Still Miss You
DạoChơi 27.01.2007 00:09:32 (permalink)
Still Miss You

Một con người,khi trải qua những thăng trầm trong dòng đời,đôi khi ngồi nhớ lại vẫn còn rất nhiều điều tiếc nuối và..... một trong những tiếc nuối lớn nhất em có biết.....chính là em!!!
Anh vẫn còn nhớ ngày đầu gặp em,1 ấn tượng tương đối sâu đậm với cái đồng hồ đo nhịp tim ^^,sau đó tất cả những lời nói của em đều in đậm vào tim anh,những từ "lõa lồ","giận dỗi","anh ơi"....anh vẫn nhớ mãi.Anh vẫn nhớ đêm em xích mích với bạn anh,em khóc và anh đưa em về,trời mưa không lớn lắm nhưng anh cảm nhận cơn mưa trong lòng em,anh không biết làm gì hơn với câu hỏi "hay là ta vào trú mưa nhé" và em lắc đầu,lúc ấy anh chỉ muốn mình to thêm ra để che chở cho em bé bỏng đang ngồi sau lưng mình.
Anh vẫn nhớ ngày em bị mệt và không ngại chạy hơn nữa giờ đồng hồ để tìm mua cháo cho em,không ngần ngại bất chấp nắng chang chang mang lên cho em,anh chỉ muốn em vui và anh toại nguyện khi thấy em vui vẻ nhận 2 hộp cháo từ tay anh.Anh vui lắm và cũng muốn quên đi rằng khi về anh dầm mưa,về đến nhà không quên gọi điện hỏi em cháo ngon không dù lúc đó có cảm giác mình đang bị cảm lạnh.
Và dần dà anh không muốn xa em chút nào,ngày ta dùng cơm trưa,khi em lon ton lấy rau và các thứ linh tinh cho anh,anh có thể hảnh diện nhìn em,nhìn những cặp mắt xung quanh khi có em bên cạnh và lo lắng cho anh,bất giác anh nhìn thấy 1 đôi mắt có phần đố kị của bàn đối diện vì có 1 người như em lo lắng cho anh,anh hãnh diện và rất vui.
Chúng ta bên nhau không lâu lắm,vỏn vẹn khoảng 2 tháng phải không em?và món quà duy nhất em tặng anh vẫn giữ đến giờ,1 cái khăn tay xinh xinh,chính em dạy cho anh biết cuộc sống không phải chỉ khép kín vào vòng lẫn quẩn kế sinh nhai,em cho anh biết thế nào là thời trang qua những bộ trang phục mà cho tới giờ anh vẫn luôn cho rằng em là người biết chọn đồ cho mình nhất,thanh cao,tao nhã,không make up,mộc mạc và tự nhiên.Cũng chính em cho anh biết sau những giờ học và làm việc mệt mỏi ta phải biết thư thái bằng cách đi cafe,ăn kem,xem kịch và cũng chính em thay đổi anh trong việc vào vũ trường chỉ biết rượu,vào vũ trường là phải khiêu vũ.
Bên em anh rất vui và luôn hãnh diện có một cô gái như thế bên mình,anh biết em vẫn trách anh luôn giữ 1 khoảng cách cố định cho chúng ta,anh không nắm tay em vì anh muốn khi đã nắm tay là không muốn buông ra bao giờ,có lẽ em vẫn cho rằng anh không quan tâm tới em khi sáng sớm đánh thức em và kêu em đi học thay vì vui vẻ bên nhau dùng bữa,có lẽ anh đã sai trong vấn đề này.Anh vẫn bị áp lực từ phía bạn bè và gia đình vì anh là người Hoa,bao nhiêu cô gái bên anh nhưng anh có thể khẳng định là em tâm lí anh nhất,nhưng rất tiếc anh đã lỡ mất em chỉ vì.......anh yếu đuối.
Và có lẽ trước khi đi xa em không gặp anh thêm 1 lần nữa dù rằng anh vẫn muốn gặp em dù chỉ 1 lần,anh muốn 1 lần nữa cảm nhận tiếng nói nhỏ nhẹ,mùi hương quyến rũ,gương mặt mộc mạc không trang điểm và 1 phong cách phối hợp thời trang luôn làm anh mát lòng.Chính em chứ không ai khác cho anh biết rằng,tất cả phải bước trên đôi chân mình,em sắp đi xa,3 năm...1 khoảng thời gian không dài cũng không ngắn,và khi em quay về,anh sẽ là 1 K.O.G như đã từng nói với em và em vẫn không biết rằng cái cảm giác khi ngồi sau yên xe của em thay vì em ngồi sau yên xe của anh,khó tả và hãnh diện.Chúc em đi vui vẻ và đừng quên câu hát "dậy đi em đừng ngủ dây dưa,dậy đi em còn nấu canh chua ^^",em còn nợ anh 1 cái trứng ngỗng và 1 đĩa cơm chiên chính tay em làm và anh còn nợ em 1 vòng tay,1 trách nhiệm mà khi bên anh,anh vẫn chưa trao cho em..........và có lẽ mãi mãi anh không còn cơ hội trao cho em...................................................................................................

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2007 00:12:21 bởi DạoChơi >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9