Chào Băng Nguyệt-Cuội phu nhân -nữ thi sĩ-hay là điều hành viên cao quý? Biết chào thế nào cho phải đây nhỉ?Dù sao,chỉ cái tên Băng Nguyệt ấy thôi cũng đã làm cho biết bao nhiêu kẻ sĩ phải ngẩn ngơ,phải suy nghĩ?Và rồi những bài thơ cứ thế ra đời.Đôi khi ,mục đích cuối cùng của bài thơ ấy lại là :mong nhận được một chút quan tâm nho nhỏ từ Cuội phu nhân(?)Điều đó cũng dễ hiểu lắm phải không?Thời nay ,những người con gái(?)
có tài như Băng Nguyệt hiếm lắm.Là một người làm thơ ai không muốn có
một bạn thơ như Băng Nguyệt chứ !Nhưng.Tại hạ tôi vốn là một kẻ tài hèn
sức mọn,nên đâu dám mơ cao như thế.Cây "cố" lặng mà gió đâu chịu ngừng!Tôi nói thế có đúng không Nguyệt? Tôi là một kẻ cô đơn-ế tới nơi rồi-
mới mon men vào chuyện mục tìm bạn bốn phương ,với mong muốn đi tìm
một nửa còn lại của mình.Thế mà ,một điều hành viên cao quý như Băng Nguyệt đây định dời bài của tại hạ tôi đi chỗ khác.Tôi không cần biết Băng
Nguyệt to lớn thế nào ,xinh đẹp ra sao,nếu mà dám dời bài của tôi đi thì
tôi sẽ...sẽ khóc cho mà coi.Đến lúc đó đừng nói đến chuyện dỗ nghe!
Nói vậy thôi,dù sao cũng cảm ơn Nguyệt đã quan tâm đến,chúc Nguyệt
sức khoẻ và có thêm tác phẩm mới cho thư quán nói chung và những kẻ sĩ như tôi đây nói riêng.Thấy Nguyệt "iu" nhiều quá nhân đây cũng xin tặng Nguyệt một tác phẩm mới viết hôm qua.
MỘT LẦN THÔI...
Em là gió rung cành cho lá đổ,
Giẫm thu sầu xào xạc bước chân ai?
Em là mưa trên bao quãng đường dài ,
Làm ướt đẫm vết chân người viễn khách.
Em là xuân dưới đêm trăng mờ nhạt ,
Cho bao người thả mộng cùng trời sao.
Em là giông đến trng đêm mưa rào,
Sau tia chớp mấy mảnh đời chết nửa?
Một lần thôi. Sao em không là lửa(?)
Đời phù du.Ai là cánh thiêu thân(?)
Chết trong em ta sẽ hoá thiên thần,
Rồi sống mãi với luân hồi nhật nguyệt.
Một lần thôi.Sao em không hay biết???
Ai vô tình ai nào hiểu cho ai !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2007 09:23:49 bởi NGUYỆT THI >