Tình riêng chàng lại nói cùng, Một nhà ai cũng lạ lùng khen lao. Cho hay thục nữ chí cao, 3220 Phải người sớm mận tối đào như ai? Hai tình vẹn vẽ hoà hai, Chẳng trong chăn gối, cũng ngoài cầm thơ. Khi chén rượu, khi cuộc cờ, Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên. 3225 Ba sinh đã phỉ mười nguyền, Duyên đôi lứa cũng là duyên bạn bầy. Nhớ lời, lập một am mây, Khiến người thân thích, rước thầy Giác Duyên. Đến nơi đóng cửa cài then, 3230 Rêu trùm kẽ ngạch, cỏ trên mái nhà. Sư đà hái thuốc phương xa, Mây bay hạc lánh biết là tìm đâu? Nặng vì chút nghĩa xưa sau, Trên am cứ giữ hương dầu hôm mai. 3235 Một nhà phúc lộc gồm hai, Thiên niên dằng dặc quan giai lần lần. Thừa gia chẳng hết nàng Vân, Một cây cù mộc, một sân quế hoè. Phong lưu phú quý ai bì, 3240 VI xuân một cửa để bia muôn đời.
Chú Thích: Câu 3217: Nói sòng: nói thẳng ra. Bản nôm LVĐ và QVĐ chép là "nói cùng".
Câu 3219: Thục nữ: người con gái hiền.
Câu 3220: Phải người sớm mận tối đào như ai: đâu phải là người trăng gió lẳng lơ, sớm đi với người này tối đi với người khác.
"Nguyên truyện": Kim Trọng nói: "Tình của ái khanh đây là tình trinh liệt! Vậy ta đâu còn dám mơ tưởng đến tình bất chính nữa". Kiều nghe nói rất đỗi vui mừng. Hai người lại cùng vào trong trướng gấm, âu yếm bề ngoài đủ cách, chỉ trừ một sự mây mưa. Sáng hôm sau trở dậy, hai người cùng ra lậy chào cha mẹ. Kim Trọng đem chuyện tối trước nói cùng Thuý Vân. Thuý Vân lại đem chuyện ấy nói với cha mẹ. Cả nhà đều khen lao không ngớt.
Câu 3221: Hai tình: tình cầm cờ và tình cầm sắt tức bạn tình và tình vợ chồng.
Câu 3221: Vẹn vẽ: trọn vẹn.
Câu 3222: Chăn gối: tình vợ chồng.
Cầm thơ: đánh đàn và làm thơ ý nói tình bạn bè.
Câu 3225: Ba sinh đã phỉ mười nguyền: mọi sự ước nguyện về tình duyên vợ chồng đã được thoả ý.
Câu 3228: Thân tín: người thân cận và tín cẩn.
Câu 3229: Đóng cửa cài then: Nguyễn Du đã tả cảnh cửa đóng then cài khác với nguyên truyện.
"Nguyên truyện" viết: "Sai nhân khứ liễu lai hồi, thì đạo am môn đại khai, Giác Duyên sư phụ ảnh dã bất kiến, chỉ kiến Phật tiền hương hạ sáp trứ nhất thiếp kiến tiểu đích nã lai hồi phục lão gia. Kim Trọng tiếp liễu, đồng chúng nhân khán đạo".
Pháp môn yếu thành thuỷ thành chung,
Nguyện quân phu thê quí dĩ thân.
Nhược vấn ngô thân hà xứ khứ,
Thường bạn cô hạc bán không vân.
Gia nhân trở về cho biết, khi tìm đến chùa thấy của mở toang, tiến vào bên trong chẳng thấy bóng sư phụ Giác Duyên đâu cả mà chỉ nhìn thấy trước bàn thờ Phật chiếc lư hương có một tấm thiếp. Chúng tôi đem về trình lão gia đây ạ. Chàng Kim cầm lấy tấm thiếp rồi cùng mọi người mở coi thấy bốn câu rằng:
Cửa thiền vưa thuy
Câu 3232: Mây bay hạc lánh: chỉ sư Giác Duyên đi vân du không biết ở đâu mà tìm.
Câu 3235: Phúc lộc: phúc lộc là điều tốt lành, lộc là của cải. Ta thường cho nhiều con là phúc và làm quan là lộc.
Câu 3236: Quan giai: bậc thang trong quan trường.
Câu 3237: Thừa gia: ("thừa": vâng chịu) đảm đang coi sóc việc nhà.
Câu 3238: Cù mộc: chữ lấy trong Kinh Thi, bài "Nam hữu cưu mộc" (chữ cưu cũng đọc là cù): Nam hữu cưu (cù) mộc cát luỹ lôi chi = núi nam có cây cong sà xuống, dây sắn dây bìm leo lên.
Cù mộc là cây cao có nhiều cành lá nên ví với người vợ cả. Đây chỉ Thuý Vân vì nàng là người thừa gia, đã sinh đẻ được nhiều con để nối dõi tông đường.
Câu 3238: Quế hoè: tên hai thứ cây. Theo Tống sử. Đậu Vũ Quân có năm người con trai hiển đạt nên người đời khen là Yên Sơn ngũ quế (năm cây quế ở Yên Sơn). Phùng Đạo cũng có câu thơ khen: "Linh xuất nhất châu lão, đan quế ngũ chi phương" (Linh xuân một gốc thọ, quế đỏ năm cành thơm).
Đời Tống còn có chuyện Vương Hựu trồng ba cây hoè ở sân, con là Vương Đán làm đến chức tam công gọi là "Vương thị tam hoè". Do hai điển trên mà về sau trong văn chương thường dùng chữ "quế hoè" để chỉ nhà có con cháu đông đúc và hiển đạt.
Câu 3240: Vườn xuân: ý nói đến cảnh vui vẻ trong gia đình như khu vườn xuân có hoa nở tươi tốt đẹp đẽ.
Câu 3240: Một cửa: ý nói một nhà như trong câu: "Một nhà phúc lộc gồm hai. Nhưng một nhà đây là nhà họ Vương hay nhà họ Kim. Nếu theo như trong truyện tả cảnh Kim Trọng cùng với Thuý Vân, Thuý Kiều và các con cái thì lại là họ Kim chứ không phải họ Vương."