ĐƯA EM LÊN CHÙA - Thơ Ý Nga
Viet duong nhan 13.02.2008 02:39:33 (permalink)
ĐƯA EM LÊN CHÙA
 
Em về nắng rực vàng ươm
Áo xanh, mây trắng, trời thơm xuân nồng
Em về phơi nắng má hồng,
Chân khua guốc gỗ, bềnh bồng tóc bay
Em về! Anh hỡi nếu hay?
Ngọc Lan nhớ hái để tay em cầm
Sóng đôi mình chẳng ngại ngần
Nương theo màu nắng lần thăm quê nghèo
Anh rồi sẽ dắt em theo
Thăm chùa Hương, tự tay chèo, dẫu mưa
Mai về! Ôi Anh Dễ Ưa
Có chờ em, nếu tóc thưa… thưa dần?
Tự Do, hoa đẹp lòng dân
Mình tìm núi vắng ẩn thân giấc nồng
Và em lại mặc áo hồng
Theo anh lạy Phật mà không thẹn lòng!
 
Ý Nga
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 04:28:14 bởi Viet duong nhan >
#1
    Viet duong nhan 13.02.2008 02:40:40 (permalink)
    THƯA MÌNH

    Người khen: “Đẹp tựa Hằng Nga”
    Cũng Nga, em chẳng “Thu ba khuynh thành”
    Không như mèo ngủ tay anh
    Chẳng như chó ốm khéo giành trang thơ
     
    Cho nên chẳng dám mộng mơ
    Chỉ xin giữ mãi ngọn Cờ Vàng thôi!
    Ví mà anh người chung đôi
    Tri âm, tri kỹ ôi thôi đã mừng!
     
    Không đẹp, em làm Người Dưng
    Là người Duy Nhất, đủ cưng chưa nào?
    Mỹ nhân ai cũng như… nhau
    Mất công chọn lựa, mày cau, mắt tìm
    Khen chê cũng một trái tim
    Chia anh một nửa, nửa đem dâng đời.
     
    Ý Nga
     
    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 04:27:51 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Viet duong nhan 13.02.2008 02:41:54 (permalink)
      GỬI TỪ TRĂNG XƯA

      Áo dài chẳng mặc đầu xuân
      Mà anh vẫn nhớ một thân, hai tà
      Tết, mai chẳng điểm “vàng” hoa
      Sao anh cứ nhắc lụa là vàng anh?
       
      Đôi tà khép mở mong-manh?
      Để dành Xuân nữa, mấy năm âm thầm
      Bài thơ anh viết hỏi thăm
      Hồn thơ tôi gửi… trăng rằm thưở xưa

      Lạnh trời, thêm tuổi, tóc thưa
      Áo dài năm cũ biết vừa nữa không?
      Tết mình, xứ họ mùa đông
      Xuân đà vuột mất, mấy Mồng nhớ nhau?

      Ý Nga
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 04:24:46 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Viet duong nhan 13.02.2008 02:43:00 (permalink)
        SƯỞI BÀN TAY , ĐỐT LỬA BẬP-BÙNG

        Găng len đã sưởi bàn tay
        Vẫn không đủ ấm. Lạnh thay xứ người!
        Nón, khăn, áo, vớ … nặng ơi!
        Run tay lạnh cóng, thèm trời Việt Nam
         
        Gọi xuân sao rét vẫn tham
        Trắng môi cùng mắt vì hàng tuyết rơi
        Mặn làm sao, tuyết lạ đời!
        Hay em lệ nhỏ nhớ thời nắng xưa?

        Nhớ Sài Gòn nắng rồi mưa
        -Hết mưa lại nắng, em chưa thôi hờn?
        Lời ai ve vuốt, tóc mơn
        Dỗ em mỗi tối… chập-chờn khó quên

        Bàn tay lạnh, nén tiếng rên
        Mà thơ chảy giọt, đời nên được gì?
        Sưởi giùm đi! Sưởi giùm đi!
        Cho tay tôi ấm để khi đến nhà

        Bàn tay xòe được những Hoa
        Thơm trang giấy trắng, Mẹ Cha vui cùng
        Thơ về tôi sẽ thổi tung
        Ấm lên cùng lửa, bập-bùng gọi ai
         
        Ý Nga

        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2008 04:26:37 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9