86. Đại ngốc (kính viếng hương hồn ông bà nội)
Thế kỷ thứ hai mươi
Bình Gia chuyện lạ lắm !
Thây đồ : - xưng đại ngốc
Lính lệ sợ vàng mười
Chúa đất vui như hội
Người dân giận tức cười
Rừng dang tay đón đợi
Quả xứng đón hoa tười
Thầy đồ dạy chữ trẻ thơ
Nét ngang nét dọc, hững hờ đòn roi.
Thầy Hữu Trí, thực hiếm hoi,
Tự xưng đại ngốc, trông coi học hành.
Bốn mùa quần áo mỏng manh
Bữa ăn thường nhật, dưa hành muối rang.
Gặp khi trời nắng chang chang,
Đầu không mũ nón, tàng tàng chân không.
Người gọi cụ, kẻ gọi ông
Trai tơ thầy Trí, góp công xây đời
Dậy trò phải biết giữ lời
Đã hứa không đổi, không rời nửa ly.
Ăn, nằm, ngồi, đứng hoặc đi
Chính nhân quân tử, nghĩ suy cho tường
Cuộc đời gặp lắm tai ương
Quan thù, lính ghét, chặn đường tiến lui.
Nguyễn Thị Chúc, luống ngậm ngùi
Muốn chia sẻ đắng, ngọt bùi, chát, cay
Thoi đưa tháng tháng, ngày ngày
Ba mùa nương rẫy, dãi bầy cùng nhau
Chuyện xưa cũ, mối trầu cau
Nên chồng nên vợ, trước sau mặn mà
Thông gia chuyện của hai nhà
Thuận tình thỏa ước, hát ca vùi mừng.
Một năm sau, rất tưng bừng,
Đích tôn dòng họ - chim ưng chào đời
Nguyễn Hồng Hải - mắt sáng ngời
Niềm vui nối dõi biển khơi thiên hà.
Đội ơn dưỡng dục mẹ cha
Không ham phú quý, mặn mà nghĩa nhân
Vua tôi trọng nghĩa quân thần
Nam nhi thỏa chí, hoàng ân đáp đền.
Mới hay sự nghiệp vững bền
Xây móng thực chắc, đắp nền thực cao.
Đêm nay trời vắng chăng sao,
Gió rừng trút lá, ào ào mưa rơi.
Bình Gia 1995
-------------------
NGUYỄN HỒNG ÁNH