Xuân về rơi một cánh hoa Rớt giữa mùa xuân một đoá hoa Trời mây sương phủ cánh phai nhòa Hồn đâu lưu luyến trong kỷ niệm Xao xuyến bồi hồi trái tim ta
Cố thôi , nhưng cõi lòng âu vọng
Bởi vì quê nào dễ quên đâu
Nơi ấy , có những ngày thơ ấu
Bên nhau cùng đuổi bướm , chăn trâu Chợt rũ mềm bên thềm xuân tối
Tựa cánh mai rãi rác lối xưa
Cửa lòng đóng kín ngày năm cũ
Chôn một dấu mơ cõi tâm tư Giữa mùa xuân rơi một cánh hoa
Lạt lòng nghiêng ngã giữa giấc tình
Giữa một trời xuân mờ sương khói
Một người cô độc chốn nhân sinh
Đông Hòa
11.02.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2007 04:53:35 bởi Đông Hòa >