Đi đón Việt kiều - Saigon Cô Nương
nguyentuan 13.09.2004 04:54:58 (permalink)
Chị Tư rỉ tai cậu Mười thì thào:
- Nè, mày có biết chuyện gì không?
Cậu Mười trợn mắt hỏi:
- Chuyện gì? Đổi… tiền hả?
- Tỉ phú mới lo chứ mày tiền bạc có bao lăm mà cứ bị ám ảnh cái chuyện đó hoài. Bây giờ làm gì còn đổi tiền.
- Thế chuyện gì bí mật quá vậy?
- Anh Hai về!
Cậu Mười hốt hoảng nhảy dựng lên:
- Ý trời ơi, sao chị biết mà em… không biết? Tại sao không ai nói em nghe vậy cà.
Chị Tư bĩu môi một cách khinh khỉnh không cần giấu giếm:
- Anh Hai điện thoại về chỉ một mình thằng Út biết mà nó cóc thèm cho ai hay.
- Vậy sao chị hay?
- Vì bạn của em rể chị Hai là bồ của con nhỏ hàng xóm… sát vách nhà tao!
Cậu Mười tỏ vẻ giận dữ:
- Phen này em sẽ méc anh Hai. Nó là em út chứ cái giống gì mà đòi độc quyền…. anh Hai!
Nói chung không thể tha thứ cho thằng Út Hậu tội ém nhẹm nguồn tin hệ trọng này cho nên Tư và Mười vội vàng báo ngay cho anh Sáu và chị Chín rõ. Cộng thêm với dâu rể nữa là đủ họp hội nghị bàn tròn bia bọt để bàn chuyện “xử” thằng Út ra sao, đồng thời lên kế hoạch đón anh Hai về.
Hai ba năm anh Hai về một lần nên chuyện này quả là tin thời sự nóng hôi hổi nếu không muốn nói là sôi sùng sục. Bàn luận tay đôi hay tay tư, bàn tay năm hay tay bảy; bàn ở nhà hay ngoài quán cà phê đầu hẻm; bàn lúc sáu giờ kém mười lăm sáng hay mười một rưỡi đêm. Chẳng ai đồng ý với ai, vả chuyện này quan trọng quá thể nên mọi người cứ mải mê bàn tới bàn lui, bàn xuôi bàn ngược, bàn hoài không biết chán. Trên đời này sao lại có một chuyện quá đỗi vui thú là chuyện đi đón Việt kiều!
Tuy nhiên cũng cần phải nói rõ hơn là không phải đi đón Việt kiều nào cũng vui. Bởi vì Việt kiều từ Lào, Thái Lan, Kampuchea… thì không vui. Việt kiều từ châu Phi, châu Đại Dương, châu Á trừ Nhật cũng không vui. Chỉ Việt kiều từ châu Âu, châu Mỹ, châu Úc là vui thôi. Châu Mỹ phải Bắc Mỹ chứ không phải Nam Mỹ như Brazil, Peru… Châu Âu đừng Hungary, Bulgary… hay Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha… cũng kém. Việt kiều ở những nơi đó không cần đi đón và cũng chẳng có chuyện gì để bàn vì là… ruột dư! Chỉ có số Việt kiều còn lại thì nói như lời nhà nước là khúc ruột xa mà thôi, tuy xa mà gần, tuy gần mà xa là vậy.
Ruột này là ruột thiệt, gần lắm, lại không về từ một xứ ruột dư nên cuộc chuẩn bị tiếp đón vô cùng hào hứng. Cuộc bàn cãi càng lúc mở rộng vấn đề. Lý do tin Hai về, mặc dù về hoài, không phải về lần đầu đã lan ra một cách mau chóng khắp trong và ngoài Saigon, thành thử không phải chỉ có các gia đình thành phố đi đón Hai mà còn gia đình Bảy, Tám và các cô dì chú bác dưới quê cũng muốn tham dự. Hai là “của chung” nên hễ người nào muốn đi đón là phải được đi. Hà cớ người này được đi người kia bị ở nhà là đâu có được.
Thành thử những tên tuổi đi đón cứ bị mổ xẻ tính toán mãi mà vẫn chưa gút được. Dân Saigon khá dễ, cứ từng cặp chạy xe gắn máy hộ tống taxi đưa Hai về nhà là được mặc dù điên đầu để xếp ai được ngồi chung taxi. Mỗi gia đình ở thành phố chỉ có một hay hai con nên vị trí vinh dự này thường được dành cho quý nhi đồng nhưng dân ở quê lên thì vẫn tôn trọng thứ tự cổ truyền là các bậc trưởng thượng đầu tiên, còn trẻ con chỉ chầu rìa thôi. Một chiếc taxi làm sao chứa hết bà Năm, bác Ba, cậu mợ Mi-sên… Người trọng người khinh là chiến tranh toàn cầu ngay nên một chiếc xe bảy chỗ rồi nâng lên xe chín chỗ vẫn không đủ. Đâu phải chỉ có những ông bà, chú thím… gần thôi đâu nên danh sách cứ nở nồi từng ngày. Và hội đồng xét duyệt vẫn từng ngày bàn cãi, tức là bàn tán và cãi nhau.
Sáu đưa ra quyết định sau một đêm thức trắng suy nghĩ:
- Thôi nhường bà con họ hàng, khách khứa. Anh chị em mình chỉ đại diện thôi.
Cả bọn đồng thanh:
- Ai đại diện?
- Tao! Chị Tư ở nhà cơm nước. Con Chín coi tụi con nít. Thằng Mười và thằng Út đợi sẵn đó coi có ai cần chuyện gì thì… làm!
Cả bọn lại đồng thanh “xì” dài một tiếng. Chẳng ai buồn phản bác trước đề nghị vô lý đến ngớ ngẩn đó. Chồng Chín sực nhớ:
- Khách khứa đâu ra nữa? Bộ anh mời hả?
- Đâu có, anh Tý và anh Tèo là bạn chí cốt cùng băng nhóm với anh Hai hồi đó chuyên đi gây lộn với tụi ngoài cảng. Vì kỳ này chị Hai không về nên chị Mộng Mơ là bồ cũ của Hai đòi đi đón “người xưa”!
Tư chuyên góp hụi ngoài chợ nên tính toán nhấp nháy:
- Xe Toyota mười hai chỗ giá ba trăm ngàn. Xe Mercedes-Benz mười lăm chỗ giá bốn trăm ngàn.
Út hỏi thẳng thừng:
- Sao mắc vậy? Chị có ăn hoa hồng không đó?
Tư nổi xung thiên:
- Đồ cái thằng cả đời chỉ biết du lịch xe cơ quan, có hỏi thuê xe bao giờ mà biết giá. Xe đời mới và máy lạnh đương nhiên là mắc. Đón anh Hai đâu đi xe thường được, xóc lắm, đồng thời phải có máy lạnh vì tuy máy bay hạ cánh đã bốn năm giờ nhưng sợ anh Hai chịu không nổi… nắng chiều! Giỏi thì đảm nhiệm chuyện này đi. Tao phải kiếm dọ giá hết mười bảy chỗ đó mày.
Dĩ nhiên Út không thể dọ giá quá con số siêu đẳng đó được nên đành nín thinh. Chín là người thực tế nên nhắc nhở ngay:
- Tiền xe tính sao đây?

MOI XEM TIEP
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9