Người Vợ Điên
lbebygones 27.05.2007 13:13:04 (permalink)
Một buổi chiều êm ả.. Đâu đó vang lên tiếng ú ớ và tiếng vang của sự giằng co lôi kéo.. Một lát sau.. Người đàn ông đang cố níu kéo người đàn bà đi theo mình.Ông nhìn mọi người lên tiếng phân bua :"-Xin lỗi, xin lỗi..đây là vợ tôi...Cô ấy không chịu theo tôi về nhà... cô ấy không được khoẻ..."Những ánh mắt nhìn theo e ngại.. nhưng đầy niềm cảm thông..
Người đàn bà đưa bàn tay chỉ về phía góc cuối của khu nhà xưởng ú ớ những tiếng như van xin , như cầu khẩn , bước chân cố ghìm lại theo từng cái lôi kéo của người chồng... cuối cùng ông cũng đưa được người vợ về...
...
Vào đây con.. vào đây... mẹ con mình cùng vào nhé... !
Đứa bé tung tăng chạy vào con đường hầm phía sau cánh cửa cài then bên ngoài dường như đã gỉ sét... hai mẹ con chơi đùa một lúc thì trời bắt đầu ngả về chiều ,Người mẹ dắt con ra đưa về một quán ăn của mụ béo dắm dúi thêm cho mụ béo ít tiền rồi tiền thoăn thoắt bước đi trước khi thằng bé phát hiện ra mẹ nó không còn ở đó...Người đàn bà đi như chạy.. cô không muốn nhìn thấy nước mắt đứa bé rơi và tiếng khóc thét lên gọi mẹ...
Cứ như vậy mỗi tuần cô lại đến thăm con và lại trốn đi như thế...
.....
- Mày đã đi với thằng nào ?
- Hãy nói cho tao biết , mỗi tuần vào buổi trưa mày đi đến những đâu ?
-Tôi không đi đâu cả... Tôi đi ra chợ mua một vài thứ...
- Mày mua được những gì ? Hết một buổi chiều mới mò được về đến nhà?
- Tôi... Tôi...
Tiếng người đàn ông gầm lên hung tợn :
-Tao biết mà.. đồ con đàn bà thối tha... mày chết với tao ngay bây giờ...
Những âm thanh đỗ vỡ.. tiếng roi vút lên nghe thánh thót... Không một tiếng rên... không gian im lặng.. chỉ có tiếng roi vút cao từng chặp.. từng chặp.. một lúc.. rồi lặng yên... 

...Cô ngả vào lòng anh... anh hôn nồng nàn lên mắt cô , rồi lướt êm xuống cánh mũi phập phồng và dừng lại ở bờ môi cô.. nụ hôn nồng ấm... họ run lên trong vòng tay nhau.. họ im lặng hôn nhau.. không một lời nói nào... anh hôn khe khẽ lên bờ vai cô.. nhẹ nhàng đưa luỡi rà nhẹ nhẹ sau gáy cô.. cô oằn người lên sung sướng ... rồi cô rên khe khẽ.. họ hạnh phúc bên nhau...
Rồi một ngày cô thấy mình thay đổi.. một cái gì đó cựa quậy trong bụng cô.. cô biết mình đã nhân được nơi anh dấu ấn niềm hạnh phúc.. anh hân hoan đón nhận... Họ vui mừng đón chờ một sinh linh bé bỏng ra đời...Và ngày ấy cũng đến.... Đón đứa bé đỏ hỏn trong tay.. anh hôn khắp người thằng bé.. bộ râu anh đâm vào mặt đứa bé... nó khóc lên và cô đưa tay ôm con vào lòng...
... Chiến tranh bùng nổ.. anh ra đi... vừa khi đứa bé được tròn tháng tuổi...
Bạn anh đem tin về... Cô ngất đi trong tay bạn anh...Tỉnh lại.. thực tế cô không có việc làm...Đứa bé đang tuổi lớn...

... - Này , cô ở một mình không tốt đâu... có người đàn ông góa vợ làm nghề giặt ủi... cô ưng không...?

...Quảng đời cô có gì để tiếc nuối... còn đứa bé...Cô phải cho con một tương lai... và cô nhận lời...
Không dám nói với chồng về đứa con nhưng mỗi tuần cô dấm dúi đưa cho mụ béo nhờ mua sữa cho thằng nhỏ... và đến thứ 7 cuối tuần.. cô tận dụng thời gian đi chợ.. ở lại chơi với con hoặc đưa con đi chơi.. và nơi mẹ con cô hay đến là con đường cuối xưởng gỗ đã bị bỏ hoang...
... Vào  đây với mẹ con yêu...thằng bé đã được 3tuổi , mũm mĩm , dễ thương.. bước những bước chập chững theo mẹ...
Hai mẹ con chơi đùa với nhau , không hay có một ánh mắt dõi theo...
.. - Mày có về không?
Tiếng cánh cửa réo rít... Người đàn ông nện mạnh gót giày bước vào... Ở đây nhé con , đừng nói gì cả , thương mẹ không?Đừng có khóc và giữ thật im lặng nhé...
..- Con đĩ thối tha kia... dắt luôn cả thằng người yêu của mày ra đây.. đừng để tao vào là tao giết cả hai đứa...
.. Đừng sợ... mẹ ra một tí.. mẹ sẽ vào chơi với con... đừng có khóc nhé...
...- Tao gọi mày không nghe sao... con đĩ...
Cô bước ra... người đàn ông nắm tóc cô giữ rịt và kéo thốc cô ra cửa... tiếng bập khóa cửa...cô hét lên ú ớ... Kh..ô...n..g......! K...hh...ô...nn...gg..!..C..o..o..n..T..o..o..i....
...Cô bị xích vào góc nhà.. ngày ngày cơm đưa qua khe ván gỗ... cô không ăn , không uống... người cô gầy sọp đi... lặng im.. không nói...Cứ vài ngày...hàng xóm chung quanh nghe tiếng cô gào thét
Ông đưa cô đi xa nơi ở cũ...
...Và từ đó... ở đây xuất hiện một người đàn bà điên  lại còn bị câm nữa...
...Mỗi khi được chồng đưa đi ra phố.. cứ tới bất cứ khu xưởng nào.. cô lại dùng dằng không bước và ú ớ những tiếng kêu vô nghĩa....




<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2007 14:27:29 bởi lbebygones >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9