TÌNH-YÊU HÔN-NHÂN THỜI CHIẾN-TRANH HOÀ-BÌNH
thaisan 26.05.2007 17:17:01 (permalink)
TÌNH-YÊU HÔN-NHÂN THỜI CHIẾN-TRANH HOÀ-BÌNH
Của Phan-Vinh
xxx
Chương 1.- Sự sinh tồn của con người do Tạo-Hoá xếp đặt
Chiến tranh gây chết chóc làm thiếu hụt Nam giới.
Sự sinh tồn của loài người bất cứ trong thời điểm nào cũng do luật Tạo-Hoá sắp đặt, nam Nữ đều sít soát số lượng ngang nhau. Theo tài liệu thống kê dân số trên toàn Thế-Giới nói chung và các Nước Đông-Nam Châu-Á nói riêng. Tôi tìm hiểu qua sách báo, phái Nam và phái Nữ cũng có chênh-lệch một số ít nhưng không đáng kể. Nếu Nước nào được hoà bình lâu dài, tình hình kinh tế phát triển mạnh phồn thịnh giàu có, thì Nước ấy nam nhiều hơn Nữ.
Cuối thế kỷ 20 thật tàn khốc bi thãm vì chiến tranh, gây tổn thất nam giới quá lớn, tràn đầy Nước mắt và khăn sô cho những thiếu phụ ngây-thơ, trẻ tuổi  và trung niên đã có gia-đình con cái.
Thiếu phụ ngây thơ là những em gái và học sinh tuổi vừa đôi tám, là lớp tuổi mộng mơ mới biết yêu đương, còn e thẹn chưa dám hôn nhau, chỉ một vài lời hứa hẹn đầu môi chót lưỡi, viết lên trang giấy trắng quyển nhật ký vài câu làm kỷ niệm mà thôi.
Năm ấy Dũng thi vào Đại-Học không đậu, phãi nhận lệnh gọi lên đường tòng quân nhập ngũ, chàng và nàng tạm biệt nhau những lời ước nguyện thề non hẹn biển gắn bó sắt son, chàng lên đường thi hành nghĩa vụ quân-sự, nàng trở về khép kín khuê phòng, lo học hành, một lòng chờ đợi.
Một chiềâu nọ Lệ-Thu đi học mới về, được tin như sét đánh bên tai . Dũng đã tử trận tại chiến trường Campuchia, quan tài anh ấy mới  đưa về đến nhà.
Đột ngột quá, ai ngờ ngày tạm biệt đã trở thành vĩnh biệt. Nghẹn ngào ứa lệ, biết ăn làm sao, nói làm sao, thật là khóc hổ ngươi, cười ra Nước mắt.
Vì lòng cãm xúc vô hạn của mối tình đầu tan vỡ do chiến tranh. Cô ấy làm bạo đến thăm Dũng nhìn thấy trên Quan-Tài  có gắn quyết định truy thăng cấp bậc Thiếu-Uý và truy tặng huy-chương Anh-Dũng Bội-Tinh với Nhành Dương Liễu, đặt biệt trên quan tài có trãi lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Trong gia đình nhìn thấy Thu đến thăm cũng ân cần tiếp xúc, mời vào nhà ngồi uống Nước nói chuyện. Thu thú thật với bố mẹ Dũng, là nàng đang yêu Dũng và Dũng cũng yêu nàng, hẹn ước với nhau ngày Dũng được về nghỉ phép, trình với bố mẹ hai bên cưới nhau nên vợ thành chồng. Bấy giờ tình đã mất thì còn cái nghĩa, cô ấy xin để tang cho Dũng, trong lúc này chẳng có ông bố bà mẹ nào mà không chấp thuận cã, đây là một sự an ủi cho người vĩnh biệt cõi trần gian.
Phát tang cho cô ấy bịt lên đầu, bất chấp  phong tục nghi lể ngày xưa, Lệ-Thu đốt nhan bái lạy Quang-Dũng sau đó tiễn đưa anh đến nơi  an nghỉ cuối cùng.
Trên đường về Lệ-Thu mang một mối tình thầm lặng cô-đơn với nổi buồn da diết và tuyệt vọng. Bên ngoài là đám tang, bên trong tâm hồn của Thu tưởng tượng như là dám cưới anh ấy với mình, vì đã được bố mẹ anh ấy chấp thuận là con dâu, một đám cưới trần-gian âm-phủ thật là chưa thấy sách vở nào đề cập đến. Những tình huống trên đây Lệ-Thu được sắp xếp vào hàng Thiếu-Phụ Ngây-Thơ. Còn những Thiéu-Phụ đã cưới nhau trước ngày tòng quân  nhập ngũ hoặc đã có mái  ấm gia­đình con cái, thì còn gì là Ngây-Thơ nữa, và được hợp lệ lãnh tiền tử tiêu xài nuôi con.
Số nầy thời chiến tranh đem tàu mà chở cũng không hết. Công bằng mà nói, cuộc chiến ác liệt cuối thế kỷ 20 phái Nam hy-sinh ngoài mặt trận quá nhiều. Vì phái nam là bị bắt buộc, lệnh tổng động viên, không được trốn tránh, nếu anh  nào trốn tránh,  bị ghép tội hèn nhát, chống lại pháp luật, bắt đi tù tội, hoặc cắt hộ khẩu, không cung cấp lương thực, thì thử hỏi làm sao mà sống được, rốt cuộc cũng đưa vào hàng ngũ Quân-Đội nói chung cã hai miền.
Thời chiến tranh nam thiếu Nữ thừa. Lý do:
-Tại con người gây ra cho con người, nên bị mất cân bằng giữa phái nam và Nữ. Nhưng cũng có một số Anh hùng gan dạ yêu Nước hoặc nâng cái tôi của mình lên trên mọi người, có cơ hội thi thố tài năng, may rủi có hai đường : Một xanh cỏ,”1” hai đỏ  ngực.”2” Có một ít tốt số, may mắn, sống lâu đuợc lên lão làng, cũng được phân-công đề-cử làm ông nọ, bà kia, vì thiếu cán bộ, một số thiếu học chỉ biết ký mà thôi . Thành phần nầy làm cán-bộ chỉ-huy quân-đội thì nguy hiểm cho sinh mạng binh-sỹ, cán-bộ hành-chánh sự nghiệp  thì thiệt hại tài sãn nhà Nước, gây phiền hà cho nhân-dân. Bi cấp dưới lừa gạt sập bẩy mất chức, có khi bị tù tội rồi  cũng phãi bồi thường thiệt hại tài-sãn cho nhà Nước.
 Nói về chiến trận thì vô kể, lớp nầy ngã xuống có lớp khác xông lên, tuân lệnh thượng cấp, được thua là do người lãnh đạo chỉ huy và có chính-nghĩa hay phi chính-nghĩa. Những người  đã hy-sinh đồng bào thương tiếc Tổ-Quốc ghi  công là Quân Đội Nhân-Dân. Còn mấy ông lính chế độ cũ cũng hy sinh quá thể, chết rồi còn bị xỉ nhục.
 Chết được lên thiên đàng hay xuống địa Ngục, về cỏi Vĩnh hằng, Tây Phương Phật, hoặêc về theo Ông bà, chẳng có ai hiểu được. Cái chết là sự sung sướng nhẹ nhàng, chẳng có thiết gì trên trầân gian nầy Nữa. Những người chết non, chết trẻ thường gây hậu quã cho những người  còn sống trên trần gian mới là nạn nhân đau khổ như :
 Ông bà mất cháu buồn rầu sinh bệnh mau chết, cha mẹ mất con trai trẻ, không ai phụng dưỡng tuổi gìa, tre khóc măng, vợ trẻ mất chồng thương tiếc người yêu chung thuỷ, con mất cha thiếu người nuôi dạy, em gái mất mối tình đầu yêu dấu thương dau -Thượng-Đế cũng u-sầu thương xót nên bàu trời Việt-Nam thường kéo mây đen xám xịt, nhưng ít khi nổi cơn thịnh-nộ phong ba . 
 
Chương II.- Nam, Nữ thời chiến. Nhiệm-vụ, việc làm, ưu thế.
 
Thời chiến tranh đàn ông con trai rất có giá trị, kiếm vợ cũng dễ, kiếm thêm vợ hai cũng chẳng khó gìù, đó là luật sinh tồn và nhu cầu tình yêu nam Nữ  của con người, những chuyện này tôi được chứng kiến rất nhiều, thành thật mà nói:
-Thời trai trẻ tôi có thi hành nghĩa vụ quân-sự tham gia lính chế độ cũ theo đơn vị hành quân vào vùng sâu, vùng xa nơi lãnh địa của quân Giãi-Phóng kiểm soát năm 1963-1964. Nơi nào dân cư ở thưa thớt chỉ đi ngang qua, nơi nào dân cư đông đúc, được lệnh thượng cấp cho dừng quân hạ trại, thời ấy gọi là chiến-dịch Bình-Định Nông-Thôn để dành dân lấn đất. Có nơi  ở lại vài tuần, có nơi một tháng, có chỗ đôi ba tháng. Sự thật mà nói  dân chúng họ sợ súng đạn không dám chống đối, xui xẻo có thằng khỉ gió nào đó nổi nóng bóp cò, thì  tôm chết thiệt mẹ bán tôm, hắn dán cho cái made in VC”3” thì thử hỏi thưa ai kiện ai bấy giờ. Nên dân chúng họ tử tế bên ngoài, chứ chẳng thích gì ba ông lính Ngụy,”4” có đôi khi thấy họ vui vẻ tôi gợi ý hỏi thử:
-Thưa bác. Ở đây sao cháu chẳng thấy có người đàn ông con trai nào cả vậy bác? Biết họ trả lời  làm sao không ? Tôi xin nói lại câu trả lời để quý vị độc giã rõ: Họ trả lời với tôi rằng:
-Con họ, chồng họ, ra ngoài thành đi lính Sư-Đoàn 7 hoặc Sư-Đoàn 5 Bộ-Binh hoặc các dơn-vị khác mà họ biết vv… Của chế độ miền Nam.
Nhưng sự thật là họ thoát ly vào mật khu để làm quân Giãi-Phóng, đó là nhiệm vụ của nam giới trong vùng Giãi-Phóng. Còn phái Nữ thì lại là khác, ai thích thì xung-phong làm quân Giãi-Phóng, ai không muốn, thì  ở nhà làm ăn, để đóng góp hậu phương với tuyền tuyến.
Các ông lính Biệt-Động-Quân Việt-Nam Cộng-Hoà thời ấy thật hào hoa có biệt tài quyến rũ các cô gái trẻ đẹp hương đồng cỏ nội  ở vùng Giải-Phóng theo họ, tôi chẳng hiểu mấy cô gái nhẹ dạ nầy bỏ nhà bỏ quê hương ra thành thị theo chính phủ Quốc-gia hay là đi  theo tiếng gọi của tình yêu con tim Nam Nữ, thử hỏi ai mà biết được?
-Đơn-vị cấp Tiểu Đoàn Biệt-Động-Quân của chế độ Sài-Gòn  dừng quân trong vùng Giãi-Phóng ngắn hạn thì hai ba cô, nếu dài hạn đôi ba tháng thì số lượng tăng lên năm bãy cô gái trẻ, bỏ nhà, bỏ cha mẹ, quê hương, vùng Giãi-phóng, xách gói ra thị thành tìm địa chỉ theo các anh lính hào hoa tốt mã đẹp trai của chế độ cũ, khi mà đơn-vị rút quân di-chuyễn đi nơi khác. Có một số tình yêu chân-chính làm đám cưới nhà binh đơn giãn, rồi đưa nhau đến cơ quan chính-quyền địa phương xin đăng ký kết hôn để chung sốâng với nhau hợp lệ hợp pháp, có một số chấp nhận làm vợ bé của các ông Trung-Sĩ trẻ, Thượng-sĩ già, có một vài cô hồng nhan phận bạc bị mấy anh lính tốt mã đẹp trai, đóng vai sở khanh vùi hoa dập liễu tan nát cuộc đời rồi đuổi đi hay đem bán vào các động tiên Nữ trần gian ở thị thành. Các cô gái xấu số này mang mối hận tình nhức nhối như một mũi tên đâm nát con tim. Thời chiến người phụ Nữ gánh chịu nhiều thương đau bi thãm của số phận hy-sinh thua thiệt cuộc đời lam-lũ bất hạnh.
 
Chương III.- Nữ, Nam thời bình. Ưu thế, giá-trị.
 Thời hoà-bình độc lập thống nhất hơn ba mươi năm, số lượng nam Nữ đã cân  bằng, tính ra cho kỷ hiện nay có khi nam đã nhiều hơn Nữ.  Những cặp vợ chồng trẻ nhà Nước khuyến khích sinh đẻ có kế hoạch, để hạn chế bùng nổ dân số Thế-giới. Dân số hiện nay của Nước ta tám mươi triệu dân cã Nam lẫn Nữ. Theo luật bù trừ của Tạo-Hóa, phái Nam thời chiến chết quá nhiều, bị thiếu hụt làm thiệt thòi cho phái Nữ, để bù lấp khoãng trống, thời hoà bình thì con trai  được sinh ra nhiều hơn.
Các Nước hoà bình lâu dài văn minh nhất thế giới  cũng rất thiếu đàn bà như:
-Mỹ, Đại-Hàn, Dài-Loan. Trung-Quốc vv… Viẹât-Nam đã được hoà bình độc lập thống nhất hơn ba mươi năm nay thì dân số phái Nam đã vượt trội hơn phái Nữ. Hiện nay đã được gia nhập thương mại thế giới, được tự do thoãi mái kể cã tình yêu và hôn-nhân, đừng có vi phạm pháp luật, tiền nhiều là xong ngay thủ tục hành-chánh lấy chồng Nước ngoài, Việt-Kiều để xuất cảnh. Bấy giờ có một số cô gái  được voi đòi tiên, rất thích chồng ngoại Quốc, nếu lấy được chồng Mỹ càng tốt. Trước đây thì ghét, nay lại thương. Còn muốn chồng Việt thì  ăn bận sang trọng, trang điểm nhan sắc một chút,  các anh chàng thanh-niên nhà ta tranh nhau theo đuổi, các cô tha hồ mà tuyển lựa người yêu lý tưởng. Thời bình được Thượng-Đế bù trừ, ưu đãi cho phái Nữ kể cã xin việc làm vào các xí nghiệp cũng dể dàng hơn Nam giới, khỏi cần bằng cấp văn hoá chuyên-môn. Cho nên có câu tục ngữ nói cũng phãi lắm : Trai thời loạn. Gái thời bình. Gái thời bình rất quý, thời bình là thời hưng thịnh của các bà, các cô, và các em gái trẻ. Nhà Nước đang khuyến khích các đôi vợ chồng trẻ sinh đẻ có kế hoạch từ một đến hai đứa con mà thôi, đôi vợ chồøng anh chị nào đó  may mắn, sinh được hai cháu gái càng tốt. Thời nay xin miển bàn chuyện sinh con trai nối dòng nối dỏi là xưa rồi. Có một số gia-đình nhiều con trai thiếu dạy dỗ, đi đua xe, cướp  giựt, quậy phá, nhậu nhẹt, đánh lộn, bị thương tật, thêm rắc rối cuộc đời.
Thời hoà bình là thời hưng thịnh của phái Nữ.
Chương IV.- Kinh nghiệm cuộc đời con người, có văn-hoá hay thiếu văn- hoá đạo-đức.
 Xin tóm tắc vài dòng để độc giả tuổi trẻ rút kinh nghiệm, tương lai đời sống các bạn được tốt đẹp hơn. Đừng nên si bì và nói liều những câu tục ngữ của người xưa như : “Trời sinh người sinh lộc”. “Trời sinh voi sinh cỏ”. Xưa là khác mà nay lại là khác, môi sinh môi trường biến đổi theo thời gian, bây giờ thời mở cửa hội nhập giao thương và công nghiệp hoá hiện đại hoá, tấc đất giá thị trường tôi dự đoán tương lai có thể lên đến hai tấc vàng, thời đất hẹp người đông,  đất quý như vậy thì còn đâu để mọc cỏ cho voi ăn, lộc đâu  còn cho người hái màø sống. Thật là người đông của hiếm, đàn ông con trai bây giờ dốt nát quậy phá, xin vào làm lính cũng khó, không có tiền bạc, không có nghề nghiệp, rất khó xin việc làm, đừng nói gì kiếm vợ. Thời bình là thời hưng thịnh của phái Nữ.
Cuộc chiến thãm khốc ác liệt gây ra cãnh chết chóc dau thương một số lớn. Khi nhìn lên màn ãnh hoặc hồi ức lại , vẫn còn ám ãnh rùng rợn sự tàn sát bom đạn bắn giết giữa con người và con người quá tàn nhẫn, không thể tưởng tượng nổi. Bây giờ chúng ta nên cùng nhau đoàn kết, bão vêï cho đất Nước  được hòa bình trừơng cữu.  Những chiến  cuộc vừa qua không phãi để huỷ diệt, mà để cho đất Nước được hoà-bình độc lập, thống nhất. Chúng ta cùng nhau xây dựng lại cuộc sống mới tốt đẹp, văn minh hơn, hiện đại hơn. Những chuyện hơn, thua, được, mất, đúng sai  đó là do thời thế. Bấy giờ nên xoá bỏ hận thù những chuyện dĩ vãng, cho nó dồn về quá khứ.
Các bạn tuổi trẻ thuộc thế hệ con cháu, nên đứng thẳng để nhìn về phía trước và nhìn xa thấy rộng hơn. Nước ta đang trên đà phát triển mạnh đủ mọi mặt Sĩ, Nông,Công, Thương vv…  thời công-nghệ hiện-đại.
Muốn theo kịp các Nước cường quốc giàu mạnh trên Thế-Giới. Lớp tuổi trẻ phãi cố gắng lao động học tập trau dồi đạo đức. Thành đạt văn hoá nghề nghiệp chuyên môn cao cấp, đó là những bạn có điều kiện kinh tế. Còn nhửng bạn khó khăn, phãi theo pháp luật hiện hành, nên cố gắng học hết chương trình Trung-Học Phổ-Thông Cơ-Sở có bằng nầy, mới xin học ngành nghề vào làm xí nghiệp được. Các bạn có bằng cấp, có nghề nghiệp chuyên môn, bằng nào cũng có người mê, bằng nào chẳng có người thuê đi làm, thì kiếm việc làm ở đâu mà chẳng được. Trước nhất là cuộc sống của  các bạn, sau là giúp ích cho xã hội và đất Nước. Khi đã ổn định công ăn việc làm có thu nhập, lúc nầy muốn tìm người yêu rất dễ dàng, tìm đâu mà không có, rất là thoãi mái  vậy.
1-Tử trận.
2-Nhiều huy-chương.
3-Việt-Cộng.
4-Lính Sài-Gòn chế độ cũ.
HẾT
Viết xong bản thảo ngày 11-4-2007.
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9