Trích đoạn: tranglinh
Khuya quá rồi, anh hãy về đi
Trả em một mình với không gian yên tĩnh
Nghĩ lại một thời
Ta đã yêu nhau
Về đi anh trăng đã lên cao
Hắt ánh bạc xuống dòng sông mộng ước
Nơi ấy-một thời ta đã cùng chung bước
Giờ của riêng ai
Giọt sương đêm rớt xuống vai
Ai sẽ là người ôm bờ vai ướt
Ai sẽ dìu em trên con đường phía trước
Xa nhau rồi em hỏi lỗi tại ai?!
Về đi anh em hiểu từ ngày mai
Bóng hình em sẽ thay bằng bóng hình cô gái khác
Anh đừng trách mình là người bội bạc
Xa em rồi cứ nhủ...tại em
Chẳng phải em bao dung
Mà em muốn anh luôn có nụ cười khi gần người ấy
Dẫu trong lòng em có đau đớn vậy
Kệ em mà,anh hãy về đi
Trong tình yêu chẳng ai muốn chia ly
Cũng chẳng ai muốn lời dối gian ở giữa
Về đi anh trăng chỉ còn một nửa
Nửa hồn em, mây phủ kín rồi!...
-st-
Hồi trước CMN có được 1 người bạn tặng cho bài thơ này và CMN đã có sửa bài thơ này theo ý của CMN ( tại lúc đó người bạn của CMN nói đó là thơ của bạn ấy nên CMN mới sửa lại ) hôm nay vô tình thấy bài thơ này trên vnthuquan CMN xin được phép post lại
Tình mình Khuya quá rồi anh hãy về đi
Trả lại em với khoảng không im lặng
Với kỉ niệm giờ chỉ là quá khứ
Với tháng ngày mình đã ở bên nhau
Về đi anh trăng đã lên cao
Hắt ánh bạc xuống dòng sông mộng ước
Nơi ấy một thời ta đã từng chung bước
Giờ đã trở thành là của riêng ai ???
Giọt sương đêm rơi ướt xuống bờ vai
Ai sẽ là người ôm bờ vai ướt
Ai sẽ cùng em đi trên con đường phía trước ???
Xa nhau rồi ... anh bảo lỗi tại ai ???
Về đi anh ... em biết từ ngày mai
Bóng hình em sẽ thay bằng người khác
Anh đừng trách mình là người bội bạc
Mặc em mà ... anh hãy cứ về đi
Em chẳng phải là người quá bao dung
Mà em muốn anh vui khi ở cạnh ... (người ấy)
Dẫu trong lòng
..... đau đớn chẳng thành lời
Kệ em mà anh hãy cứ về đi
Trong tình yêu em nào muốn chia li
Cùng không muốn tất cả chỉ là lời hứa
Về đi anh trăng chỉ còn một nửa
Một nửa hồn em mây đã phủ kín rồi