MÙA XUÂN HỌP BẠN (Phần hai)
vũkimThanh 18.06.2007 03:53:44 (permalink)
EM LÀ HOẠ SĨ CỦA CHIỀU SÂU
 
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Xuân Hanh
 


EM LÀ HOẠ SĨ CỦA CHIỀU SÂU

( Thân tặng HoaTiNa)

Anh giang rộng vòng tay
Ðón nhận hết những tháng ngày ngưng đọng
Những hạt mưa nhoà vào từng cơn sóng
Những tiếng reo từ sông mộng lộng về
Ðất trời có hả hê
Như cõi lòng rộng mở ?
Ơi những cánh buồm nhuộm nắng hồng rực rỡ
Chở ân tình bỡ ngỡ chất đầy tim
Bao năm
Anh đi tìm
Một dòng sông huyền thoại
Có đôi bờ nắng quái
Mây Gió hẹn tình thơ
Có dáng ai trông con nước đợi chờ …
Em...
Thực hay mơ ?
Vào đời anh bồi lở
Nét nhạc như bão thở
Quét sạch bụi thời gian
Long lanh những phím vàng
Óng ánh ngạt ngào phơi hồn xuân muôn sắc
Gam mầu nào vững chắc
Níu giữ nhau trên toan trắng cuộc đời
Trăng cô đơn ngang trời
Ðêm buông mình trong dòng xanh trầm mặc
Ơi nỗi niềm tâm đắc .
Lời dòng sông thân nhắc kỷ niệm nào
Nét bút vút lên cao
Tung những cánh chim lao tới vùng tự do hiện đại
Thời gian là băng hoại
Thời gian là dựng xây
Bàn tay em lớp lớp sóng dâng đầy
Giá vẽ đứng thơ ngây
Vết đau đời mới oằn lên cảm xúc
Xác thân ta gỗ mục
Tâm hồn say mới dung tục phối màu
Em là người họa sĩ của chiều sâu
Viết vẽ nên tranh những mảng mầu bịn rịn
Trái tình yêu thơm chín
Dòng đam mê đang thầm kín đi về ..

Vũ kim Thanh 



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 14:33:04 bởi vũkimThanh >
#1
    vũkimThanh 18.06.2007 14:24:38 (permalink)
    NGƯỜI VIỆT NAM ƠI
     
    Tác giả : Vũ kim Thanh
    Diễn ngâm : Hồng Ngát

     
     
    NGƯỜI VIỆT NAM ƠI

    Ðã từ lâu tôi khắc khoải mong chờ
    Ngày trở về với quê hương đoàn tụ
    Trái tim hồng lạc loài trong thác lũ
    Nhớ biển trời , đường phố cũ yêu thương

    Người Việt Nam vất vả khắp muôn phương
    Trong tâm thức cả đại dương sầu nhớ
    Bao bến bờ đã nát tan dang dở
    Bao mảnh đời bị lốc cuốn sa cơ

    Bom đạn rơi và lửa khói xác xơ
    Hãy ngủ yên trong bảo tàng kỷ niệm
    Người Việt Nam mở rộng lòng xao xuyến
    Xóa hận thù chắp nối nhịp cầu thơ

    Mẹ Việt Nam vẫn đứng đợi từng giờ
    Ðàn con nhỏ bơ vơ miền đất lạ
    Tình thân ái ,vị tha như biển cả
    Nhìn lại mình cùng mồ mả Tổ tiên

    Bắc- Trung- Nam cùng một mái nhà hiền
    Dòng lịch sử sáng soi nguồn dân tộc
    Trời Việt Nam đang vặn mình bão lốc
    Quét sạch tan những thảm khốc ngày qua

    Mùa Xuân ơi … Hãy đầm ấm hoan ca
    Cho băng tuyết trong lòng đau rệu rã
    Ðường tương lai sáng tươi vươn mọi ngả
    Tới muôn hồn lưu lạc khắp nơi xa …

    Vũ kim Thanh


     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 14:28:53 bởi vũkimThanh >
    #2
      vũkimThanh 18.06.2007 14:36:01 (permalink)
      TÌNH ÐẮNG ÐẠI DƯƠNG
       
      Tác giả : Vũ kim Thanh
      Diễn ngâm : Quốc Anh

       
      TÌNH ÐẮNG ÐẠI DƯƠNG

      Nét nhạc buồn mong manh đang run rẩy
      Phím đàn ngà lẩy bẩy gió mưa sa
      Một mình anh với mê khúc chiều tà
      Lời ai oán tựa thương ca đồng điệu

      Ðời gieo rắc nỗi buồn kia đâu thiếu
      Chợt bàng hoàng chỉ thiếu dáng hình em
      Mưa triền miên trong giấc mộng buông rèm
      Biển gầm thét trườn mình tìm bờ cát

      Ôi mái tóc thuỷ tinh đen bát ngát
      Vờn làn môi hồng thắm cánh hoa tươi
      Anh ước mơ hạt cát nhỏ mỉm cười
      Trong luân vũ làn sóng xanh uyển chuyển

      Tình yêu ơi trên cánh đồng vô tuyến
      Chỉ có nghe hơi thở nét chữ nhau
      Núi sông kia sao cũng thấu hồn đau
      Trái tim khóc quyện hòa Thu vàng héo

      Lá quặn rơi …bay quanh ta khắp nẻo
      Mà niềm tin vắt vẻo ngự cùng Trăng
      Ta khát khao chắp cánh tới cung hằng
      Ðể sưởi ấm tình giá băng muôn trượng

      Anh muốn nói cho dù đời đôi hướng
      Anh yêu em khối tình đắng đại dương
      Hạt cát ơi trên bờ bến yêu thương
      Cùng nhau nhé tìm thiên đường dịu ngọt .

      Vũ kim Thanh

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:43:04 bởi vũkimThanh >
      #3
        vũkimThanh 18.06.2007 18:51:44 (permalink)
        NÓI VỚI VỌNG PHU
         
        Tác giả : Vũ kim Thanh
        Diễn ngâm : Hòang Thanh
         
         

        NÓI VỚI VỌNG PHU


        Ðã bao người khắc họa đá vọng phu
        Ðã bao đêm ta lạc chốn âm u
        Ðã bao lần chồi yêu thương vừa nhú
        Lại oằn mình bốc cháy tựa lá thu

        Ta hòa đời vào làn gió phiêu du
        Quấn quyện ôm thạch nữ giữa sa mù
        Hồn gào thét niềm cô đơn rung động
        Em ơi em ….Tình yêu hay ngục tù ?

        Ta đã đến bên nhau mà chẳng nói
        Có khác chi tim vỡ , nát mùi hương
        Như Ti-Gôn chẳng giọt máu yêu thương
        Nhỏ một chút vào đại dương tâm huyết

        Thơ tha thiết như đóa hoa bất diệt
        Cứ theo nhau dù cạn kiệt linh hồn
        Dư âm xưa chợt tím tái hoàng hôn
        Ðể sầu nhớ cứ bồn chồn sương tuyết

        Câu ca nào cứ gằn lên da diết
        Nụ hôn nào cứ biền biệt đời nhau
        Sóng biển nào cứ vật vã phai mầu
        Nghịch cảnh nào làm đớn đau lòng cát

        Trái tim ta đâu có còn tươi mát
        Vấn vương hoài giữa bát ngát mộng mơ
        Khóc cạn khô cả thân xác dại khờ
        Mong thành đá bên em tròn đôi lứa


        Vũ kim Thanh
         
         

         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:29:03 bởi vũkimThanh >
        #4
          vũkimThanh 19.06.2007 05:44:11 (permalink)
          MEN RƯỢU CHIA LY
           
          Tác giả : Vũ kim Thanh
          Diễn ngâm :Xuân Hanh
           
           
           
           
           
          MEN RƯỢU CHIA LY                                                                                         
           
          Anh uống rượu chia ly em trao tặng
          Có hương tình quấn quyện sắc hương quê
          Có ánh mắt trĩu nặng những lời thề
          Có tất cả niềm say mê cuộc sống
           
          Anh biết lắm …Tình em hơn biển rộng
          Trái tim nồng ấp ủ mảnh hồn Ðông
          Thương đời ai đã lỡ bước sang sông
          Chỉ thầm lặng tiếc thương xưa tuổi mộng
           
          Tâm hồn em miền Trăng Sao lồng lộng
          Bước chân gầy xao động bụi lưu đầy
          Anh bàng hoàng đi giữa những ngất ngây
          Hồn đứt đoạn những chuỗi ngày xa xứ
           
          Ôi… Quê hương bản trường ca bất tử
          Mà đời mình nốt nhạc cháy vô hình
          Thân tha phương như những kẻ viễn chinh
          Hồn phách quẩn vùng điêu linh cát bụi
           
          Có những người mong tiền tài đầy túi
          Có những hồn cắm cúi gặt mộng mơ
          Có những kẻ cả đời chỉ lơ ngơ
          Ði tìm thứ người ta không cần nhớ
           
          Anh lao đao giữa đời buồn vỡ nợ
          Nghĩ lại mình lo sợ trả không xong
          Tóc pha sương giằng xé nát tấm lòng
          Cứ chập chùng dựng xây hoài ảo vọng
           
          Ðời  bạo tàn cứ duyềnh muôn bão sóng
          Mà thế nhân là chiếc lá vô tình
          Ta thương nhau tô điểm ánh bình minh
          Cùng cảm nhận đắm mình trong tia sáng
           
          Anh bay xa chốn tối tăm chạng vạng
          Hòa nhập mình với Mây Nước Trời Trăng
          Anh tôn thờ tình Thơ mãi vĩnh hằng
          Và tình em sáng tươi hơn màu nắng .
           
           
          Rượu chia ly nghẹn ngào đêm cay đắng
          Vị  đậm đà dịu ngọt giữa đời nhau
          Em hòa nhịp cầu mây muôn sắc mầu
          Nối tình nghĩa giữa cộị nguồn - viễn xứ
           
           
          Vũ kim Thanh
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:46:36 bởi vũkimThanh >
          #5
            vũkimThanh 19.06.2007 05:49:51 (permalink)
            THƯƠNG NGƯỜI THƯƠNG THƠ
             
            Tác giả : Vũ kim Thanh
            Diễn ngâm :Hồng Liên

              
             
            THƯƠNG NGƯỜI THƯƠNG THƠ

            Tôi hướng về phía xa vời
            Trăng gầy đăm đắm sao rơi lạnh lùng
            Thê lương huyền bí không trung
            Tóc mây như thể bão bùng vừa qua
            Niềm tin chết đuối xót xa
            Thói đời là một biển hòa máu tươi
            Một khi khôn lớn thành người
            Ai ai cũng trải năm mười vết thương
            Người ơi …gom góp chán trường
            Ðội trời, đạp đất, tìm hương đậm đà
            Tôn vinh cho những lời ca
            Khơi dòng nhạc nóng quyện hòa cùng thơ
            Phím đời tươi tốt ước mơ
            Cỏ hoa hy vọng đợi chờ mùa Xuân
            Nhân gian vơi bớt trầm luân
            Tiếng đàn tương hội rung ngân dịu dàng
            Thuyền yêu cập bến mơ màng
            Hồn trinh gợn sóng mênh mang thơ về
            Thương người lạc giữa tái tê
            Thương thơ một thủa đê mê mộng hờ
            Dìu nhau tung cánh vào thơ
            Xa rời dĩ vãng hoang sơ tiêu điều
            Trái tim mở rộng thương yêu
            Trời xanh quên hận muôn chiều gió mưa

            Vũ kim Thanh
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:45:08 bởi vũkimThanh >
            #6
              vũkimThanh 19.06.2007 05:53:46 (permalink)
              TÔI TỚI MỸ
               
              Tác giả : Vũ kim Thanh
              Diễn ngâm :Hà Vi

                
               
              TÔI TỚI MỸ

              Tôi tới Mỹ vào mùa Thu nắng nóng
              Những cơn nóng chưa từng thấy đang hoành hành các châu lục
              Máy bay hạ cánh an toàn sau chặng đường dài
              New york … đắm chìm trong cơn mưa nhẹ
              Cái gạt nước xốn xang như lòng tôi lần đầu tới Mỹ
              Một đất nước đã ăn sâu trong tôi bao thương cảm…Hận thù
              Ðất nước có nhiều núi non …sông suối…hiền lành.
              Có bóng thông, dáng liễu y hệt quê tôi…
              Nghiêng mình hòa sương quyện gió.
              Hồn hoa bỏ ngỏ…
              Cành lá biếc xanh…
              Nhà cửa lanh chanh đua nhau đâm toạc bầu trời
              Ðất nước nhiều sắc tộc như mọi miền tôi đã đi qua…
              Có khu phố xa hoa…
              Ðèn đóm lập lòa như những chàng rượu say cuồng loạn
              Có trang ấp nguy nga , êm đềm ,tĩnh lặng …
              Như thiếu nữ đêm trăng mơ màng về cõi trời xa …
              Có khu phố da màu nghèo nàn xập xệ…
              Rác rưởi tung đường
              Từng tốp túm năm tụm ba…
              Bàn bạc về công ăn việc làm vội vã…
              Nhiều cửa hàng chói ngời hàng hoá
              Nhiều người bán hàng rong lộn xộn viả hè
              Nhếch nhác…
              Phong trần…
              Hớt hơ hớt hải..
              Thấy bóng cảnh sát …nháo nhào cuốn đồ chạy dạt như ma
              Nhọc nhằn…
              Dậm dật…
              Lật phật quốc kỳ và phù điêu ngạo nghễ ...ngợi ca về một thời chinh chiến
              Ðây đó thần tượng đại bàng xòe cánh bay xa
              Mỏ nhọn móng dài chực tha trái đất.
              Những bóng người khuyết tật
              Những mộ bia lặng lẽ ven đồi
              Thánh giá rướm mồ hôi
              Biển xám ngắt chưa lau xong tội lỗi
              Thần Công lý lặng câm hờn dỗi ?
              Thế kỷ này đang hấp hối thịt xương
              Tôi nhìn Thần kẻ gối sóng tha hương
              Thần… cô độc trước đại dương câu hỏi ?
              Tay tuốt kiếm cán cân nghiêng chẳng nói
              Dường như buồn và mòn mỏi niềm tin
              Công lý ơi… công lý cũng im lìm
              Như chìm đắm giữa bể sầu nhân loại
              Thần Tự Do thêm xanh xao khắc khoải
              Ðuốc sáng trời mà trái đất lạnh tanh ?
              Trên con tàu rẽ nước tròng trành
              Tôi ngước mắt vào đô thành hụt hẫng
              Xụp đổ tháp đôi …
              Châm mồi… cừu hận
              Nỗi niềm kia cả thế giới kinh hoàng
              Mùi tử khí trong gió hú mênh mang
              Và dòng người bóp tay …cau mặt…
              Nghĩ về tương lai…
              Ngày mai…
              Ôi … khó nói lên lời !
              Khói lửa lại nhẩy múa tơi bời
              Rừng xương hòa biển máu
              Kẻ khủng bố sẽ không nơi ẩn náu
              Lũ đạn bom lại thể hiện sức mình
              Khoa học hữu hình phục vụ chiến chinh
              Tàn phá…
              Giết chóc…
              Hả hê … giành chiến thắng …
              Núi sông cay đắng …
              Lịch sử uất hờn …
              Người phụ nữ chẳng biết làm gì hơn
              Cởi trần truồng phơi mình ra tranh đấu
              Thế giới này… bỗng dưng… chim lồng… cá chậu ?
              Hàng triệu người nhân hậu
              Hàng vạn kẻ hung tàn
              Trái đất ơi … một ngày sẽ tan hoang
              Trước cái lúc ông Trời gieo… tận thế .

              Vũ kim Thanh

              <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:09:29 bởi vũkimThanh >
              #7
                vũkimThanh 19.06.2007 06:01:54 (permalink)
                HÔN EM
                 
                Tác giả : Vũ kim Thanh
                Diễn ngâm : Quốc Anh

                  
                 
                HÔN EM
                 
                Chẳng hiểu sao mà tôi liều lĩnh thế
                Ôm hôn em chẳng xin phép câu nào
                Ngọn gió tình cuồn cuộn vút lên cao
                Như thiêu thân tôi cứ lao vào lửa
                 
                Thôi đúng rồi trái tim không thuốc chữa
                Nó đòi yêu và ao ước nuông chiều
                Nó không chịu ngủ yên trong cô liêu
                Nó khóc… nó hờn… nó si mê …tình ái
                 
                Nó gặp em như gặp mùa hoa trái
                Ngào ngạt hương chín tới ngọt nắng vàng
                Ðôi mắt em như cửa ngõ địa đàng
                Cứ đắm đuối mở toang bao mộng ước
                 
                Nó bàng hoàng như đã tìm lại được
                Báu vật xưa đánh mất triệu năm qua
                Nó nhìn đời sao chỉ thấy nhạt nhòa
                Chỉ còn em cười tươi như hoa nắng
                 
                Ôi phố phường  hôm nay sao quạnh vắng
                Như bức tranh màu tăm tối âm u
                Chỉ bồng bềnh làn tóc mướt thiên thu
                Bay dào dạt vào hồn hoang ngơ ngẩn
                 
                Một vần thơ trong tim như dấu ấn
                Một làn mây trắng xoá giữa buồng tim
                Một thuyền ân bể ái giữa nổi chìm
                Bỗng thăng hoa đời vàng son thần thoại
                 
                Bản nhạc lòng cứ triền miên mê mải
                Về một miền không hoài bão giá băng
                Về trái tim người tri kỷ vĩnh hằng
                Ðã mở rộng đón môi hồng hòa nhập .
                Vũ kim Thanh
                 
                 
                 
                Vũ kim Thanh
                 
                 
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:34:14 bởi vũkimThanh >
                #8
                  vũkimThanh 19.06.2007 06:05:55 (permalink)
                  ĐỂ MÙA THU ĐI
                   
                  Tác giả : Vũ kim Thanh
                  Diễn ngâm : Hồng Ngát
                   
                   
                   
                   
                  ÐỂ MÙA THU ÐI

                  Mùa Thu ấy đã bỏ rơi chúng ta
                  Những chiếc lá chẳng hẹn ngày trở lại
                  Hạt mưa Ðông thì vô tình mê mải
                  Giày xéo hồn mình như tấm vải xác xơ

                  Nỗi niềm em cứ ngược bến bơ vơ
                  Ðêm buốt giá xót xa từng ngọn nến
                  Con đường yêu chưa dấu chân đi đến
                  Giấc mộng nào thầm mến vỡ tan hoang ?

                  Anh chợt thấy có hồn sông mênh mang
                  Con chữ chết nổi trôi đầy trang giấy
                  Cơn bão đời vẫn nhẫn tâm xô đẩy
                  Em ơi em đừng nản chí ly tan

                  Ta cất giữ trong tim những mùa vàng
                  Dù khoảnh khắc nơi thiên đàng mộng mị
                  Dù người đời có chê bai dị nghị
                  Với chúng ta là chân lý bình an

                  Ðến với nhau cho tình Thơ cao sang
                  Cùng vun đắp vườn Thơ yêu lịch lãm
                  Vết thương đời bồi đắp cao cam đảm
                  Thả buồn đau ,chẳng giam hãm tội nhân

                  Ta chẳng xây chuồng trại trên xác thân
                  Và nhà tù trong tâm hồn hào phóng
                  Cho dù trái tim ta đang tê cóng
                  Tay chung tay hâm nóng rượu tình si

                  Ngẩng cao đầu cứ để mùa Thu đi
                  Em hãy viết những dòng Thơ kỳ vĩ
                  Anh nâng niu và phối âm tri kỷ
                  Ta ngẩng đầu cứ để mùa Thu đi

                  Vũ kim Thanh
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:15:16 bởi vũkimThanh >
                  #9
                    vũkimThanh 19.06.2007 06:10:34 (permalink)
                    NÉT MẦU GIAI ĐIỆU
                     
                    Tác giả : Vũ kim Thanh
                    Diễn ngâm :Xuân Hanh




                    NÉT MẦU GIAI ÐIỆU

                    Em đúng là một cung đàn
                    Rộn ràng uyển chuyển muôn ngàn tiếng tơ
                    Liệng chao giữa khoảng trời mơ
                    Thả hồn mong ước đợi chờ nhớ thương
                    Ngất ngây cung bậc vô thường
                    Nỗi lòng chất chứa những cường độ ngân
                    Mối tình thầm kín trong ngần
                    Bao đêm huyền ảo tình thân dạt dào
                    Môi em vạn cánh hoa đào
                    Anh yêu anh qúi ép vào hồn xanh
                    Trời mây đáy mắt long lanh
                    Bao nhiêu thiện ý em dành cho anh
                    Sợi tình ơi … quá mong manh
                    Căng mình trên phím ,rừng thanh ,bể trầm
                    Dựng lên muôn tiếng bão gầm
                    Cuộn cao sóng gió ầm ầm trùng khơi
                    Làm nên tinh tú ngập trời
                    Ðêm Trăng huyền diệu rực ngời sắc Thu
                    Tâm hồn ai quá âm u
                    Chợt hạnh phúc tới sương mù nát tan
                    Bình minh đùa giỡn chứa chan
                    Hồn khô dào dạt ngập tràn suối thơ
                    Cung đàn chợt thức lơ ngơ
                    Hóa thân hòa nhập mộng mơ thiên đường
                    Tâm can quyện ý thơ vương
                    Hợp âm réo rắt đại dương ánh vàng
                    Em cứ tiết tấu cao sang
                    Trộn dòng lệ máu thở than với đời
                    Anh lang thang mãi muôn nơi
                    Lắng nghe tiếng vọng ngàn đời lòng em
                    Hồn hoang lạnh buốt đêm đen
                    Có luồng hơi ấm.ngọn đèn canh thâu
                    Cánh chim chưa biết về đâu
                    Bên nhau vơi bớt dãi dầu nắng mưa
                    Mình bay vào khoảng trống thừa
                    Làm muôn nốt nhạc nguyện đưa vào đời
                    Tóc sương em cứ buông lơi
                    Trái tim đầy mộng ngập trời rộn vang
                    Ôm em giây phút ngỡ ngàng
                    Lời thơ tình nhạc thênh thang tuyệt vời
                    Niềm vui cất cánh lả lơi
                    Nét mầu giai điệu để đời mùa Xuân

                    Vũ kim Thanh

                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:32:34 bởi vũkimThanh >
                    #10
                      vũkimThanh 19.06.2007 06:18:21 (permalink)
                      THƠ CHƯA DỪNG BƯỚC
                       
                      Tác giả : Vũ kim Thanh
                      Diễn ngâm : Hòang Thanh
                       
                        
                       
                      THƠ CHƯA DỪNG BƯỚC


                      Thơ chưa dừng bước người ơi
                      Càng đi càng thấy dòng đời bao la
                      Dẫu rằng tim óc xót xa
                      Trầm luân lạc lõng phồn hoa xứ người
                      Hướng về quê mẹ xa xôi
                      Yêu hoa nhớ nắng bồi hồi thân thương
                      Hồn thơ là biển vấn vương
                      Là trời nhung nhớ là sương hiền hòa
                      Là những dòng lệ bao la
                      Khóc than cho đất trổ hoa tình người
                      Khóc lên cho núi sông cười
                      Cho tình thơ trải thắm tươi sơn hà
                      Cho muôn dân Việt một nhà
                      Băng ghềnh vượt thác phong ba không sờn
                      Vững vàng như dẫy Trường sơn
                      Thắm dòng máu đỏ keo sơn mặn nồng
                      Ngậm hờn nuốt tủi mênh mông
                      Băng băng qua những gai chông chập chờn
                      Người đi làm những cung đờn
                      Cùng nhau hòa tấu xanh rờn niềm tin
                      Trái tim ơi …hãy cố tìm
                      Ðại dương chân lý cánh chim giữa trời
                      Người ơi … nghe tiếng lòng rơi
                      Bâng khuâng thấu hiểu tiếng đời than van?
                      Người ơi… ôm hận ly tan
                      Ngậm ngùi thương xót Trăng vàng cô đơn?
                      Bút nghiêng dòng lệ tủi hờn
                      Giấy giang tay đón chập chờn niềm mơ
                      Người ơi… thơ chẳng làm ngơ
                      Thế gian từng phút từng giờ trôi qua
                      Tiếng chuông Thơ nguyện thiết tha
                      Bay vào vũ trụ ngọc ngà tương lai

                      Vũ kim Thanh

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:22:20 bởi vũkimThanh >
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9