Truyện ngắn nguyetthao
nguyệt thảo 06.10.2007 17:14:18 (permalink)
Con Rể Của Diêm Vương

một


Nguyễn Sinh con nhà gia thế nhưng bất đằc phùng thời . Năm mười tám tuổi song thân mắc hoạ nhục tang ly .Quyết tâm bái bịêt quá khứ , Sinh một thân một mình xuôi xuống nam phương tìm cơ thời vận hậu .

Lúc này , đại dịch Net tràn ngập , Sinh chẳng thể đứng ngoài cơn xoáy . Ngày nào cũng vậy , sau công việc áo cơm , chàng ngồi lê la ở cái cửa hàng net suốt trọn thời gian còn lại . Có một điều , chattering rất thường xuyên nhưng Sinh lại cũng là một chatter man rất ư là nhàn rỗi . Chuyện này chính cô chủ nhỏ / con gái bà chủ dịch vụ / phát hiện thấy rồi cũng chính cô tìm ra nguyên nhân và chỉ cho Sinh cách khắc phục .
Chẳng là trong số hơn hai chục vị khách thường xuyên ngồi trước cái màn hình computer , ai ai cũng lạch tạch cái tay , bận rộn con mắt , chăm chú đôi tai thì chỉ riêng Sinh luôn thong thả , thỉnh thoảng gõ gõ nhắp nhắp vài nhát rồi lại đưa mắt vơ vẩn quẩn quanh . . . cô chủ nhỏ thấy là lạ , lân la tới gần và hiểu ra ngay vấn đề .
Sinh không có ban chat , messages gửi đi khá nhiều nhưng. cái nick đơn giản Trai Nghèo Cô Đơn cùng với lý lỵch hiện thực khiêm tốn của chàng khiến chẳng mấy ai hồi vọng.
- Chuối vừa vừa thôi ông ạ . Lọt vào cõi ảo này rồi mà ông thật thà quá . Chỉ tốn tiền bố mẹ cho ăn học thôi . . .

Rồi cô sấn vào giằng lấy con chuột tạo cho Sinh hai cái nick mới : Nguyêncali 1980 và Tom san jose .
- Bây giờ là Việt kiều rồi , ông cần phải nhập tâm mổi cái này : đêm là ngày / ngày là đêm . Thường thì mấy ả này hay bất chợt nắn gân
“[i] bây giờ /bên ấy/ mấy giờ hử anh “ phải nhớ 8 giờ sáng ở đây tức là 8 giơ tối Cali . . .

Cô chủ nhỏ cũng chẳng tình ý gì . Thấy Sinh ngồi vơ vẩn nhiều hơn là gõ phím nên quen miệng nhờ chàng giúp cho mấy cái trục trặc do khách réo gọi , rồi từ đây có đi có lại với nhau . Vốn là một chatter đẳng cấp thấy anh chàng khù khờ dễ thương bèn nổi lòng nghĩa hiệp , cô chủ vẽ cho vài chiêu chat chit và cuộc đời Nguyễn Sinh quẹo sang một ngã rẽ từ đây .


Tất nhiên , ông Việt kiều Nguyêncali 1980 / hay Tomsan jose / thì chẳng thể nào lại cứ phải có mặt ở mấy cái làng nướng để làm công việc giữ xe từ 16 giờ chiều cho đến 24 giờ khuya cả . Nguyễn Sinh thất nghiệp , chẳng hiểu do bị đuổi hay do tự ý bỏ việc . Cũng lại là số phận đâỷ đưa qua trung gian cô chủ nhỏ , Sinh trở thành nhân viên của cửa hàng nét này .

Cô chủ nhỏ là là sinh viên kinh tế . được cha mẹ giàu có giao cho cả cái cửa hàng net gọi là tập tành làm ăn với người ta . Nhưng với phương châm vui là chính , nay lại có được một nhân viên thật thà mẫn cán như Nguyễn Sinh cô giao hết cho chàng trông coi quản lý .

Nghĩa là đã có vô vàn cánh cửa mở ra cho Nguyễn Sinh ném cuộc đời mình vào đó .

Môt năm sau .

Chẳng còn nhớ đã sử dụng qua bao nhiêu cái nick . Nhập vai bao nhiêu hạng người . Trải qua bao nhiêu cuộc tình vừa ảo vừa thật . Quên đi hết . Bỏ đi hết . Gĩa từ hết . Bây giở Sinh dứt khoát trở lại với con người Nguyễn Sinh trâng trâng diện mặt , chai chat tâm hồn .

Phải gầy dựng tương lai bẳng cách chăm bón cho một tình yêu duy nhất còn lại .

Để được chăm bón cho cái tình yêu duy nhất còn lại ấy Nguyễn Sinh buộc phải đầu tư vào sự nghiệp của một cô ca sỹ chắc chắn sẽ nổi tiếng trong tương lai mà tín hiệu báo trước là cái danh sách đã lọt vào vòng hai của cuộc thi tiếng hát truyền hình năm ngoái .

Muốn được đầu tư vào cái sự nghiệp danh giá trên Nguyễn Sinh lại phải tiếp tục hy sinh hiến thân vào hai cuộc tình ngang trái “ bao gọi “ với hai người đàn bà khác .

Một sự hiến thân tan hoang bại liệt !

*


Trong căn phòng tương đối . Tại một khách sạn Vũng Tàu .

Chia tay em " Nai Non Nhí Nhảnh “ bốn muơi bảy tuổi chưa đầy ba chục phút thì chị “Thỏ Tơ Trinh Trắng “ u năm mươi đã gọi tới rủ tháp tùng đi ký hợp đồng tắm biển . Vượt hơn trăm cây số đến được đây Nguyễn Sinh rã rời hồn xác chỉ muốn thẳng cẳng nằm ngủ một giấc . Những những tiếng xối nước thanh thót trong cái cửa phòng tắm khép hờ hờ vọng ra nhắc nhở cho chàng biết chàng ra đây là để làm gì . Búng lưng ngồi bật dậy , Sinh bước lại soi thân thể mình trước tấm gương ở cửa tủ áo . Sau những cái lắc đầu vô định , Sinh buông phịch người ngồi xuống tấm nệm , chàng lôi cái túi sách ra và moi trong góc kẹt nhất / kín nhất / một viên thuốc màu xanh dương nhạt . Tiếng nước chảy đã ngưng , hình dung ra vóc dáng người đàn bà trần truồng trong phòng tắm Sinh thở dài rót ly nước và thảy viên thuốc vào trong miệng .

Một lát sau . Cũng chính cái chỗ Sinh vừa ngồi lúc nãy . Người đàn bà sang trọng , tóc búi cao quấn cái khăn tắm lộng lẫy ngang người chậm rãi mở cái bóp quý phái . Chị lôi ra hai ống thuốc thuỷ tinh nhỏ bằng nửa ngón tay út . Hai ống thuốc được phân biệt bằng hai dấu sơn màu xanh và vàng . Chị khui ống màu xanh female có hình người phụ nữ rồi dốc hết lượng thuốc ít ỏi vào một cái ly . Tiếng nước rơi rộn rã trong phòng tắm làm chị thoáng rung mình với một nụ cười dâm đãng . Đến lượt ống thuốc màu vàng được dốc hết vào cái ly còn lại . Một nửa chai Levy chia đều ra .

Ba chục phút sau cái nghi thức vô cùng tình tứ mời / cụng / và nốc cạn hai ly nước ấy . Người đàn bà cố gắng che dấu nỗi run rẩy của mình để đi qua quầy tiếp tân thoát ra ngoài khách sạn .

Hai giờ sau thi thể của Nguyễn Sinh được phát hiện với dấu vết vẫn còn cương cứng toàn thân


hai


Nguyễn Sinh chết oan ức . Hồn bảy ngày vạ vật ngoài quỷ môn quan không sao vào được âm phủ chỉ bởi vì chẳng có hộ chiếu vi sa để đăng ký nhập khẩu . . .

Lời kêu gào thấu tai , Diêm vương ra tận nơi thăm xử .
Nghe phán quan tâu bày , lục tung sổ sách vẫn chẳng thấy hai chữ Nguyễn Sinh đâu . Diêm vương quay sang hỏi , Nguyễn Sinh từ tốn tỏ trình , nhớ sao nói vậy không thêm bớt gì . Diêm vương chỉ còn biết lắc đầu :
- Lạ thật ! Trong sổ sách không tên , lý do hà cớ gì thác người không biết . Vậy thì ta cũng chẳng giải quyết sao được . Thôi , cho người trở lại dương trần là hợp lẽ nhất .
Chẳng biết trên quãng đường từ gian thế xuống đến âm phủ này Nguyễn Sinh đã mục thị những gì mà tự dưng bây giờ nghe nói được cho trở về chốn cũ chàng bỗng oà khóc nức nở , run rẩy bò lại dưới chân Diêm vương Sinh sụt sùi thống thiết cầu xin đừng bao gìơ bắt chàng trở lại trần gian nữa . Diêm vương vừa thương hại lại cũng sinh nghi chỉ lặng lẽ rút lui rồi ra lịnh sai âm binh lên dương trần điều tra sự việc .
Tất nhiên , quan binh dưới âm phủ thì biết mốc gì về hộ dương kích dục , hiểu quái gì về Viagra với Cialis cho nên bản tường trình về cái chết của Nguyễn Sinh đến tay Diêm vương chì gói gọn hai chữ : ngộ thuốc ..


Chẳng hiểu sao tình cảnh của Nguyễn Sinh lại khơi gợi lòng từ tâm của Diêm chúa đến vậy . Diêm cho gọi viên quan binh hữu sự :
- Còn cách nào gỡ gạc cho gã Nguyễn Sinh này ?
- Tâu Diêm vương , ta đã chờ cả tuần nay xem có ai có tên mà không đến thì ghép thế gã này vào . Nhưng chuyện này chưa / và có lẽ chẳng bao giờ / xảy ra cả . Do vậy chỉ còn duy nhất một cách cho gã , đó là nhập hộ khẩu theo diện bảo bảo lãnh . . .
- Ai có thể bảo lãnh được cho gã ?
- Gã đã quá mười tám tuổi , nên chỉ có vợ bảo lãnh cho chồng . . .
- Ta hiểu ! Ta hiểu . Phải cảm ơn thằng quỷ nảo nào đã soạn thảo ra cái bộ luật bảo lãnh này ! Hay thật ! Hay thật . .

Và một đám cưới cực kỳ hoành tráng đã được tổ chức dưới âm phủ .
Cái con ma “trai gọi” Nguyễn Sinh sống vô gia cư tử bất địa táng bỗng dưng trở thành Phò mã của âm cung , quyền thế chỉ dưới mỗi một Diêm chúa còn trên cả tỷ tỷ âm binh hồn ma dáng quỹ .




Sáu tháng sau !
Cái hoạt cảnh than khóc lại xảy ra . Vẫn là gã họ Nguyễn tên Sinh bây giờ thêm cái chức danh Phò mã . Và sân khấu không ở ngoài Quỷ môn quan mà ngay trước thềm Diêm điện . Diêm chúa lắc đầu bực bội :
- Gã phò mã khốn kiếp kia , nửa năm trước ta muốn tống cổ ngươi về trần gian Người cứ nằng nặc khóc than thảm thiết xin vào Âm phủ . Rồi bây giờ , ngươi banh mắt ra xem , quyên thế ai bằng ngươi , sung sướng ai bằng ngươi vậy mà ngươi lai nằng nặc khóc than xin được trở lại dương thế . Người nói cho ta nghe xem , ở cái cõi trần gian trăm năm lọc lừa ấy có gì “ưu việt “ hơn chốn địa ngục ngàn năm thanh tẩy này ?
- Tâu Diêm phụ . Triệu lẽ triệu điều địa ngục của chúng ta đều "ưu việt "hơn hẳn
Dương thế . Chỉ có mỗi một cái địa ngục của chúng ta không có / trong khi dương thế lại ê hề / chính là cái mà suốt đời suốt kiếp Sinh nhi không sao từ bỏ được . Do vậy Sinh nhi mới cầu xin Diêm phụ cho Sinh nhi tái hồi dương thế ít bữa . . .
- Cái đó là cái gì . Ngươi nói ta nghe .
- Thưa Diêm phụ đó là . . là anh tẹc nét là chat chat . . . .
- Anh - tẹc – net với chat chat là cái gì ?
- Thưa Diêm phu . . . . . . . . . . . . . . . …. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . .
- Ngươi nói lung tung ta chẳng hiểu gì cả . Bây giờ ta hỏi thế này thôi . Nếu bản thân ta đây nè , ta vào anh – tec - net ta chat chat thì anh - tẹc net với chat chat cho ta được cái gì nào ?
Nguyễn Sinh vỗ trán cau mày một thoáng rồi mới rụt rè :
- Thưa Diêm phụ . Diêm phụ là chúa tể âm phủ ở đây rồi muốn gì được nấy nhưng có một “ cái thú “ mà dù Diêm phụ muốn cũng không ai có cho Diêm phụ được . Nhưng anh- tec- net thì có đấy . .
- Thú gì ?
- Thưa ! Thú được nghe chửi . Đã bao giờ Diêm phụ được nghe chửi chưa ạ . Chưa bao giờ , bởi có ai dám chửi Diêm phụ đâu . Nhưng nếu Diêm phụ thử vào chat . . .
- Nghe chửi ! Hay thật . Cái nỗi niềm lúc đươc nghe chửi ấy nó như thế nào nhỉ ? Nghe ngươi nói , ta cũng tò mò phát ham . . .


Cuộc luận đàm giữa bố vợ và chàng rể chấm dứt với kết quả là Nguyễn Sinh sẽ hướng dẫn chỉ dạy và tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất cho Diêm vương làm một chuyến du hành lên dương thế với một chủ đích duy nhất là tham quan xem anh- tẹc - nét là cái giống gì và chat chat thử xem cái cảm giác được chat chat như thế nào . Nếu quả thật hấp dẫn như tường thuật thì sau khi trở về Diêm vương sẽ chiếu chỉ cho Nguyễn Sinh một chuyến nghỉ phép hồi dương .
- Người ở lại thay ta trông nom Diêm thổ . Chậm lắm cũng chỉ vài ba tháng ta quay lại .

Dặn dò con rể rồi với năm cái nick lận lưng Diêm chúa khăn gói lên đường .

*

Hai / ba rồi bốn năm tháng Diêm vương đi biền biêt chẳng về .

Dằn lòng không đặng , đôi ba lần Nguyễn Sinh thập thò mới ra đến cổng đã bị âm binh gác quỷ môn quan thẳng thét đuổi vào . Chẳng biết làm gì hơn con rể lại lôi bố vợ ra nguyền rủa .Diêm vương ơi hỡi Diêm vương chết dấm chết dúi ở đâu mà chẳng chịu về , gần nửa năm rồi chứ ngắn ngủi gì .

Thật ra Sinh cũng chẳng biết Diêm vương đã có một lần duy nhất lộn trở về , nhưng chỉ ở ngoài quỷ môn quan ra mật lệnh cho binh tướng :
- Ta đi chuyến này vô định . Các nhà ngươi tuyệt đối phải canh gác thận trọng . Nhất là phò mã / nếu ta chưa về / thì dứt khoát các ngươi khong cho phò mã được phép xuất du . . .


Ngày giỗ đầu năm của Nguyễn Sinh , Nai Non Nhí Nhảnh gửi vào lò lửa một cài vỏ Samsung còn Thỏ Tơ Trinh Trắng thì ra tận Vũng Tàu ném xuống biển một Nokia đời mới nhất bằng nhựa .
Nguyễn Sinh nhận được quà mừng hết đầu thai mang hai cái alo alo đến hối lộ Ngưu đầu Mã diện .
Hai ông quan quỷ cầm hai món hàng độc nhảy múa tưng bừng một hồi mới nhớ ra bèn ghé tai phò mã thì thào . Lại một chai rượu được mang đến , và dù chẳng uống bao nhiêu ( vì còn mải lo bấm bấm nhá nhá cái alố alồ ) hai ông quan quỷ cũng giả vờ say chí tử nằm ngửa tô hô .
Bây giờ phò mã Nguiyễn Sinh mới lục chìa khoá mở cửa quỷ môn đào thoát ra ngoài .


Âm phủ không người cai quản , ma binh quỷ tướng xuất hiện lố nhố khắp trần gian gây ra muôn vàn nhiễu sự .
Diêm vương thì vẫn bặt vô tăm tích .


Còn Nguyễn Sinh bây giờ thì lại trở lại với thế giới chit chat hoạt bát nhăng nhố như xưa . Mang sẵn trong mình vài ba chục cái nick chàng hoá thân lung tung , yêu tùng xèng đủ mọi hạng người . .

Nhưng rồi nhân nào quả nấy , ác giả ác lai . Một ngày kia gặp phải cái nick Mèo Mun Mũm Mĩm chỉ sau năm bảy lần chat , hồn xác Nguyễn Sinh không còn nữa , chàng đắm đuối mê muội . . . Nhất định khẩn cầu phải cưới Mèo Mun Mũm Mĩm cho bằng được . Dứt khoát thề thốt phải sống cùng chết cụng với Mèo Mun Mũm Mĩm ba đời ba kiếp mới thôi .

Một buổi tối cực kỳ trọng đại . Trong quán nước cực kỳ sang cả .

Nguyễn Sinh quần áo chỉnh tề / nhưng màu xám chứ không là màu trắng / ngồi khuất bên môt cái bàn khá sâu và kín đáo trong cùng chờ đợi .

Đúng giờ , Mèo Mun Mũm Mĩm xuất hiện . Cô đẹp lộng lẫy với mái tóc tam thể và bộ đồ tam thể . Rất tin vào nhan sắc của mình , Mèo Mun Mũm Mĩm duyên dáng đứng lại khá lâu ở ngưởng cửa , cô đảo mắt quanh tìm một người quen mặc áo trắng như quy ước . Tất cả khách trong phòng đều ngất ngay say đắm . . .
Duy chỉ có mỗi Nguyễn Sinh thì co rúm rúc thu người lại . Chàng len lén bò vào ngõ thoát hiểm nhà sau . . . Nhưng chẳng biết bằng cách nào , một cánh tay nõn nường của Mèo Mun đã nắm tóc chàng lại :
- Tên phò mã khốn kiếp này , ta đã dặn dò mi phải ở lại trông coi nhà cửa , thế mà mi cũng đú đởn thân xác lên đây . . .
Nguyễn Sinh lấm lét quay lại , run rẩy :
- Mèo Mun . . Diêm phụ ơi Mèo Mun Diêm phụ . Diêm phụ không nhận ra Người Đàn Ông Chân Chính ư . . Sinh nhi chính là Người Đàn Ông Chân Chính đây mà . . .
Đến lượt Mèo Mun Mũm Mĩm ngỡ ngàng trố mắt buông tay .
Cơ hội tốt nhất cho Nguyễn Sinh phóng mình dọt vào khe bếp . .

( truyện tích về mối quan hệ mèo & chuột )


nguyetthao061007
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9