“
Hôm nay không say không về đó” ta thách thức. Hắn bễu môi “
được mới nói nghen chị hai”
Không như mọi khi, hôm nay chỉ có ta với hắn. Thể theo yêu cầu của ta, hắn gọi hai xị rượu.
Hắn có điều gì muốn hỏi, nhưng lại thôi. Mà ta cũng có quan tâm đâu, đầu ta giờ chỉ còn quanh quẩn với cái buồn không thể bày tỏ. Lặng lẽ, hắn rót ta uống, ta rót hắn uống.
Đã biết không thể quên, mà cứ tìm rượu để quên. Tự dối lòng bao nhiêu lần rồi.
Buồn chịu không nổi. “
Thôi về, không uống nữa”.
“
Mới có 2 xị thôi mà?... Ừ thôi, về đi…” Hắn gọi tính tiền.
Ta không dám gọi cho nó, vì nó còn bao nhiêu việc phải lo cho chuyến đi xa. Mà gặp nó, đã buồn còn buồn hơn.
Hắn dắt xe ra, cũng như mọi khi “
Không tiễn nha”
Ta cười ta “
sao cứ đi với hắn”. Ừ mà, còn ai khác đâu…