Kết cuộc của một tên tội phạm
anh_hung_cai_the 13.02.2008 19:32:04 (permalink)

 
Kết cuộc của một tên tội phạm


1.
Seattle,Washington, 10 giờ 55 phút sáng......
Phiên toàn xử Johnny Massal,tội danh giết một cảnh sát đang lúc làm nhiệm vụ.
-Nghiêm!
-Thưa các vị bồi thẩm đoàn,20 năm tù tại Warlington là hình phạt thích đáng cho Johnny.Cách đây 20 năm,tôi chỉ biết Johnny là một tên giết người không gớm tay,thậm chí là một tội phạm chuyên nghiệp qua mặt luôn cả những thiết bị điều tra tối tân nhất bấy giờ.Cả Barbatov-thám tử của IDG(*) cũng đau đầu nhiều đêm liền.Và hẳn mọi người còn nhớ vụ án cuối cùng,cũng là vụ án đẫm máu nhất tại khu nhà cao tầng trên đại lộ WayStreet.....
Nói đến đây,tất cả như lặng đi.Hồi ấy nhóm của Johnny đắc tội với đám Tam Hoàng-Trung Quốc,cả mấy tên Nhật như như Nakiketo,Yetsu,.....rồi tụi buôn ma tuý từ Colombia,Argentina đổ xô về đây kèo cột,cướp hàng của nhau.Mà thứ chúng muốn lấy nhất là món tiền 5 triệu đô la từ mấy tên trùm đặt cược vào trò chém giết này.Thật kinh khủng thay khi cảnh sát đã nã súng,bắn chết hơn phân nửa trong số những kẻ tham gia lúc trò chơi mới được nửa chừng....Người ta đã đập khu nhà đó ra và xây một ngôi nhà thờ Tin Lành,một công viên nhỏ trên mảnh đất đó giống như để kỷ niệm sự kiện đẫm máu ngày ấy.
Fox Hathen thở dài.Anh ta là một luật sư lạnh lùng nhất song lúc xử vụ này,anh thấy thật khó khăn
-Mọi chuyện dường như chấm dứt khi vào ngày 5 tháng 4 năm 1985,ông dùng súng bắn chết cảnh sát Garlas Demeson và làm trọng thương hai cảnh sát khác khi đang truy bắt anh tại một công trường.....
-Hình phạt ấy là quá nhẹ cho hắn!
Toà đập bàn:
-Ngồi xuống.Không được mất trật tự trong khi tôi đang nghe!
Và quay sang Hathen:
-Anh có thể nói tiếp.
-Vâng,thưa toà.Trong những năm tù khổ sai tại Warlington,Johnny đã có những biểu hiện tốt và đã hối cải.Theo ý nghĩ và suy đoán của bản thân mình,tôi chắc rằng Johnny sẽ giúp ích được cho xã hội và cho những người thân của mình.....Thưa toà,20 năm là quá đủ.Một số cai ngục cho biết ông ta có tình trạng sức khoẻ thật không tốt,hay bị lên cơn đau tim vào mỗi tháng,....Nếu tiếp tục,tôi cho rằng sẽ không hay.Quyết định cuối cùng của tôi,xin toà hãy phóng thích Johnny Massal và thử thách ông ta một thời gian.
Toà suy nghĩ hồi lâu,một lúc sau lại ghé tai sang công tố viên.Cách đây 20 năm,tức là năm 1985 thì ông ta không dự phiên toà xét xử Johnny,thậm chí để có thể đứng ra làm vụ này,ông ta phải lục lọi hồ sơ,tìm hiểu thông tin cả tháng trời,......Thiệt tình,hồi đó ông ta từng biết tiếng Johnny Massal khi đang thực tập tại Chicago và từ tháng 7 năm 1990,ông ta được chuyển về làm tại nơi này.
Johnny Massal đã 60 tuổi,cái thời trai trẻ và một nửa cuộc đời thật đã bị tội lỗi lấy đi.Johnny không muốn tự bào chữa cho mình,ông ta đứng nơi cuối cùng của toà và đưa đôi mắt hy vọng một ngày được trở về với gia đình.
Phía trước ông là những người thân nay đã thay đổi.Tất cả đã lớn và già,nhất là mẹ của ông,bà đã nhiều lần ngả bệnh.Ông thoáng thấy có một người sao mà giống Sarina đến thế.Đúng rồi,đó là Sarina-người mà ông yêu nhất cuộc đời,nhưng sao có vẻ khác thế nhỉ.Sarina mà ông từng yêu say đắm đẹp và mập mạp hơn nhiều,còn người trước mặt ông có vẻ đã già đi nhiều,tiều tuỵ hẳn đi.
À,còn những anh em của ông nữa.Chuyện gì đã xảy ra với họ thế,người thì chống nạt,người thì băng bó cánh tay,.....thời gian thay đổi nhiều chuyện quá!
Cả mấy người em gái của ông nữa,tất cả đều có chồng và sinh con.Tất cả.Tất cả đang dự phiên toà của ông.
Đột ngột có tiếng la lớn,hình như rất gay gắt thì phải.Ông Randy Oslo-luật sư và cũng là anh trai người cảnh sát bị giết năm ấy phản đối kịch liệt,ông ta không thể chịu nổi nữa rồi:
-Tội của Johnny không thể tha thứ.Không chỉ gây ra những hậu quả cho những người xung quanh mà chính những người thân của ông ta cũng vạ lây nhiều thứ.Tôi đề nghị nên xử thêm 10 năm tù nữa.
Toà lại hội ý một lần nữa.Chẳng hiểu ông này thật khó xử hay chẳng biết cách xử vụ này.
........
-Toà tuyên án Johnny Massal thế này.Tất cả nghe rõ.Đề nghị của ngài luật sư Fox Hathen rất đúng ý tôi.Chúng ta nên để Johnny có thời gian phục thiện hơn là để ông ta trong tù,chẳng thế vì tuổi già và những cơn bệnh tật.Phạm tội lúc này,thưa các bạn trong phiên toà hôm nay,tôi sẽ đích thân đưa ông ta vào tù chung thân một lần nữa.Còn bây giờ.Johnny.Tôi tuyên bố phóng thích Johnny và để ông trở lại một cuộc sống bình thường với gia đình.
Và có mấy tiếng vang lên hỗn loạn,có tiếng vui mừng lẫn tiếng la hét.
Randy Oslo là người thất bại nhất trong phiên toà này,ông ta nghiến răng và nhăn nhó ghê gớm,thậm chí đôi bàn tay ông ta nắm chặt lại hết sức khi đi ngang Johnny.
-Ngươi khá lắm.Ngươi đã hại chết em trai ta,tên sát nhân.Pháp luật còn nương tay với ngươi chứ Đức Chúa sẽ trừng phạt ngươi.
Johnny lẳng lặng bước ra khỏi toà,những lời nguyền rủa của gã luật sư đó giống như dằn vặt ông.
2.
Chuyện Johnny được phóng thích đã bị đám phóng viên đăng trên trang đầu mấy tờ báo lớn,cả mấy kênh truyền hình trong nước cũng thế.Người ta,kể cả những tên ăn mày cũng biết chuyện đó và đua nhau bàn tán khắp nơi.
-Johnny được thả à?Chuyện lớn đây.
-Cái tên từng giết người như chơi trò chơi ấy mà....
-Thả hắn ta thật là một đại hoạ.Hắn sẽ giết người và đốt nhà tiếp!
.......
Sarina nhìn John bằng ánh mắt pha chút buồn giận.Chẳng phải nàng đã sống một cuộc đời vì anh ta sao,nàng không lấy ai vì nàng yêu anh ta,vì nàng vẫn đợi đến ngày Johnny được trở về.Nàng đã chịu quá nhiều mất mát.Một cuộc đời tươi đẹp của người phụ nữ từng là người đẹp nhất vùng trôi qua thật tẻ nhạt.
John không dám ôm lấy Sarina.Người anh ta như cứng lại,chẳng thể nhúc nhích và lòng bồi hồi thật nhiều.Anh có thể nói gì với em bây giờ đây.Anh đã gây cho em quá nhiều đau khổ.Tại sao?,tại sao?.....Tại sao em không tìm ai đó thay vì anh.Anh chưa từng nghĩ là em lại có thể yêu anh,há chẳng vì anh là một tội phạm đó sao?
Thế là cả hai đứng nhìn nhau trước cổng ngôi nhà sơn màu trắng tồi tàn.Nhìn nhau đến rất lâu.
Lúc đó,trời đã xế chiều.
-Anh....anh....anh xin lỗi em.
Nước mắt của Johnny trào ra ngay sau câu nói.
-Tại sao anh lại phải để em phải chờ đợi!Anh có biết em đã phải vất vả lắm mới chờ được anh tận bây giờ....!
Lời nói chứa đầy buồn đau lẫn trách móc.Không hiểu Sarina đã chuẩn bị tâm lí khi nói hay chưa.Thế là một lúc sau,cô đã thầm tự trách mình vì thái độ hồi nãy.
Ngay lúc đó,bà Elena Watson-mẹ của Johnny bước ra từ căn nhà.Bà ôm lấy hai người:
-Mọi chuyện đã qua rồi.Chúng ta đừng luyến tiếc những chuyện buồn trước kia nữa.Mẹ chỉ mong hai con sau này có một cuộc sống hạnh phúc là mẹ đã mãn nguyện rồi.Thôi,vào trong chúng ta cùng dùng bữa tối bên cạnh các anh em của con,họ đang mong con rất lâu rồi.

[........]

Mấy năm sau,chuyện của Johnny Massal dần dần lặng tiếng.Chẳng ai biết gia đình ông ta chuyển đi đâu ở nữa,nghe nói là đến một vùng băng giá gần bang Alaska.
Một số người đã kể chuyện của Johnny như sau:
"Tên tội phạm khét tiếng ngày nào giờ đã trở thành một thợ săn lành nghề,một ngư dân hiền hậu.Sarina và John nhận nuôi hai đứa con tại trại mồ côi là Paxton và Gwen.Trong khi hai đứa con đã đi học đại học-chuẩn bị ra trường thì bà Elena cũng qua đời mấy năm sau đó.Dần dần,con cháu đã lớn,sinh con đầy đàn,trông gia đình họ thật hạnh phúc.Kể từ đó,chẳng còn ai nhắc đến cái tên Johnny Massal nữa......"
----------------

Một ngày vào tháng 12 lạnh lẽo.
Johnny năm nay đã hơn 60 tuổi và bệnh tật cũng phát sinh từ đó.Ông đang nằm trên cái giường trải draff trắng và lúc tỉnh,lúc mơ.Ông bị lao phổi mấy tháng nay,chắc không còn sống được bao lâu.....Lúc tỉnh dậy,ông thấy mấy đứa cháu ngồi một góc nhà chơi trò ráp chữ,còn những đứa con thì bận bên đống giấy tờ,đèn chụp,khói thuốc phì phèo,.......Còn khi ông ngủ thiếp đi thì lại mơ thấy cảnh ông bị xiềng xích tại cái địa ngục mang tên Warlington và những gã cai ngục bặm trợn ở đó.Đôi lúc,tự nhiên có hình ảnh những tên giết người khát máu từng chung gian tù với ông hiện lên như hù doạ ông.....
Thế là ngủ hay không ngủ đều chán ngắt.Johnny vơ lấy chiếc radio theo ông hơn hai mươi mấy năm và bật nó lên.Tự nhiên có cái cảm giác thân quen và bồi hồi những ngày thanh niên,ông muốn nghe cái tiếng rè rè của nó quá
"Mọi người chú ý.Tên giết người cướp của rất nguy hiểm Anthony Diamond đã vượt ngục cách đây không lâu và đang lẩn trốn đâu đó không xa nơi này.Đội đặc biệt đã được cử đi bắt tên này.Mọi người cần đóng hết tất cả cửa rào xung quanh nhà,nhất là không ai được ra ngoài lúc này.Lệnh giới nghiêm được ban hành ngay từ giờ phút này....."
Bên ngoài chỉ nghe có tiếng tuyết rơi,thỉnh thoảng là tiếng mái nhà kêu lập xập.Cái radio cũ kỹ phát bản tin vào lúc chập tối,gã đó là Ron Stewatt-biên tập viên kênh nói về tội phạm.
Johnny hình như đang cố nhớ lại gì đó vì cái tên Anthony rất quen.Có những hình ảnh máu me trông như một cuốn phim kinh dị đập vào đầu ông.
Có tiếng gõ cửa.
Paxton đứng lên khỏi bàn làm việc và định ý bước ra mở cửa,thế nhưng bố cậu đã ngăn lại:
-Đừng.Đừng mở cửa.Chúng ta phải coi chừng Anthony!
Cái giọng của ông như bị điên.
Pax gật đầu.Cậu nắm lấy tay cầm và kêu lớn:
-Ai ngoài đó thế?
Có tiếng trả lời:
-Thẩm phán Roose Schemedy.Tôi cần gặp Johnny.
Johnny đâm lưỡng lự và chẳng biết có nên cho ông ta vào hay không.Ông không tin tưởng ông thẩm phán này lắm,ông nghĩ có khi nào hắn lại muốn bắt mình vào tù lần nữa!?
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9