Hôm qua, tự nhiên nhận được tin sét đánh ngang tai, từ tháng 12 sẽ phải đội mũ bảo hiểm trong thành phố. Than ôi. Càng nghĩ càng ngậm ngùi, không khỏi tức cảnh làm mấy câu thơ
Tạm biệt nhé, đường Thanh Niên thơ mộng
Tóc em thôi tha thướt những chiều hè
Cô đơn quá ven hồ hàng liễu rủ
Tiếng ve buồn xao xác những hàng me
Tạm biệt nhé, những tháng ngày êm ả
Tôi và em thong thả lướt trên đường
Tay nắm tay ngọt ngào âu yếm
Vai kề vai, má em áp dịu dàng.
Chỉ còn tiếng mũ va nhau lộp cộp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2007 21:08:03 bởi Tần Anh >