Tan vỡ
tranglinh 10.05.2007 17:57:17 (permalink)
CHẲNG THỂ NÀO ANH LẠI GIẤU ĐƯỢC EM
                      

Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê, một chút thôi nhưng bỏng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em


Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em


Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng sâu thẳm trong hồn em biết đã mất anh


Nói đi anh trời hôm nay rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình nói xa nhau


Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà không hề hờn trách
Sẽ tự lau đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau


Em thà một lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi vì em không thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì rạn nứt đã từ lâu

                                    
                                    -st-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 11:32:37 bởi tranglinh >
#1
    tranglinh 10.05.2007 22:45:33 (permalink)
     Nhạy cảm
                      Đinh Thu Hiền
     

    Em đoán ra rồi thôi anh đừng nói nữa
    Một lời đơn giản có gì đâu
    Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
    Tự biết điều không dám nghĩ từ lâu
     
    Em đoán ra rồi, anh cảm ơn em đi
    Hãy thanh thản và nhẹ nhàng tiễn biệt
    Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết
    Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi
     
    Em đoán ra rồi, anh cảm ơn em đi
    Nhưng đừng nói chia ly
    Xin đừng nói những gì em khủng khiếp
    Để dối lòng em
    Còn gì không khi anh chưa thốt ra lời giã biệt
    Đừng hiểu em hão huyền em chỉ dối em thôi
    Biết là anh đã xa xa thật rồi
    Lặng lẽ thế
    Chia tay
    Đừng nói nữa
    Em không đủ lòng bao dung tha thứ
    Cho lời tạ từ sắp sửa bước qua môi
    Điều ấy ...tim em biết trước rồi
     

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 11:38:39 bởi tranglinh >
    #2
      tranglinh 10.05.2007 22:52:14 (permalink)

      LỜI TẠ TỪ CỦA MÙA THU   
                                            


      Lời tạ từ nhanh quá phải không đông ?
      Lạnh sợ ế chồng nên đuổi thu đi đấy.
      Trên cửa sổ phòng em anh đi qua sẽ thấy
      Hoa cúc vàng đắng nửa thân thôi.

      Lời tạ từ day dứt trên môi
      Im lặng thú lời cho tâm cảm.
      Vẫn biết anh là người mau chán
      Màu chín của thu chẳng kiên nhẫn đợi chờ.

      Lời tạ từ ai muốn nói, ai chưa ?
      Dối ức cảm chạy trườn theo tiếng gọi
      Con đường cũ hắt lên quầng lạnh mới
      Dư thừa chia nhớ - sang thu.

      Không thể nói lời tạ từ cho mùa thu
      Trên cửa sổ phòng em hoa cúc vàng vẫn nở
      Con đương cũ cây bàng xanh lá đỏ
      Khi quay về anh có nhận ra không ? ? ?....
                                                     
                                                               -st-

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 11:44:44 bởi tranglinh >
      #3
        tranglinh 10.05.2007 23:03:48 (permalink)
        Chẳng có người con gái nào mong từ bỏ một mối tình
        Chỉ để kiếm tìm một bài thơ lạ
        Giờ em thấy lòng mình như đá
        Nỗi đau tựa dáng chiều
        Đỏ rực khao khát có được một tình yêu
        Khắc khoải kiếm tìm những điều luôn có thể
        Chẳng có người  con gái nào dễ dàng đến thế
        Nỗi buồn nào cũng bắt nguồn từ một nỗi đau
        Em se sắt lòng mà không hiểu tại sao
        Trái tim cứ ngập ngừng... không yêu sao lại đau đến thế???
                                                                                -st- 

            Một nỗi buồn, một tâm trạng giằng xé đầy mâu thuẫn đã trở thành khắc khoải, một trái tim dường như đã trở thành vô cảm, đã đóng băng rồi nhưng cái khao khát yêu thương như một ngọn lửa vẫn đang rực cháy. Thật khó diễn đạt cái mâu thuẫn đang diễn ra trong lòng cô gái ấy.
            Linh đã được đọc truyện "Đêm trước" của Nhà văn Nga - Ivan Xergeevich Turgenev và lại bắt gặp cái tâm trạng giằng xé ấy trong cô gái Êlena mơ mộng: "Tâm hồn nàng khi thì bùng cháy lên, khi lại phụt tắt đi. Nàng vùng vẫy như con chim trong lồng mà lồng thì chẳng có, nào có ai bó buộc nàng, có ai kìm giữ nàng, chỉ có nàng tự giày vò mình. Đôi khi nàng chẳng hiểu được mình, thậm chí sợ cả bản thân. Đối với nàng, mọi việc xung quanh nếu không vô nghĩa thì cũng là khó hiểu. "Không có tình yêu thì làm sao sống được. Nhưng lại chẳng có ai cả để mà yêu?...". Đôi khi nàng vụt nghĩ rằng mình đang mong muốn một cái gì đó, một cái mà chẳng ai mong muốn, chẳng ai nghĩ tới. Rồi sau tâm hồn nàng lại lắng xuống, thậm chí nàng từ cười mình và sống vô tự lự từng ngày, để rồi bỗng nhiên một cái gì đó mạnh mẽ, không tên goi, không sao kìm hãm được lại sục sôi lên trong lòng nàng và đòi hỏi bung ra khỏi trái tim nàng.
            Tâm hồn nàng rộng mở, một cái gì trìu mến, công bằng, tốt đẹp lúc thì dào dạt trong lòng nàng, lúc thì bốc lên trong trái tim nàng...."
                       
                                      (Nhà văn Nga - Ivan Xergeevich Turgenev)

           Đây là trang thơ sưu tầm nên bài này Linh có post ở một DD khác, không biết như thế có vi phạm quy định không?

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 12:52:21 bởi tranglinh >
        #4
          tranglinh 10.05.2007 23:14:00 (permalink)
          ĐÔI MÔI ĐÁ KEM

                      PHẠM VŨ NGỌC NGA

          Những kỉ niệm đã bám rêu
          Sao anh không để cho chúng ngủ quên trong tiềm thức?
          Đôi khi em phát bực
          Vì em chẳng còn muốn nhắc lại những ngày xưa



          Em không còn muốn nhớ những ngày mưa
          Khi mình nép dưới mái hiên nghe nhịp tim của phố
          Hơi ấm nồng nàn của anh khiến em thôi mắc cỡ
          Dụi đầu như chú mèo ngoan

          Em xòe tay hứng giọt nước mắt trần gian
          Sung sướng hay khổ đau?
          Mừng vui hay buồn bã?
          Em nghiêng tai lắng nghe tiếng mưa thì thầm trên lá
          Cố đoán lời nào dành cho em?

          Đôi môi ướt mưa lạnh ngắt như kem
          Anh hâm chúng tan ra và lên men chuếnh choáng
          Những lời hứa bên tai em nhẹ như gió thoảng
          Em chẳng mấy bận tâm…

          Rồi những ngày hết mưa anh cất bước âm thầm
          Em vẫn nghiêng tai đợi tiếng mưa thì thầm trên lá
          Để chắc rằng lời đó có phải dành cho em?

          Đôi môi đá kem
          Đã tan ra, giờ dần đông cứng lại

          Anh trở về sau những chuyến phiêu lưu
          Vẫn hơi ấm ngày xưa, anh đòi hâm nóng lại
          Nhưng em đâu còn là đứa trẻ thơ dại
          Không những môi em, trái tim em cũng đóng băng rồi...




          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2007 23:19:49 bởi tranglinh >
          #5
            tranglinh 10.05.2007 23:27:27 (permalink)
            CÓ MỘT NGÀY
             
            Có một ngày em đã mất anh
            Giữa đau khổ ngàn lời không thể nói
            Em kiêu hãnh bước qua anh rất vội
            Để đêm về dòng lệ ướt bờ mi.

            Có một ngày anh đã quên em
            Quên ánh mắt một thời anh nhung nhớ
            Quên lời yêu, quên dáng em bé nhỏ
            Anh vô tình đánh mất nửa mùa thu.

            Ừ thì thôi ta đã xa nhau
            Xa xa mãi mối tình đầu nhiều luyến ái
            Dẫu ngày mai em có người yêu mới
            Nhưng em biết một điều em không thể quên anh...
            #6
              tranglinh 11.05.2007 14:11:58 (permalink)
              MỘT NỬA
                            Trần Ngọc Thanh
               
              Em bây giờ còn lại một nửa thôi
              Một nửa kia đi lạc đã lâu rồi
              Chiều vụn vỡ một nửa em sụp đổ
              Nửa bầu trời lạnh một nửa trăng soi

              Một nửa kia lại đi tìm một nửa
              Em hanh hao với một nửa hao gầy
              Một nửa níu tháng ngày trong ký ức
              Nửa lạnh lùng trốn chạy nỗi đau

              Lời nói dối đôi khi thành sự thật
              Phố gập ghềnh dưới mỗi bước chân qua
              Nước mắt mặn không làm lòng bớt nhạt
              Và ngày sau biết có nhớ ngày xa...

               
              #7
                tranglinh 12.05.2007 09:49:48 (permalink)
                Gió cuốn lá, lá nghiêng mình trăn trở

                Tiếng thở dài như hơi thở chiều đông

                Khi bên anh em có nghĩa gì không ?

                Mà vô thức sao nghe lòng buồn thế!

                      - - - - - - - - - -

                 
                NỖI ĐAU ẤY!

                Thôi em đành lỗi hẹn

                Một góc trời thơm khế chín dây dưa

                Anh bây giờ còn giữ nỗi yêu xưa?

                Em bé dại đi qua mùa thương nhớ




                Gió cuốn lá, lá nghiêng mình trăn trở

                Tiếng thở dài như hơi thở chiều đông

                Khi bên anh - em có nghĩa gì không ?

                Mà vô thức sao nghe lòng buồn thế!


                Em nhạy cảm và quên anh đâu dễ

                Mặc mùa trôi tiếp nối những mùa trôi

                Rồi chỗ em người khác sẽ tới ngồi

                Nỗi đau ấy chỉ mình cây khế biết.

                                                              -st-
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2007 09:55:09 bởi tranglinh >
                #8
                  tranglinh 12.05.2007 10:09:46 (permalink)
                  NGÃ RẼ
                   
                  biết chọn lối nào.
                  giữa ngã ba đường tình huyền ảo.
                  có lẽ nào thay áo
                  đón lối người đi.

                  ngã rẽ nào cũng đầy cuộc chia ly.
                  tấp nập ngược xuôi xe cộ.
                  một thoáng bỡ ngỡ...
                  đường rẽ chia ba...

                  ngã rẽ nào cùng đầy nắng và hoa.
                  đường rực rỡ tấp nập người qua lại.
                  vui đón mùa gặt hái...
                  mắt long lanh nở một nụ cười

                  đứng giữa ngã ba đường.
                  dòng người vẫn ngược xuôi.
                  không biết rẽ lối nào.
                  trên dòng đời phặng lặng.

                  trải bao mùa mưa nắng.
                  lối rẽ vắng dần bóng anh qua.
                  em biết tìm lối nào...
                  trong ba ngã chia ra.

                  để tìm anh trong dòng người tấp nập.
                  giờ lối về đã mất.
                  em tìm biển chỉ đường.
                  nhưng không biết lối nào anh đã đi qua.

                  đứng giữa ngã ba đường rộng bao la.
                  em muốn tìm anh trong từng ngã rẽ.
                  nhưng em không thể...
                  vì biết rằng đường rẽ đã chia ba

                   
                                                   - ST-
                  #9
                    tranglinh 14.05.2007 13:31:53 (permalink)
                    Khuya quá rồi, anh hãy về đi
                    Trả em một mình với không gian yên tĩnh
                    Nghĩ lại một thời
                    Ta đã yêu nhau
                    Về đi anh trăng đã lên cao
                    Hắt ánh bạc xuống dòng sông mộng ước
                    Nơi ấy-một thời ta đã cùng chung bước
                    Giờ của riêng ai
                    Giọt sương đêm rớt xuống vai
                    Ai sẽ là người ôm bờ vai ướt
                    Ai sẽ dìu em trên con đường phía trước
                    Xa nhau rồi em hỏi lỗi tại ai?!
                    Về đi anh em hiểu từ ngày mai
                    Bóng hình em sẽ thay bằng bóng hình cô gái khác
                    Anh đừng trách mình là người bội bạc
                    Xa em rồi cứ nhủ...tại em
                    Chẳng phải em bao dung
                    Mà em muốn anh luôn có nụ cười khi gần người ấy
                    Dẫu trong lòng em có đau đớn vậy
                    Kệ em mà,anh hãy về đi

                    Trong tình yêu chẳng ai muốn chia ly
                    Cũng chẳng ai muốn lời dối gian ở giữa
                    Về đi anh trăng chỉ còn một nửa
                    Nửa hồn em, mây phủ kín rồi!...

                                                            -st-
                     
                    #10
                      CMN 30.03.2009 15:45:26 (permalink)


                      Trích đoạn: tranglinh

                      Khuya quá rồi, anh hãy về đi
                      Trả em một mình với không gian yên tĩnh
                      Nghĩ lại một thời
                      Ta đã yêu nhau
                      Về đi anh trăng đã lên cao
                      Hắt ánh bạc xuống dòng sông mộng ước
                      Nơi ấy-một thời ta đã cùng chung bước
                      Giờ của riêng ai
                      Giọt sương đêm rớt xuống vai
                      Ai sẽ là người ôm bờ vai ướt
                      Ai sẽ dìu em trên con đường phía trước
                      Xa nhau rồi em hỏi lỗi tại ai?!
                      Về đi anh em hiểu từ ngày mai
                      Bóng hình em sẽ thay bằng bóng hình cô gái khác
                      Anh đừng trách mình là người bội bạc
                      Xa em rồi cứ nhủ...tại em
                      Chẳng phải em bao dung
                      Mà em muốn anh luôn có nụ cười khi gần người ấy
                      Dẫu trong lòng em có đau đớn vậy
                      Kệ em mà,anh hãy về đi

                      Trong tình yêu chẳng ai muốn chia ly
                      Cũng chẳng ai muốn lời dối gian ở giữa
                      Về đi anh trăng chỉ còn một nửa
                      Nửa hồn em, mây phủ kín rồi!...

                                                              -st-
                       

                      Hồi trước CMN có được 1 người bạn tặng cho bài thơ này và CMN đã có sửa bài thơ này theo ý của CMN ( tại lúc đó người bạn của CMN nói đó là thơ của bạn ấy nên CMN mới sửa lại ) hôm nay vô tình thấy bài thơ này trên vnthuquan CMN xin được phép post lại

                      Tình mình
                      Khuya quá rồi anh hãy về đi
                      Trả lại em với khoảng không im lặng
                      Với kỉ niệm giờ chỉ là quá khứ
                      Với tháng ngày mình đã ở bên nhau

                      Về đi anh trăng đã lên cao
                      Hắt ánh bạc xuống dòng sông mộng ước
                      Nơi ấy một thời ta đã từng chung bước
                      Giờ đã trở thành là của riêng ai ???

                      Giọt sương đêm rơi ướt xuống bờ vai
                      Ai sẽ là người ôm bờ vai ướt
                      Ai sẽ cùng em đi trên con đường phía trước ???
                      Xa nhau rồi ... anh bảo lỗi tại ai ???

                      Về đi anh ... em biết từ ngày mai
                      Bóng hình em sẽ thay bằng người khác
                      Anh đừng trách mình là người bội bạc
                      Mặc em mà ... anh hãy cứ về đi

                      Em chẳng phải là người quá bao dung
                      Mà em muốn anh vui khi ở cạnh ... (người ấy)
                      Dẫu trong lòng
                      ..... đau đớn chẳng thành lời

                      Kệ em mà anh hãy cứ về đi
                      Trong tình yêu em nào muốn chia li
                      Cùng không muốn tất cả chỉ là lời hứa
                      Về đi anh trăng chỉ còn một nửa
                      Một nửa hồn em mây đã phủ kín rồi
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9