tôi có đúng ko????
totochan 30.06.2007 17:19:45 (permalink)
  Hôm  nay trời lại đổ mưa, những cơn mưa trắng xóa làm tôi cũng trở nên mơ hồ trong kí ức , trong nhận thức của mình. Những điều tôi hành động có đúng ko? Ko biết nữa. Một khi cuộc sống trôi đi thì ta cũng trôi đi theo cái vòng bất tận , quay cuồng của chính mình... Sao tôi cứ mãi hòai giữ trong mình hình ảnh của một người ko bao giờ, và sẽ ko bao giờ là của mình cơ chứ? Tôi có thật sự đặt tình cảm của mình vào người ấy ko? Hay chỉ đơn giản là sự nuối tiếc những gì mình chưa có??...
    Ông anh tôivừa nhận được chỗ làm mới , cả nhà nháo nhào cả lên... hy vọng với đồng lương khá hơn khi trước cuộc sống gia đình mình sẽ đỡ chật vật hơn. Đang trong cảm xúc lang man , tự nhiên sự xuất hiện của cuộc sống thường trực làm tan biến tất cả... Tiền là cái gì? Thế giới này quá quan trọng đồng tiền...và chính tôi cũng thế...
Trong tôi là một thế giới của sự bất cần , phiêu diêu... Nhưng tôi lại sống một cuộc sống vô cùng thực tế... Đó là sự mâu thuẫn của con người tôi , có thể nói là một bản thể vô cùng rắc rối , mâu thuẫn... Mình luôn quan niệm tình yêu là một cái gì đó thiêng liêng , duy nhất , gia đình phải có tình yêu...đó là kinh nghiệm của tôi trước những cãi vã tranh chấp những điều tầm thường của cuộc sống... Nhưng với tôi , sống là một cách , mộng tưởng chính mình xây lên là một cách... và tôi lại nuôi một ý nghĩ khác : cuộc sống ko có đồng tiền cũng trở nên địa ngục... Liệu rồi đây tôi phải sống theo cách nào đây???
Ngòai trời cứ lắc rắc mưa , mây mù làm xám lại cả không gian, nhưng tôi thích mưa , thích lắm...
 
#1
    totochan 30.06.2007 21:11:15 (permalink)
          Chú chim sẻ nhỏ kia ơi, mi thật hạnh phúc vì được tự do , được bay nhảy thỏa thích , được ung dung tự tại giữa bầu trời rộng lớn kia. Ta cứ luôn thấy mình ủ rủ, tự khép kín chính mình , không sống một cuộc sống thật sự , ta phải làm sao đây?? Mi có biết nhiều lúc ta muốn trở thành mi như thế nào không?? Rất rất là muốn đấy...Ôi , nếu có những phép màu kì lạ thật sự trên thế gian này , ta muốn mình hóa thành chim sẻ! Ta có thể hiểu được tiếng nói của mi, đến khi đó chúng ta sẽ trở thành bạn của nhau chứ?
           Trời cứ mưa hòai như thế , mi có thích không? Thích lắm chứ!! Ta nghe được mi trả lời đấy, mi rất thích tắm mình dưới mưa , phải không nào? Kẻo lại cảm lạnh bây giờ đấy!!
           Chim sẻ ơi , không ai có thể hiểu được ta cả. Những người thân xung quanh ta, không ai hiẻu được ta cả... Buồn thì có buồn đấy... Nhưng ta nghĩ như thế cũng hay, cuộc sống cần một thực tế, và ta cần cái thực tế ấy,... Sự cộc cằn , thô lỗ trong ta không biết từ đâu cứ tuôn ra ngòai... Ta là một kẻ vị kỉ, hỗn xược , không ai có thể thích được cả ,...có lẽ , nếu có điều ước cho những người xung quanh ta, họ sẽ ước không có ta trên đời này...Ta không biết, và ta không muốn phải thế nào cả... Đó là ta sống thật với một phần thật của mình... khi nào cũng vậy...
    #2
      totochan 30.06.2007 23:14:27 (permalink)
      Chào mi, bạn của ta, ta mới ăn càn cua xào me ngon cực kì!!!
      Với tài nghệ nấu nướng đẳng cấp cỡ đó cô ấy phải là đầu bếp nối tiếng , đằng này... là đẩy xe bán dạo...cô hay ghé quán mẹ ta ăn bún... thật thì nhìn xung quanh ta ai cũng nghèo cả... cái nghèo như xâm chiếm tất cả... Ta cứ hỏi tiền chỉ là giấy mà sao mãnh lực của nó quá lớn... cũng chỉ vì nó mà nảy sinh ra đủ thứ chuyện.Chỉ là giấy thôi mà sao không in ra cho mọi người cùng sài nhỉ???
            Người ta thường nói"phú quý sanh lễ giáo". Điều đó đúng đấy...Một khi con người ta nghèo đói thì chỉ cần cơm no , áo ấm qua ngày, không phải mắc nợ là hay lắm rồi... Nhưng đã gọi là nghèo thì túng hụt tùm lum, làm sao có thể không mắc nợ???...
            Ta thấy gia đình mình nghèo, bạn bè hàng xóm nghèo, những con người lang thang nghèo,...Ôi, xót xa làm sao...Những em bé nhỏ xíu xiu, những cụ già ơi là già ,...áo quần mỏng manh, củ mèm , rách rưới,...phải lang thang bán vé số, lượm ve chai,...Thật cuộc sống chẳng bao giờ công bằng cả...
             Con người Việt Nam mình còn nghèo quá!!Nhìn đâu ai cũng có gương mặt khắc khổ , lo toan. Còn những nụ cười luôn ẩn hiện đâu đó một cuộc sống qua ngày,bươnchải ,ngày mai sẽ ra sao? Ai cũng phải gánh trên vai chiếc đòn gánh cơm áo , gạo tiền...Ngày xưa , chỉ mới hôm qua thôi ta còn ước mình sẽ là tỉ phú hay triệu phú gì đó...Nhưng hôm nay, ta ước mình có phép biến hóa điều ước của mọi người thành hiện thực...
      #3
        Tra mi 01.07.2007 10:34:52 (permalink)
        Bạn totochan,
         
        Ở đâu đó, người ta nói "nghèo là một cái tội", và người ta tủi thân vì thấy mình nghèo. Cái nghèo bạn nói là nghèo vật chất. Vâng, nhiều khi đồng tiền xoay mòn tâm hồn chúng ta cũng vì nó. Ngày hai buổi cơm, áo cũng làm mình tối tăm mặt mày. Và phải, người dân mình nghèo lắm. Đi đâu cũng thấy người nghèo, có bao nhiêu trong túi cũng xuất ra cho, đến một lúc mình không còn cảm giác thương hại người nghèo nữa, mà là thương hại cho chính bản thân mình. Vì mình cũng nghèo bạn ạ.
         
        Nhưng còn một thứ khác mà tôi thấy bạn không nghèo, mà ngược lại bạn rất giàu. Bạn giàu tình cảm, bạn giàu nhân ái. Như vậy thì bạn giàu hơn các tay triệu phú rồi đấy bạn ạ.
         
        Trên thực tế, không có những phép tiên, không có những điều ước như trong truyện cổ tích. Nhưng có sự nhiệm màu trong cuộc sống. Hỏi ai không hề lo lắng từng phút giây một cho cuộc sống. Chính bản thân mình, có khi chỉ còn đúng tiền nhà cho tháng tới, lo đến đêm ngủ không được, lo đến thức trắng đêm. Hay có những lúc mình đã từng sống nhờ vào những phần ăn phân phát từ những lòng hảo tâm tại trại tị nạn. Ấy thế mà mình vẫn tồn tại, vẫn sống. Có nhiều lúc nhớ lại những giây phút trơ vơ đó, mình không biêt sức mạnh nào đã dẫn dắt mình đi và vượt hết cả những cái khổ mà không thể nói ra lời đâu bạn ạ.
         
        Chính ở những hoàn cảnh khắc nghiệt đó, nó làm cho mình quay ngược lại những ngày tháng mình có đầy đủ hơn, và chính lúc đó mình mới thấy "Ta nợ ơn đời rất nhiều". Không thể trả hết nợ cho đời, nên không hề oán trách đời, mà là "cám ơn đời" rất nhiều.
         
        Thôi thì, áo có rách thì vá mà mặc. Mai này có chút đỉnh thì may cái mới mà mặc. Không ai giàu ba họ, cũng chẳng ai khó ba đời. Vui lên bạn ơi.
         
        Ps. Xin phép được vào nhà bạn hàn huyên đôi dòng. Xin thứ lỗi nếu có lời gì không làm bạn bằng lòng.
         
        Chân thành.
        #4
          totochan 01.07.2007 10:56:40 (permalink)
                 Cám ơn bạn
                 Thật sự thì bạn nói đúng đấy, mình nhớ có một câu chuyện hay phim gì đó với tựa đề " Người giàu cũng khóc"
          Nhưng chỉ là mình quá bức xúc , xót xa... Rất lấy làm tiếc vì biết bạn cũng có một hòan cảnh buồn trong quá khứ... Như bạn đã nói , bạn có một tâm hồn đẹp như thế rồi mọi chuyện cũng qua thôi... bạn sẽ luôn găp may mắn và hạnh phúc.
                 Mình biết có một câu ngạn ngữ Trung Quốc nói rằng:
                      " Khi tôi đang buồn rầu vì không có tiền để mua đôi giày  mới thì bất chợt nhớ đến những người không có chân mang giày ,...và tôi phát hiện ra mình đã may mắn lắm rồi..."
                  Chào bạn
           
          #5
            totochan 01.07.2007 11:22:46 (permalink)
                   Không được rồi , trời lại sáng, lại một ngày nữa bắt đầu , ta vẫn chưa thực hiện được kế họach của mình... Mi có thấy ta là một tên ngốc không? Hôm nay trời nắng đẹp lắm, nắng thỏa thích nhảy múa sau một ngày mưa. Người ta nói rằng trong mỗi thời khắc khác nhau thì nắng củng có sắc màu khác nhau , ta tin như thế...mặc dù ta vẫn chưa phân biệt được , nhưng ta sẽ cảm nhận từ từ... Tiếng nói lao xao đâu đó trong khu phố làm ta nhẹ lòng lạ, ít nhất ta cũng cảm nhận được một cái gì đó sự bình yên...
                     Mi biết không , đôi lúc con người ta kì lạ , óai ăm, đáng ghét biết chừng nào...ta còn không thể hiểu nổi chính mình...
                   
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9