Niệm Khúc Cuối Cho Anh
emmaichoanh 02.10.2007 01:10:58 (permalink)
Toản ơi ! em biết chúng mình sẽ chẳng có ngày gặp lại nhau,nhưng sao em vẫn mong “có một ngày”...tại sao vậy anh..?

Phải chăng là “Định mệnh” mà hơn một lần em đã nói với anh.
Toản ơi ! “định mệnh” hai tiếng đó cứ vang lên day dứt mãi trong em, em đã từng yêu – từng nâng niu – từng khắc tô hai chữ “Định Mệnh” vào những trang nhật ký em viết cho anh. “định mệnh” đã đưa anh đến với em và giờ cũng đưa anh xa em vô tận...

Em tự trách mình, em không đủ sức,em thiếu tự tin,em đã không tự biết mình là ai mà bày đặt yêu anh làm chi,tại sao em không có gắng dứt khoát với anh ngay lần đầu anh nói yêu em...nhưng dù em có trách có hờn giận chính bản thân mình thế nào thì giờ đây cũng trở thành vô nghĩa vì...anh đã mãi xa em.
Anh sẽ quên,còn em sẽ nhớ mãi những gì chúng ta đã nói,đã hứa với nhau.Có lần anh đã hỏi em:đến bao giờ em hết yêu anh? em bảo: sẽ có một ngày em hết yêu anh, cũng là lúc đồng nghĩa với việc con tim em ngừng đập.
Anh lại hỏi em: bao giờ thì tim em ngừng đập? Em nt gửi cho anh và nói:là lúc anh lấy vợ.
Anh đã nói với em :nếu anh lấy vợ mà tim em ngừng đập anh sẽ không lấy vợ,mình sẽ như thế này mãi em nhé.Và rất rất nhiều lần anh đã hứa với em là sẽ không bao giờ để em buồn em khóc,anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa...và cũng không bắt em phải xa anh nhưng tất cả giờ đây đã ngược lại..em phải làm gì đây để có thể quên anh...quên đi tất cả.
Em biết, ôn lại chỉ thêm buồn thêm nhớ,nhưng em không thể quên và chẳng thể nào quên.
Toản ơi, cứ mỗi lần còn lại một mình trong căn phòng của mình là em lại khóc,em nhận ra rằng em không thể quên được anh dù anh là người làm cho em đau khổ,em đã cố tình quên anh,ghét anh,hận anh thật nhiều nhưng tất cả đều vô vọng.Em vẫn không thể nào quên được anh,vì đơn giản em rất yêu anh.
Có lẽ anh đã quên tất cả những gì mình đã nói, 8 tháng quen nhau chưa một lần gần gũi, lần đầu gặp nhau và cũng là lần cuối,em ngốc thật chỉ biết yêu hết mình mà không biết người yêu mình cần gì ở “người yêu” em xin lỗi đã không biết lượng sức mình.Nên yêu mà không thể giữ nổi người mình yêu.
Anh ơi! lần đầu nói tiếng yêu em anh đã bảo :hãy tin tưởng vào anh,khi anh đã nói yêu thì sẽ mãi yêu..em đã vui và hạnh phúc như thế nào khi được nghe anh nói như thế anh có biết không? có lẽ anh rất bực mình khi em toàn nói lại chuyện “ngày xưa”nhưng anh ơi ngày nay đâu có gì để nói ngoài hai tiếng  “chia xa”...
Càng cố quên anh lại càng làm em thêm nhớ,em chỉ biết lặng lẽ khóc,rồi ngóng trông tiếng chuông đt, hy vọng bất chợt anh nhớ và gọi cho em,không nhớ nổi đã bao đêm em khóc và lặng lẽ nhìn màn đêm bao phủ sự cô đơn..nhưng em không hề hối hận vì đã yêu anh,chỉ tiếc rằng thời gian yêu nhau quá ngắn ngủi,để bây giờ riêng mình em ôm “nỗi đau ngọt ngào”nỗi đau mà em sẽ chẳng thể nào quên.
Giờ em biết mình xa nhau mãi mãi
Nên cam đành trả lại trái tim nhau
Vâng..!em trả cho anh đó, em xin trả lại cho anh tiếng yêu em,trả những ân cần lo lắng anh trao,trả cho anh tiếng “ngốc” của ngày nào,em trả cả cho anh hai tiếng “mình ơi” mà anh vẫn gọi ,em trả hết cho anh đó, còn anh?tại sao anh không trả cho em sự vô tư bướng bỉnh của em ngày nào,ngày em chưa có anh...xin anh hãy trả lại cho em.
Anh yêu!cho em lần cuối cùng được gọi anh như thế,để rồi em sẽ quên - cố gắng phải quên dù là rất khó,với anh tất cả rồi đây sẽ trở thành quá khứ,nhưng với em sẽ trở thành kỷ niệm,một kỷ niệm đẹp được dệt bằng ước mơ hồng của cổ tích tình ta,được tô điểm bằng nụ cười của một thời quá vãng..của em và anh.
Thời gian nghiệt ngã sẽ cuốn trôi tất kỷ niệm thành một vệt trắng mờ như dòng lũ xiết,đẩy lùi tất cả vào sâu thẳm ngăn kéo của tâm hồn,nhưng với em dường như chỉ mới hôm qua,chưa bắt đầu đã vội vàng kết thúc.Dẫu sao em cũng cảm ơn anh,cảm ơn người đã đem đến cho em một tình yêu vụt sáng như ánh sao băng...
Giờ đây em đang viết cho em – cho anh,cho một mối tình dang dở thoáng qua, vâng: anh đã đến và đi ra khỏi cuộc đời em như một cơn gió thoảng qua...cơn gió ấy cuốn đi về một nơi sâu thẳm xa lắc đến không cùng.Để rồi từng đêm,từng đêm nỗi buồn lại vô cớ ùa về choáng ngợp niềm đau trong em.
Từng ngày trôi qua em không biết mình đang vui hay buồn,chỉ nghe thấy lòng mình da diết nhớ xa xăm.Những chiều mưa - một mình - em lại da diết nhớ anh – người đã trò chuyện với em những chiều mưa trước...
Mình còn gì để nói nữa không anh?
Khi hai đứa đã trở thành xa lạ
Dẫu trong đêm thâu nghe hồn tàn tạ
Cũng còn đâu nữa ...còn đâu...
Mình chỉ còn cao ngất chuỗi thương đau
Của hai đứa từ hố sâu gục ngã
Anh ở phương xa giăng buồn trên lá,
Em cuối dòng đời..nghe tơi tả mạch tim
Mình còn gì ngoài đôi tiếng lặng im..!
Giữa hạnh phúc lại đi tìm hư ảnh
Cõi riêng anh..
Cõi riêng em...trống vắng
Để đôi cách lòng chợt lạnh ngắt ..mùa đông
Mình muôn đời như những trận cuồng phong
Nên nắng ấm..chẳng xuyên lòng có thể,
Để hôm nay ..một mình em dâu bể
Để suốt cuộc đời ...ta chẳng thể ..có nhau.

Duyên nợ gi nhau mà trời xui khiến cho em quen anh và yêu anh làm gì để giờ đây mình em ôm sầu khổ,em không trách – không hờn gì anh đâu có chăng em chỉ trách bản thân mình.Thôi giờ đây em đành nói lời vĩnh biệt,vĩnh biệt anh – vĩnh biệt một mối tình.
Lá rụng ngoài song như thay áo
Khoảnh khắc giao mùa... em mất anh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 02:38:16 bởi Ct.Ly >
#1
    Xuan Trương 02.10.2007 18:02:46 (permalink)
                Phải! Xót sa lắm! Đau khổ lắm!
    Ha ơi! Trường đã cảm nhận được nỗi cô đơn của bạn! Đúng! Buồn lắm, cô quạnh lắm!
    Trường biết và cảm nhận được nỗi buồn đó! " Có nuôi con mới hiểu lòng mẹ" mình cũng đang rất buồn, đọc thư của Ha lại càng buồn thêm!
         Phải! có những mối tình đẹp như mơ nhưng rồi...!
         phải! có những phút giây hạnh phúc biết bao để rồi giờ cũng chỉ là kỷ niệm hay quá khứ! để giờ chỉ còn lại một người... những đêm cô đơn, ngậm ngùi từng giọt lệ, những buổi chiều mưa tuôn não nề, đứt ruột!
    Phải! "định mệnh"  cố quên nhưng rồi có quên được không?!! "tự trách mình" rồi có ai là người thấu hiểu cho mình không?!!
           Không!!! không cần phải quên đâu! chuyện đã qua chỉ còn là kỷ niệm, đừng bắt mình phải quên đi nó! không quên nó nhưng không có nghĩa là để nó làm khổ mình thêm nữa! cố gắng lên nhé!
                         Hãy trân trọng và giữ gìn những gì mình đang có!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 18:10:29 bởi Xuan Trương >
    #2
      ngayemve 04.10.2007 05:19:23 (permalink)
      Đã biêt trước có ngày hôm nay
      Sao ngày sưa ta con mê muội
      Còn đắm say rạo rực lửa tình yêu
      Còn nồng cháy trong vòng tay ấy
      Để bây giờ đau khổ thế này đây
      Không hối hận không bao giờ hối hận
      Vì đó là tiếng nói của trái tim
      "Nếu phải đi trở lại
      Tôi đi lại đường này "
       
       Hãy sống tiếp cuộc đời này với một câu nói trong tim tôi đã yêu và chỉ cần có vậy. Chỉ cần biết rằng minh đã yêu để kiêp sau xin làm sỏi đá yêu lấy đất vì chẳng bao giờ đất bỏ ra đi.
       Mong rằng EMCA sẽ không trach bản thân mình nũa nhé vì nếu yêu là có tội thí kẻ giết người sẽ là thiên thần chăng.
       
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9