HAI ANH EM VÀ CON CHIM
QUAN TAN 29.05.2007 22:00:35 (permalink)
HAI ANH EM
&
CON CHIM
Truyện ngắn của Quân Tấn
*** 
Hai anh em, thằng lớn cầm cây vợt, thằng bé cầm cái túi tung tăng trên bờ ruộng. Chúng đi bắt cào cào. Trên trời, những đám mây trắng bồng bềnh trôi. Nắng về chiều nhàn nhạt rọi nghiêng nghiêng hai cái bóng trải dài trên nền lúa xanh làm cho bóng thằng em lớn hơn thằng anh nhưng chúng không để ý. Chúng mãi lo nói chuyện về con chim của chúng.
_ Vậy nó có bay luôn không anh? Thằng em hỏi.
_ Không đâu.
_ Lỡ nó bay luôn thì sao?
_ Không lỡ gì hết. Thằng anh quả quyết.
_ Nhưng thằng Tèo nói…
_ Vậy thằng Tèo có nói sẽ chết không? Thằng anh hỏi.
_ Có.
_ Vậy nó có chết không?
_ Không.
_ Vậy thì nó không bay luôn.
_ Nhưng nó cũng nhịn ăn mấy ngày đó thôi.
_ Nó chỉ nhịn ăn sâu với cào cào. Đến khi cha mua thức ăn trộn với lòng đỏ trứng gà thì nó ăn. Ăn nhiều!
_ Tại nó đói quá.
_ Vậy khi mày đói mày có ăn như nó không? Thằng anh hỏi.
_ Không.
_ Không thì mày chết. Mày sợ chết không?
_ Sợ.
_ Vậy thì mày ăn? 
_ Em không biết.
_ Nhưng tao biết. Mày sẽ ăn.
_ Có thức ăn cha mua rồi, anh em mình bắt cào cào làm gì? Thằng em hỏi.
_ Lúc trước nó ở trong lồng, cần quái gì cào cào. Bây giờ nó bay ra ngoài cần ăn cào cào cánh nó mới mạnh.
_ Nó mạnh rồi nó bay luôn thì sao?
_ Tao sợ nó không bay luôn đâu. Mầy thấy gì không? Thằng anh hỏi.
_ Thấy gì?
_ Năm nay cào cào nhiều quá! Cả bướm nữa.
_ Ờ hé! Thằng em reo lên. Chúng nó bay đẹp thiệt nghe!
_ Đẹp quái gì. Đồ ăn hại! Thằng anh gầm gừ.
Thằng em nín thinh không cãi. Nó biết không bao giờ nói lại thằng anh. Nhưng quả là nó thấy đẹp thật. Trước mắt nó, cánh đồng lúa xanh mướt chạy mút tầm mắt. Trong ánh nắng chiều, những con cào cào xanh đỏ, những con bướm sặc sỡ nhiều màu bay lượn theo làn gió mát. Nó thích cảnh đồng quê êm đềm như thế này xiết bao. Nó không hiểu nổi anh nó. Cứ để những con cào cào bay tung tăng như vậy không được ư? Tại sao bắt chúng phải chết! Con chim đã có thức ăn cha mua rồi. Nghĩ đến lúc những con cào cào bé bỏng run rẩy, sợ hãi trong lồng chim nó lại thấy tội nghiệp. Nó muốn nói cho anh nó nghe điều nó nghĩ nhưng vừa mở miệng nỗi sợ hãi làm cho nó ấp úng. 
_ Mày lầm bầm cái gì vậy? Thằng anh hỏi.
_ À... à... em nói lúa xanh quá!
_ Rồi nó sẽ đỏ.
_ Mắc cười quá! Lúa chín vàng chứ sao lại đỏ.
_ Mày ngốc lắm. Ai hổng biết lúa chín vàng.
_ Anh bảo em ngốc mà em học toàn điểm mười. Thằng em trả đũa.
_ Tao đếch thèm điểm mười như mày.
_ Anh không ngốc mà mẹ phải mướn anh Hùng dạy kèm. Mẹ khen anh Hùng con nhà nghèo, mồ côi mà học giỏi. Còn anh...
_ Mẹ bảo anh Hùng nghèo thật à? Thằng anh ngắt lời.
_ Ừ! Mẹ còn bảo anh...
_ Mày có thấy anh Hùng nghèo thiệt không?
_ Nghèo.
_ Tội nghiệp không?
_ Tội.
_ Anh Hùng không tiền mua sách mày cho không?
_ Cho.
_ Mày không sợ mẹ la à? 
_ Sợ.
_ Vậy là mày không cho.
_ Làm như anh không sợ ư?
_ Tao... không ngốc như mày.
_ Anh cứ bảo em ngốc. Thế chừng nào em hết ngốc? Thằng em dấm dẳng.
_ Khi mày lớn. Thằng anh trả lời.
_ Nhưng anh có lớn đâu?
_ Tao khác.
_ Khác chỗ nào?
_ Tao biết con chim không chết. Không bay đi luôn.
_ Ừ! Anh hay thật! Khi cha mình bắt con chim về thằng Tèo nói hai con bị bắt một nó sẽ nhịn ăn mà chết nhưng nó không chết. Thằng Tèo hù mình thôi, chiều nay nó sẽ bay về anh hả?
_ Thì tao đã nói rồi mà. Cào cào nhiều chưa?
_ Nhiều.
_ Vậy thì đi về. Thằng anh bảo.
Hai anh em, thằng lớn cầm cây vợt, thằng bé cầm cái túi đầy cào cào tung tăng trên bờ ruộng về nhà. Phia tây, ông mặt trời chỉ còn là một quầng sáng đỏ ối. Những con cò sau một ngày kiếm ăn bay về đậu lom khom trên ruộng chen lẫn với những người dân làm đồng. Thằng anh quay lại nhìn nhưng xa quá nó không phân biệt được.

*** 
_ Về rồi à hai ông tướng con. Vô đây tắm rửa lẹ lên. Người mẹ bảo.
_ Con chim về chưa mẹ? Thằng em hỏi.
_ Con chim đi đâu mà về? Người mẹ ngạc nhiên.
_ Hồi sáng anh hai thả nó ra nói nó quen lồng rồi, chiều nó sẽ về.
_ Trời đất! Người mẹ la lên. Chim sổ lồng mà về. Này ông tướng lớn, cha mày đổi hai giạ lúa ngưòi ta nợ lấy con chim mắc dịch đó, mày đem thả nó ra là sao?
_ Nó sẽ về. Thằng lớn nói.
_ Về không thì tao chưa biết nhưng cha mày sẽ dần cho một trận là chắc. Kìa, ổng về tới rồi kìa! Mình ơi! Vô đây, vô coi quý tử của ông đây nè.
_ Quý tử của tôi làm sao? Người đàn ông chệnh choạng bước vào nhà. Tay phải ôm cặp táp, tay trái cầm một cái bọc nhỏ. Cất giọng lè nhè:
_ Quý tử của cha, con trai út của cha, lại đây. Hôm nay cha nhậu với thầy chủ nhiệm của con. Thầy khen con trai của cha ngoan, học giỏi. Cha uống cho thầy con quắc cần câu luôn. Hà... hà... Con đem cất bọc thức ăn cho con chim dùm cha đi rồi cha sẽ có quà thưởng cho con.
_ Cha ơi, hôm nay con với anh hai đi bắt cào cào. Ngoài ruộng rất nhiều cào cào, cả bướm nữa. Chúng bay trắng đồng, đẹp lắm!
_ Đẹp gì đồ ăn hại ấy. Thằng anh lên tiếng. Năm nay lúa sẽ thất.
_ Hà... hà... Đất mình cho mướn không sợ lúa thất. Không sợ, không sợ... Hà... hà...
_ Cha ơi, sao mình không làm ruộng mà cho mướn hả cha? Thằng em hỏi.
_ Tại cha phải đi làm việc. Không sợ lúa thất đâu. Con có muốn một con chim nữa không? Mỗi đứa một con. Hà... hà...
_ Con của mình anh hai thả rồi. Ý, nó bay về kìa! Anh hai giỏi thiệt! Thằng em reo lên.
_ Giỏi cái gì?  Người cha hỏi.
_ Hồi sáng anh hai thả nó ra nói chiều nó sẽ  về...
_ Trời đất! Con chim này khôn thiệt. Nó bay đi rồi bay về. Mai mốt nó sẽ hót.  Chừng đó bán vài trăm ngàn chứ chẳng chơi. Tụi con cho chim ăn đi. Cha đi tắm đây rồi cả nhà ăn cơm, kẻo mẹ con tru tréo lên bây giờ.
_ Anh Hai ơi! Con chim khôn quá anh hé!
_ Ừ té ra nó khôn thiệt.
_ Anh bắt cào cào cho nó ăn đi.
_ Không, mày lấy thức ăn cha mua cho nó ăn.
_ Vậy, còn cào cào? 
_ Thả ra. Bây giờ nó không cần cào cào nữa.
_ Sao anh biết?
_ Ngốc thật! Thằng anh lầm bầm.
 
Q.T
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9