Nhật Ký Trái Tim
Hoa tím buồn 20.04.2007 20:33:22 (permalink)
Chào các bạn! Tôi đến từ một nơi rất xa...rất xa... Đến với diễn đàn VNTQ mình rất mong được học hỏi và chia sẻ cùng các bạn. Trong cuộc sống ít nhiều ai cũng phải trải qua những buồn vui phải không các bạn? Có những nỗi buồn êm dịu, có những nỗi buồn xót xa và cũng có những nỗi buồn sao mà đắng cay quá!
Tôi đã cố gắng thật nhiều...thật nhiều...để mỗi ngày tạo ra cho mình một niềm vui, để tôi có thể quên đi tất cả những nỗi đau mà mình đang gánh chịu. Dù biết, cuộc sống không chỉ có tình yêu mà còn có hàng nghìn mục tiêu khác để tôi quan tâm, thế nhưng tình yêu ấy-nỗi đau ấy vẫn ngự trị trong tôi...để rồi mỗi ngày...mỗi ngày...tôi vẫn nghe trái tim mình khóc. Ai khi yêu mà không mong mình được hạnh phúc, nhưng đâu phải tất cả mọi ước muốn đều trở thành hiện thực vì thế mới có những mảnh tình tan vỡ, những trái tim tổn thương... Hôm nay tôi mở topic này với hy vọng được giải bày mớ kí ức ngỗn ngang trong lòng tôi...Hy vọng trong một thời gian nữa tôi sẽ học được từ các bạn một cách sống nhẹ nhàng và thanh thản hơn...để trái tim tôi được đập lại những nhịp đập binh thường như ngày xưa...
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe tôi nói.


Ngày ấy tôi luôn nghĩ rằng tình yêu sẽ chẳng bao giờ làm tôi rơi nước mắt. Khi thấy người ta khóc vì tình...tôi luôn bảo rằng:"Dư nước mắt quá!". Để bây giờ tôi mới hiểu "đường vào tình yêu có trăm lần vui mà có vạn lần sầu...."

#1
    lbebygones 25.04.2007 17:51:34 (permalink)
    Thân chào đóa hoa tím buồn ! Mình có thể viết chung NK với bạn không? Dù sao cũng đã viết rùi. Nhìn topic của bạn là thấy một trời mênh mông buồn. Bạn có biết màu tím là màu buồn không? nhưng cũng là màu chung thủy. Màu của tình yêu bất diệt dành cho trái tim chỉ yêu một người.
    Ngày ấy lbe cũng giống như bạn. Thấy ai rơi nước mắt vì tình yêu , cũng nói như bạn. Nhưng đến bây giờ thì sao? Mình dám khẳng định mình có thể không rơi nước mắt về những chuyện buồn quanh ta? Đường vào tình yêu có trăm lần vui có vạn lần sầu hay không? Không biết , nhưng mình hãy cố tránh đừng để vạn lần sầu có thể xảy ra là tốt rồi. Chúc bạn có những điều thật dễ thương, thật tốt đẹp sẽ đến bên bạn từng ngày, từng phút, mọi nơi , mọi lúc nhé !
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2007 18:10:24 bởi lbebygones >
    #2
      Hoa tím buồn 25.04.2007 20:57:09 (permalink)

      Trích đoạn: lbebygones

      Thân chào đóa hoa tím buồn ! Mình có thể viết chung NK với bạn không? Dù sao cũng đã viết rùi. Nhìn topic của bạn là thấy một trời mênh mông buồn. Bạn có biết màu tím là màu buồn không? nhưng cũng là màu chung thủy. Màu của tình yêu bất diệt dành cho trái tim chỉ yêu một người.
      Ngày ấy lbe cũng giống như bạn. Thấy ai rơi nước mắt vì tình yêu , cũng nói như bạn. Nhưng đến bây giờ thì sao? Mình dám khẳng định mình có thể không rơi nước mắt về những chuyện buồn quanh ta? Đường vào tình yêu có trăm lần vui có vạn lần sầu hay không? Không biết , nhưng mình hãy cố tránh đừng để vạn lần sầu có thể xảy ra là tốt rồi. Chúc bạn có những điều thật dễ thương, thật tốt đẹp sẽ đến bên bạn từng ngày, từng phút, mọi nơi , mọi lúc nhé !

       
      Rất hoan nghênh bạn cùng vào topic này với HT. Hy vọng Topic cua chúng ta sẽ náo nhiệt hơn....
      HT xin tiếp tục trang Nhật Ký của mình...
       
      Tôi quen anh khi mới bắt đầu cuộc sống " một sinh viên xa nhà". Lúc đó vừa nhớ nhà vừa nhớ bạn bè nên tôi thương xuyên lân lê ra mạng. Và tôi cũng quen anh từ đó. Chúng tôi biết nhau gần 2 năm trời mới hẹn gặp nhau, có lẽ khi đó tình cảm trong mỗi đứa cũng đã bắt đầu. Khi nghe qua câu chuyện tôi kể chắc các bạn sẽ cho rằng "sến" hay "mơ hồ" gì đó, nhưng đấy là một câu chuyện thật 100% các bạn ạ!
      Ngày đầu tiên gặp nhau tôi vô cùng bối rối.... Vì hơn ai hết tôi hiểu được mình đang nghĩ gì và cần gì? Trong suốt thời gian "chát" với anh, tôi luôn có cảm giác anh sẽ là kẻ "đánh cắp trái tim" của tôi....
      _________________


      #3
        Hoa tím buồn 01.05.2007 21:14:43 (permalink)
        Quả thật không sai, sau cái nhìn đầu tiên anh dành cho tôi....và tôi biết trái tim mình đã lỗi nhịp vì anh. Hôm đó chúng tôi cùng nhau đi chơi.....hơn bốn tiếng đồng hồ bên nhau tôi thấy thời gian như đứng hẳn lại, và anh cũng thế, anh bảo rằng rất vui vì hôm nay anh được sánh bước cùng tôi......
        Giờ phút chia tay cho lần đầu tiên gặp gỡ diễn ra trong bịn rịn không rời.....
        Sau lần đó anh đến thăm tôi thường xuyên hơn......Tình cảm của chúng tôi được "tốt tươi" từ đó....
        Kể từ hôm đó tôi cố tìm mọi lý do để xua đi những nỗi nhớ về anh, nhưng vô ích, hình ảnh anh đã ngự trị trong tôi mất rồi. Thế là tôi lại phải tập cho quen dần với cuộc sống "có thêm một người bên cạnh"....

        #4
          Sensitive_Daisy 03.05.2007 08:07:13 (permalink)
          Bạn Hoa Tím Buồn thân mến, cuộc sống ""có thêm một người bên cạnh" có nhiều thay đổi lắm không so với cuộc sống một mình tự thân tự tại?  Mình cũng đã trải qua những cảm xúc giống của bạn (trong một hòanh cảnh tương tự). Đã lâu rồi  người đó không còn ở bên cạnh mình một phần bởi vì mình đã chưa sẵn sàng với cuộc sống "luôn có một người bên cạnh" ấy. Mình rất muốn được tiếp tục nghe  câu chuyện của bạn và hy vọng có thể chia sẻ đôi điều giữa những người cùng cảnh ngộ.
          #5
            Hoa tím buồn 07.05.2007 19:33:05 (permalink)

            Trích đoạn: Sensitive_Daisy

            Bạn Hoa Tím Buồn thân mến, cuộc sống ""có thêm một người bên cạnh" có nhiều thay đổi lắm không so với cuộc sống một mình tự thân tự tại?  Mình cũng đã trải qua những cảm xúc giống của bạn (trong một hòanh cảnh tương tự). Đã lâu rồi  người đó không còn ở bên cạnh mình một phần bởi vì mình đã chưa sẵn sàng với cuộc sống "luôn có một người bên cạnh" ấy. Mình rất muốn được tiếp tục nghe  câu chuyện của bạn và hy vọng có thể chia sẻ đôi điều giữa những người cùng cảnh ngộ.

            HT rất cảm ơn những lời chia sẽ của bạn. Ước gì "ai đó" cũng chịu lắng nghe những lời tâm sự của mình để họ có thể hiểu mình Sensitive_Daisy nhỉ?
            HT xin tiếp tục trang nhật ký của mình đây!
             
            Tôi yêu anh. Và tôi đã ngủ quên trong tình yêu mình "ngỡ có". Tôi chỉ biết vui và hạnh phúc bên anh, chưa bao giờ tôi hỏi "anh có yêu em không?" cũng như anh chưa bao giờ nói "anh yêu em" với tôi vậy. Người ta thường nói "tình yêu không cần thể hiện qua lời nói, chỉ cần nhìn nhau qua ánh mắt cũng đủ rồi"=> Điều này tôi phản đối quyết liệt. Có những ánh mắt đã làm người ta ngỡ rằng "được yêu" thật nhiều...thật nhiều.... nhưng cuối cùng rồi cũng có phải là tình yêu đâu???
            "Tình đầu bao giờ cũng đẹp", ai đó đã từng nói với tôi như thế. Đúng! mối tình đầu của chúng tôi đẹp và mơ mộng biết bao nhiêu, à mà không, là mối tình đầu của riêng tôi mới đúng, bởi vì đến cả bây giờ tôi vẫn không biết rằng anh có phải là người yêu của tôi không nữa??????


            #6
              Hoa tím buồn 08.05.2007 10:45:15 (permalink)
              Anh luôn bên tôi và tạo cho tôi cảm giác yên bình hạnh phúc biết dường nào. Anh thường nói "chẳng cần có người yêu đâu, cứ được ở mãi bên em thế này đủ rồi, vì thế em cũng đừng bao giờ có người yêu nghe, hãy ở mãi bên anh thế này nghe em"=> Tôi hạnh phúc và xem đó là lời tỏ tình vụn về mà anh dành cho tôi...
              Ngoài giờ học ra anh dành tất cả khoảng thời gian còn lại cho tôi. Tôi cũng thế chỉ có mỗi anh, những lúc bên anh tôi thấy cuộc đời đẹp làm sao ấy???
              Anh là một chàng trai khá đặc biệt trong số những người con trai tôi từng gặp. Anh không đẹp trai lắm nhưng có ánh mắt thật nồng ấm mà nụ cười buốt giá. Anh ca hay, đàn giỏi lại vẽ đẹp nữa. Anh thường vừa đàn vừa hát cho tôi nghe, mỗi lần chọc tôi giận anh lại xin lỗi bắng một bức ảnh tôi do anh tự tay vẽ.... Không biết có phải vì thế mà đến tận bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được anh? Tôi yêu anh! tôi biết mình yêu anh thật nhiều... lẽ nào một tình yêu chân thành thế mà anh nỡ đùa giởn với tôi sao???

              #7
                Hoa tím buồn 13.05.2007 20:30:17 (permalink)
                .....Anh đã làm tổn thương trái tim chân thật của tôi. Mặc dù thế, tôi vẫn không hề trách anh, tôi vẫn giữ trong tim mình những nỗi nhớ về anh bởi tôi biết "tình yêu không có lỗi". Anh không có lỗi hoạ chăng là cái lỗi "lỡ yêu hai người"....
                Những tháng ngày êm đẹp của tôi bắt đầu kết thúc khi cô gái ấy xuất hiện. Cô học cùng lớp với anh. Cô nhỏ hơn tôi 2 tuổi và có lẽ xinh xắn hơn tôi rất nhiều....
                Đến bây giờ dường như tôi đã hối hận vì trước đây cứ năn nỉ anh vào học ngành này để bây giờ anh có cơ hội đến với người con gái ấy....Mà có lẽ không! Nếu anh chẳng gặp cô ta chắc cũng sẽ gặp một người con gái khác nữa cũng nên... Tôi không biết..... Tôi thật sự không biết, giờ tôi chỉ biết rằng trái tim tôi đang rất đau...đau thật....vì tình yêu của chúng tôi (à mà không, là tình yêu của riêng tôi) đã chấp cánh bay đi, nó đã bay thật xa và mang cả một trái tim khờ khạo của tôi đi mất rồi.
                Lần đầu tiên tôi gặp cô gái ấy đứng nói chuyện cùng anh, trái tim tôi "xốn xang" sao ấy? Tôi có linh cảm mọi thứ sẽ trở nên "điêu tàn" nếu anh và cô gái ấy cứ tiếp tục nói chuyện với nhau. Tôi đem những suy nghĩ của mình nói với anh, anh đã cóc nhẹ vào đầu tôi mà bảo rằng "đa nghi quá cô bé ơi, người đó có người yêu rôi, người yêu của cô ta vẫn ngày ngày rước cô ta đấy thôi, anh đã nói sẽ không có người yêu mà, anh chỉ thích ở bên em thế này thôi, không tin anh sao....?" Anh đã nói thật nhiều...thật nhiều.... Và tôi cũng đã tin anh mặc dù lòng tôi vẫn có một chút gì đó....lo lắng....
                #8
                  Hoa tím buồn 17.05.2007 17:22:14 (permalink)
                  Để trấn tỉnh những suy nghĩ lung tung trong lòng tôi anh thường kể cho tôi nghe về những ước mơ của anh sau này: nào là sẽ ở cạnh tôi, mua một căn nhà nhỏ có đầy đủ tiện nghi..... Anh sẽ trồng những loại trái cây cho tôi đi bán.....Anh đã xây một căn nhà thật hạnh phúc trong lòng tôi. Tôi tin anh. Tôi tin tất cả những gì anh nói.....
                  Thời gian trôi qua, năm học đầu tiên kết thúc, tôi không về quê, tôi ở lại học hè, ở lại với anh. Mỗi ngày anh đến đưa rước tôi đến trường-đây là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất. Ai đó từng nói "khi người ta cảm thấy có lỗi với mình thì đột nhiên người ta đối xử với mình rất tốt..." Và anh đã thế, anh lo lắng và chăm sóc cho tôi rất tận tình, tôi cảm thấy ngạc nhiên về những hành động của anh nhưng tôi nghĩ "có lẽ vì anh yêu tôi". Tôi tự bảo với mình không được phép nghi ngờ anh, phải thế thôi bởi tôi yêu anh mà....
                  _________________


                  #9
                    Hoa tím buồn 25.05.2007 15:52:44 (permalink)
                    .......Tôi tin anh, hoàn toàn tin tưởng ở anh để rối một ngày tôi bất chợt nhận ra......
                    Vô tình tôi đọc được lá thư người con gái ấy gửi cho anh và cả lá thư anh chuẩn bị gửi cho người ta nữa. Trái tim tôi như không còn nhận được máu từ cơ thể truyền lên. Bao nhiêu tin yêu giờ bỗng thành cát bụi. Tôi khóc. Khóc thật nhiều.... Nhưng tôi không muốn vì một sự hiểu lầm nào đó khiến tôi mất anh. Và tôi đã hỏi anh. Nhưng tôi không đề cập đến những gì mình thấy mà tôi chỉ hỏi "anh đã chán khi suốt ngày chỉ ở bên em không? Anh có muốn có người yêu không?" => Câu trả lời vẫn như cũ ".........". Đau lòng thật, một người mình hết dạ thương yêu lại nỡ lừa dối mình trong khi anh ta đang đối diện với mình....
                    Tôi vẫn không nói. Tôi cho anh thêm thời gian với hy vọng một ngày nào đó anh sẽ thật lòng thú nhận với tôi. Tôi không muốn tự mình tra hỏi anh mà tôi chỉ muốn tự anh nói ra điều đó. Thời gian cứ trôi qua, mỗi ngày tôi phải đối diện với anh-một con người "can đảm" nói dối mà chẳng biết chớp mắt chút nào. Bạn bè cứ bảo tôi hãy giải quyết vấn đề khi chưa quá muộn, tôi biết giải quyết thế nào đây? Tôi sợ. Tôi sợ sự thật sẽ không như tôi mong muốn=> anh sẽ đi về phía người con gái kia khi tôi bắt anh phải chọn giữa tôi và cô ấy....

                    #10
                      Hoa tím buồn 30.05.2007 18:07:13 (permalink)
                      Cho đến một ngày tôi ngà ngà với hơi bia (SN một ngươìi bạn), tôi quyết định gọi điện cho anh. Tôi hỏi anh tất cả....tất cả những gì tôi biết.... Tôi bắt anh phải trả lời dứt khoát với tôi. Ấy vậy mà anh bảo rằng "Không biết nữa, uh! mà hình như anh và cô ấy đã quen rồi". Trời ạ! quen một người chứ có phải là biết một người đâu, sao lại là hình như? Tôi hỏi anh sao nỡ lừa dối tôi thì anh bảo rằng "anh không lừa dối em, anh chỉ mới bắt đầu với cô ấy thôi, mà cũng tại em cả, tại em bắt anh học ngành này nên hôm nay anh mới khó xử thế này nè...." Vẫn là tại tôi ư? phải rồi tại tôi cả... tất cả là tại tôi mà.... tại tôi ngu, tại tôi khờ.... nên người ta mới có thể đến được với người ta.....Tôi đã khóc thật nhiều cho cái sự thật phủ phàng. Anh nhẹ nhàng bảo tôi "em đừng khóc nữa, anh sẽ không bỏ rơi em đâu, em vẫn mãi là người con gái anh thương yêu nhất, anh sẽ luôn chăm sóc cho em....". Tôi dứt khoát "Em hiểu rồi, bây giờ em không cần gì cả, cái em cần nhất là hy vọng anh đừng tìm đến em nữa"-Tôi cúp máy luôn.
                      Đêm đó tôi không sao ngủ được. Tôi bắt đầu hồi tưởng lại tất cả những gì anh dành cho tôi trong suôt thời gian qua. Anh ôn hòa và chu đáo biết dường nào? Vậy mà bây giờ....Tôi không tin, tôi không muốn tin nhưng trời ơi!!!! đó lại là sự thật......

                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9