Trang Thơ Ngâm HOÀNG NGUYÊN
Bài này ai là người diễn đọc làm ơn cho biết đi
Xin chào bạn Hoa Sữa nhé,
Rất xin lỗi vì hoàng nguyên, mắc bận một chút nên ít vào người ngâm bài thơ này là Hoang Thanh bạn ạ, mình đã sửa lại thêm phần người trình bày rồi. Cảm ơn bạn nhé.
Dẫu muộn màng tôi vẫn nhớ người xưa ! Qua giọng ngâm: Hồng Ngát
Mây vương mỏng
cho làn môi em khẽ gọi
gió ươm mầu, vuốt nhẹ làn tóc trôi
tình tô đậm, lên một chút cho lứa đôi
thêm hương vị, để em hồng tươi đôi má
Nắng vẫn dại, để hôn lên mầu má
cho hương tình, em mới ướp cả đêm qua
đôi mắt huyền, lững thững đưa anh xa
đêm mơ mộng, để ngàn thu anh vẫn nhớ
Ánh trăng buồn, len mình qua niềm nhớ
căn gác buồn, vội lọt giữa ngàn sao
tiếng đàn ai, đang nhè nhẹ vút cao
đẩy đêm buồn, lún sâu vào xa thẳm…
Đêm cô quạnh, đóa quỳnh hoa tươi thắm
cung đàn rơi, thánh thót giữa trời sao
nốt nhạc reo, những gợi nhớ tuôn trào
theo nhau mãi, những nhiệm mầu muôn thuở
Người yêu hỡi,
trong muôn vàn nỗi nhớ
dẫu muộn màng, tôi vẫn nhớ người xưa
thuở trời đất, mới tạo lên nắng mưa
từ dạo ấy, tim tôi tràn thương nhớ
Nhớ về em, về mối tình dang dở
đêm đắp buồn lên nỗi nhớ người xưa
dệt lòng mình, bằng một mối tình thơ
để muôn thuở
tôi yêu em mãi mãi…
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 05:17:02 bởi hoangnguyen6889 >
Muôn thuở biết yêu, lòng thổn thức !
Có những chiều thu, nắng vội qua
Làm tôi ngơ ngẩn, dưới hiên nhà
đợi em
anh đợi
mong em mãi
chiều đã tàn rồi... em chẳng qua…
Nhớ những chiều xưa, em thường qua
Ngang con đường cũ, bên hiên nhà
thầm yêu… anh đợi, chờ em mãi
mong được gặp em, em chẳng qua…
Ôi nhớ làm sao, mái tóc thề
mền như ánh lụa, lướt triền đê
đôi mắt em buồn, hồ xưa vắng
lặng mãi nhìn anh, dưới trăng thề…
Cứ trộm nhìn em, đến thẫn thờ
Làm em bước vội, lòng vu vơ
Đôi mắt thơ ngây, không dám ngước
Làm tôi mãi đó, trong thẫn thờ…
Em thẹn
Đôi mắt chẳng dám nhìn
Làm tôi ngơ ngẩn, ngất lặng im
Người ơi,
tôi đã yêu em qúa
nguyện giữ hình em, mãi trong tim…
Rồi ngày lại qua, lại qua ngày
Tôi vẫn chờ em, lúc qua đây
biết lòng em cũng.. đang nhung nhớ
mà nói sao đây,
giữa lúc này…
Muôn thuở biết yêu... lòng thổn thức
Con tim thương nhớ, chỉ một người
Mà sao run qúa… như không sức
Dù chỉ muốn nói... một lời thôi….
Đôi mắt em buồn, chợt nhìn anh
bẽn lẽn hoa xưa, chưa chạm cành
em lặng gót hồng … nhẹ nhàng bước
để lại hương buồn, mãi trong anh…
Có phải duyên ta, chẳng được nàng ?
để rồi tình đó phải trái ngang
có phải tim ta, không rung đông
để rồi tình đó mãi … phũ phàng…
Ngàn năm chẳng phải, là như thế
Tôi vẫn yêu người… đến muôn năm
Mà sao tình vẫn, trong se thắt
đời tôi thương nhớ
chỉ…
mỗi nàng…
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2007 12:50:02 bởi hoangnguyen6889 >
"dẫu dẫu gì, ta chỉ có nhau thôi !"
Dẫu muôn thuở ! Qua giọng ngâm: Hoàng Thanh
http://hoangnguyen6889.vnweblogs.com/post/2434/27121
Ôi muôn thuở
quê hương là bất diệt
dẫu muôn đời
ai quên nổi …cố hương đâu
Tình muôn thuở
vẫn... là phương thuốc nhiệm mầu
dẫu muôn thuở
ta vẫn nguyện: Yêu em mãi mãi
Nhớ muôn thuở
tình quê ta quay lại
dẫu thân vùi, trong hóa thạch triệu năm
tình không ngủ, trong giấc mộng ngàn năm
dẫu tinh tú, vỡ tan thành cát bụi
Đời muôn thuở
nhịp tim không hấp hối
dẫu thân vùi, trong tinh tú đã điêu tàn
Tình muôn thuở
vẫn mãi mãi ngân vang
gửi xa mãi
dù triệu năm ánh sáng…
Tình yêu quê
vẫn ngút ngàn vô hạn
dẫu thân tàn
hồn quê có tan đâu
Tình yêu em
vẫn muôn thuở nhiệm mầu
dẫu thiên hà
chìm sâu trong hố thẳm…
Nhớ thương quê - Yêu em
tình say đắm
dẫu dẫu gì
ta chỉ có… nhau thôi…
hoàng nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 00:10:02 bởi hoangnguyen6889 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: