GIẤC MƠ KHÔNG THA`NH SỰ THẬT..
tigon_buon 19.12.2007 12:22:04 (permalink)
               có lẽ tôi đã sai.em yêu anh ,rất yêu anh em đã ssai khi đi lâ`m bước va` bây giơ` em mất anh mãi mãi đúng ko anh.những tháng ngay` thật hạnh phúc đã xa quá rôi`.những giấc mơ nhỏ nhoi co một mái ấm đơn xơ đã bị em lam` tan biến,em theo  đuổi 1 thứ ko thật  để rôi` tự minh`.... đau khổ.những tháng ngay` bên nhau giơ` đã trôi những ko bao giơ` quay lại.nole năm nay ko có anh.tết năm nay cũng vậy va` mãi mãi em vẫn ko có anh  nụ cươ`i của anh.ban` tay anh thon dai`.đôi mắt biết nói.những lân` em hơn` dỗi ko có anh dỗ danh`.cái mui` của anh.tất cả. có nhiêu` lân` em chi vô tinh` hỏi anh '' nếu xa nhau anh có nhớ em ko?'' bây giơ` anh nhớ em ko hay đã quên em rôi`.tất cả chỉ la` vô vọng.nói gi` khi tất cả đã tan biến ,những gi` mơ ước bây giơ` chẳng thanh` thật. nói gi` khi em la` ngươi` quay mặt.phải chi anh đưng`........ thi` có lẽ minh` ko  như thế nay` đâu.phải chi hang` ngan` tiếng phải chi.....nhưng em đã ko vượt qua những sự cám dổ binh` thương` nó ko la` vật chật....nhưng anh chưa 1 lân` đối xử với em như thế.em trách minh` yêu nhưng sao ko thể chịu đựng tính nóng của anh.tại sao em ko thể vượt qua những cám dổ bi`nh thương` như thế.để rôi` em lại ra đi như vậy.phải chăng em đã sai lâm`.ngươi` tinh` ko bao giơ` cưới........đúng la` vậy.tiếng bx bây giơ` anh đã danh` cho ng khác rôi`.nó ngọt ngao` la`m sao ,nhưng em đã ko thể nghe anh kêu nữa.ox em yêu anh. nhưng ko bây giơ` tinh` yêu đôi ta như áng mây chiêu` lặng lẽ trôi đi vê` nơi nao` xa xôi va` ko bao giơ` quay lại. mặc dù em rất nhớ anh. trong tận thâm tâm em vẫn nói em yêu anh va` cân` anh biết mấy.nhưng điều đó anh ko bao giờ biết tới. du` đôi lúc tinh` yêu đó trong em bưn`g dậy nhưng đó chỉ la` tình cảm xúc phát từ vô vọng vì anh đã mãi đi rồi.tinh` yêu  đôi ta như 1 buổi hoang` hôn chỉ đẹp nhất thơi` rôi` tư` tư` tan biếng để lại sự nối tiếc cho ngươi` ở lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2008 10:14:12 bởi tigon_buon >
#1
    tigon_buon 22.12.2007 19:49:47 (permalink)
                                          LẠI THÊM LÂN`  Nữa
     
                                hoang` hôn luôn luôn +) ẹp nhưng chỉ la` trong giây phút thoáng qua .tôi tự hỏi những áng mây trên bâu` trơi` trôi vê` phương trơi` vô định nao` ,cứ trôi va` trôi mãi rôi` dong` đơi` sẽ đưa tôi vê` đâu hay cứ lẳng lặng ma` trôi như những áng mây vô định.  cuộc sống thật buôn` tẻ ,tôi biết mỗi nguoi` điêu` có 1 hạnh phúc riêng va` nhưng hoai` niệm  nó la` hanh` trang trong mỗi chúng ta .đôi lúc sao những lân` mệt mỏi với cuộc sống chúng ta đã tưng` nghĩ lại vê` quá khứ rôi` bật cươi` khi thấy ngay` đó sao minh` vụng vê` như thế.bao nhiêu tư` ''nếu ''được đặt ra ''nếu ''ngay` ấy minh` như vậy hay'' nếu ''lam` thế thi` ............... nhưng đó chỉ la hoai` niệm ma` thôi.mọi thứ đêu` có thể lam` lại tư` đâu` nhưng kim thơi` gian thi` ko quay ngược bao giơ`.tư` đó tôi biết 1 điêu` rôi` tư` đây tôi phai tự lo lắng cho minh` va` chỉ 1 minh` tôi bước đi  hết đoạn đương` nay` khi tôi đã mất anh rôi` .ko con` anh ở bên cạnh dạy tôi như thế nao` la` đúng thế nao` la` sai  ,cũng như kim thơi` gian ko quay ngược bao giơ` va` anh đã ra đi thi` ko bao giơ` quay vê` với em đúng ko anh.em mất anh...............? nhưng em  sẽ đem bóng hinh` anh đi suốt cuộc đơi` nay` vi` em yêu anh va` cân`anh trong cuộc sống của em du` đó chỉ la` bóng hinh` anh nhưng đối với em điêu` đó đã la` quá đủ rôi`.
    #2
      tigon_buon 23.12.2007 16:37:53 (permalink)
                                LƠ`I CUỐI CUNG` DANH` CHO ANH
       
       yêu trong hoài mong va yêu anh trong mong chờ, người bước đi mang cả con tim và linh hồn của em.  ngày xưa tay trong mình đã có nhau vậy màhôm nay em đã mất anh rồi ,em khóc ướt hoen mi va` em biết anh ko còn của em và cũng ko còn ở cạnh em như ngày xưa nữa rôi`,noel ngắm sao cùng ai đây. anh đã có người cùng anh hân hoan đón chào giáng sinh chỉ em và riêng em lẻ loi trong màng đêm ma` thôi.cung` em đón giáng sinh năm nay có những hạt sương đêm và những cơn gió thổi nhẹ nhàng như an ủi em. làm sao để bớt cơn đau này làm sao để chấp nhận rằng em đã mất anh , nơi này một mình em giá lạnh em thèm vòng tay anh nhưng........mãi mãi vòng tay đó đã là của ai kia rồi. tình anh như những cơn sóng dân lên rôi` chợt tan biến. nơi xưa chốn cũ con` đó nhưng người thì đã ko còn như xưa nữa rôi`.sóng biển...tình ta như những ngọn sóng đúng ko anh.anh cũng giống như những ngọn sống hung dữ va`đến mức em phải sợ nhưng đôi lúc anh hiền hòa và tĩnh lặng vậy đấy. em thật ko hiểu... nhưng anh thật đáng yêu. đôi lúc em tự hỏi trên bầu trời kia có những gì nhĩ? có thiên đàng ko... nếu thật thì em sẽ nói với chúa trời là '' nếu anh ở thiên đàng và em ở địa ngục thì em cầu và chúc phúc cho anh nhưng nếu anh ở địa ngục mà em ở thiên đàng thì em sẽ xin chúa cho em xuống địa ngục với anh vì thiên đàng sẽ ko là thiên đàng nếu thiếu bóng anh.''
      #3
        tigon_buon 21.01.2008 13:31:25 (permalink)
              Có lẽ tôi khờ dại, hoặc quá yếu mềm, nhu nhược nên không dám đối diện với sự thật, một sự thật khó giải bày mà ít ai không phải đối diện một lần trong đời. Tôi không dám, vì rằng tôi rất sợ mất em. Tuy tôi biết rằng tâm hồn em cũng đâu còn ở bên tôi, nó đã cất cánh cao bay về một phương trời nào đó, xa xăm, lẵng lặng. Đôi khi tôi cũng muốn kéo em về với thực tại, thực tại của tôi, bình thường nhưng chân thật, không phải là cõi mờ màng, ảo ảnh, huyền hư. Nhưng tôi sợ! Sợ rằng như áng mây lặng lẽ bay bay, chỉ chút giông tố là tan nhanh theo mưa bão mịt mù. Có lẽ, có lẽ thôi… một ngày nào đó em sẽ nhận ra rằng: cái bóng mà em đeo đuổi chỉ là một cái bóng trong mơ. Em sẽ quay về với hiện tại, với sự có mặt của tôi bên cuộc sống bình thường, giản dị. Và ngày đó… tôi có còn đón nhận em?... hay sự chờ đợi đã trở nên mỏi mệt, và tôi đã bất chợt trở thành một con người dửng dưng, vô cảm…?

        Tôi không ghen tỵ với hạnh phúc của riêng ai, vì tôi biết mỗi người có một cuộc đời khác nhau, và quan niệm về hạnh phúc cũng khác nhau. Như tôi, đã một lần khờ dại, cứ quan niệm rằng hạnh phúc đơn sơ như có em trong đời là đủ, và tôi nghĩ rằng em cũng vậy, có tôi trong đời là đủ. Tôi đã "cất" em rất cẩn thận, như một con chim được o bế... trong lồng. Để rồi một ngày, em cao bay như cánh chim sổ lồng, được tự do rong chơi trong bầu trời cao rộng đến ... quên cả lối về. Đến nay tôi mới hiểu là: tôi sai !



        Nếu được làm lại từ đầu, tôi sẽ cho em cả một khung trời mênh mông, để em được tự do bay nhảy, và em sẽ biết rằng, sau những giây phút mỏi mệt rong chơi, thì em luôn còn một tổ ấm để qua về. Em sẽ không như hôm nay, ra đi và không muốn quay về... chốn cũ.



        #4
          tigon_buon 21.01.2008 13:40:35 (permalink)
          [themNhac][/themNhac]  
            
           
           
                                 đó là những gì anh nói và em đã quay về nhưng ko anh đã.... phải chi anh đừng hỏi em '' có thật em muốn quay lại ko?'' thì giờ em đâu như thế này.
          đã bao nhiêu đêm em khóc khi giật mình thấy anh.đã bảo với lòng là quên đi nhưng có làm được đâu.càng ép mình quên la càng nhớ có lẽ có lẽ anh đã yêu 1 người nào rồi đó.anh đi tìm hạnh phúc với ai đó nhưng người đó đâu phải là em.rồi từ đây chỉ em 1 mình ma thôi.nếu anh đã ko thể là của em.em chúc anh ngàn lần hạnh phúc dù hạnh phúc ấy ko có bóng hình em.
          #5
            tigon_buon 21.01.2008 13:44:22 (permalink)
            #6
              tigon_buon 21.01.2008 13:49:58 (permalink)
              con số cho cuộc đời riêng mình?




              Tôi đã bắt đầu thoải mái với mình hơn, không còn bị ràng buộc vào bổn phận và trách nhiệm như trước, vì khi sống chung, không bao giờ trách nhiệm lại chỉ ở nơi một người. Tôi chỉ làm những điều cần làm, và còn lại thì chỉ làm những điều tôi thích, không đặt nặng những việc xảy ra chung quanh. Rảnh rang thì choi game online... sống thoải mái với cuộc đời, chứ làm lụng nhiều làm gì, dành dụm nhiều làm gì ... tiền bạc rồi cũng đâu đem lại hạnh phúc nếu như con người không thật tâm tìm kiếm. Rồi lỡ khi nằm xuống, lại tiếc những ngày tháng đã bị uổng phí vì những điều chưa làm được, những nơi chưa đi được, và những điều không nói được. Mình luôn luôn được làm vai chính trong cuộc đời của mình, đừng để chết đi khi cuộn phim chưa đến hồi kết thúc.Sống vật chất quá rồi cũng chẳng còn gì, mà sống nội tâm qúa rồi cũng chuốc vào mình những đau thương, dằn vặt. Phải chăng con người ai sinh ra cũng đã có một con số cho cuộc đời riêng mình? Tôi chưa bao giờ tin như thế

              nhưng hôm nay, phải chăng tôi cũng đã bắt đầu tin???...
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2008 13:56:33 bởi tigon_buon >
              #7
                tigon_buon 21.01.2008 13:53:51 (permalink)
                cư' fải khóc khi nước mắt không làm tan di muộn phiền? Sao cứ phải ghét khi tình yêu thuong
                còn chua dứt? Sao cứ phải bùôn khi quanh ta luôn có niềm vui? Sao cứ phải cố quên khi nỗi
                nhớ đã đông đầy? Sao cứ phải nhìn lại khi phía truoc luôn có mặ trời? Sao cứ phải tránh
                nhau khi bước chân luôn tìm về nhau? Sao cứ phải xa nhau khi hai trái tim là của nhau?
                Sao cứ phải tay trong tay dể thấy bên mình không còn cô đơn? Sao phải dấu nụ cười nở trên môi
                thật xinh tuoi? Sao phải đọi đến lúc cô don mới nhận ra giá trị của ...nguoi dã gui
                tin nhắn này cho bạn vậy ...?

                 

                Khi anh cất lời bài hát này lên thì cũng là lúc mà em đã đi rất là xa rồi, em đi mà chẳng có một lời từ biệt nào hết, em đổ lỗi tất cả tình yêu này cho anh. Tại sao lại như vậy? Anh yêu em là tội lỗi sao hả em? Em quay lưng bỏ đi em coi tình yêu của anh như là trò chơi vậy. Trò chơi thì có ba người, hai người đã yêu nhau rồi, bỏ lại một người, người đó là anh.
                Dường như em đang mơ một giấc mơ không có anh
                Dường như con tim em đang cất tiếng không cần anh
                Dù sao đi chăng nữa cũng chỉ là một lời hứa
                Dù sao đi chăng nữa anh vẫn yêu như ngày xưa.
                Ngày xưa tay trong tay em hứa mãi không đổi thay
                Giờ say mê bên ai em đổ lỗi anh vô tình
                Thà yêu trong cay đắng vẫn hơn một đời xa vắng
                Tình anh đôi tay trắng mãi xót xa mong tìm nhau
                Nếu người ấy không yêu em như anh từng yêu
                Chỉ là thoáng qua bao đam mê đến bên đời
                Để rồi lãng quên xem yêu đương như trò chơi
                Hãy về với anh ta xây lại tình yêu mới.
                Nếu người ấy yêu em như anh đã từng yêu
                Thì em hãy quên anh như quên một trò chơi
                Trò chơi ái ân không yên vui giữa ba người
                Đành xin chấp nhận tiễn đưa em về bên người.

                 
                 
                 
                 
                #8
                  tigon_buon 24.01.2008 10:07:05 (permalink)
                                                       em lại đặt chân về nơi chốn cũ.nơi tình yêu bắt đầu.sedec em vừa bước xuống xe em đã lên tiếng ''anh đâu rồi sao ko rướcem , em chạy nhanh wa bưu điện bấm số máy anh.......nhưng khi anh vừa bắt máy alo ai vậy.. thì em chợt nhớ mình đã mất anh rồi.sẽ ko bao giờ anh rước em nữa.em lại đi ,đi khắp nơi.đi tìm 1 cái dĩ vãng đã quá xôi.bạn anh hỏi em. thằng d ko về với em à? em chợt xót lòng ai cũng biết em là bx của anh.ai cũng biết mình yêu nhau như thế nào mà.vậy mà bây giờ chỉ còn mình em cất bước đi.đi tìm 1 cái gì đó...ko bao giờ co thật.nhớ lùc quen anh ,em tập nấu cơm những món em làm thật đơn giãn.ko ngon gì mấy vậy mà anh ăn rất ngon miệng.giờ anh đang tay trong tay với ai đó nào nhớ gi em đâu.em như 1 tán cây anh như 1 người khách lỡ đường trú mưa.mưa tạnh anh đi em đau nhói lòng nhìn anh cất bước mà ko có cách nào nắm anh lại.anh đi tìm 1 cái gì đó..... nhưng anh đâu biết em đang rất thật lòng nhớ  anh và mong anh quay về nhưng đó chỉ là mơ ước nó sẽ ko bao giờ thành sự thật.anh đã đi va ko bao giờ trở lại bên em.nhưng em vẫn chờ anh.ox
                  #9
                    tigon_buon 14.02.2008 08:43:20 (permalink)

                    Ko có a, e vân~ sô'ng .
                    Ko có a, e vân~ cu*O*i`....
                    Ko có a, e vân~ ko khóc....
                    Ko có a, e vân~ có nhU*ng~ ng` ban. o*? xung quanh
                    Ko có a, e vân~ có thê? tu*. làm mo.i viê.c....
                    Ko có a, e vân~ hát....
                    Ko có a, e se~ có tho*i` gian đê? tâm vào nhu*ng~ viê.c khác...
                    NHU*NG...

                    Ko có a, e chi? no*? nhu*ng~ nu. cu*o*i` gu*o*.ng ga.o....
                    Ko có a, e không khóc bo*i? vì e vân~ nuô't nu*o*c' măt' vào lòng....
                    Ko có a, e ca?m thâ'y cô đo*n khi o*? giu*a~ ca? thê' gio*i' ....
                    Ðu*ng` bao gio*` nói yêu em, nê'u anh ko thâ.t lòng.
                    Ðu*ng` bao gio*` nói vê` ca?m xúc, nê'u chúng ko tôn` ta.i no*i anh.
                    Ðu*ng` bao gio*` nă'm bàn tay em, nê'u muô'n làm coi~ lòng em tan nát.
                    Ðu*ng` bao gio*` nói mai~ mai~, nê'u anh đi.nh ra đi.
                    Ðu*ng` bao gio*` nhìn vào măt' em, nê'u anh đang lu*a` dô'i.
                    Ðu*ng` bao gio*` chào em, nê'u nghi~ anh se~ nói lo*i` vinh~ biê.t .
                    Ðu*ng` bao gio*` nói răng` em là duy nhâ't, khi trong giâ'c mo* anh có ai đó ngoài em .
                    Ðu*ng` bao gio*` khóa cu*?a trái tim em, nê'u chìa khóa anh ko nă'm giu*~.
                    Và đu*ng` bao gio*` fa?i nói ĐU*NG` , nê'u anh thâ.t su*. yêu em.
                     


                    Em lại vậy...vẫn nhớ về anh...thật buồn cười là em không thể chôn đi những kỉ niệm giữa hai ta...
                    Hôm bữa thấy anh, em cố tránh...để không thấy anh nữa có lẽ em sẽ quên...nhưng bây giờ thì em hiểu...càng cố quên thì càng nhớ...
                    uh, có lẽ em sẽ quên...nhưng khi nào nhỉ? Trước đây khi ở bên cạnh nhau, có lẽ anh cũng chỉ coi em như một người bạn tốt...còn đối với em...em không mong gì anh sẽ dành tình cảm cho em như em đã...Em đã nói mình ai đi đường nấy bởi vì em không thể chấp nhận được việc ở bên anh chỉ như một người bạn...em tham lam lắm!
                    viết ra những điều này có lẽ em sẽ vơi đi nỗi nhớ...trước đây...những entry viết về anh...em đã xóa...tất cả...nhưng giờ em sẽ không xóa đi nữa...vì cho dù có xóa đi thì nó vẫn ở trong tim em...vẫn còn nhớ lắm những hôm trời mưa... ... Thật trẻ con phải không?
                    Những kỉ niệm tuy giản đơn nhưng mỗi lần nhớ lại...nước mắt lại rơi...có lẽ em không thể quên anh...
                    Mỗi lần ngắm sao...hay đi ve^`nhà em...em vẫn nhớ tới anh...và ước gì anh ở đó...
                    Những ngày này trời lạnh căm...đôi tay trống trải, tím ngắt vì lạnh...vy vẫn nhớ tới đôi tay ấm áp của anh...khi một đứa bạn thân hỏi mình có đang ước anh ở đó để sưởi ấm đôi tay không...mình đã nói dối là không...(xin lỗi mi, tao thà nói rứa còn hơn lại yếu đuối trước mi...)
                    Có lẽ em sẽ cứ vậy thôi...vẫn sẽ dõi theo anh...chỉ dám nhìn anh từ xa...chứ không còn có thể ở cạnh anh nữa...không còn cơ hội nào nữa


                    đau...


                    đó là tất cả những gì em cảm nhận được trong những ngày qua...
                    cuộc đời...
                    không tình yêu...
                    như là địa ngục với em...
                    đau...
                    ước gì em không phải thế này...
                    nước mắt cứ rơi...
                    nhưng môi vẫn mỉm nụ cười...
                    đau...
                    vì quá khứ....
                    là những ngày ta bên cạnh nhau....
                    ngỡ như là những giấc mơ...
                    vụt bay...
                    đau...
                    vì em đã khiến những người khác tổn thương....
                    ước gì...
                    em đừng thế...
                    bắt đầu không có nghĩa là em sẽ yêucó lẽ em sẽ cứ bình thản vậy thuinước mắt sẽ chỉ rơi trong lặng thầm
                    #10
                      tigon_buon 14.02.2008 09:22:50 (permalink)
                      tại sao nhĩ? ngày xưa em hay nói KHI NÀO EM BỎ ANH THÌ LÚC +)Ó EM HẾT NGU nhưng nếu +)ược lựa chọn 1 lần nữa em vẫn chọn ngu +)ể +)ược yêu anh.có lẽ em ngu thật ,nhưng thật sự thì em ko thể quên anh dù em rất cố gắng lắm rồi. vợ chồng ko cần giữ uy tín là em nói bởi nên em ít giữ lời với anh nhưng lần này em sẽ giữ lời ANH LÀ NGƯỜI +)ÀN ÔNG CUỐI CÙNG CUNG CỦA EM , sedec ko có gì thay +)ổi sau này thì em ko bít nhưng em bít dù bất cứ gì +)ổi thay nhưng em vẫn ko thay +)ổi.VẪN YÊU ANH mà thôi.
                      có những kỉ niêm ko ai có thể xóa mờ phải ko anh ,có lẽ anh ko nhớ nhưng em lại ko thể quên.em sẽ cố quên anh NGƯỜI TA HỌC QUÊN +)Ể NHỚ RIÊNG EM HỌC NHỚ +)Ể QUÊN ANH. có những thứ ko bao giờ thay +)ổi.em hỉu +)iền ấy và em bít em +)ã mất anh.anh ra +)i và chẳng trở lại với em.nhưng thật sự em ko thể..... em ko thể thay +)ổi sự thật dù +)ã cố lẫn tránh nhưng sự thật vẫn là sự thật. em mất anh rồi
                      #11
                        tigon_buon 28.04.2008 01:09:01 (permalink)
                        du` sao em van yeu anh ma` thoi ox.
                        mắt đẫm máu khóc tình gơi lệ
                        cũng bởi anh nghèo không mua nổi tình em
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9