Hương vị của yêu thương
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
Đặng Anh Chiến 16.03.2008 09:41:23 (permalink)
Bố càng ngày càng năng thêm. Bệnh không có thuốc mà. Nó chỉ biết qua điện thoại để thăm tình hình và động viên. Những lúc cúp máy, nó lăng ngồi một lúc. Điếu thuốc lá cháy khét lẹt vàng sẫm cả khóe ngón tay khói phà phà trên miêng nó. Lặng im. Bao giờ cũng thế.
Sáng nay, (16/3)chủ nhật, nó lại gọi điện. Bố đã phải dùng đến thuốc giảm đau. Em trai út phải cưới trước, đó là cách mà người ta vẫn thường làm khi trong nhà có một người bệnh khó qua khỏi. Nó khóc!
#16
    Đặng Anh Chiến 11.04.2008 09:01:44 (permalink)
    Nó trở vào nhà, với cây đàn ghi ta. ghé sát miệng vào các góc cạnh, thổi lớp bụi bám dày trên đó. Đưa tay thử các dây. Chùng. Nó ngồi xuống bên bậc cửa lấy lại âm.
    Chiều mùa nay nhanh tối. Nó ngồi đó cho đến khi không còn nhìn rõ mặt người. "Chiều chưa đi,màn đêm buông xuống..." đó là giai điệu đầu tiên mỗi khi nó cầm đàn lên và chơi nhạc. Bản nhạc chưa hết thì nó ngừng. Đàn vẫn để nằm trên gối chân, nó lấy hay tay chống và ngữa người ra phía sau, mặt nó nhăn nhó rồi đột nhiên với tay gạt cây đàn sang một bên. Âm thanh chán quá hay sao ấy. Bởi mỗi lần nó ngừng đàn thì bao giờ nó cũng tự biện minh là hôm nay âm thanh bị ...sai. Kì thực là nó không thể nghe được tiếng nhạc đúng trong một tâm trạng lúc đang nhằng nhịt của nó.
    Năm 24 tuổi, nó về trường. Một sinh viên mới được nhận vào làm. Hành lí của nó chỉ là một vali đầy sách và một cây đàn ghi ta. Chị Hương, một GV trong khu tập thể với nó sau này đã nói với nó rằng chị sẽ không thể quên hình ảnh của em khi mới gặp. Một anh chàng sinh viên cao, gầy và cây đàn treo trên vai.
    Nó nhớ buổi tối đầu tiên râ mắt khu tập thể, nó được chị Hương đãi một ấm trà. Nó uống trà sành điệu lắm. Từ cách pha chế cho đến cách rót và cách uống trà khi đang còn thật nóng.
    Cây đàn lần đầu tiên bật lên trong khu tập thể rách nát đó. Đêm đông. Nó đàn không giỏi, không hay nhưng cũng đủ để mọi người xung quanh cũng phải chú ý lắng nghe. Hoặc người ta nghe để thể hiện sự tôn trọng nó. Nó biết nên cũng ít khi đàn, chỉ khi có sự yêu cầu.
    Nó chuyển không ở tập thể nữa, chẳng ai yêu cầu nó đàn, nó cũng chẳng thích tự đàn cho mình nghe. Đàn để bụi phủ đầy. Chiều nay. "Đêm đông ...không nhà".
    #17
      Đặng Anh Chiến 31.07.2008 01:31:59 (permalink)
      Hè. Tiếng ve trên đồi, quanh hàng cây che mát của trường học. Dường như chúng tập trung ở đây nhiều hơn các nơi khác. Nó giảng bài, còn học sinh thì nửa như nghe ve, nửa như nghe lời thầy, bâng quơ.
      Cái nắng ở Tây Nguyên không gắt, không nồng, không khắc nghiệt đến cháy da như ở nơi nó từng đựoc sinh ra và lớn lên. Ở nơi đó, mỗi khi hè về, trong kí ức của nó vẫn ghi lại nguyên vẹn. Sáng, mặt trời đã đốt cong tàu lá chuối, những cọng rơm vàng khô dòn gãy vụn dưới bước chân qua. Tấm phản, cái chỏng được đưa xuống dưới những bụi tre cho đỡ nắng cũng phải vẹo vọ uốn cong dưới gió Lào hắt bỏng rát. Nó vẫn thường với lũ bạn chạy long nhong ngoài đồng vào những buổi trưa. Lúc cả nhà đang nghỉ, nhón chân thật nhẹ, lách nhanh qua của chính và vèo ra đồng. Không mũ không nón, lội ruộng tìm những con cua đồng đã chuyển dần sang màu hồng đỏ vì nắng, những con cá không còn đủ sức cựa quậy để bắt. Mùi da dưới nắng khét lẹt, bùn bết lên đầu tóc khô thành từng mảng. Rồi lại nhảy sông, gột rửa. Lại bày trò bắt ve.

      Lớn lên, cái nắng nam Lào không theo nó nữa, tóc không còn hoe màu nắng, không còn khét mùi da thịt cháy. Và nó không thể nghe tiếng ve như ngày xưa.
      Nó nhắc học sinh: tập trung nghe bài, ...ve ồn ào quá!
      #18
        Đặng Anh Chiến 28.03.2009 08:24:06 (permalink)
        Lâu nay công việc bề bộn quên mất là mình còn có thể đến một nơi mà làm cho hồn mình nhẹ nhàng hơn, dịu lại. vnthuquan.
        Hóa ra tất cả chỉ là ngụy biện cho những lười nhác của mình hay cho rằng do sự bận bịu. Quả thế, một khoảng thời gian ngắn trở lại, công việc vẫn bình thường đấy thôi.
        Cảm ơn vnthuquan.
        Biết kỷ niệm thành lập vnthuquan, chúc ngôi nhà vnthuquan ngày càng phát triển.
        Chúc tất cả thành viên và ban quản trị sức khoẻ, niềm vui, thành công.
        #19
          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9