Một thời để nhớ!
Vũ An 19.06.2007 16:29:54 (permalink)
 
Cát Bi ngày  10/2/83
Em !
Thắm thoát vậy đã là một tháng em trở về quê hương- một tháng trời sống yên lành trên mảnh đất miền tây để mãi mãi xa rời xứ sở đầy nghiệt ngã này - một miền đất quê người: có mùa đông tê tái, có mùa hè nóng bỏng- anh chỉ mong ở nơi em: vui vẻ, hồn nhiên và cười lên. Em đã trở về quê hương sau mấy năm sống phiêu bạt, anh cần trong em hãy giữ mãi mãi những hương vị ngọt ngào và hãy gạt bỏ mọi điều cay đắng. Anh chỉ mong vậy thôi em à !. Bỡi vì, rồi tiếp đó, cuộc đời đang dỡ dang trước mặt em đó còn nhiều công chuyện phải làm, phải nghĩ, phải “đối phó” và khi đó em sẽ có những nguồn vui mới, có nhiều sự kiện mới mẻ trong lòng. Em đừng nói chán nãn nghen. Em ơi ! cuộc sống, nó vừa hiền dịu, vừa dã man, em chớ gạt bỏ đi tất cả tuổi trẻ của mình nghen em!
Em! từ khi em trở về -. Trong anh luôn nghĩ em sẽ quên anh chàng Hàng Hải này nhưng anh rất vui vì không phải như vậy. Em à! Em cứ nghĩ đi, trong cuộc đời của mỗi con người đang sống trong hành tinh này ai lại không có vui, không có buồn - niềm vui và nỗi buồn xen kẻ với nhau trong mọi lúc, mọi thời điểm. Nhưng rồi sẽ ra sao? Ngay bản thân em, trong những ngày cuối cùng em sống trên đất bắc – em trách anh, em giận anh vì tội: uống rượu say, khi đó anh đã buồn càng buồn thêm vì không ai hiểu giùm cho. Có ai lúc đó hiểu tâm trạng của anh hết( cả em nữa) tủi thân và chán chường. Các bạn mình lần lượt trở về quê hương, xứ sở, còn mình? Anh nghẹn lòng! Không dám nói ra mà cười trong nước mắt, cười trong tủi hờn. Khi đó anh luôn muốn mình lúc nào cũng say rượu (nhất là ở ga) để quên đi hết mọi thảy, để khỏi nhìn thấy lại một con tàu nữa trở về quê hương. Anh chẳng biết than vãn mà chỉ buồn cho hiện tại. Nghĩ cho cùng cuộc sống nó phải như vậy và chỉ có như vậy mới đúng nghĩa hai chữ Xã Hội em à!
Em! Em cứ chán ngán (đừng tuyệt vọng), cứ buồn đi nhưng em cho phép bản thân mình buồn trong giây lát thôi nghen em. chớ có chán chường  lâu mà mất hy vọng đó. Em biết không! Trong vở kịch tựa đề: “Ê- rô- xtrát (hay kẻ đốt đền). Ê- rô – xtrát - một kẻ hiếu danh khốn nạn muốn lưu danh thiên cổ đã đốt đền Ác- tê-mitx (một trong 7 kỳ quan cổ của thế giới ở thế kỷ thứ III trước công nguyên) nhưng khi hắn ta bị nhốt trong tù chờ ngày hành quyết, hắn hi vọng rằng hắn vẫn được sống và tiếng tăm lừng lẫy. Hắn nói một câu “mất tiền có kinh nghiệm- mất vợ có tự do- nhưng mất hi vọng là mất tất cả” tất nhiên hắn sẽ chết vì làm một công việc phi nghĩa vì hắn “không còn hy vọng”. Nhưng chúng ta khác phải không em? và anh hiểu em. Anh mong muốn thời gian dài sắp tới em sẽ tiếp đón hiện tại - công chuyện ngổn ngang phía trước đối với em đó và em sẽ có niềm tin vươn tới tương lai sáng sủa. Cố gắng vượt qua mọi buồn chán trong tâm hồn và trong việc làm ở môi trường mới nghen em . Anh đặt niềm tin của một người anh ở em đó! Em chớ có nghĩ anh dạy đời nghen. Dù sao trong cuộc sống va chạm nhiều – anh sống lữ hành, vô gia cư nên xã hội đã bắt anh phải có những cái gì đó để đối phó, nhạy cảm với cuộc sống. Vì vậy, anh chỉ mong ở em phải có một nghị lực, can đảm bước qua bão tố đừng run rẩy, chán chường để khỏi làm tiêu phí đi tuổi trẻ của mình, của tâm hồn, thể xác của mình. Em à ! em không việc gì phải buồn phiền, mọi việc rồi sẽ  yên lành. Và trong cuộc sống hàng ngày:  ngày nay, ngaỳ mai kéo dài vô tận em sẽ tìm thấy lãng quên.  Nhưng chuyện gì em đã quyết định thì nên làm ( mà phải biết thực, hư như thế nào đã nghen- chớ có quyết định sai lầm đó nghe ).
Anh dừng bút, thư sau anh sẽ nói chuyện với em nhiều. Tết đang tới dần. anh chúc em: bước sang năm mới (vậy là đã lớn thêm một tuổi rồi) vạn sự như ý, hạnh phúc và luôn luôn sống trong niềm vui. Cho anh gởi lời chúc mừng năm mới tới toàn thể bạn bè trong đoàn.
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9