Kiếp nhân gian
kiếp nhân gian 18.01.2007 18:04:29 (permalink)

Tình muộn- Buồn hay vui?
 
Từ khi tôi được biết em đến nay cũng đã trải qua một thời gian tuy không gọi là dài nhưng cũng không thể nói là quá ngắn .Thời gian đầu tôi xem em là một người bạn nhỏ tuổi bình thường ..Tôi luôn nghĩ rằng mình là một người đàn ông cứng cỏi trong cách cư xử với mọi người và nguyên tắc với mọi tình cảm đến trong đời . ..

 
Từ bao năm qua ,tôi đã cố gắng rất nhiều trong công việc mà tôi đang theo đuổi ,và đã có những thành công lẫn thất bại nhưng tôi vẫn cố gắng không ngừng vì bản tính của tôi là như vậy . Đời sống tình cảm của tôi đã kết thúc từ lâu và tôi luôn nghĩ rằng ,mình khó có thể yêu một ai nửa sau lần đổ vở tưởng như chết cả con tim ấy .Tôi cũng luôn tự hào vì không thể có một tình cảm nào có thể lay động được trái tim đang hóa đá của tôi .Tôi đã tỏ ra dửng dưng làm như không hề cảm nhận  được trước tình cảm của những người đã từng muốn đến với tôi bằng một tình yêu muộn màng dù tôi biết .Tôi luôn yên chí rằng mình sẽ có thể cứ sống như thế , và dồn hết tâm trì vào côn việc mình đang làm . Điều ấy khiến tôi thanh thản hơn , tự tin vào cuộc sống hơn .
 
Thế nhưng tôi đã lầm ! Như một định mệnh ,em bước vào đời tôi đúng vào lúc mà tôi đang đứng bên bờ của sự tuyệt vọng và chán chường . Một cảm giác nhẹ nhàng và êm ái cứ lan tỏa vào tâm hồn tôi mỗi khi tôi gặp em .Tôi không biết đó là thứ tình cảm gì mà nó lại có sức tàn phá mãnh liệt ,khiến cho tôi bị tan rã như một tảng băng trước sức thiêu đốt của vầng Thái Dương ,và cuốn phăng đi tất cả những gì mà tôi đã từng tự hào để rồi chỉ còn lại trong tôi một cái gì đó khó diễn tả .. và con tim tưởng chừng như hóa đá ,như chai sạn khô cằn với tình yêu thì giờ đây ,nó đã trở lại với nhịp đập năm nào ..Tình cảm muộn màng hòa nhịp bởi muôn vàng đau đớn đoạn trường trong cuộc sống đã qua , như những giọt nước mát tưới lên đám cành lá héo tàn ,làm hồi sinh những đóa hoa tưoi thắm mang lại mùi hương dịu dàng thơm ngát cho đời . Và dòng máu thắm đỏ tình yêu đang chảy tràn qua trái tim khô héo của tôi .Tôi nghe trong lồng ngực mình nhịp đập đầu tiên tha thiết nồng nàn của con tim đã từ lâu chai cứng .
 
Em đã đến với tôi như thế và từ đó em đã cho tôi cảm thấy cuộc đời còn có nhiều hương vị ngọt ngào của một tình cảm dịu dàng không bị chi phối bởi những vật chất ,những toan tính đời thường .Em cùng tôi chia sẽ ,vui vẻ ., ân cần lo lắng cho nhau , sớt chia những buồn vui để thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn , không thô cứng như trước mà trở nên dịu dàng đáng yêu hơn
 
Tôi vẫn nghĩ và vẫn hài lòng với thứ tình cảm nhẹ nhàng sâu lắng đó để thấy tự hào vì mình đã có được một tình đồng cảm quý giá nhất .Tuy tôi biết ở em , có thể em chỉ nghĩ đây là một dạng tình cảm bạn bè , không đi quá giới hạn tình bạn nhưng tôi vẫn xem em như một người tri kỷ , một thứ tình đồng điệu của hai tâm hồn biết chia sẽ ,cảm thông.Và tôi đã hạnh phúc , đã tưởng mình sẽ ngũ yên trong đôi cánh mà em để lại trần gian , trong tình cảm cao thượng và nhiệm mầu ấy .. để rồi giờ đây tôi bổng giật mình và đã khóc . Ôi ! Những giọt nước mắt hiếm hoi và thô cứng ấy đã chảy tràn lặng lẽ âm thầm làm tê buốt con  tim . Đôi mắt lạnh lùng ,vô cảm đã từng ánh lên vẽ sáng ngời hạnh phúc bây giờ lại vương vấn một nét u buồn ..
 
Tôi vốn không phải là người có thể có thể xem thường tình cảm ,cũng không muốn em buồn vì nghĩ rằng tôi xem thường em .Tôi biết mình có lỗi ,mặc dù những lỗi đó tôi không cố ý gây ra ..Thật tình tôi muốn rằng ,giửa em và tôi luôn quan tâm và giúp đở ,hổ trợ cho nhau với tất cả tấm lòng bằng một tình yêu thương trong sáng ,
thế nhưng đôi lúc nó lại đi ngược lại ý muốn của tôi và em .. Không biết là em có hiểu và thông cảm cho tôi không
 
Là phái yếu , tôi biết em cũng muốn được chìu chuộng , được quan tâm và nhất là không muốn ai xem thường mình ..Tôi rất hiểu và cố gắng không phạm phải một sai lầm nào chết người để em tự ái và hờn dổi với tôi.Nhưng tôi không sao thoát khỏi cảm nhận giửa em và tôi luôn có một khoảng cách ,một khoảng cách mà không bao giờ có thể san lấp được và có lẽ em cũng biết tôi nói đến khoảng cách gì , tình cảm này tự tôi đem đến nên cũng phải tự tay tôi gở nó đi ,mặc dù sinh hoạt bên ngoài dường như vẫn bình thường
 
Con tim tôi bây giờ dường như đang khóc và cảm thấy lẽ loi .Có một điều gì đó làm cho trái tim tôi cảm thấy lạnh .Cái lạnh mà từ lâu tôi rất sợ đã trở về ,và điều ấy dần dần có thể làm cho nó chai cứng trở lại hay không thì tôi không biêt ,nhưng sao mỗi lần nghĩ đến một ngày nào đó tôi sẽ không còn được gặp em ,tôi bổng cảm thấy mình thật nhỏ nhoi và tội nghiệp vô cùng .Và tôi chỉ muốn nén tiếng thở dài cho thân phận lẽ loi của mình ,của những uất ức ,những muộn phiền cay đắng ..và đau đớn khi nghĩ rằng , chẳng lẽ điều tuyệt vời trong mối quan hệ giửa tôi và em sẽ kết thúc sớm vậy sao? Chẳng lẽ những tình cảm mà tôi đã từng trân trọng yêu quý đành phải dẫy chết một cách tức tưởi bởi trò đùa của tạo hóa ? Và tôi tỉnh táo nhận ra rằng :Hãy để những điều tôi ước muốn chỉ xảy ra trong giấc mơ thôi , vì sự thật không thể nào giửa em và tôi có được một điểm kết thúc ,bởi vì có rất nhiều nguyên nhân và một trong những nguyên nhân là tôi không muốn bóp chết cuộc đời tươi trẻ của em khi em còn rất trẻ ,dù cho có thể em cũng có tình cảm với tôi (nhưng khó xãy ra ) ,mãi mãi giửa tôi và em là hai đường thẳng song song.
 
Bạn ơi ! Chuyện tình cuối cùng của đời tôi là thế đấy .Và trong cái tuổi già cằn cỏi của mình , đến hôm nay tôi vẫn không lý giải được ,không thể hiểu và hình dung hết được hai chử tình yêu là gì và như thế nào nữa bạn ạ ! Phải chăng tình yêu là luôn là những giọt nước mắt ,những buồn phiền và không bao giờ ai có thể sống với nó hết một đời bằng những hạnh phúc ,những say mê sung sướng ?.. Và bây giờ trong tôi ,tôi luôn cầu nguyện cho em sẽ tìm được một bến bờ hạnh phúc ,một bờ vai vững chắc mà tựa vào .Yêu nhau đâu cần thiết phải đến với nhau ,chỉ cần trong con tim của tôi  , hình bóng của người ấy mãi mãi tồn tại theo nhịp đập của trái tim ,và trong khối óc , người ấy luôn hiện ra trước mặt tôi  và  cuộc đời tôi có thể già đi theo năm tháng nhưng tình yêu tôi dành cho em mãi mãi vẫn xanh tươi và dào dạt như dòng sông Mê Kông hiền hòa ngày đêm âm thầm lặng lẽ đem nguồn sống  đến cho mọi
 
 KNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2007 10:45:57 bởi kiếp nhân gian >
#1
    hoathachthao 01.03.2007 22:25:35 (permalink)
    Chuyện tình yêu muôn đời là vậy KNG ạ, yêu nhau là thương nhớ đến cùng anh biết không? Cho dù anh trốn chạy, cho dù anh chối bỏ nhưng tình yêu vẫn là tình yêu như vốn dĩ nó là vậy. Hãy nhẹ lòng đi anh "như dòng sông Mê Kông hiền hòa … ngày đêm âm thầm lặng lẽ đem nguồn sống  đến cho mọi người … ".
     
    Mong manh
    Mong manh mấy sợi tóc dài
    Mà em quấn được chân người lãng du
    Mong manh tựa thể sương mù
    Tình yêu cứu được phù du kiếp người



    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/26284/C319D7E9281E412EAA26D69C97C366ED.jpg[/image]
    Attached Image(s)
    #2
      kiếp nhân gian 10.03.2007 13:27:22 (permalink)
      Tặng em
       
                                 Lẽ loi bông súng 

                          Bông súng nở đâu có mùa 
                          lẻ loi trên đầm biếc
                         Chợt trắng tinh một buổi sáng vưon mình
                         Khoe sắc đẹp diệu kỳ không ai ganh tị
                         Thơ thẩn dạo chơi phát hiện vô tình

                         Anh đi tìm em nổi lẻ loi ai biết
                         Mà bông súng kia ai hái mất rồi
                         Màu trắng lại lẻ loi giửa sắc hồng sắc tím
                         Anh chỉ trách mình sao chậm bước chân thôi


                                          Ngày vợi vợi ....

                                   Bắt đầu trời đổ lá
                                   Rì rào sa sân rêu
                                   Bắt đầu khi anh yêu
                                   Nhớ nhung ngày giăng mắc
                                   '
                                   Em đang thời xuân sắc
                                   Anh yêu thời bồng bột?
                                   Khi giấc mơ chẳng thành
                                   Chợt nhiên anh hoảng hốt

                                  Em gieo vào nơi đâu
                                  Mầm yêu lên tiếng gọi
                                  Anh đi tìm ngà ngọc
                                  Lặng mình nơi bến Ngâu

                                 Anh ngày mong thương yêu
                                 Đong đưa nhiều chờ đợi
                                 Anh thương ngày vời vợi
                                 Xanh nao lòng rong rêu 
       

      #3
        CanhDieu 30.03.2007 09:13:19 (permalink)
        Kiếp Nhân Gian ơi!
        Cánh Diều chắc chắn người con gái mà KNG yêu thuơng sẽ khóc khi đọc những dòng chữ này! Người ấy sẽ rất sung sướng khi biết mình đem niềm vui lại cho KNG chứ không phải đau khổ.
        Diều sẽ cố gắng đem những dòng chữ này của KNG bay, bay khắp nơi và tìm người con gái ấy cho KNG và trao cho người ấy những dòng chữ này.
        Mong KNG mau bình phục và gặp lại người xưa.
        #4
          kiếp nhân gian 31.03.2007 11:18:23 (permalink)
          CÁNH DIỀU ơi!
           
          Ngàn lần cám ơn CD đã viết lên những dòng chử như thế, mặc dù KNG và CD chưa một lần nói chuyện nhưng KNG có cảm giác như là CD hiểu rỏ mọi tâm tư tình cảm của KNG vậy.  Cảm động đến muốn khóc, KNG cũng hy vọng là mình sẽ còn tồn tại trên cỏi đời này lâu hơn nửa để gởi đến cho người mình yêu thương một tình yêu chân thành và tha thiết nhất...
           
          Vâng!  Xin CD hãy tìm đến người con gái mà mình đang ngày đêm  mong nhớ và hãy tặng cho nàng những vần thơ và dòng suy nghĩ từ chính trái tim của mình nhé, CD sẽ là nhịp cầu Ô Thước để cho mình được gặp nàng dù chỉ một lần...
           
             CÁNH DIỀU no gió lưng trời
          Chở niềm tâm sự cho người tôi yêu...
           
           
           
           
           
          #5
            CanhDieu 31.03.2007 13:03:19 (permalink)

            Trích đoạn: kiếp nhân gian

            CÁNH DIỀU ơi!

            Ngàn lần cám ơn CD đã viết lên những dòng chử như thế, mặc dù KNG và CD chưa một lần nói chuyện nhưng KNG có cảm giác như là CD hiểu rỏ mọi tâm tư tình cảm của KNG vậy.  Cảm động đến muốn khóc, KNG cũng hy vọng là mình sẽ còn tồn tại trên cỏi đời này lâu hơn nửa để gởi đến cho người mình yêu thương một tình yêu chân thành và tha thiết nhất...

            Vâng!  Xin CD hãy tìm đến người con gái mà mình đang ngày đêm  mong nhớ và hãy tặng cho nàng những vần thơ và dòng suy nghĩ từ chính trái tim của mình nhé, CD sẽ là nhịp cầu Ô Thước để cho mình được gặp nàng dù chỉ một lần...

               CÁNH DIỀU no gió lưng trời
            Chở niềm tâm sự cho người tôi yêu...
             
             




            Kiếp Nhân  Gian mến!
            Chỉ có vài dòng mà Kiếp Nhân Gian đã cám ơn "ngàn lần", nếu Cánh Diều kiếm được "người ta" của KNGian và đem nàng đến cho KNgian chắc KNGian cám ơn "tỉ, tỉ, tỉ" lần quá! 
            Cánh Diều mong trời xanh, mây trắng và  gió nhẹ nhàng đưa Diều lên cao, lên cao mãi. Diều sẽ  "chở niềm tâm sự của KNGian cho người con gái ấy..". Ơ, mà niềm tâm sự của Kiếp Nhân Gian "nặng cở nào", đừng nặng qúa mức chuyên chở cuả Diều, Diều đứt dây, Diều..... rớt, tội nghiệp Diều, Kiếp Nhân Gian ơi [sm=mecry.gif]! Ừ, mà không sao đâu, đứt dây, Diều kiếm dây khác tốt hơn, rồi tiếp tục bay, bay, bay thật xa tìm "người con gái" về cho KNGian, chỉ mong trái tim của KNG còn đập mãi, đập mãi, chờ Diều về, KNGian nhé! Cơn đau ơi, đừng đến nữa, ngoan nào, Diều thương !Nếu được, Cơn Ðau đi với Diều đi, tha cho KNGian nha!
            Thôi, Gió lên rồi, Diều phải đi , KNG nhớ uống thuốc[sm=z_pepsi.gif] ,nhớ ăn uống cho thật ngon [sm=cwm39.gif]và ngủ một giất thật dài với những giấc mộng yên lành[sm=bed.gif].
             
            Mến
            Cánh Diều
            #6
              kiếp nhân gian 05.04.2007 17:06:21 (permalink)

              Trích đoạn: CanhDieu


              Trích đoạn: kiếp nhân gian

              CÁNH DIỀU ơi!

              Ngàn lần cám ơn CD đã viết lên những dòng chử như thế, mặc dù KNG và CD chưa một lần nói chuyện nhưng KNG có cảm giác như là CD hiểu rỏ mọi tâm tư tình cảm của KNG vậy.  Cảm động đến muốn khóc, KNG cũng hy vọng là mình sẽ còn tồn tại trên cỏi đời này lâu hơn nửa để gởi đến cho người mình yêu thương một tình yêu chân thành và tha thiết nhất...

              Vâng!  Xin CD hãy tìm đến người con gái mà mình đang ngày đêm  mong nhớ và hãy tặng cho nàng những vần thơ và dòng suy nghĩ từ chính trái tim của mình nhé, CD sẽ là nhịp cầu Ô Thước để cho mình được gặp nàng dù chỉ một lần...

                 CÁNH DIỀU no gió lưng trời
              Chở niềm tâm sự cho người tôi yêu...
               
               




              Kiếp Nhân  Gian mến!
              Chỉ có vài dòng mà Kiếp Nhân Gian đã cám ơn "ngàn lần", nếu Cánh Diều kiếm được "người ta" của KNGian và đem nàng đến cho KNgian chắc KNGian cám ơn "tỉ, tỉ, tỉ" lần quá! 
              Cánh Diều mong trời xanh, mây trắng và  gió nhẹ nhàng đưa Diều lên cao, lên cao mãi. Diều sẽ  "chở niềm tâm sự của KNGian cho người con gái ấy..". Ơ, mà niềm tâm sự của Kiếp Nhân Gian "nặng cở nào", đừng nặng qúa mức chuyên chở cuả Diều, Diều đứt dây, Diều..... rớt, tội nghiệp Diều, Kiếp Nhân Gian ơi [sm=mecry.gif]! Ừ, mà không sao đâu, đứt dây, Diều kiếm dây khác tốt hơn, rồi tiếp tục bay, bay, bay thật xa tìm "người con gái" về cho KNGian, chỉ mong trái tim của KNG còn đập mãi, đập mãi, chờ Diều về, KNGian nhé! Cơn đau ơi, đừng đến nữa, ngoan nào, Diều thương !Nếu được, Cơn Ðau đi với Diều đi, tha cho KNGian nha!
              Thôi, Gió lên rồi, Diều phải đi , KNG nhớ uống thuốc[sm=z_pepsi.gif] ,nhớ ăn uống cho thật ngon [sm=cwm39.gif]và ngủ một giất thật dài với những giấc mộng yên lành[sm=bed.gif].

              Mến
              Cánh Diều

               
              CÁNH DIỀU ơi!  CD bí ẩn quá, mình có nhã ý vào nhà bạn để cảm ơn nhưng có lẽ CD đang còn bay ở phương trời nào đó nên chưa mở cửa, mình thì lại sắp đi xa... Thôi thì đành hẹn CD vậy nha, hy vọng say này mình sẽ hàn huyên thật nhiều với nhau...Biết nói gì nửa đây, vậy mình xin gởi lại món quà này cho CD nha, khi nào bay mõi rổi thì đáp vào nhà mình và đọc nó nhé!
               
              Nếu được sống đến hai lần...
               
                   Ai đóhỏirằng nếu được sống đến hai lần, bạn sẽ làm gì?  Riêng tôi, tôi sẽ trả lời...
               
              Tôi sẽ chẳng bao giờ quên ngày sinh nhật của người tôi quen biết.  Tôi sẽ không để tuột mất cơ hội bày tỏ trái tim mình với ai đó, cũng như tôi sẽ để dành thời gian để dừng lại và biết lắng nghe
               
              Tôi sẽ dành thời gian cho bạn bè chỉ bởi vì người đó là bạn tôi.  Tôi cũng sẽ lên kế hoạch có những kỳ nghĩ hè với gia đình thân yêu
               
              Tôi sẽ bớt thời gian để lắng nghe những cuộc phiêu lưu đầy "ngộ nghĩnh" của con gái.  Tôi sẽ dành thời gian nhiều hơn cho ai đó để họ cảm thấy họ đẹp và quan trọng hơn
               
              Tôi sẽ nằm sóng soài trên ngọn đồi có những triền cỏ xanh mượt để lắng nghe tiếng cười khúc khích của chính mình.  Tôi sẽ chia sẻ cảm xúc của tôi với những người tôi yêu.  Tôi sẽ yêu thương những điều nhỏ nhặt trong một ngày, một vòng tay buổi sáng sớm, một nụ cười của người lạ,một buổi ăn tối cùng với gia đình, một nụ cười với cuộc điện thoại nhầm số...
               
              Nếu cuộc sống được sống hai lần, tôi sẽ xác định quan điểm sống của mình để sao không phải hối tiếc và tôi sẽ để những người tôi yêu biết điều ấy...hằng ngày!  Tôi sẽ không để thời gian trôi qua mà không kịp để người tôi yêu thưong biết rằng họ là một phần quan trọng trong cuộc đời tôi
               
              Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc là cách giúp bạn luôn nhớ rằng:không ai, không điều gì là nhỏ nhặt trong cuộc đời mình...
               
               
              #7
                CanhDieu 06.04.2007 13:33:13 (permalink)
                "KNgian sắp đi xa", đừng nói là KNGian đã đầu hàng cơn đau nha, Cánh Diều đã dụ hắn đi với CD mà, sao còn cơn đau nào dám hành hạ KNGian vậy? 
                Xin lỗi KNGian, mình không có nhà. Mình bay hoài hà, bây giờ thêm nhiệm vụ tìm kiếm người bạn xưa cũ của KNG nên lấy bầu trời làm nhà, có gì KNG cứ nhắn ở đây, mình sẽ thường xuyên về trông chừng nhà cho KNG và đọc thơ của bạn cho đến khi bạn trở về bình yên.
                 
                Mong KNgian luôn bình yên cho đến ngày hội ngộ với người bạn cũ.
                 
                Cánh Diều.

                #8
                  Cỏ lau 16.04.2007 17:16:54 (permalink)

                  Trích đoạn: kiếp nhân gian

                  Tự xóa                      


                  Cỏ lau lạc đường, gặp kiếp nhân gian liền ghé vào tính hỏi thăm đôi chút nhưng thật bất ngờ khi thấy Vườn không nhà trống với những nhắn gửi xót xa. Ngẫm người rồi lại ngẫm mình mà thấy cay cay nơi khóe mắt, đau đau nơi đáy lòng. Kiếp nhân gian ơi, luân hồi mấy thuở hồng hoang, đau chi cho lắm buồn chi cho nhiều?
                  #9
                    Nhã Trang 18.04.2007 16:22:28 (permalink)

                    Trích đoạn: kiếp nhân gian

                    Nếu được sống đến hai lần...

                       

                    Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc là cách giúp bạn luôn nhớ rằng:không ai, không điều gì là nhỏ nhặt trong cuộc đời mình...
                     


                     
                    Xin chào anh!
                     
                    Dù chưa một lần gặp gở để trò chuyện nhưng đọc những gì anh viết, Nhã Trang cũng phần nào hiểu được anh rồi đó, anh là ai nhỉ!  Nhã Trang thấy anh rất giống một người bạn của mình, cũng niềm tâm sự đầy u uất, xa vắng...Và một điều thật trùng hợp là anh có cùng ngày sinh nhật với người đó...rồi người đó bây giờ cũng đang đi xa giống như anh vậy đó, tự nhiên nghe buốn làm sao!
                     
                    Nhân ngày sinh nhật, Nhã Trang xin cầu chúc con đường anh đang đi sẽ gặp nhiều may mắn và hạnh phúc nhé!
                    #10
                      Cỏ lau 19.04.2007 22:55:47 (permalink)
                      Cỏ lau tò mò đọc Kỉ niệm của Oanh Oanh, Nỗi đau của Nhã Trang mà thấy hình như nhân vật chính là Kiếp nhân gian, Cỏ lau cảm động lắm lắm. Sao trên đời này lại có người hạnh phúc thế? có rất nhiều người cùng quan tâm, cùng cầu nguyện cho "Sóng yên biển lặng" để con thuyền chở Kiếp nhân gian cập bến bình yên, để Kiếp nhân gian ca khúc khải hòan giữa vòng tay yêu thương của Dì, của con gái và những người Em gái dễ thương. Cỏ lau cũng xin góp một lời cầu nguyện, cầu xin các thế lực tối cao nhất thế gian hãy mang Kiếp nhân gian bình an trở về.
                      #11
                        kiếp nhân gian 20.04.2007 10:51:07 (permalink)
                        Cám ơn các bạn Cánh Diều, Cỏ Lau, Nhã Trang đã ghé vào góc của KNG...
                        KHG trở về chút rồi lại quay đi ngay...
                        Chúc mọi người hạnh phúc
                        KNG
                         
                        Giấc mơ dịu dàng

                        Anh cứ tưởng là mơ nhưng là thật.  Nàng đứng đó nét mặt dịu dàng với đôi mắt tròn xoe.  Anh bước đến gần, nhìn sát mặt nàng.  Nàng vẫn to mắt nhìn anh không chớp.  Không hồ hởi không ngạc nhiên cũng không rụt rè.  Một thái độ thanh thản đón nhận nơi anh những nụ hôn như đã hứa đêm qua khiến anh ngây ngất, nhưng hiện tại lại làm anh lúng túng.  Anh ngập ngừng nhìn vào mắt nàng với giọng nói đầy thổn thức, cho anh xin lổi, thật tình anh không muốn thế nhưng vì quá yêu nhớ em nên anh nghĩ như thế có nghĩa là...Bàn tay nàng chợt đưa ra nắm bàn tay anh.  ANh ngh mình run không phải vì sự hạnh phúc ngọt ngào dâng lên mà vì nàng trong suốt đến thánh thiện trước sự rưng rưng của anh đang ngỡ ngàng.  Nhìn sâu vào mắt anh nàng dịu dàng, hãy hôn em đi nếu điều đó làm anh hạnh phúc.  Anh thảng thốt trong niềm hân hoan lẫn bẻ bàng vì lời nàng nói sao quá ngọt ngào và bình thản.  Giọng anh đứt quảng.  Ồ không không, anh sẽ như thế...nếu khi ấy em thấy hạnh phúc, còn bây giờ với anh vậy là quá hạnh phúc rồi em à.  Anh bảo nàng, em hãy giơ tay ra và nhắm mắt lại anh sẽ cho em cái này.  Nàng nhắm mắt và anh đưa cái nắm tay của anh đặt vào bản tay của nàng, em hãy nhìn xem đó là gì vậy?  Nàng mở mắt ra trong lòng bàn tay không thấy có gì cả và ngước mắt nhìn anh như dò hỏi.  Anh trả lời, những điều anh gởi cho em em không thể nhìn thấy được và cũng không thể nhìn thấy được và cũng không thể nắm được trong tay bao giờ.  Em có hiểu điếu anh muốn nói không.  Giọng nàng dịu dàng, vâng em hiểu.
                        Mắt nàng rưng rưng.  Mắt anh cũng rưng rưng.  Anh lùa những ngón tay của mình vào mái tóc mềm mại của nàng và nàng dịu dàng nắm lấy bàn tay anh áp vào má.  Anh không tin vào sự cảm nhận này đang là hiện tại.  Nàng nói , em là thật mà, anh không tin sao?  Anh ngờ vực, không em chỉ có trong mơ thôi, em chỉ là ảo ảnh thôi...giọng anh đứt quảng vì xúc động
                        Ngoài kia gió miên man đưa vào ô cửa nhỏ một luồng mát dịu và nàng vòng cánh tay mình ra sao lưng anh.  Anh nghe tim mình thắt lại, sự nghẹn ngào bất ngờ dâng lên khoé mắt.  Nàng tựa đầu vào ngực anh, hãy ôm em đi để anh biết rằng em là có thật.  Anh nghe lời và siết chặt lưng nàng.  Rồi nàng tiếp, chỉ một lần thôi rồi sẽ không bao giờ có nửa và khi đó anh cũng sẽ biết là em chỉ đến trong giấc mơ của anh mà thôi.
                        Anh dịu dàng đặt lên trán, lên mắt nàng một nụ hôn của tình yêu và lòng biết ơn.  Những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra bờ mi chảy tràn xuống má nóng hổi.  Người anh vã mồ hôi  ướt đẫm và chợt tỉnh giấc.  Thì ra là anh đang nằm mơ chứ không có thật bao giờ....

                        KNG
                        #12
                          Cỏ lau 20.04.2007 12:35:56 (permalink)
                          Ơ Cỏ lau vui quá khi thấy căn nhà của KNG đã được sửa sang lại đôi chút. Vậy là lời cầu nguyện của mọi người và của Cỏ lau đã thành sự thật. Chúc mừng KNG bình yên trở lại và mong sao KNG về hẳn chứ đừng ghé qua một chút như vậy nhé.
                          #13
                            Nhã Trang 20.04.2007 16:32:27 (permalink)

                            Trích đoạn: kiếp nhân gian

                            Cám ơn các bạn Cánh Diều, Cỏ Lau, Nhã Trang đã ghé vào góc của KNG...
                            KHG trở về chút rồi lại quay đi ngay...
                            Chúc mọi người hạnh phúc
                            KNG

                            Giấc mơ dịu dàng

                            Anh cứ tưởng là mơ nhưng là thật.  Nàng đứng đó nét mặt dịu dàng với đôi mắt tròn xoe.  Anh bước đến gần, nhìn sát mặt nàng.  Nàng vẫn to mắt nhìn anh không chớp.  Không hồ hởi không ngạc nhiên cũng không rụt rè.  Một thái độ thanh thản đón nhận nơi anh những nụ hôn như đã hứa đêm qua khiến anh ngây ngất, nhưng hiện tại lại làm anh lúng túng.  Anh ngập ngừng nhìn vào mắt nàng với giọng nói đầy thổn thức, cho anh xin lổi, thật tình anh không muốn thế nhưng vì quá yêu nhớ em nên anh nghĩ như thế có nghĩa là...Bàn tay nàng chợt đưa ra nắm bàn tay anh.  ANh ngh mình run không phải vì sự hạnh phúc ngọt ngào dâng lên mà vì nàng trong suốt đến thánh thiện trước sự rưng rưng của anh đang ngỡ ngàng.  Nhìn sâu vào mắt anh nàng dịu dàng, hãy hôn em đi nếu điều đó làm anh hạnh phúc.  Anh thảng thốt trong niềm hân hoan lẫn bẻ bàng vì lời nàng nói sao quá ngọt ngào và bình thản.  Giọng anh đứt quảng.  Ồ không không, anh sẽ như thế...nếu khi ấy em thấy hạnh phúc, còn bây giờ với anh vậy là quá hạnh phúc rồi em à.  Anh bảo nàng, em hãy giơ tay ra và nhắm mắt lại anh sẽ cho em cái này.  Nàng nhắm mắt và anh đưa cái nắm tay của anh đặt vào bản tay của nàng, em hãy nhìn xem đó là gì vậy?  Nàng mở mắt ra trong lòng bàn tay không thấy có gì cả và ngước mắt nhìn anh như dò hỏi.  Anh trả lời, những điều anh gởi cho em em không thể nhìn thấy được và cũng không thể nhìn thấy được và cũng không thể nắm được trong tay bao giờ.  Em có hiểu điếu anh muốn nói không.  Giọng nàng dịu dàng, vâng em hiểu.
                            Mắt nàng rưng rưng.  Mắt anh cũng rưng rưng.  Anh lùa những ngón tay của mình vào mái tóc mềm mại của nàng và nàng dịu dàng nắm lấy bàn tay anh áp vào má.  Anh không tin vào sự cảm nhận này đang là hiện tại.  Nàng nói , em là thật mà, anh không tin sao?  Anh ngờ vực, không em chỉ có trong mơ thôi, em chỉ là ảo ảnh thôi...giọng anh đứt quảng vì xúc động
                            Ngoài kia gió miên man đưa vào ô cửa nhỏ một luồng mát dịu và nàng vòng cánh tay mình ra sao lưng anh.  Anh nghe tim mình thắt lại, sự nghẹn ngào bất ngờ dâng lên khoé mắt.  Nàng tựa đầu vào ngực anh, hãy ôm em đi để anh biết rằng em là có thật.  Anh nghe lời và siết chặt lưng nàng.  Rồi nàng tiếp, chỉ một lần thôi rồi sẽ không bao giờ có nửa và khi đó anh cũng sẽ biết là em chỉ đến trong giấc mơ của anh mà thôi.
                            Anh dịu dàng đặt lên trán, lên mắt nàng một nụ hôn của tình yêu và lòng biết ơn.  Những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra bờ mi chảy tràn xuống má nóng hổi.  Người anh vã mồ hôi  ướt đẫm và chợt tỉnh giấc.  Thì ra là anh đang nằm mơ chứ không có thật bao giờ....

                            KNG

                             
                            NT thật ngở ngàng khi thấy anh xuất hiện, vậy có lẽ anh không phải là người đó rồi, nhưng không hiểu sao trong lòng NT lại nghĩ đây là anh...Mà không phải, nếu là anh thì làm sao anh có thể ngồi dậy để viết như thế này???
                             
                            Dù anh là ai thì NT cũng xin được lấy trang viết của anh để tâm sự vóí một người nha anh, NT nghĩ chắc anh cũng vui vẻ và mĩm cười chứ!
                             
                            Xin được góp một chút vào trang viết của anh một bài mà NT và người đó đã từng đi qua...
                             
                            Một đời và...Khoảnh khắc
                             
                            Ngân hàng sáng hôm ấy khá đông người.  Như mọi lần, tôi lấy số thứ tự và cùng anh xếp hàng chờ.  Tôi luôn được anh phân công đi cùng anh giao dịch ở tất cả các ngân hàng...Cùng lúc ấy, có một ông cụ bước vào, tay xách hành lý cồng kềnh...
                             
                            Có lẽ ông cụ chưa rỏ nguyên tắc làm việc của ngân hàng nên đi thẳng đến quầy và đề nghị rút tiền.  Cô nhân viên tỏ ý khó chịu, bảo ông dẹp túi xách sang một bên và xếp hàng như mọi người
                             
                            Ông cụ từ tốn hỏi:" Liệu tôi có thể để túi ở đây và quay lại sau nửa tiếng để rút tiền không?"  Cô nhân viên đáp gọn:" Không.  Ông đi xuống cuối hàng mà chờ!".
                             
                            Chứng kiến mọi hành vi của cô nhân viên với ông cụ, tôi thấy anh hơi cau mày.  Anh rất dị ứng với tất cả mọi nhân viên ngân hàng (điều này có lẽ tôi cũng hiểu vì vợ anh cũng là nhân viên cao cấp của ngân hàng)...Và thật sự khó chịu trước thái độ vô lễ ấy, Anh bèn bườc ra và mời ông cụ đứng trước anh để rút tiền.  Không những thế, anh còn quay sang từng người đang xếp hàng, anh đề nghị họ nhường cho ông tiến lên trước.  Mọi người đều nhất trí.
                             
                            Chỉ vài phút sau, ông cụ rút tiền xong.  Trước khi ra về, ông không quên cảm ơn mọi người.  Cô nhân viên lẩm bẩm:" Không hiểu nổi mấy ông bà già bây giờ, lúc nào cũng xông vào đòi rút tiền trước."
                             
                            Như không thể nào chịu đựng nổi thái độ quá trịch thượng của cô nhân viên, anh bước đến và nhìn thẳng vào mắt cô ta. Tôi nhớ mãi câu nói của anh:" Cô có thấy ông cụ đã quá 80 tuổi và đi lại rất khó khăn không?  Ông ấy đã xếp hàng cả một đời rồi.  Cô nghĩ với chừng ấy thời gian vẫn chưa đủ sao?  Hãy nhìn lại bản thân mỉnh một chút đi.  Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi mọi người đều có chung một tấm lòng.  Cô hiểu tôi nói gì chứ?".  Và anh bảo tôi đi về, để lại nổi ngơ ngác pha lẫn xấu hổ của cô nhân viên...
                             
                            Anh là như vậy đó bạn ạ!  Chỉ cần nhìn thấy một chút gì đó trái với cuộc sống là bất kể bản thân, cố lao vào để...hoàn toàn không nghĩ gì đến bản thân... Nhưng đó mới chính là anh, là sếp, là người mà tôi luôn luôn ngưởng mộ, hy vọng sau này mình cũng sẽ có một người như anh để mà dìu dắt tôi đi hết cuộc đời...
                             
                             
                             
                            #14
                              CanhDieu 25.04.2007 12:25:00 (permalink)

                              Trích đoạn: kiếp nhân gian

                              Cám ơn các bạn Cánh Diều, Cỏ Lau, Nhã Trang đã ghé vào góc của KNG...
                              KHG trở về chút rồi lại quay đi ngay...
                              Chúc mọi người hạnh phúc
                              KNG

                              Giấc mơ dịu dàng

                              Anh cứ tưởng là mơ nhưng là thật.  Nàng đứng đó nét mặt dịu dàng với đôi mắt tròn xoe.  Anh bước đến gần, nhìn sát mặt nàng.  Nàng vẫn to mắt nhìn anh không chớp.  Không hồ hởi không ngạc nhiên cũng không rụt rè.  Một thái độ thanh thản đón nhận nơi anh những nụ hôn như đã hứa đêm qua khiến anh ngây ngất, nhưng hiện tại lại làm anh lúng túng.  Anh ngập ngừng nhìn vào mắt nàng với giọng nói đầy thổn thức, cho anh xin lổi, thật tình anh không muốn thế nhưng vì quá yêu nhớ em nên anh nghĩ như thế có nghĩa là...Bàn tay nàng chợt đưa ra nắm bàn tay anh.  ANh ngh mình run không phải vì sự hạnh phúc ngọt ngào dâng lên mà vì nàng trong suốt đến thánh thiện trước sự rưng rưng của anh đang ngỡ ngàng.  Nhìn sâu vào mắt anh nàng dịu dàng, hãy hôn em đi nếu điều đó làm anh hạnh phúc.  Anh thảng thốt trong niềm hân hoan lẫn bẻ bàng vì lời nàng nói sao quá ngọt ngào và bình thản.  Giọng anh đứt quảng.  Ồ không không, anh sẽ như thế...nếu khi ấy em thấy hạnh phúc, còn bây giờ với anh vậy là quá hạnh phúc rồi em à.  Anh bảo nàng, em hãy giơ tay ra và nhắm mắt lại anh sẽ cho em cái này.  Nàng nhắm mắt và anh đưa cái nắm tay của anh đặt vào bản tay của nàng, em hãy nhìn xem đó là gì vậy?  Nàng mở mắt ra trong lòng bàn tay không thấy có gì cả và ngước mắt nhìn anh như dò hỏi.  Anh trả lời, những điều anh gởi cho em em không thể nhìn thấy được và cũng không thể nhìn thấy được và cũng không thể nắm được trong tay bao giờ.  Em có hiểu điếu anh muốn nói không.  Giọng nàng dịu dàng, vâng em hiểu.
                              Mắt nàng rưng rưng.  Mắt anh cũng rưng rưng.  Anh lùa những ngón tay của mình vào mái tóc mềm mại của nàng và nàng dịu dàng nắm lấy bàn tay anh áp vào má.  Anh không tin vào sự cảm nhận này đang là hiện tại.  Nàng nói , em là thật mà, anh không tin sao?  Anh ngờ vực, không em chỉ có trong mơ thôi, em chỉ là ảo ảnh thôi...giọng anh đứt quảng vì xúc động
                              Ngoài kia gió miên man đưa vào ô cửa nhỏ một luồng mát dịu và nàng vòng cánh tay mình ra sao lưng anh.  Anh nghe tim mình thắt lại, sự nghẹn ngào bất ngờ dâng lên khoé mắt.  Nàng tựa đầu vào ngực anh, hãy ôm em đi để anh biết rằng em là có thật.  Anh nghe lời và siết chặt lưng nàng.  Rồi nàng tiếp, chỉ một lần thôi rồi sẽ không bao giờ có nửa và khi đó anh cũng sẽ biết là em chỉ đến trong giấc mơ của anh mà thôi.
                              Anh dịu dàng đặt lên trán, lên mắt nàng một nụ hôn của tình yêu và lòng biết ơn.  Những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra bờ mi chảy tràn xuống má nóng hổi.  Người anh vã mồ hôi  ướt đẫm và chợt tỉnh giấc.  Thì ra là anh đang nằm mơ chứ không có thật bao giờ....

                              KNG

                               
                              Chào Kiếp Nhân Gian!
                              Vui khi KNgian trở lại, dù trong chốc lát.  Hy vọng KNGian sẽ đọc những lời này của Cánh Diều.
                              Giấc mơ của KNGian dễ thương lắm, dù là giấc mơ, cũng làm mình hạnh phúc, phải không KNGian?
                              Cánh Diều xin được... vẽ thêm giấc mơ của KNGian nha, cho vui ấy mà!
                              "..........
                              Anh dịu dàng đặt lên trán, lên mắt nàng một nụ hôn của tình yêu và lòng biết ơn.  Những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra bờ mi chảy tràn xuống má nóng hổi.
                              Những nổi buồn, như những cụm mây xám, trôi đi, trôi đi và biến mất ở chân trời.
                              Còn lại đây, vạn tia nắng mặt trời, không gay gắt chói chan, mà lại dịu dàng ấm áp. 
                              Êm như đôi mắt say đắm của anh.
                              Ấm như tiếng cười ròn rã của nàng.
                              Khoảng cách của không gian và thời gian không thể chia cách anh và nàng.  Hai trái tim vẫn còn đập chung một nhịp điệu, anh cầu  mong sẽ chung nhịp đến muôn đời, em nhé!
                              Thôi, không nghĩ xa xôi hơn nữa, chỉ biết ngay khoảnh khắc này, giây phút này, anh và em còn đây, tay trong tay, và còn nghĩ về nhau với những tình cảm chân tình nhất và một cảm giác bình yên chưa bao giờ có, lan dần vào tâm hồn anh, trái tim anh.  Người anh chợt nhẹ bổng, anh và nàng tươi cười nắm tay nhau và bay, bay thật cao, xa dần, xa dần. 
                              Bổng nhiên, cơn lốc từ đâu thổi đến.  Anh chưa kịp lấy lại thăng bằng thì..... nàng vuột khỏi tầm tay của anh và cơn lốc vô tình cuốn nàng đi, đi mãi mặc anh đau đớn kêu gào tên nàng trong mưa gió lạnh lùng.
                              Người anh vã mồ hôi ướt đẫm và chợt tỉnh giấc.  Thì ra là anh đang nằm mơ chứ không có thật bao giờ.....
                               
                              Mong rằng em vẫn còn trên cõi đời, không bị cơn lốc cuốn đi, thì còn có ngày ta gặp nhau, phải không em?"
                               
                              Chỉ là giấc mơ, người của KNGian vẫn còn đâu đó,  Cánh Diều tin rằng hai người sẽ có ngày gặp nhau.
                              Chúc KNGian bình an trong tâm hồn.
                               
                              Cánh Diều.
                               
                               
                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9