VIẾT TÙY BÚT VẪN VƠ...TÙY BÚT SƯU TẦM .RIÊNG MÌNH ...
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 51 trên tổng số 51 bài trong đề mục
CTT 19.07.2008 22:54:12 (permalink)
   11 GIỜ 30 ĐÊM.....
 
   11 giờ 30 đêm ,sau khi hát Karakê  cùng mấy sư huynh ra về .Con đường Đồng Hồ 02 chiều quá nhỏ bé nằm giữa khu dân cư đông đúc, giờ này thỉnh thoảng chỉ còn dăm xe qua lại đôi khi xen lẫn tiếng rú còi ,vịn ga của một số thanh nhiên choi chit …đường về khuya vắng thưa dần ….
   
     Về đến cửa nhà ,tôi chợt chú ý đến một đứa bé nằm ngủ bên lề đường một mé góc trước một căn nhà có mái che hơi lú ra ngoài ,đối diện nhà tôi vài căn ….Mặc cho dòng xe chạy ,mặc cho cái bụi của đường xá ,mặc cho cái lạnh của màn đêm,đứa bé ngủ như mê mệt ,dáng nằm thật co ro ,người vấp lại trong thật đáng thương ….Tôi chống xe bước xuống để mở của vào nhà ….
    
      Bỗng một chiếc xe Zace 7 chổ sang trọng đổ xịch .Một người đàn ông ,một người phụ nữ và 2 đứa trẻ chừng độ lớp 5 ,6 – tất cả rất sang trọng trong những bộ đồ đắt tiền đúng mốt ,hợp thời trang .Họ bước xuống xe mở cửa chạy thẳng vào trong nhà .
     Tôi cũng dắt xe vào nhà ,và ra cửa chuẩn bị đóng lại .Bất ngờ nhìn thấy người đàn ông đá vào mông đứa bé đang nằm co vấp 1 mé trước hiên nhà (chỉ 1 mé bên góc thôi ,bởi xe Zace 7 chổ vẩn chay vô cổng nhà được ) quát khẻ : "Đi Mày !".Ngay lúc ấy một cô bé trong hai đứa con của ông ta cũng đá vào đứa bé đang say ngủ và lặp lại cái từ cha nó vừa thốt ra : "Đi Mày !"
       Đứa bé vội choàng tỉnh và vội vàng đứng dậy thất thỉu bước đi.Nó đi ngang qua cửa nhà Tôi ,nơi tôi đang đứng -tôi chợt nhìn thấy trên má nó 1 vệt nước mắt chưa kịp khô - Có lẻ nó khóc cho một giấc mơ buồn khi say ngủ.!!!
      Trong phút chốc ,đứa bé ấy mất hút cuối con đường ,còn 4 thành viên trong gia đình ấy cũng đóng cửa để chui vào nệm ấm ,chăn êm.cho một giấc ngủ no đầy hạnh phúc.....
       Tôi biết ,sáng mai thôi ,thức dậy những người giàu có kia sẽ đến nơi làm việc,đến trường ,đến một nơi nào đó...trên chiếc xe đời mới....Có lẻ họ chẳng nhớ một chút gì về đứa bé "bụi đời " lắm lem trước mé hiên nhà mình lúc đêm qua. còn Tôi cả đêm cứ mãi thao thức băn khoăn về đứa bé kia - Chẳng biết nó sẽ trôi dạt về đâu ,nó sẽ làm những gì khi mặt trời sắp mọc và sẽ ngã lưng nơi đâu...khi màn đêm của ngày mai buông xuống - nó sẽ được ngủ ,được mơ ,và sẽ phải khóc ở mái hiên nào......???
Sài gòn 3g sáng 17/07/08
Chân Trời Tím.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2008 11:58:34 bởi CTT >
#46
    CTT 19.08.2008 03:05:21 (permalink)
    Đêm Nay Lại Mưa .....!!!
     
    Đêm nay lại mưa ,cơn mưa da diết ,mưa từ ngày hôm qua sang hôm nay …Mưa của mùa Vu Lan …mưa của chàng  Ngưa  ..nàng chúc gặp nhau …hay mưa như chính nỗi lòng Tôi đây …
    Xa rồi cái thửơ muốn hòa mình thành giọt mưa ,dòng thời gian hôm nay …nhìn mưa đối với tôi như vô vị không còn cảm giác …cái “ngày xưa ơi ..”
    Ngày xưa tôi rất thích mưa …mưa như ăn sâu vào tiềm thức …vào máu tim của tôi …ngày hôm nay …nhìn mưa …hay vô tình đi ngoài mưa thì cũng vội vã lao về nhà như trốn chạy …giọt mưa …hay trốn chạy hơi lạnh …nỗi nhớ một ai đó đang trong mình …
    Ngày hôm qua …ngày hôm nay …mưa thật lớn …nước ngập tràn lênh láng …và giờ đây khi ngồi viết những vẫn vơ này ,tôi lại ước lòng mình được hòa trôi theo dòng nước mặt đường lênh láng kia ….hòa tan trong hư vô …trong vô tận ..trong khôn cùng …để không thấy mình phải đau …phải thổn thức từng đêm như đêm nay …
    Ngày xưa …tôi sợ nắng …yêu mưa …và ngày xưa tôi là người của u buồn …hôm nay tôi lại sợ cả hai …mà không hình như tôi sợ cho tất cả …sợ nắng ,sợ mưa …sợ cả nỗi nhớ …sợ nỗi cô đơn …và đáng sợ hơn là những đêm tôi phải ngồi như thế này …thật đáng sợ …Vậy hôm nay Tôi là người của gì đây …???
    Đêm đã ra đi …nhường ngày đang tới …ngoài kia mưa vẫn rơi …và cơn mưa tím trong lòng tôi …sao vẫn phải hòai mưa …mưa mãi …chẳng ngưng ....
    Sài gòn 2g08 ngày 18/08/08
    Chân Trời Tím.
     
    #47
      CTT 24.08.2008 16:20:34 (permalink)
      Tháng 8 mùa thu - chủ nhật....
       
      Chủ nhật - những ngày cuối cùng của tháng 8 - Mùa thu...
      Sáng mở mắt ra cũng bật computer...pha ly cafê và dạo nét...cả buổi buồn chán...ta chợt thinh lặng bỏ computer bơ vơ...lên tầng thượng đứng nhìn ngắm những hạt mưa....hạt mưa lon ton...như mang theo nỗi bồi hồi..xa xót...Anh cũng đang trong diễn đàn....
      ....Chủ nhật...gần cuối cùng tháng 8 - những ngày này sao vẩn vơ chi lạ...mùa thu sắp đi rồi chăng? Thu đi có chở mang nỗi buồn ta được không? Thật khẽ khàng..01 giọt mưa như vô tình bay vào mắt...hay giọt lệ của chính ta....Ui...mình vẫn còn giọt lệ sao?....mượn giọt mưa thu tí nhé..
      ....Gịot mưa như nhẹ nhàng chợt đến chợt rơi nhanh...dù biết chẳng là gì nhưng sao cần thiết như thế...như em đang cần anh...cần lắm một bàn tay...dù chỉ là nắm tay em mà thôi anh ơi...Điều đơn giản nhưng đôi khi khó thật....
      .....Vô vàn giọt mưa sao chỉ một giọt rơi vào mắt mình...vô vàng bàn tay sao chỉ cần tay anh...vô vàn bước chân sao chỉ hoài bước chân anh? trong vô vàn sao chỉ cần một mà thôi...
      ....
      Thật nhẹ nhàng nỗi nhớ như đang đến...nhớ trong ngày chủ nhật - cuối tháng 8- nỗi nhớ hôm nay khác mọi hôm...nhẹ nhàng trong cơn mưa thu nhưng ấm áp cho trái tim siết chặt...trái tim chứa anh rồi...anh thế sao lại rất nhẹ nhàng vào tim em?
      ......Sẽ còn không? những chủ nhật như vầy? vâng...có lẽ sẽ còn..còn trong bãng lãng nhớ nhung...còn trong thổn thức tâm hồn...của em....
      Sài gòn.chủ nhật 24/08/08
      Chân trời Tím.
      #48
        Bụi Tím 15.09.2008 22:59:56 (permalink)
        Lộp bộp....Lộp bộp.....Lộp bộp...
        Đang ngồi viết về Trung thu ,đang tưởng tượng ngòai kia trăng có sáng không trong đêm trung thu hôm nay....
        Thế là...Lộp bộp...Lộp bộp....trôi mất sự tưởng tượng của nó rồi.....
        Và trời mưa thì lại mang nó vào đây...? ngộ thật......
        Nó đã có những cơn mưa êm đềm và cả những cơn mưa bão tố trong cuộc đời. Mưa thường làm cho nó thích lắm ... Ai đó có thể cười nhạo với cụm từ "cởi truồng tắm mưa", nhưng với nó thì đó là chuỗi ngày kì diệu nhất... Tựa như Adam và Eva sau khi ăn trái cấm, dòng thời gian càng lớn nó càng thấy mưa buồn. Cảm giác thích thú tan biến. Ngay cả khi nhìn những giọt mưa nó cũng cảm nhận chúng không còn là giọt mưa màu tím như xưa nữa. Nó tự hỏi: "Vì sao " Hay do lòng nó đục và bầm đen nước mưa cũng thế?".
        Lộp bộp....Lộp bộp....Lộp bộp.....thật to...như xối xả trên mái tôn phòng nó.....
        Lộp bộp...một giọt rơi vào ký ức....rơi vào thói quen...cảm giác lạnh lùng như chợt bủa vây về....Lạnh lùng đến dững dưng...lạnh lùng đến vô tâm....lạnh lùng trong tiếng thở dài của chính nó.....Hãy thở thêm một cái thật mạnh để kết thúc...cảm giác lạnh lùng này nó nhé......
        Bỗng dưng....được thèm cảm giác nghịch từng giọt mưa....Giờ phút này cơm - áo- gạo- tiền ,hỉ - nộ - ái - ố...đã bị cuốn xa mất rồi...Chỉ còn lại những tiếng...Lộp bộp....Lộp bộp....trong nó mà thôi.....
        Ôi...tiếng mưa rơi...Lộp bộp....Lộp bộp.....như xa dần......và nó lại phải đối diện là chính nó....
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2008 23:06:30 bởi Bụi Tím >
        #49
          Bụi Tím 05.10.2008 22:37:31 (permalink)
          Những Ánh Mắt Nhìn Nó ....
           
          Gỉa tán ...ai về nhà nấy hen ....câu nói chào nhau ,chia tay của nhóm chúng tôi sau nửa ngày là phóng viên VTV888 .
          Con đường Nguyễn Văn Trỗi rộng thênh thang ,sát bên lỗ cống của góc đèn đỏ từ Lý Chính Thắng quẹo phải ra .Một bà lão khỏang hơn 70t ,người gầy com ...ngồi co ro lại tay cầm một chiếc nón lá, xin sự thương xót của mọi người .Thắng xe cặp sát bên bà ,gạt tó, tay lấy giỏ mở ví ra ,còn được tờ 10nghìn lẻ ...
          Ngồi xuống :
          - Con gởi biếu bà ,bà nhé ...
          Đứng lên ...chợt hỏang hồn ,bao cặp mắt của người đi đường đang nhìn nó ...Những ánh mắt đó ...họ nghĩ gì ?
          Nhìn nó như một tinh thể lạ ..nhìn nó một cách hiếu kì ....hay nghĩ rằng nó đang " chơi nổi " ..???
          Nó thay kệ ...thản nhiên leo lên xe ..đi tiếp .....và tự nhiên "tô bò viên " mới "tiêu thụ " thật ngon lành với nhóm bạn giờ như nghèn nghẹn lại làm sao ? Và tự hỏi những người xa lạ kia ...họ vô tâm hay hờ hững ...? Nếu bà bão này là người thân của mọi người thì sao nhỉ ?
          Câu hỏi cho chẳng riêng ai ???
          Bụi Tím .sài gòn 21g30p 05/10/2008
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2008 22:40:19 bởi Bụi Tím >
          #50
            Bụi Tím 11.11.2008 18:40:33 (permalink)
            Tản mạn ngày 20 -11 trong tôi !

            Một ngày như mọi ngày,công việc buộc nhìn như thôi miên và Computer, bổng chợt nhìn sang cuốn lịch để bàn, tháng 11 thật to. Đã là tháng 11 rồi sao? nhanh thật ...Quẩn quanh với những bộn bề lo toan của cuộc sống đôi khi tôi như quên đi khái niện của thời gian.
            Voi_Con sáng nay mới nhờ Mẹ tư vấn là nên gởi mail hay thiệp, hay "Qùa tặng âm nhạc" cho ngọai và Mẹ Út nhân ngày Tết Nhà Giáo.Voi_Con lại nhờ tôi tìm cho bài hát "Người Thầy " và giờ đây nghe bài hát này, lòng tôi như có một giọt nước mắt rơi xuống, kỷ niệm Người Thầy năm cuối cấp 2 lại tràn về ...
            Giờ đây thầy đã xa trở về nơi vĩnh hăng, những lời thầy dạy dỗ tôi vẫn còn khắc ghi nhưng lời hứa với thầy mãi mãi trong cuộc đời này tôi không thực hiện được.Không hiểu năm học lớp 9 cuối cấp 2 ấy vì trẻ con hay vì ngưỡng mộ Thầy mà tôi với thầy có "giao kèo " bằng một  mốc wéo, ngày sau con sẽ theo bước thầy làm cô lái đò ... Và lời hứa của tôi (cô lớp phó học tập năm xưa) làm thầy rất vui mặc dù căn bệnh lao đã di căn vào phổi thầy tôi rất nặng rồi .
            Tôi chuẩn bị thi tốt nghiệp cấp 2 thì Thầy đã ra đi.Thời gian cứ trôi đi tôi vô tình quên đi lời hứa năm nào với Thầy hay Thầy đã mang lời hứa của Tôi đi về nơi ây rồi chăng ???
            Tôi không đổ lỗi cho hoàn cảnh, cũng chẳng phải vì thời gian lướt nhanh vô tình.Những năm gần đây khi đã toan về già tôi mới chuộc lại lời hứa của mình bằng cách dạy ê a cho các em mồ côi đường phố như một phần muốn chuộc lại lời hứa năm xưa với Thầy ...
            Mà có được đâu,cứ mỗi tháng 11 đến ngày nhà giáo tôi lại thổn thức giọt lệ ăn năn, giọt lệ cho lới hứa "chưa trọn vẹn" và từ sâu thẳm trong tâm hồn một lời xin lỗi thầm lặng mà tôi không có dịp gởi đến Thầy...Thầy ơi ....
            Bụi Tím .sg.11/11/08



            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 18:43:00 bởi Bụi Tím >
            #51
              Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 51 trên tổng số 51 bài trong đề mục
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9