Ác chiến võ lâm(truyện tự sáng tác)
anh_hung_cai_the 19.07.2007 09:28:49 (permalink)

Hồi 1
Tai hoạ liên miên
Phần Sơn là một ngọn núi thuộc Thiên Trùng Vạn Sơn ,nằm mé phải Cát Nhĩ Tân,Trung Hoa đại thổ.Từng có thơ rằng:
“Phần Sơn đỉnh cao dựa lưng trời
Võ lâm đệ nhất bang phái ngụ
Trì Long Môn danh trấn môn
Nổi danh chốn võ lâm là vậy
Uy trấn sao không ai không biết.”
Trì Long môn vốn là một bang nhỏ,nhờ công bang chủ đời thứ bảy Diên Thành Thủ mà khắp chốn Thần Châu này ai nấy đều nể sợ,hào sĩ giang hồ đua nhau lên Phần Sơn mà lãnh giáo tài nghệ.Dũng sĩ Trì Long cái thế Mộc Vĩ Thanh bỏ tâm huyết mười mấy năm trời mà chôn thây những kẻ không tự lượng sức mình nơi hầm cốc âm u-“Thù Võ Cốc chi mộ” ý nói oán thù sẽ còn đeo đuổi môn bang đến khi nó được rửa sạch.
 
 
 
Bang chủ bấy giờ là Ngạch Ân Sư tuổi đã quá già,bệnh nặng kéo theo triền miên,thành thử khó quản môn được.Chưởng môn nhân tạm thời giao lại cho phó bang chủ là Quyền Khối nắm giữ,ai nấy đều phục tùng. Một hôm Ngạch Ân Sư cho gọi Quyền Khối vào chánh điện sư môn. Ông già thều thào vài câu khó nghe:
-Ta tuổi già khó qua khỏi căn bạo bệnh.Nay thì Long Thượng đao ta giao cho ngươi,Bí Kíp Mật Thất đã lâu chưa từng có người vào, ta dặn ngươi kĩ lưỡng phòng tên Thiết Phong tạo phản.
Quyền Khối nghe vậy thì cười:
-Tạo phản thì khó lòng được,dưới tay ta còn nhiều đệ tử trung thành khác.Luận về võ công thì Thiết Phong há chẳng phải là đối thủ của chúng.
Ân Sư lại dặn:
-Ta trước dại dột nghe lời ngươi lập tên khốn đó làm đại đệ tử bây giờ hối cũng chẳng kịp.Nó hống hách thì quả làm ô danh môn phái chúng ta.Ngươi không nên lơ là,nó quả là tên ác hiểm
Quyền Khối đã thôi cười:
-Chính vì lập nó lên làm đại đệ tử là một kế hoạch hoàn hảo.Nếu chút sơ suất thì đuổi thẳng cổ nó ra khỏi môn vậy.Những trách nhiệm lớn khác chẳng phải quy về nó sao!
Ân Sư nói:
-Nghe những lời của ngươi,ta yên tâm giao Trì Long Môn cho ngươi.Thanh Long Tinh của ngươi không được để mất.Ngươi ghi nhớ lời này thì ta an tâm nhắm mắt.
Quyền Khối không nói gì,người đắp mền cho Ân Sư rồi ra ngoài.
Suốt nhiều canh giờ liền,Quyền Khối chỉ ở trong phòng mà không ngủ được.Chắc cũng vì chuyện thoát khỏi âm hồn của mấy tên võ sĩ trước kia oán hận chưa dứt.Chỉ nghe nói chứ chưa từng nhìn thấy cái mã của đại dũng sĩ Mộc Vĩ Thanh đằng cái cốc phía sau Phần Sơn. Đêm nay thấy chẳng phải phiền đến bang chủ nên đánh bạo vượt núi ra chỗ cốc vậy. Đến sáng chẳng thấy tăm hơi đâu.Có tên đại đệ tử Thiết Phong phao tin đồn nhảm rằng:
-Hỡi các sư đệ,bang chủ chẳng hề nhòm ngó gì đến chúng ta,bỏ mặc chúng ta giữa nơi nầy mà chẳng nói tiếng nào,há chẳng phải coi thường chúng ta sao.Vả chi bang chủ đương thời còn bệnh nặng,sao ông ta không hề đoái hoài tới!
Lạc Khung Thiên thân là tam đệ tử ít nói lại phản kháng ra mặt:
-Sư huynh chớ nói xàm,chuyện hệ trọng trong bang mấy ai biết được.
Thiết Phong nổi nóng:
-Ấy chứng cớ rành rành,sao còn chối cãi được.
Trưởng Lão từ trong đám đệ tử bước ra,tay cầm một roi thép. Ông già vuốt râu rồi mắng rằng:
-Ý mầy là không phục tùng,muốn tạo phản chứ gì.Ta thừa biết gan ruột của mầy muốn gì.
Thầy Trưởng Lão đã ra mặt,chẳng ai dám hó hé thêm điều gì.Tất cả đều khấu đầu mà lạy rằng:
-Trưởng Lão anh minh.
Thân ông già này là đệt tử từ đời bang chủ thứ mười.Ngoài bang chủ ra,phó bang chủ cũng phải nể mặt Trưởng Lão,chỉ thấy hai chân hai tay của lão già đeo toàn gông xích nhưng đi lại nhanh nhẹn.Nói xong,lão già khinh công,dẫn các đệ tử lên Huyền Công Đài dặn dò rằng:
-Nay bang chủ cùng phó bang chủ có nhiều mối lo. Đã không ăn không ngủ mấy ngày,lại thêm bọn giang hồ kẻ sĩ thường lên quấy rối,triều đình cũng không ngoại lệ, ấy là hoạ chẳng phải là phúc.Các ngươi chớ nên sanh tật làm làm khổ người trên.Ta sống là người Trì Long Môn,chết cũng làm ma nơi nầy.Bọn các ngươi còn sanh tật, âm mưu những hành động khi sư diệt tổ thì sẽ như tảng đá nầy đây.
Nói rồi vung một roi xuống làm tảng đá vỡ thành mười mấy mảnh.
Lại dặn đại đệ tử là Thiết Phong dẫn các đệ của mình sang Luyện Võ Sân chờ bang chủ Quyền Khối trở về.
Mặt khác,Quyền Khối đã lần mò tới cái cốc phía sau môn từ đêm hôm.Quả nơi nầy âm dương hỗn độn,sát khí còn dày đặc không khỏi khiến người ta kinh sợ.
“Ta lục tìm nhiều rồi chẳng thấy Mộc Vĩ Thanh nằm nơi nào,chẳng lẽ là giả sao?”.Chàng vượt qua núi này đã không ngủ đêm qua đến sáng nay mới tới nơi.Quyền Khối sau một hồi tìm kiếm đã nhận thấy một cái bia lớn,tuy vỡ đi một góc nhưng còn có thể nhận ra vậy.Thấy trên bia khắc bốn chữ to tướng:”Triệu Chánh chi mộ”
Chàng lại nghĩ thầm:
-“Mộc Vĩ Thanh quả nội công thâm hậu,bốn chữ khắc bằng chỉ mấy ai làm được.Vả loại đá naỳ cứng chẳng kém,khắc sâu như thế thì thật kinh người.”
Nhưng trong lòng chàng còn nhiều mối nghi ngờ chưa giải đáp được.Chàng nhìn quanh thấy cây cỏ mọc chẳng nổi,cây đại thụ cao to là vậy nhưng lá đã rụng hết chẳng còn mấy.”Cầm thú thì nhiều thật nhưng chỉ còn xác thối bốc mùi nồng.Sát khí của mấy thanh binh khí,giáp trụ nơi nầy quả làm tồi tàn thiên nhiên”.Quyền Khối thấy trong người hơi sợ,chàng dường như đã thu hết cái mùi chết chóc này vào tâm.Khói trong cốc toả thấm vào người làm chàng muốn bệnh,chàng nghĩ nơi nầy không tiện ở lâu nên ý quay về môn. Đường đeò trông thật hiểm trở và nó uốn cong như một cái vòng cổ,nơi cốc nhìn ra thì thấy vực sâu thăm thẳm, đèo Lục Lâm chính là con đường độc đạo duy nhất đặng trở về Phần Sơn.
Lúc về tới cửa môn thì đã quá giữa trưa,có Thần Quất là đệ tử thứ tám của Trì Long Môn đỡ Quyền Khối đã nằm nhẹp trên yên ngựa.Trưởng Lão thấy bệnh tình của Quyền Khối khó chữa,liền vận hết nội công truyền vào người,nhắm sức ông chịu không nổi mấy canh gờ liên tục. Ông Lão lại mời các pháp đại sư ở Chân Nhất Sơn về trị.Hồi sau,Trưởng Lão nói:
-Quyền bang chủ chắc trúng độc khí ở cái cốc phía sau môn,thế này quả là nguy cấp.Bệnh nếu trị không nổi thì khó tìm được ai chỉ đường dẫn lối các đệ tử trong bang  đang trong tình trạng”ngàn cân treo sợi tóc”.
Ông Lão vừa nói tay vừa run run, ông như muốn bật khóc.Chẳng là mới đây thôi,vừa có chiến thơ từ các kình môn bang hội trong Thiên Trùng Vạn Sơn gởi đến, ý muốn thống nhất giang sơn võ lâm nơi nầy.Lại nghe mấy pháp sư nói rằng:
-Bệnh này trị khó khỏi,bệnh lạ trên đời tôi thấy nhiều nhưng bệnh của bang chủ thì quả thật khó lòng.Tôi đã dùng kim châm nhiều nơi trên cơ thể,sau mang viên”Bổ tâm đan” này uống hai lần một ngày thì chữa khỏi nhưng chưa hết căn nguyên.Vậy bang chủ hơn ba ngày sau mới hoàn hồn tỉnh dậy,không thì mất đến bảy ngày vậy.
Trưởng Lão bấy giờ cũng vời các vị pháp sư sang phòng của Ngạch Ân Sư đặng có cách nào chữa khỏi.Trong khi đó,tên Thiết Phong lén lút đi theo.Các pháp sư xem bệnh xong thì lắc đầu thở dài,dặn rằng nếu tiếp tục ở nơi nầy thì bệnh khó có tiến triển tốt,nên đưa đi chốn phồn hoa thảo cỏ,không khí trong lành,bớt việc nằm nghỉ mà nên luyện tập thường xuyên mới mong tìm ra cách trị bệnh thích hợp.Trưởng Lão vâng mệnh,tiễn các pháp sư về núi.Tối đó lại hội họp hết thảy các đồ đệ,các bậc cao tuổi, đại võ sĩ trong môn phái tại Môn Chánh Điện.Trưởng Lão nói:
-Từ ngày có bãi tha ma phía sau Phần Sơn,cũng từ ngày Mộc Vĩ Thanh sư tổ đánh giết nhiều kẻ “không biết trời cao đất dày”thế  nào thì Trì Long Môn chúng ta liên tiếp gặp điều không may.Từ đời bang chủ thứ chín đến nay thảm tử vì sát khí,chắc cũng vì lời nguyền rủa năm nào,chết vì bệnh tật quả không phải một kết cục hay ho cho các trang nam tử hán” đội trời đạp đất”chúng ta.Vậy nên trong lúc hỗn nguy,nhiều bang phái muốn xoá sổ chúng ta,Trì Long Môn tuy không muốn ngồi yên chịu trận nhưng vì tình thế cấp bách.ta quyết định dời môn đi tạm thời…
Thế là cả bọn người xôn xao, một đồng đạo nói:
-Xưa nay môn chúng ta lập thành,hưng thịnh đều nơi nầy cả.Dời đi há chẳng phải là trái đạo nghĩa võ lâm thiên hạ.
Người khác lại nói rằng:
-Cốc phía sau sơn quả âm,sát khí nặng nề,bang chủ lại trong cơn hôn mê,ta chỉ còn cách án binh bất động mới là thượng sách.
Rồi Trưởng Lão cầm hai thanh bảo đao là Long Thượng và Long Tinh mà lệnh rằng:
-Bấy giờ ta đương chức bang chủ,hai thanh đao trong tay ta các ngươi chớ cãi lệnh.Nay ta lệnh cho Thiết Phong dẫn hai mươi anh em đồ đệ xuống núi lánh ở Diệp Hương cốc.Năm đại võ sĩ chung lòng chung sức chăm sóc Quyền,Ngạch bang chủ tránh sơ suất.Lại vời các đạo đồng còn lại ở lại đây giúp ta cai quản Bí Kíp Mật Thất.
Mọi người nghe nói đều vâng mệnh đi ngay.Riêng có Thiết Phong là còn lưu luyến chuyện gì.Y đang nhìn ngăm hai thanh bảo đao của bổn môn,nhưng xem ra y còn chưa biết gì về bí mật của hai bảo vật này.
Người nắm chức vụ lớn trong bang đều biết câu chuyện từ xa xưa của Long Thượng và Long Tinh,chuyện kể như sau:
Bang chủ đời thứ bảy là Diên Thành Thủ sau khi chấn hưng được Trì Long Môn bèn đúc hai thanh bảo binh này làm vật hộ thân.Trong Trì Long Môn có một mật phòng gọi là Bí Kíp Mật Thất,muốn vào đó thì dùng hai thanh đao này làm chìa khoá mới và được. Đao truyền đời bang chủ,nếu làm mất hay thiệt hại thì tự nguyện chặt đầu,thiêu sống vậy.Bí KípMật Thất mang một ý nghĩ lớn đối với môn phái,trong chứa toàn bột bí mật cùng các bột võ công dang trấn giang hồ,chỉ lúc nguy cấp mới được vào trong.
Tình hình bên dưới núi không khả quan cho lắm,Thổ Long là bang chủ Triệt Vô Thần bang đóng trại ở đây đã hơn mười ngày. Đường núi hiểm trở,lại thêm nơi nầy nhiều hoa cỏ dại thảo,thú dữ rình rập nên chẳng dám dời đi nửa bước.Trưởng Lão định ý thám thính dưới núi xem sao,và thấy có mấy chục trại quân đóng nơi sát chân núi,binh sĩ ngày đêm hò reo vang dậy,khiêu khích làm giảm chiến ý Trì Long Môn.Thấy vậy,Trưởng Lão liền thét lớn:
-Bọn ngươi là người của Phong Thuỷ Sơn,phải không?
Thấy Thổ Long mang vác một thanh đại đao cao hơn hai trượng,thì lại mắng tiếp:
-Súc sanh còn dám vác mặt ra đây,khôn hồn thì lui khỏi nơi nầy không thì ta cho ngươi chất không toàn thây.
Thổ Long nổi giận mà quát rằng:
-Ngươi ăn nói cho cẩn thận,bọn ta là Triệt Vô Thần Môn từ Hàn Du sơn chớ có có họ hàng với bọn ô hợp kia.
Thổ Long nhìn hai thanh bảo đao mà thèm thuồng,ao ước.Y nói:
-Nếu ngươi giao ta hai thanh đao trên tay, ắt ta cho lui binh,cũng gọi các môn phái khác không quấy rối nhà ngươi nữa.Bằng ngươi không chịu khuất phục thì lãnh hậu quả to lớn.
Thấy tên này ương ngạnh,có nói gì nó cũng không nghe,bèn quay về môn vậy.Trưởng Lão mời một số đạo đồng cùng theo mình xuống núi lần nữa.Dặn các đạo đồng tuỳ cơ ứng biến.Cả bọn cùng đi ban đêm. Đang khi đi Trưởng Lão nói cùng các đạo đồng:
-Thanh trường đao trên tay Thổ Long quả một bảo khí,chém một lần đứt đầu bốn tên,uy lực khủng khiếp.Bảo khí có tên Trường Cấp Đao,nếu để nó dùng đang khi khi đánh trận thì thật nguy hiểm biết bao.Ta dặn các ngươi nên khinh công nhẹ nhàng,tránh gây tiếng động,lại thêm chực sẵn hai con dao găm,nếu nó thức dậy thì chém nó đứt thủ cấp ngay.
Các đạo đồng đều vâng mệnh đi ngay,nhưng khi đến giữa trại thì thấy trúng kế giặc.Bọn nó giả ăn uống,tiệc tùng,lại giả say giả chết nên mấy ai để ý.Biết mình khó lòng thoát nổi,Trưởng Lão tính ngay kế sau:
-Tại hạ thật vô lễ,vô lễ.Chẳng là tại hạ cùng các đạo đồng đến đây ý muốn thương lượng một chuyện.
Thổ Long hỏi:
-Là chuyện gì?
Trưởng Lão cười xuề xoà:
-Ý ta muốn dời ngày quyết đấu đến hơn bốn ngày sau,hòng chuẩn bị kỹ lưỡng.Cả thảy năm môn phái vây đánh,môn hạ khó lòng chịu được lâu.
Thổ Long nói:
-Vậy cũng được,nhưng ta quyết không chờ lâu được.Ngươi về đi
Trưởng Lão cúi chào:
-Tại hạ xin cáo từ.
Lại thấy sau khi trở về môn, ông lão luôn miện ấm ức rằng:
-Ta quá sơ sót,vả tụi Triệt Vô Thần Môn quỷ kế đa đoan,thừa biết ta xuống đó.Lập kế đưa cả bọn người vào tròng.Quả nó trước giờ vẫn vậy
Đạo đồng hỏi:
-Sư phụ xem cách nào cứu bang chủ đang hôn mê.Sau bốn ngày,bọn chúng kéo quân ồ ạt lên thì đỡ không nổi
Trưởng Lão gật gù:
-Con nói đúng,xem ra để mau chóng trong hai ngày thôi,phục một lần ba viên thì mơí hy vọng.
Nói rồi lại đích thân xuống núi ngồi liền mấy canh giờ liền,truyền chân khí vào người Quyền Khối.Xong lại mang hai thanh đao chém khí vào người chàng,thổ huyết liên hồi.Trưởng Lão mặt như tái xanh,rồi chuyển thành tím,sau lại chuyển sang vàng nhợt,cuối cùng ngất đi một lúc.Quyền Khối mười canh giờ sau mới tỉnh dậy,nhưng khí huyết còn chưa thông nên cần dưỡng thương thêm năm canh giờ nữa thì có thể đi lại hoàn toàn được.Quyền Khối hỏi:
-Sao ta lại ở nơi nầy?
Các đạo võ sĩ tường hết mọi chuyện,kể cả việc Trưởng Lão bị phát hiện trong trại địch đêm qua.Nghe xong Quyền Khối thở dài:
-Thật vất vả cho Trưởng Lão.Nay ta cần hết bệnh,cùng nhau giúp Trì Long Môn.
Nói rồi lại ngủ thiếp đi
Đã hơn bốn ngày sau và bọn người các phái trong Thiên Trùng Vạn Sơn lũ lượt kéo lên Phần Sơn khiêu chiến.Bấy giờ Trưởng Lão cùng đồ đệ chuẩn bị cái giàn gỗ,chất đầy rơm rạ.Bọn hào sĩ giang hồ thấy thất thường vì chẳng mấy ai ra nghênh tiếp,chúng lấy làm nổi giận,quát tháo chửi rủi những câu tục tĩu nhất.Quyền Khối bấy giờ đã lành bệnh,dáng đi có hơi khập khiễng,người bước ra mắng:
-Bọn bây là một lũ vô ơn,một đám chó bá dơ.Nơi nầy không cho phép các ngươi chửi mắng,nơi nầy là Trì Long Môn ta.Há chẳng phải là một quán rượu.
Bọn người nói:
-Sao giờ nầy ngươi mới ra,ta đã rất nóng lòng.
Cả đám hùa theo:”Đúng đấy! Đúng đấy!”
Quyền Khối chỉ tay vào cái giàn gỗ,người nói:
-Các ngươi có thấy cái giàn đó không?Cái giàn đó để thiêu những ai không tự lượng sức mình.
Thổ Long trợn trừng con mắt,hắn nói:
-Thiêu chúng tao à!Quả mày gan không nhỏ đâu,theo tao đó là giàn thiêu sống mày.
Theo sau Quyền Khối là mấy đồ đệ tâm đắc,thêm Trưởng Lão gông xích đầy người dùng roi thép phất ra ngọn lửa cháy hồng.Trưởng Lão chỉ tay vào đám đông:
-Bọn chúng mầy nếu thắng bang chủ ta trong vòng mười chiêu thì Trì Long Môn này hàng phục,song nếu thua thì đừng trác ta tàn nhẫn thiêu chúng mày trên cây cột kia.
Nói xong cả bọn hào sĩ nhào vô tả xung hữu đột với Quyền Khối,chúng là một lũ hèn hạ,vô đạo đức,mất hết cá tính của một trang nam tử hán,một chánh nhân quân tử.Chỉ bọn bang chủ,môn chủ hèn hạ thì dạy cho đệ tử cùng tính nết ấy thôi.Nói trắng ra thì từ xưa,khi bang chủ đầu tiên của Trì Long Môn thành lập môn phái thì thu nạp vô số đệ tử,trước đó xung quanh Phần Sơn làm gì có môn phái nào khác. Ấy,bọn đệ tử dốt nát,hay ganh tức với huynh đệ trong môn,lại thêm ý đồ trôm của báu gia truyền,danh trấn giang hồ của bổ môn nên phạm vào quy bang.May sao chúng chỉ mới bị đuổi,không thì có tan xương nát thịt.Rời bổn môn rồi thì ra ngoài lập môn phái khác chỉ với thứ võ công học bữa đực bữa cái quả làm ô nhục thầy dạy chúng nó.
Lại nói sang chuyện năm môn phái vây đánh Trì Long Môn thì mấy tên kia mỗi đứa một thanh binh khí xông vào tả xung hữu đột với Quyền Khối.
Thổ Long thét lớn:
-Trường Cấp đao của ta sẽ phanh thây ngươi trăm mảnh.
Phổ Thanh Vương nói:
-Uy Trấn Kích của ta lợi hại không kém.
Ngọc Thúc Vân Càng quát lên như sấm:
-Coi Phục Hổ Chuỳ của ta.
Trần Giang xông lên như hổ đói:
-Thạch Bích song kiếm của ta chém đầu ngươi như chém rơm.
Cuối cùng, Ân Thủ dùng xích quăng lên như bủa lưới xuống đầu Quyền Khối:
-Cần chi dài dòng,Tử Huyết Xích của ta cũng đủ cho ngươi về chầu Diêm Vương rồi.
Quả thế bất lợi nghiêng về Quyền Khối, đã có mấy đệ tử toan trợ lực nhưng bị cản lại.Quyền Khối trông vẻ ung dung,chàng chắp tay sau lưng,thủ sẵn hai chưởng,quyết một mất một còn vậy.Năm đại chưởng Môn liên thủ cùng lượt tạo thành Ngũ Tử Huyệt Long Trận ghê gớm khôn lường.Trận này ắt muôn trị được thì đã thành phế nhân.Quyền Khối còn nói nhỏ:
-Bọn mầy quả không tự lượng sức mình,bọn mầy muốn chọn cái chết thì thôi ta cũng đành chiều.
Nói xong vung chưởng đỡ,chưởng nấy mang kình lực như vô hạn.Bọn kia lại thấy như có một hàng rào chắn trước mặt, đập chém xuống bao nhiêu,dội lại bấy nhiêu.Cũng thấy Quyền Khối xoay gấp người,luồn lách dưới hàng”thiên la địa võng” mà cướp hết thảy vũ khí trên tay bọn năm người kia.Cướp xong thì đẩy kình lực ra ngoài,khiến mấy thanh bảo khí bay tứ tung cắm xuống trước mặt mỗi tên môn chủ.Tên nào cũng lấy làm kinh ngạc,Thổ Long há hốc,giọng hắn như mớ:
-Trong vòng ba chiêu!Không thể tin được,hắn tài giỏi vậy sao?
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9