Thư Chia Tay
DạoChơi 17.01.2007 15:53:16 (permalink)
Thư Chia Tay

Hôm ấy,đột nhiên em nói với anh rằng em đã yêu một người khác,anh vẫn ngỡ rằng em chỉ đùa vui và mỉm cười nói rằng "Thật ư?"

Vậy anh ta rất đẹp trai phải không~! Em trả lời "anh ta không đẹp trai như anh,cũng cao như anh,nói thật là so điều kiện thì không bằng anh......"

Hôm sau,em viết cho anh một bức thư,em nói em đã xin nghỉ phép một ngày vì hôm đó em rất buồn nên không muốn đi làm,và em đã đến nhà người ấy.Anh phát hiện những gì em nói đều là sự thật,em đã yêu người đó.....

Ngày thứ ba,anh đi tìm em,hỏi tại sao em yêu người đó,lí do của em là "Tại vì,khi ở bên anh em không có được cảm giác ổn định và yên bình,đôi khi bên anh em rất vui vẻ,đôi khi lại làm em đau lòng khiến em buồn bã,người đó đã cho em một cảm giác yên bình,ổn định,một cảm giác không còn thấp thỏm....." Anh chỉ biết im lặng.....

Tối đến,anh gọi điện cho em,anh hỏi em "Phải chăng chúng ta nên chia tay?"
Em trả lời rằng "Em vẫn còn vấn vương giữa anh và người ấy,em không biết nên chọn ai....."
Em muốn anh chờ đợi,chờ đợi em đưa ra quyết định cuối cùng,nhưng.... anh không thể,người đó đột nhiên chen vào giữa hai chúng ta,thậm chí đến sau này anh mới biết có một người như thế trong thế giới của riêng hai ta.....

Ngày thứ tư,em thú nhận với anh rằng thật ra em đã nhận lời yêu nguời ấy từ hai tháng nay,hình như anh nghe thấy tiếng rạn nứt và sụp đổ trong trái tim của mình,anh cố gắng giấu đi gương mặt thất vọng và mỉm cuời hỏi em "Em còn chuyện gì giấu anh nữa không nhi?"
Hình như em hơi hoảng trước phản ứng của anh,bình thường đáng ra anh sẽ nổi giận trách em khi em có thái độ vuợt quá sự cho phép với một bạn khác phái nào đó,nhưng lần này anh lại mỉm cuời hỏi em,em trả lời bẳng giọng run run nghẹn ngào "Hết rồi...."
Anh hỏi "Em và người đó phát triển đến đâu rồi?"
Và em trả lời "Có lẽ.......đến hôn nhau..."
Trái tim anh cảm thấy hụt hẫng,anh nghĩ có lẽ không cần phải chờ đợi nữa,không cần phải chờ quyết định của em,anh đau lòng lắm,vì trong thời gian em vui vẻ bên người ấy tại sao lại còn đi chơi,hẹn hò cùng anh,bất giác anh nhìn xuống chân em,nơi bàn chân thon nhỏ ấy vẫn đang mang đôi giày Adidas mà anh đã mua tặng cho em trong cuộc hẹn tuần trước.
"Tại sao hôm ấy em vẫn vui vẻ nhận lời cuộc hẹn của anh?"
"Vì...,khi đi với anh em rất vui..."

Đêm ấy anh ngã lưng trên giường,anh suy nghĩ rất nhiều,rất nhiều,suốt hai năm bên nhau chúng ta đã trãi qua không ít sóng gió,sau cùng em cũng đã thay lòng,anh không bao giờ giấu em bất cứ gì,tất cả tất cả anh đều nói với em,vì anh sợ em lo lắng,anh biết rằng truớc kia anh quen rất nhiều bạn gái,nhưng anh cũng từng nói với em rằng suốt cuộc đời này anh dùng nhiều tâm trí và thời gian nhất vào mối tình giữa anh và em,đó là vì anh là mối tình đầu của em,anh muốn em có một cuộc tình thật đẹp,một lí do khác chính là...anh... RẤT YÊU EM.Những đợt gió đêm thoang thoảng khiến đầu óc anh rất tỉnh táo,khóe mắt có cảm giác mát lạnh,thì ra giọt nước mắt đã hình thành tự khi nào.
"Nên buông tay thôi,nên để em đi tìm hạnh phúc của mình" đó là quyết định của anh,anh cam tâm hy sinh chính mình.....suốt đêm không ngủ,an đến trường với thân xác mệt mỏi và bước chân nặng nề.
Câu đâu tiên anh nói với em là "Chúng ta,nên đến hồi kết thúc rồi" đôi mắt em ửng đỏ,phút chốc giọt nước mắt vẽ một vệt dài trên gương mặt bé bỏng.Em nghẹn ngào hỏi "Tại sao?Tại sao không đợi em quyết định?" Anh im lặng,anh không muốn nhìn thấy gương mặt em ướt đẫm nước mắt vì nó khiến anh rất đau lòng,anh sẽ không kìm chế được và ôm em vào lòng,anh sợ những lời an ủi của anh sẽ lại đưa chúng ta vào vòng xoáy tình yêu.Trãi qua một thời gian im lặng dài như hàng thế kỉ em hỏi anh
"Thứ bảy này hẹn với em nhé!Em....muốn có một cuộc hẹn với anh,cuộc hẹn này là cuộc hẹn cuối cùng".
Em biết anh thương em hơn bất cứ gì trên đời,tuy lòng anh cứ nghĩ là không được nhưng ...anh vẫn trả lời bằng một cái gật đầu,anh sẽ kết thúc tất cả,anh sẽ rời em thật xa,đến một nơi em không thể liên lạc với anh,nhất định phải kết thúc...

Thứ bảy,em đến nơi chúng ta vẫn thường hẹn nhau và anh vẫn đứng đó đợi em với hy vọng tạo một ấn tượng tốt vào trái tim em bằng một nụ cười,em như cánh bướm xinh đẹp nhấp nhô bay đến,anh muốn ôm em vào lòng biết bao và hôn lên vầng trán em,không được,anh không thể làm vậy...
"Em ăn sáng chưa?" ~ vẫn câu hỏi cũ rích ấy
"Ăn rồi...." ~ có cảm giác em rất vui tươi
"Chúng ta đi xem phim nhé?"
"À....ok!" em vui vẻ trả lời
"Có phim nào mong muốn xem không?"
"Không có...."
"Vậy...chúng ta đi đến đó xem có chiếu những phim gì"
"Ừa!" Chúng ta cùng sánh vai đi,đột nhiên em quàng lấy tay anh.
"Anh...sao không nắm tay em như thường ngày?", ừ nhỉ,đã thỏa thuận đây là lần hẹn cuối cùng...anh phải để lại một kỉ niệm đẹp trong lòng em......
"Xin lỗi,vừa rồi anh mãi suy nghĩ"
"Suy nghĩ về chuyện gì?"
"Ừm..anh đang nghĩ là gần đây hình như không thấy quảng cáo phim mới" ~ anh cố nói dối em.
"Vậy ư?Cũng không sao,đến đó mới quyết định mà"
"Ừa" em tựa đầu vào vai anh như mọi khi
"Hình như anh lại cao thêm đó"
"Thật hả?
"Ừa,thoải mái thật..."
"Em gầy quá đấy...phải ăn nhiều lên mới được...."
"........."
Đến nơi,anh cũng không nhớ chúng ta đã chọn xem phim gì vì anh cứ mãi hỏi em "Nên xem phim nào".
Sau khi em trả lời anh đã vội vã đi mua vé sau đó đi mua món trà sữa em yêu thích nhất,em thấy anh chỉ cầm một ly trả sữa bèn hỏi "Vậy anh thì sao?"
"Hử?"
"Anh uống cai gì?"
"À..........."
"Không sao,em và anh uống chung"
"................"
Nội dung bộ phim đó anh không nhớ chút nào,anh cảm thấy rất mệt mỏi,rất bất lực.Em vẫn như xưa,ngồi trên ghế và nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh
"Thơm lắm............."
"Gì?"
"Mùi hương của em....thơm lắm.....đây là mùi hương của em...."
"............?"
Sau khi chia tay có lẽ anh sẽ không còn nghe được mùi hương đó...có lẽ đây là mùi hương anh sẽ hoài niệm.

Em hút một ngụm nhỏ trà sữa sau đó đưa cho anh,anh chỉ khẽ chạm vào ống hút,hình như em không biết và mãi mê hướng ánh mắt lên màn ảnh.
Cũng như tận cùng của tình yêu,bộ phim đã kết thúc,em lay anh dậy,không biết anh thiếp đi từ lúc nào.
"Hử?"
"Trưa rồi,chúng ta đi đâu ăm cơm nhỉ?"
"Em muốn ăn gì?"
"Gần đây anh có đi ăn nơi nào ngon ngon không?"
"Không có"
"Trên Trần Hưng Đạo có một quán ăn đồ Nhật mới khai trương,nghe nói đầu bếp là một nguời Nhật rất giỏi"
"Vậy ư?Nhưng.....có lẽ mắc lắm....."
"Cũng không đến nỗi,hai nguời ăn chỉ khoảng ba trăm ngàn hơn chút"
"Wa!Vậy thôi.....anh không mang nhiều tiền thế......"
"Không sao,em có mang"
"Không được!Ai lại để bạn gái trả tiền bao giờ"
"Không sao,dù gì em cũng chưa dùng đến nó"
"Nhưng sắp tới em sẽ đi du học mà!Cũng nên để dành tiền qua bên ấy chứ"
"Anh yên tâm,có để dành mà"
"Ừm..........."
Em biết không?Nhìn em ăn lòng anh rất vui,có cảm giác em rất mãn nguyện,còn nhớ có lần mẹ em mời anh đi ăn món Nhật,em không dám ăn cá Hồi sống,anh nói anh ăn một nữa em ăn một nữa,thế là em bị anh ép ăn miếng cá đó,hôm sau em trách anh hại em,hại em đau bụng suốt đêm.Mẹ em cũng rất mến anh,nói anh là người duy nhất có thể "dụ" em ăn những thứ mà em không thích.Nhìn em ngồi ăn Sushi và ăn cả cá Hồi sống, "Sao anh không ăn?"
"Nhìn em ăn là anh no rồi" ~ em đột nhiên đỏ mặt.
"Sao mặt lại đỏ hoét vậy?"
"Bị anh mê hoặc đó......anh quá đẹp trai" ~ Anh vẫn mỉm cười nhìn em.........
Sau đó anh quả thật rất mệt, "Anh muốn về ngủ...."
"Vâng~Cũng lâu rồi em không ghé nhà anh"~ Anh kêu Taxi về.Về đến nhà anh tắm cho mát và lên giường ngủ,đang ngon giấc có cảm giác miếng nệm lún xuống,mở mắt ra thấy em kề bên,ngã đầu vào cánh tay của anh.
"Tay anh không lực lưỡng đâu,không được êm phải không? ~ Anh từng hỏi em như thế.
"Không phải vậy,anh vẫn nhẹ nhàng vuốt tóc em mà,rất thoải mái...." ~ và anh nhẹ nhàng vuốt tóc em
So mới mái tóc dày của anh thì tóc em thưa hơn nhưng mềm mại hơn,bất giác anh hôn lên đôi má em.Nước mắt tự nhiên tuôn trào,may là em đã ngon giấc...... Ơ!Em đột nhiên tỉnh dậy,phải chăng nụ hôn của anh đã đánh thức em?
Em nhìn thấy anh đang khóc,em vươn tay ôm lấy anh.Anh cảm giác bờ vai em nhẹ nhàng run run,anh biết em cũng đang khóc,em nói trong tiếng nấc.......
"Em thương anh lắm..."
"Anh đau lòng lắm phải không?...."
"Xin lỗi anh....tất cả cũng do em không phải........"
"Anh biết không?...Em rất tin tưởng vào anh......." ..... em nói và còn nói rất nhiều từ tận đáy lòng.
Nước mắt anh tuy đã khô,nhưng.....trái tim anh vẫn còn rướm máu,em ngẩn đầu lên,anh nhìn em mỉm cười.
"Không cần chia tay một cách đau khổ như vậy em ạ,đi theo đuổi hạnh phúc của mình nhé" ~ Em lại tựa đầu vào lòng anh.
Kết thúc rồi,tất cả đã kết thúc,người tôi thương yêu nhất sắp ngã vào lòng một người khác.......
Trở về nơi hẹn,đây là lần cuối anh đưa em đến chốn này,tạm biệt nhé người yêu bé bỏng,đừng để hạnh phúc vuột khỏi tay mình,hãy nắm thật chặt vào,không phải lo lắng cho anh,anh biết tự chăm sóc mình.
Tuy không phải là lần đầu đau lòng,nhưng lại là lần đau lòng nhất,anh sẽ núp vào cái vỏ của mình,từ từ chữa lành vết thương.
Nhìn bóng em dần xa,tim anh một lần nữa sụp đổ,anh đứng lặng và ...khóc.
Bóng em đã khuất xa,anh biết em sẽ đau lòng và cũng khóc như anh,những giọt nước mắt ấy hai ta đã nén lại khá lâu.
Anh biết anh đã nhiều lần làm em khổ,sẽ không bao giờ nữa đâu em,không bao giờ làm khổ em nữa,tạm biệt nhé....
Anh thật lòng cầu chúc em,anh nghĩ sau cùng rồi anh cũng sẽ gặp một nữa khác của anh,anh sẽ tự chăm sóc mình,thất bại của anh chính là không dám tỏ rõ tình cảm ở sâu thẳm trái tim.
Lá thư này em sẽ không bao giờ có cơ hội đọc.
Anh yêu em.
#1
    Ran 17.01.2007 22:30:50 (permalink)
    hix...chạy vào viết nhật ký xóm tám thấy có thư chia tay tưởng có dân cư nào muốn chia tay hoá ra một lá thư dài ơi là dài thật cảm động...
    Bạn lấy cí nick là dạo chơi, rùi chạy vô viết có một bài, chắc đúng là đang... rùi, đọc bài nì xong chỉ mún khóc, R  mong sao cô bạn đó đọc được những dòng này. Nếu hok đọc được cũng mong sao mọi người vào đây xẻ bớt nỗi buồn mí bạn.
    R có một bài sưu tầm được...nghĩ post vào đây cho bạn đọc vào thời điểm này chắc sẽ thấy đỡ tủi thân hơn ... hix...(bạn cứ nghĩ đây là lời nói của cô bạn gái của bạn là đỡ bùn hơn á)
     
     
    Em xin lỗi! Vì đã hời hợt quá!
    Dẫu vô tình nhưng vẫn khiến anh đau
    Mối tình xưa giờ đây như hóa đá
    Em hững hờ… Nên ta bước qua nhau

    Em xin lỗi! Vì đã hồn nhiên quá!
    Như trẻ con tập tễnh học đòi yêu
    Này bạn bè, này cỏ cây hoa lá…
    Anh chiều theo, và anh phải buồn nhiều

    Em xin lỗi! Vì đã khờ dại quá!
    Vẫn dửng dưng khi anh nói chia tay
    Vẫn ngông nghênh một mình trên phố xá
    Và đêm hoang… em vẫn khóc mỗi ngày

    Mối tình rơi mới giật mình thảng thốt
    Còn nữa đâu: anh và kỉ niệm xưa
    Những đêm hoang, nỗi buồn như cơn sốt
    Đôi bàn tay nắm chặt vẫn thấy thừa

    Em xin lỗi! Xin anh! Em xin lỗi!
    Em thốt nên dẫu biết đã muộn màng
    Yêu hời hợt vẫn là một cái tội
    Đừng giận em! Em xin lỗi! Xin anh

     
     
    #2
      DạoChơi 18.01.2007 17:26:36 (permalink)
      Thanks Ran ! Cám ơn nhiều lắm, Ran biết không? Trên thế gian này có những thứ không thể nào thay thế được và không thể nào hình dung được! Mình cũng hy vọng.. bài thơ của bạn sẽ không có tên tác giã!
       
       
      Đừng buồn nữa nha em
      Nếu chuyện đời không như em mong muốn
      Sao em hông để phút giây này lắng xuống
      Ngồi kế bên và tâm sự cùng anh

      Ở trên đời hạnh phúc thật mong manh
      Bao khó nhọc đừng một mình gánh chịu
      Nếu bất chợt em cần bờ vai xoa dịu
      Đừng ngại ngùng xin hãy nghĩ về anh

      Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua nhanh
      Trời đâu thể cứ mưa hoài không nắng
      Dù thế nào ,có một điều chắc chắn
      Khi em buồn ,anh sẽ ở cạnh em
      #3
        Longvanphieuvu 08.02.2007 18:44:50 (permalink)
        Em đồng ý đến với anh trước ngày anh nhập ngũ  2 tháng 15 ngày sau gần 1 năm làm bạn.
        Khi còn là bạn thân, anh hiểu em nhiều hơn khi biết rằng gia đình em không hoàn hảo, tâm lý của một đứa con nhận được lời nói :"Không biết nó có phải là con tôi không?" của cha, phải sống với mẹ ám ảnh em suốt quãng thời gian trước khi ta gặp nhau. Đàn ông trong em là một điều gì đó cực kỳ xấu xa, đê tiện.
        2 năm quân ngũ vời gần 1.000 lá thư và những ngày nghỉ phép ngắn ngủi tình cảm tưởng chừng như phai nhạt do sự xa cách lại càng nồng ấm hơn hơn anh tưởng tượng, anh hạnh phúc biết bao.
        Rời quân đội, về với cuộc sống thành phố bao khó khăn, trắc trở vì không bắt nhịp kịp với cuộc sống, mảnh bằng Đại học vuột khỏi tầm tay, em vẫn ở bên cạnh anh động viên và chia sẻ, em cũng có nhiều trở ngại trong công việc, 6 tháng dài công việc em bấp bênh, anh một cán bộ Đoàn với đồng lương eo hẹp, ta vẫn bên nhau với nụ cười và ánh mắt trao nhau.
        ..... 2 năm trôi qua ....
        Anh với mong muốn kiếm nhiều tiền hơn cho cuộc sống nhưng đã đi chệch một đoạn đường dài, mất việc, chuỗi ngày dài với hàng trăm lá đơn xin việc.... "Cảm ơn anh đã đến phỏng vấn, chúng tôi sẽ liên hệ với anh sau!"...... "Chúng tôi rất tiếc anh không có bằng cấp"..... Em tìm được một công việc ổn định với mức lương tính bằng USD ....
        "Giữa chúng mình có nhiều vấn đề" em nhẹ nhàng nói với anh, "Em nghĩ chúng ta cần có 1 thời gian, cho L 1 tháng, sau 1 tháng L nghĩ bọn mình sẽ ổn hơn", anh thảng thốt nhưng vẫn gật nhẹ đầu.
        1 tháng ...... chờ đợi ....... 2 tháng....... "Em khỏe không?" ....  "Khỏe, có gì không anh?" em trả lời, giọng nó vẫn hồn nhiên như không có khoảng thời gian 2 tháng, miệng anh nghẹn đắng "Hình như mình nói với nhau 1 tháng?"..... Im lặng, "L, nghĩ đó cũng là 1 cách để trả lời mà"
        ..... 1 tháng sau được tin em lấy chồng, chồng em là sếp em trong công ty, hơn em 10 tuổi, thằng con trai 27 tuổi lặng ngắt.
        Hôm nay 8.2.2007, 1 tháng sau ngày em lấy chồng, anh đã có công việc mà mình mơ ước từ những ngày trong trẻo với lý tưởng của tuổi 18, tìm lại bản thân mình trước ngày nhập ngũ, nhưng mãi không tìm được câu trả lời cho mình.
         
        Có khi nào trên đường đời tấp nập
        Ta vô tình đi lướt qua nhau.
         
        .........
        #4
          BĂNG NGUYỆT 13.02.2007 02:17:07 (permalink)
          Ghé thăm đệ đệ,..chúc xuân mới bình an vạn phúc nha..
           
          Mâu thuẫn
           
          Lá thư tình chia tay
          Xé đôi màu hạnh phúc
          Có bao giờ dành chút
          Thời gian nghĩ về nhau?!

          Em ơi ta cao ngạo
          Ru lặng lẽ hồn mình
          Qua một lần giông bão
          Đời vẫn thắm vẫn xinh?!
           
          Trái tim bằng thủy tinh
          Nên dưng thường dễ vỡ
          Vần thơ đâu than thở
          Vậy mà thơ cũng buồn!
           
          Quanh ta lắm kẻ lườm
          Sao mà ta sợ hãi
          Miễng thủy tinh còn vãi
          Gim gót nhỏ máu loang
           
          Ráp chưa vẹn trăng tròn
          Thế....vậy là trăng khuyết
          Thư chia tay tha thiết.
          Nói gì nữa cùng nhau!
           
          Thôi thì như cây đào
          Xuân đến thì cứ nở
          Chẳng muốn thì cũng lỡ!
          Rồi tất cả..cũng qua. 


          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/544D5D7B9B714C288FBD79C4E3B93186.JPG[/image]
          Attached Image(s)
          #5
            Tần Anh 14.02.2007 13:28:54 (permalink)
            Mình đọc thấy trong blog của một bạn một bài thơ rất hay, rất hợp với tâm trạng của bạn. Mình mang vào đây tặng bạn ( dù chưa xin phép người đó :D)
             
            Hãy yên lòng tất cả sẽ đi qua
            Rồi ký ức sẽ không còn day dứt
            Rèm khép lại không chờ ai gõ cửa
            Chập choạng chiều trên ngõ phố lặng yên

            Về đi thôi kẻo lại lạc phố quen
            Ta từ chối những điều không có được
            Sự im lặng cũng nghĩa là từ khước
            Ngày mai... một người đi xa...

            Hãy yên lòng tất cả sẽ đi qua
            Hãy yên lòng trước những điều không thể
            Ta đi qua nhau nhẹ nhàng lặng lẽ
            Để trở về kiêu - bạc - với - niềm - đau
             
            ( Kea )



            #6
              DạoChơi 06.03.2007 18:38:12 (permalink)
              Thanks tỷ tỷ ...,
               
              ĐỊNH MỆNH

              Mối tình đầu chớm nở
              Đời sao đẹp như mơ
              Mắt đắm say trong mắt
              Trời yêu rộng vô bờ !

              Rồi định mệnh bất ngờ
              Xô tình ta tan vỡ
              Lòng ta đầy đau khổ
              Đời : thực hay hư vô ?
              #7
                bóng đêm 06.03.2007 19:22:46 (permalink)
                Đời dĩ nhiên là thực
                Mạng ảo là hư vô
                Một tình yêu trên ảo
                Liệu có đắp thành đôi...

                Giờ chắc Dạo Chơi cũng đỡ bùn rồi ^^ Mong là nỗi đau kia sẽ chóng liền...
                #8
                  BĂNG NGUYỆT 20.03.2007 12:58:46 (permalink)
                  Em trai, nhăn cuội vài dòng với em nè...rãnh ra uống cafe với chị nghen..
                   

                  Rồi định mệnh bất ngờ
                  Xô tình ta tan vỡ
                  Lòng ta đầy đau khổ
                  Đời : thực hay hư vô ?

                   
                  Thư chia tay!
                   
                  Chia tay chẳng có thư
                  Đầy như lời tình ngõ
                  Bỏ đêm ta trăn trở
                  Vào ra nghe âm u
                   
                  Cớ chi nhiều tư lự
                  Cách xa chốn biệt mù
                  Thiết tha đâu còn đủ
                  Ủ ấp trăng miên du
                   
                  Ta ru tình ta ngủ
                  Đêm nay trăng lại đầy
                  Choàng hư không lặng ngữ
                  Dệt chẳng hết tâm tư
                   
                  Chia tay chẳng có thư
                  Cô đơn từng trang giấy
                  Tình có nhiều cho mấy
                  Cũng đã là tình xa!
                  #9
                    Phan_Cuu_Long 22.03.2007 22:40:52 (permalink)
                    Không ngờ với cái dáng vẽ mỏng manh, nhỏ nhắn, bụi bụi bên ngoài của DC lại ẩn chứa bên trong một tâm hồn không nhỏ nhắn tý nào.... Thiếu gia tui thật bất ngờ, thế mới biết không thể đánh giá từ ngoại hình....
                    Tặng DC câu hát của Mỹ Tâm an ủi :
                    "Tình yêu đến em không mong đợi gì
                    Tình yêu đi em không hề nối tiếc..."
                    Trên thế gian này tất cả các mối tình đều tròn vẹn, không trắc trở thì các nhà thơ đều thất nghiệp...
                    Cố lên tiểu huynh đệ...
                    #10
                      DạoChơi 23.03.2007 21:12:23 (permalink)
                      Xin cúi đầu chào huynh ca ca...!
                       
                           -Rất vui dc sư huynh ghé tham tiểu đệ.......
                       
                      * ) Mèn ui.. an ủi gì nữa khi mà quá khứ ngày ấy đã vùi chôn theo tháng ngày, hát cho một dòng sông hay dòng sông ngày ấy còn đọng lại kí ức đau thương của chúng ta. ->
                      Trên thế gian này, khỏan cách xa xôi nhất không phải là 1 vòng quay của trái đất, càng không phải là giữa sự sống và cái chết, mà là.... anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng.. " anh yêu em "
                      * ) Và bây giờ ai có thế trả lời tôi không nhỉ? Liệu tình yêu có thể làm 1 con người hòai niệm cả đời?
                      #11
                        BĂNG NGUYỆT 23.03.2007 22:33:49 (permalink)

                        Trên thế gian này, khỏan cách xa xôi nhất không phải là 1 vòng quay của trái đất, càng không phải là giữa sự sống và cái chết, mà là.... anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng.. " anh yêu em "
                        * ) Và bây giờ ai có thế trả lời tôi không nhỉ? Liệu tình yêu có thể làm 1 con người hòai niệm cả đời?

                         
                        Hoan hô cho câu nói thật hay của đệ đệ...
                         
                        Và chị xin trả lời câu thứ 2 của đệ theo thiển cận của chị nha..
                         
                        Tình yêu làm cho chúng ta hoài niệm cả đời nếu ta thật sự yêu ai đó, dù ta vui hoặc bùn, dù cô đơn hay đang ở bên cạnh ai đó, chúng ta vẫn nhớ về người đã xa...và đến 1 lúc nào đó, nó ko còn là tình yêu đậm đà nữa mà chỉ là sự hoài niệm thật sự.... nhung nhớ chỉ nhớ nhung chứ ko da diết mong chờ. hihi
                        #12
                          Phan_Cuu_Long 23.03.2007 22:54:51 (permalink)

                          Trích đoạn: DạoChơi

                          * ) Mèn ui.. an ủi gì nữa khi mà quá khứ ngày ấy đã vùi chôn theo tháng ngày, hát cho một dòng sông hay dòng sông ngày ấy còn đọng lại kí ức đau thương của chúng ta. ->
                          Trên thế gian này, khỏan cách xa xôi nhất không phải là 1 vòng quay của trái đất, càng không phải là giữa sự sống và cái chết, mà là.... anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng.. " anh yêu em "
                          * ) Và bây giờ ai có thế trả lời tôi không nhỉ? Liệu tình yêu có thể làm 1 con người hòai niệm cả đời?

                          Cí này gọi là : Xa thì thật là xa, mừ gần thì thật là gần. Khoảng cách này không có đơn vị đo lường, cũng không có giới hạn rõ ràng như sống và chết. Nó có thể mong manh như sợi tóc mà cũng có thể như Vạn lý trường thành.
                          Sống với hoài niệm gần như đồng nghĩa với chết !
                          Sống là hướng tới tương lai !
                          Tại thời điểm nhất định, ta đang sống mà cũng là đang chết, mỗi giờ khắc qua đi, ta đang đến gần cái chết theo quy luật.
                          Tiểu đệ ơi ! Hãy quý thời gian của cuộc đời ta...
                          #13
                            DạoChơi 24.03.2007 00:01:11 (permalink)
                            Ây da, mới đây đã dc 2 anh chị vào thăm, quí quá...
                            vậy tình yêu có thể làm 1 con người hòai niệm cả đời chăng? DC đã hỏi rất nhiều người và đã từng có người trả lời như thế này ->  ( người đó là ai chắc chị tui biết rùi hen ) - *
                             
                            &) Tình Yêu

                            Tình yêu......có thể làm một con người hoài niệm cả đời không nhỉ?Anh vẫn tự hỏi câu hỏi cũ xưa này ,và em trả lời là có.
                            Có thật không em hay em chỉ làm cho anh vui lòng,bao năm qua anh vẫn đi tìm mãi một cái gì đó tổng quát về tình yêu và anh vẫn mãi chỉ được 1 kết quả:Tình yêu là bất định.
                            Con người ta có thể yêu nhau,sống chết vì nhau và......cũng có thể buông tay một cách dễ dàng.Mới hôm qua thôi tất cả vẫn còn màu hồng,vậy mà hôm nay em lại nói lời chia tay,hình như mọi thứ qua đi thật nhanh em nhỉ.Trong những cuộc tình,anh thấy đôi khi yêu nhau thật mãnh liệt tưởng chừng như không thể mất nhau,tưởng chừng như cả hai hoà quyện làm một....thế mà chỉ một thời gian ngắn lại có thể quên nhau như chưa từng tồn tại con người đó trên đời.Nhưng đôi khi lại khác,đến với nhau không bằng những rung động của trái tim,không bằng sự gắn bó hiểu biết nhau,không bằng hoàn cảnh đưa đẩy.....vậy mà khi chia xa anh vẫn nhớ đến em nhiều.Ừ nhỉ!Tại sao anh lại phải nhớ em?Ánh mắt ư?Đôi môi ư?Vòng tay âu yếm ư?Giọng nói ngọt ngào ư?Tất cả đều không phải.Chỉ biết rằng anh nhớ em,nhớ tâm hồn chứ không phải thể xác.
                            Tiễn em đi xa,anh không đủ can đảm nói lên lời nào,có lẽ anh đã cảm nhận được dấu chấm than sẽ xuất hiện sau khi em đi,đó cũng là dấu chấm hết.
                            Giờ đây em đã rất xa,anh lại nhớ đến bài hát "Phương trời xa cách" của Lưu Đức Hoa
                            "Hôm nay anh và em phương trời xa cách,em có cuộc sống của em,anh mãi tất bật với công việc của anh.Giả dụ một ngày nào đó chúng ta gặp lại nhau trên đường...chúng ta sẽ khẽ chào nhau cùng vài câu hỏi buâng quơ,sau đó không biết phải nói gì hơn.....vì......em sẽ phát hiện rằng...anh đã thay đổi.Cũng có thể lúc ấy ta không còn nhận ra nhau,nhưng thật ra những việc đó đâu quan trọng gì.Chỉ biết rằng trong khoảnh khắc này.......ANH....NHỚ EM BIẾT NHƯỜNG NÀO!"
                            Trên thế giới này,khoản cách xa xôi nhất không phải là 1 vòng trái đất,càng không phải là giữa sự sống và cái chết,mà là........anh đứng trước mặt em nhưng em không biết rằng...........ANH YÊU EM!
                            Và bây giờ em có thể trả lời cho anh không nhỉ?Liệu tình yêu có thể làm 1 con người hoài niệm cả đời?

                            Gởi mùa hạ
                            Giữ hộ chút tình yêu
                            Khi chia xa
                            Vẫn nhớ ngày gặp lại
                            Lúc ấy
                            Em có là cô gái
                            Đốt anh bằng ngọn lửa
                            ....Của riêng em

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2007 19:53:06 bởi DạoChơi >
                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9