KHÓC CHA
Tác giả : Ðào quang Hán
Diễn ngâm : Hà Vi
KHÓC CHA
Cha ơi …Sự thật đây sao
Hay là một giấc chiêm bao dữ dằn
Cha nằm như một thiên thần
Cha nằm như một hiền nhân khoan hòa
Chúng con tưởng như cha nằm đó
Giảng thơ văn dẫn độ chuyện Kiều
Vẫn như sớm sớm chiều chiều
Cha thường dậy bảo muôn điều thiệt hơn
Như thuyền gẫy mất cột buồm
Ðất trời mất hẳn vầng dương chói loà
Chúng con mất một người cha
Cuộc đời lạnh lẽo cảnh nhà cô lieu
Nửa thế kỷ bạt phiêu lam lũ
Mẹ và cha nếm đủ phong trần
Công danh xem tựa phù vân
Tu nhân tích đức cho phần chúng con
Lúc sống cha mẹ tròn chữ hiếu
Mực thuỷ chung mẹ hiểu cha hơn
Nghĩa tình cha mẹ keo sơn
Anh em bằng hữu xóm thôn xa gần
Cha ăn ở rất phân mực thước
Chẳng tranh giành thua được cùng ai
Cha ưa mọi sự hòa hài
Văn chương là thú miệt mài sớm hôm
Cha ghét sự bờm xơm giả dối
Càng ghét hơn cái thói gian tà
Yêu đời cha rất yêu hoa
Yêu trăng yêu gió nhất là yêu thơ
Cha vốn gốc đế đô kinh bắc
Cha là người uyên bác cổ kim
Ngày ngày luyện óc rèn tim
Chí cha như thể cánh chim đại bàng
Cha như một tấm gương huyền thoại
Ðể chúng con soi mãi suốt đời
Chúng con thề với đất trời
Giữ tròn đạo hiếu như lời cha răn
Cao tuổi đến như ông Bành tổ
Nhiệm phép mầu thì có Như Lai
Trên đời chẳng có một ai
Mà tránh thoát được vòng đai tử thần
Cha nay đã qua tuần thất thập
Tuổi người đời mong ước xưa nay
Công cha nghĩa mẹ cao dầy
Chúng con chưa trọn lòng này nặng mang
Chúng con những bàng hoàng thương tiếc
Cha ơi cha vĩnh biệt từ đây
Họ hàng bằng hữu đủ đầy
Tiễn cha tiễn cánh chim bay về ngàn .
Ðào quang Hán