Một thời để nhớ!
Vũ An 05.06.2007 12:22:28 (permalink)
……….. !
Có lẽ một sự đảo lộn quá bất ngờ ngoài sự suy nghĩ của anh. Một kết quả mà anh vẫn chưa nghĩ được nguyên nhân nào đưa đến, nhưng dù sao anh vẫn cảm ơn em thành thật nói với anh - sự thật thì bao giờ cũng là sự thật – có lẽ anh không tôn trọng chân lý ấy nên đã đưa đến kết quả ngày hôm nay. Cuộc sống có lẽ quá phức tạp. có lúc vượt ngoài dự kiến của con người; nhưng đồng thời cũng là trường đời để dạy người ta thêm vốn sống. Cũng như bây giờ nó đang dạy cho anh thêm sức chịu đựng mà không hề trách móc.
……….. “thân thương”! Anh có thể gọi ngay hai tiếng ấy mà không cần một sự nghĩ suy vì biết chắc rằng nó đang xuất phát từ trái tim mình. Nhưng bây giờ anh đành phải trả nó về với đúng vị trí của nó. Tình yêu quả thật là thiêng liêng vì bao giờ nó cũng đòi hỏi sự chân chính, lòng vị tha và chung thủy, không hội đủ yếu tố đó sức mạnh của tình yêu là niềm tin sẽ biến mất……… thương! Có bao giờ em suy nghĩ hay làm một việc gì mà nghĩ là vì người khác chưa? ( tất nhiên là người đáng mến!) lúc đó em sẽ thấy thú vị của cuộc sống. Ngược lại khi bị người khác từ chối em sẽ thấy được hết sự ưu phiền – anh nghĩ là em chưa bao giờ cảm nhận được điều đó? Vì xung quanh luôn được mọi người chìu chuộng.Về phần anh, anh tin là trước nỗi buồn anh sẽ cố biến nó trở thành sức mạnh; cũng là thói quen mà anh vẫn thường nói với em. Mặc dù đến bây giờ anh vẫn chưa nghĩ được là phải vượt qua bằng cách nào. Có lẽ sự im lặng là liều thuốc thần tiên giúp người ta vượt qua những  thử thách và tăng thêm sức chịu đựng. Nhưng dù sao anh vẫn cảm ơn em đã cho anh sức mạnh ấy.
Buồn quá em nhỉ !? - Anh lặp lại tiếng ấy để nhắc lại có lần em đã nói với anh. Bây giờ thì anh đã thật sự im lặng; không phải sự im lặng của một cặp tình nhân mà là sự im lặng của một bà mệnh phụ để đón nhận sự chồng chất của nỗi buồn.
……………. thương ! Anh cũng không hiểu tại sao câu ngạn ngữ tiếng Anh năm nào đã học bây giờ lại hiện rõ trong óc anh: “ khi sự nghèo đến cửa chính thì tình yêu bay ra cửa sổ”. Bây giờ anh mới cảm nhận được điều đó hoàn toàn đúng. Quy luật của tạo hóa đôi khi cũng bất công quá phải không em? Những kẻ giàu luôn được cho thêm, còn người nghèo luôn bị tước đi những gì đang có. Nhưng đã là quy luật thì đành chịu vậy. Anh không hề oán trách người khác mà trước tiên phải tự trách mình – Nghèo cũng là một tội –- như anh có lần đã nói với em !Thời gian tới có lẽ anh cũng có ít thời gian để sang thăm em vì cuối năm bận rộn nhiều công việc, hơn nữa anh luôn tự đấu tranh với bản thân mình là luôn phải tôn trọng hạnh phúc của người khác. Em đừng nghĩ là anh giận vì chưa bao giờ anh được hưởng cái diễm phúc của sự giận hờn. Mà hãy nghĩ là anh đang vui và rất vui khi thấy người mà mình nghĩ là thân và thương đã chọn đúng con đường mà quy luật của tạo hóa đã vạch .
Dù ít gặp lại, nhưng anh vẫn luôn mong em được hạnh phúc và thành công trong cuộc sống
                                                                                   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2007 12:57:32 bởi Vũ An >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9