắng thần thánh của dân tộc.
Lớp trẻ hôm nay vẫn trân trọng những ca khúc năm nào và hát tiếp những bài ca đi cùng năm tháng. Xin cảm ơn các nhạc sỹ đã ghi lại một thời hào hùng của dân tộc, xin cảm ơn những lời ca trường tồn mãi với thời gian như những áng sử thi của đất nước!
1-5-2008
Vũ Thị Minh Nguyệt