Ông kẹ
Yến Trang Châu 10.03.2007 14:17:29 (permalink)
          Xin được vào công ty đó làm khiến cho cô rất vui! cô có cảm giác tự tin hẳn ra, cô cảm thấy mình chẳng còn vô dụng nữa! cô cảm thấy mình đã không làm cho chị cô phải thất vọng như những lần trước. Cô tự hứa với lòng là phải cố gắng làm việc cho thật tốt, cố chứng tỏ được bản thân của mình.
          Cô hăng hái bắt đầu công việc mới, cô bắt đầu phải tiếp xúc với nhiều người, bắt đầu tiếp xúc với xã hội, lúc này trong mắt cô mọi người đều tốt, cô cảm thấy hài lòng với công việc hiện tại, cô cảm thấy vui vì quen được nhiều người mới, cô cảm thấy hạnh phúc vì ai cũng tốt với mình
          Cô cứ nghe mọi người hay nhắc đến ông kẹ, từ cửa hàng trưởng cho đến nhân viên, rồi đến trưởng phòng, không ai là không sợ ông kẹ cả, mỗi lần nghe tin đâu đó là ông kẹ sẽ đến thế là mọi người đều phải hấp tấp chạy đôn chạy đáo lo đủ mọi bề, mọi người bảo ông kẹ khó tính và ông kẹ muốn gì thì phải thực hiện ngay, cô tự hỏi ông kẹ đáng sợ thế sao? cô chưa gặp ông kẹ lần nào nhưng cũng muốn gặp cho biết
          Rồi cô được đưa qua một mặt bằng khác của công ty làm việc, nơi đây cô phải chịu cực hơn và mệt mỏi hơn chỗ cũ, nhưng môi trường bên này tốt hơn, sang trọng hơn, cô có nhiều cơ hội trao dồi ngoại ngữ hơn, và cô nghỉ nơi này có tương lai hơn và cô cũng thích làm nơi này hơn.
          Làm việc tại nơi đây cô có nhiều dịp thấy được ông kẹ, cô lại nghe nhiều người kể về ông kẹ, nói về tính tình của ông, nhắc nhở cô nên lanh lẹ mỗi khi có ông kẹ ở đó. Cô thầm cám ơn những người đã nhắc nhở mình và cô luôn cố hoàn thành tốt những công việc của cô, cô tự nói với lòng mình cứ làm tốt công việc thì chẳng có gì phải sợ ông kẹ cả.....
          Rồi việc gì đến cũng sẽ đến, nó đến không báo trước, trong lúc cô đang đứng trực quầy hoa chưa được 10 phút thì  một nhân viên cũ đến trực thay thế cô và bảo cô lên lầu, cô mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra.....cô được người quản lý gọi đến và hỏi
- em đã làm gì dưới đó
- em có làm gì đâu _ cô ngạc nhiên hỏi _ chuyện gì vậy chị?
- vậy em có gặp anh Khanh không?
- cô lắc đầu nói :dạ không
- Vậy em có tiếp khách nào không- dạ không- ủa , sao lạ dzị kìa, mà em có thấy anh Khanh không?- dạ không, em có nghe Long nói là có anh Khanh đang ngồi ăn trong kia và bảo em nên cẩn thận từng cử chỉ           Người quản lý nghe tới đây liền lấy dd ra gọi điện cho ai đó, họ nói rất lâu, trong lúc đó thì điện thoại cứ reo, người gọi đến đều là nhân viên của công ty, họ đều tìm người quản lý của cô, trong lúc này cô cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy hình như người nào cũng hấp tấp, hấp tấp .... tự nhiên cô có cảm giác sợ lạ, một cảm giác mơ hồ khó tả....Một lúc sau, người quản lý nói chuyện điện thoại xong, mới gọi cô lại nói- chị nói với em chuyện này, nhưng em phải hứa với chị là em đừng buồn nha!- dạ _cô mở to mắt nhìn người quản lý- chị biết là trong chuyện này em không có sai gì, sai là ở chỗ chị, sai là ở mấy người trên của em, anh Khanh rất xem trọng mặt bằng bên này và anh Khanh không thích em làm ở đây, thôi ngày mai em quay về citi làm nha!- sao vậy chị _ cô bàng hoàng, mắt ươn ướt- chị rất quí mến em, và em cũng chẳng có lỗi gì cả , và chị cũng đã làm thẻ xe cho em rồi đó! chỉ có điều anh Khanh thấy em không mặc đồng phục nên anh khanh không thích nên em đành phải quay lại bên citi làm thôi, em đừng buồn nha!- nhưng nhân viên mới thì ai cũng không có hết mà- chị biết, đó không phải là lỗi tại em, sai là ở chỗ chị là chị sai sót!cô chẳng biết nói gì hơn, chỉ biết nhoẻn miệng cười nhưng trong lòng lại muốn khóc, nhưng cô tự nghỉ có khóc cũng chẳng có ích lợi gì, cô cố dằn dòng nước mắt lại - hay em đi ăn cơm đi rồi đi qua bên kia nha, hứa với chị là đừng buồn nha em !- không sao đâu chị _ cô khẽ gật đầuloay hoay một hồi cô lấy túi xách của mình ra máng lên người, rồi chào tạm biệt mọi người, cô cầm chìa khóa xe đi ra thang máy để xuống tầng hầm, những lúc như thế này cô nhớ chị cô quá! cô muốn kể cho chị cô nghe mọi chuyện, tự nhiên mắt cô ươn ướt, cô lấy tay vội lau nhanh mấy giọt nước mắt và lấy xe chạy thẳng qua bên citi........           Tới citi cô liền rửa mặt lại và đi lên lầu, cô cố tươi cười như không có chuyện gì xảy ra, mọi người bên này ai cũng biết chuyện của cô, tin tức lan nhanh dễ sợ, từ chuyện cô không có đồng phục qua tới đây thành chuyện cô đã gây chuyện với khách hàng làm ông kẹ thấy nên ông kẹ mới đòi chuyển cô đi!           Tối đó về nhà cô kể lại cho chị nghe, nhưng kể chưa được gì thì cô lại muốn khóc, cô lau vội nước mắt và không kể nữa, cô tự trách sao mình mít ướt quá, chuyện cũng đâu có gì quan trọng đâu. Tối đó cô không ngủ được, cô cứ nghỉ đến chuyện này, cô cứ trằn trọc mãi, trằn trọc mãi.....          Sáng hôm sau, cô thức sớm chở chị cô đi làm, ở nhà một mình khiến cho cô nghỉ đến chuyện hôm qua, cô cứ nghỉ cứ nghỉ, nghỉ mãi... trong chuyện này chẳng ai có lỗi cả, trong chuyện này chẳng ai sai cả, ông kẹ làm dzị cũng có lý do của ông ta, người quản lý cô làm dzị cũng có lý do của chị ấy, mọi người làm gì cũng có lý do của họ, cô không trách ai cả. Nhưng cô uất ức lắm, cô cũng chẳng có lỗi gì, cô không có làm gì sai, nhưng sao cô phải là người chịu trận.... cô chạy lên lầu nằm ôm cái gối và nghỉ : mình đi làm là gì cái gì nhỉ? mình cố gắng là vì cái gì nhỉ? nếu chịu ở nhà thì mình chẳng phải chịu cực thế này, nếu chịu ở nhà thì mình chẳng phải làm việc như một osin thế này , thế là cô ôm cái gối và khóc một mạch, cô khóc không to, cô khóc không lâu vì cô sợ người ta nghe thấy nhưng lần khóc đó cũng đủ làm hai mắt cô sưng đỏ, cô cố nhủ lòng mình là chuyện chẳng có gì cả, cô tự trách mình là sao lại mít ướt quá! cô sẽ không chịu thua đâu, đó chỉ là chuyện nhỏ, cô sẽ cố gắng hơn nữa, người khác làm được thì nhất định cô sẽ làm được.......!           Cô mơ hồ nhìn bâng quơ đâu đó, cô mơ hồ nghỉ bâng quơ.... và cuối cùng thì cô cũng biết ông kẹ là như thế nào rồi ! 
#1
    binhphuong 24.03.2007 09:52:45 (permalink)
    Vậy cuối cùng ông kẹ là ai? cô ta có lấy cái gối ôm hay cái gì khác mà trút giận không vậy? Chuyện đi làm , ma mới bị ma củ hay sếp trực tiếp ăn hiếp là chuyện thường ngày ở huyện mà lị.
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9