[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/13048/C3C892827343422885C86279B54DAEBC.jpg[/image] MAI TÂN
Tên thật: Mai Tân Bút danh khác: Tân Việt Sinh năm: 1932 Quê quán: Đại Lộc, Quảng Nam Thơ in chung trong nhiều tuyển tập
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 20:59:02 bởi Ngo Huu Doan >
NẮNG XUÂN Nắng Xuân ấm áp khắp nơi Cho hoa nở rộ, cho đời lên hương. Xuân nay đất nước phú cường Từ làng quê đến phố phường đẹp hơn Này em, người đẹp hoa thôn Cho tôi gởi chút tâm hồn trong thơ. (3.2005) MAI TÂN XUÂN NHỚ Nhiều năm bỏ xứ ra đi Xuân về nhớ đến Tông Ti họ hàng Đầu xuân nhớ nụ mai vàng Bà con nội ngoại xóm làng chúc nhau Chúc cho năm mới sang giàu Người Nam, kẻ Bắc gặp nhau sum vầy. Người đi đông, kẻ đi tây Làm sao quên được ba ngày đón xuân. Xa quê lắm lúc chạnh buồn Xứ người rong ruổi mùa xuân lạnh lùng ! (01.2004) MAI TÂN YÊU Yêu nước, yêu nhà thật đáng yêu Yêu người dân Việt khổ đau nhiều. Chiến tranh tàn phá, người tàn tật Yêu kẻ neo đơn lúc xế chiều. Ruột thịt không yêu hỏi yêu ai ? Mẹ Việt Nam ơi, đẹp tháng ngày Yêu những con người luôn vươn tới Yêu là chung sức dựng ngày mai. (12.2004 MAI TÂN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 21:06:04 bởi Ngo Huu Doan >
BIẾT YÊU Lớn lên tôi mới biết yêu Tôi yêu Tổ quốc, tôi yêu ruộng đồng Yêu bàn tay lấm nhà nông Cho tôi thóc gạo ấm lòng sớm khuya. Yêu mùa lúa được thật nhiều Nhà nhà no đủ là điều ước mơ Lạy trời thuận gió, thuận mưa, Cho cây nẩy lộc gọi mùa trổ hoa. Khắp nơi vui vẻ thuận hòa Tôi yêu phong cảnh gần xa thanh bình. (9.2004) MAI TÂN CHIỀU MƯA -Thân mến tặng anh Trinh Sương Nỗi buồn ngoài gió trời mưa, Nhớ ai tôi nhớ sớm trưa nhớ hoài. Đêm về dưới bóng trăng soi Lang thang đi mãi, đi hoài chả vơi. Tôi đi hơn nửa cuộc đời Ngày đêm tìm mãi thấy trời lẫn trăng. Sương khuya rơi phủ ánh đèn Tôi đi tìm mãi chả quen người nào. Ngước nhìn thấy ánh trăng sao, Không gian đẹp quá ghi vào hồn thơ. Một người chưa gặp bao giờ, Ngồi chung tâm sự đọc thơ làm quà. Trinh Sương - Tân Việt đã già Lời thơ lưu lại cho ta nỗi niềm, Đem lòng trải giữa bút nghiên Tặng làm kỷ niệm nỗi niềm riêng tư. (7.2006) TÂN VIỆT MỘT CHIỀU PHỐ VẮNG Một chiều trên phố vắng Người đi không ngày hẹn, Phố cũ đang mong chờ. Tôi viết một bài thơ Tìm đâu ra mà gởi. Bao nhiêu năm chờ đợi Em ở tận phương nào ? Lòng nhung nhớ làm sao ! Sương khuya đang nhỏ giọt Phố buồn như muốn khóc. Em có biết hay chăng ? Phố đêm đã lên đèn. Nhà quen thì không có. Một đêm trong quán trọ Thao thức suốt đêm sâu Nhớ mãi mối tình đầu Giờ biết đâu tìm nữa. (7.2006) MAI TÂN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 21:11:10 bởi Ngo Huu Doan >
KHI XE QUA ĐÈO Cô kia sao đứng giữa đèo ? Mưa rơi phủ núi cheo leo một mình. Xe đò qua dốc lao nhanh Sao cô không đón đồng hành cùng tôi ! Trên xe còn có bao người Ngại gì cô phải đơn côi giữa đèo ? (Kỷ niệm chuyến đi Đà Lạt-mùa hè 2006) MAI TÂN QUẢNG NAM NHÂN KIỆT Sỏi đá cằn khô lại nở hoa Sông Thu con nước phát sinh ra Lẫy lừng xuất thế nhiều nhân kiệt Tỏa ngát hương thơm đất Qủang Đà. (2004) Mai Tân CÔ ĐƠN
-Tặng nữ sĩ H.Tr. Cô đơn em sống một mình, Như cây cỏ dại, như tình bỏ rơi. Lững lờ như đám mây trôi, Như thuyền không bến thấy đời hẩm hiu ! Đời em như áng mây chiều, Tuổi Xuân đã hết những điều em mơ. Thời gian mất tận bao giờ. Còn đâu để ước, mà mơ chuyện tình. Phòng the chăn gối một mình, Đêm đêm thức giấc thấy mình cô đơn. (5.1997) Mai Tân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 21:15:09 bởi Ngo Huu Doan >
HY VỌNG Thương con không nệ gian lao
Nuôi con khôn lớn ngày nào nên danh
Tuổi cao tóc đã hoa râm Đêm mưa ngày nắng không ngần ngại chi. Gian lao khổ cực ai bì Bữa khoai, bữa sắn cũng vì đàn con, Những ngày trèo núi lặn non Tha từng lọn củi nuôi con tháng ngày. Cuộc đời có lúc đắng cay Gắng lên cần kiệm có ngày vàng son. (1985) Mai Tân TẶNG BẠN CỐ TRI
Nhiều năm tìm gặp bạn hiền
Bút kia diễn tả niềm riêng của mình. Đồng hương, đồng tính, đồng tình Buồn vui nhắc chuyện chúng mình xa xưa. Văn đâu để tả cho vừa Bút khô cạn mực tình xưa đậm đà. Còn trời, còn đất còn ta Sống bao năm nữa hóa ra bụi trần. Chia tay lời bạn ân cần Kiếp sau xin hẹn cũng gần không xa ! (1994) Mai Tân XUÂN NHỚ CỐ HƯƠNG
Gỡ lịch đếm ngày năm đã hết
Đông tàn, Xuân đến Tết về kia Xứ lạ, tình Xuân càng thêm lạ Nhớ quê từ độ phải xa lìa ! Không thiếu gì hoa khoe sắc thắm Mà sao vẫn nhớ nụ mai vàng Lặng lẽ giữa dòng sông ký ức Nghe giao thừa chuyển pháo rền vang. Ôi những Xuân nào năm sắp hết Chạy từng bữa gạo góp mừng Xuân Dù cho những tháng ngày qua ải Tình quê hương cũ mãi bâng khuâng Những đứa con ta còn sót lại Xuân về nhà cũ có gì vui ? Mẹ cha xa hết, đàn em vắng Hẹn có mùa Xuân... chớ ngậm ngùi ! Ta còn chòm xóm bao thân thích Ruột thịt gần xa biết mấy tình Mong một quê hương nhiều đau khổ Có mùa Xuân rạng ánh bình minh Bao giờ trở lại Sông Hàn nhỉ ? Ta sẽ men theo phố nhỏ dài Ngắm đỉnh Sơn Trà sương khói phủ Đêm tàn đò lẻ lạc Thiên Thai. Bao giờ trở lại làng xưa nhỉ ? Đi dưới trời quê hứng gió đồng Vườn ai hoa tỏa hương thơm ngát Nghe mùa Xuân chín dậy tầng không. (1996) Mai Tân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 21:18:45 bởi Ngo Huu Doan >
QUÁN VẮNG
Chiều ở đây buồn, cảnh vắng teo
Chơ vơ quán nhỏ cạnh ao bèo. Vài ba con vịt bơi trên nước Đang kiếm mồi tươi, chỉ ốc nghêu ! (1997) Mai Tân XỨ QUẢNG
Bao năm xa cách phố Đà Bây giờ về lại, gần xa hữu tình Cầu treo vươn bóng đẹp xinh Cao vời ý chí nặng tình xiết bao ! Phố dài rộn rịp, xôn xao Sơn Trà, Non Nước nơi nào cũng đông Xa trông duyên dáng thuyền rồng Ngẩn ngơ trời biển mơ màng khách du. Sông vui lồng bóng hoa dù Cà phê quán nhỏ chiều Thu sắc vàng. Đây chùa Non Nước khang trang Danh lam nức tiếng Quảng Nam-phố Đà. Hội An nét cổ hài hòa Mỹ Sơn di sản đậm đà sắc Chăm, Phú Bông là xứ tơ tằm Trà My hương quế tiếng thơm lẫy lừng. Ai qua Hòn Kẽm Đá Dừng Lòn bon Đại Lộc đã lừng tiếng ngon Bà Nà như một điểm son Ngẩn ngơ khách đến lặng lòng người qua. Địa linh nhân kiệt vang xa Phan Quang, Phạm Liệu một khoa đỗ cùng Phan Tuấn, Hiển Tiến*, Ngô Chuân Tề Phi Ngũ Phụng nức lòng Quảng Nam. (2004) Mai Tân (Chú thích: * - Dương Hiển Tiến) LÀNG CHÀI
Nhiều năm sống ở làng chài Bà con, thân hữu không ai trách phiền Dù rằng cái khó quen tên Ngày nào cũng có bạn hiền đến chơi. Gian nan vẫn thấy yêu đời, Đêm đêm ngửa mặt nhìn trời ngắm trăng. Sao xa thay bớt ánh đèn Đời thơ mộng thế nhọc nhằn nhẹ vơi ! Những mùa Đông dột tả tơi Không than chả trách ông Trời bất công. Làng chài bạn hữu tình thâm Cùng chia nhau chén rượu nồng đắng cay. Chí bền sức góp chung tay Thoát cơn bĩ cực tới ngày đẹp tươi. Gian nan đâu cũng một thời Làng chài nay đã đổi đời vươn lên. (01.2005) Mai Tân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2007 21:25:13 bởi Ngo Huu Doan >