Thơ Lê Trúc
trieuam 17.02.2008 22:55:13 (permalink)
Đây là thơ của một người Triều Âm rất thích, rất ngưỡng mộ, xin giới thiệu cùng các bạn nhà thơ Lê Trúc.
 
NGÕ THIỀN
 

chào nhau, sen búp nở hoa
môi khoe nụ biếc đôi tà áo bay
gởi chút tình trên đôi tay
yêu thương lồng lộng gió mây rộn lời
nghe dường âm vọng trùng khơi
bể hồn sâu thẳm lắng vơi não phiền
sắc, không gạn hỏi nhất thiền
ngõ trăng rộng trải xuống miền chân như

 
letruc 
 
 
 
#1
    trieuam 17.02.2008 23:00:40 (permalink)
    1.  lòng trần




    anh theo thiền đốn ngộ
    một nhảy đến giác bờ
    tôi theo tình tiếng sét
    một lần gặp, yêu mơ

    em theo môn tịnh độ
    sáu chữ niệm luân phiên
    tôi làm người đến chậm
    lỡ tình, tâm đảo điên

    bộc cao sen chín phẩm
    có phẩm nào cho tôi
    thuyền anh về bến giác
    thuyền tôi lênh đênh trôi ..

    như lối mờ tắt ngắn
    dẫn tình đến biệt ly
    như thu chờ tiếng lá
    âm thầm rơi rất si !

    ngồi ngân nga sáo trúc
    giọt sương gội lòng trần
    thì anh về đốn ngộ
    thì em qua tịnh độ

    và tôi còn phân vân ..
     
    letruc
     
     

    2.không & có
     
    tâm soi tâm
    hỏi cái không cái có
    biển đời bận rộn vỗ triền miên!

    câu kinh vỡ
    trắng
    hồn người lạc bước
    cõi vô minh cũng hiện đóa ưu đàm!

    ta sót lại nửa đời vào thiền định
    cố buông xuôi
    để tìm thấy chân như

    chớ mông lung gởi hồn bên trăng sáng
    trăng soi mình
    lộ hết những suy tư!

    cái không: dằng co đòi sự sống
    cái có: ngậm ngùi tan theo sương

    cái ta: ngủ quên, không hay biết
    cái em: rộn ràng vui bước xuân ..

    từ cõi mơ hồ níu bóng, phai
    từ tâm vốn lặng khuấy động hoài
    hỏi ta sắc tướng sờ sờ đó
    hỏi người
    tay chỉ nguyệt
    bảo: hai!**

     
    ** hai = không & có
     
    letruc
    #2
      trieuam 17.02.2008 23:05:32 (permalink)
      màu đời
       
      ngập ngừng trong ánh mắt
      trùng khơi xanh biếc ngút ngàn khơi
      đỏ rừng sâu héo hắt
      lạc lối cheo leo suốt cuộc đời

      thư hồng xưa thăm hỏi
      dòng mực tím còn in trong trí vu vơ
      đâu rồi ngây dại
      đâu rồi trăng cũ ôm choàng lấy mơ

      vàng lá thu rơi tay cầm lá
      lá vàng ôi
      khoảng không không trắng qúa
      lấy gì che lấp dấu hỏi vô thường … rơi

      đếm ngày qua đen tối
      được chăng
      nhàng nhạt bóng chiều đi vội
      chẳng nói năng

      màu đời ngã xuống bên nhau
      tình ơi đứng gọi từng câu vô thường …

       
      letruc
       
      em hiện vào thơ
       
      có giấc mơ nào trường cửu đâu em
      như thơ anh cũng một ngày tắt thở
      buông tay
      ngôn từ không còn biết nhớ
      ngậm ngùi rơi giữ khoảng trời hư vô

      có tình nào vẫn còn đẹp như thơ
      áo nguyên trinh em mặc về bên ấy
      như màu trăng, áo cô dâu lộng lẫy
      thơ chép hoài
      chợt thấy mình bâng khuâng

      có lòng nào đứng nghẹn trước dòng sông
      cố không chào
      nước khua đừng động tiếng
      tình tôi trao
      còn dư
      trôi ra biển
      để được nhìn những cơn bão xoáy xoay!

      có bình yên gánh mãi vẫn hao gầy
      tôi nguyện cầu
      lối em về lồng lộng
      bước chân yêu rải hoa xuân, mầm sống
      cho muôn đời tôi lánh mãi vào thơ

      để một ngày kia thơ tôi cũng chết …
       
      letruc
       
      ta về đá lạnh lời yêu tỏ bày
       
      theo mây lên núi đậu chơi
      đỉnh cao nhìn xuống cõi đời mông lung
      thu đi đông đến lạnh lùng
      gió mang nỗi nhớ trải vùng cỏ thưa

      cây nhớ ai, đợi mùa mưa
      lá khô trụi hết, dối lừa … sang năm
      ừ tin, đá lạnh lưng nằm
      chờ sang năm nữa … âm thầm đón xuân

      rượu rót đầy, mắt phân vân
      núi cao phố thấp lòng trần ngả nghiêng
      mây qua viếng cảnh muộn phiền
      để quên chút gió lạc miền quạnh hiu

      còn đây đỉnh núi hắt hiu
      ta về đá lạnh lời yêu tỏ bày
      có khi trăng sáng nơi này
      có khi niềm cũ sum vầy ý thơ …

       
      letruc
       
      rồi mai hữu hạn
       
      chớ kéo trăng về chập chờn trên
      ngọn cây lùa gió, ngủ leo thềm
      nửa bóng em về xua hạnh phúc
      nửa ru hoài vọng xuống hồn đêm

      chớ nói chi nhiều tan loãng mơ
      hương xuân ngan ngát khúc kinh thơ
      âm điệu trắc bằng vang cuối nẻo
      hoạ hồn vô động dáng tôi chờ ..

      này! có ai không, có ai không?
      (bên kia vọng lại tiếng vô ngôn)
      hãy níu trăng đêm về soi lại
      (đợi sóng luân hồi xoay chuyển luôn!)

      em khóc cho tôi, khóc một lần
      cho tôi hãnh diện với lòng câm
      thoảng hương tình ái trên môi ngọt
      hớp nụ tàn phai gởi gió ngàn ..

      lùa hết không gian vào vỏ ốc
      gom những tiếng cười khoe dưới trăng
      rồi mai hữu hạn em quên hứng
      đứng giữa vô thường chẳng nói năng ..

       
      letruc
      #3
        trieuam 17.02.2008 23:13:09 (permalink)
        vì em ngụ ở ta bà
         
        ta còn tạp niệm, nên thôi
        hoàng y bỏ lại
        vào đời
        cùng em
        chín tầng trời kẻ bước lên
        nhắn giùm ta nhé
        nợ duyên
        vẫn còn
        ai thoát tục
        ai đạo tròn
        vào trong dục giới ta hồn si mê
        yêu trăng, sương, dõi bước về
        không môn
        ngoảnh mặt án đề dở dang
        dắt tay em dạo trần gian
        đôi chân gót lạ qua màn vô minh
        vẽ vời định nghĩa chữ tình
        thì ra muôn vật tâm sanh
        ấy mà
        vì em ngụ ở ta bà
        xưa ta bồ tát
        cũng thà ..
        theo yêu!
        với tâm như ngọn thủy triều
        nhọc nhằn nhảy vọt một điều: trầm luân

         
        letruc
         
        thiền ôm
         
        ta đi bằng mạch thở
        đến tim người, ngồi yên
        vòng ôm chia tình nửa
        hương trầm bỗng linh thiêng

        là cõi thiền vừa chứng
        hoa tươi ở bốn mùa
        là cảm nguồi thi hứng
        có em vào, biết chưa!

        no nê làn hơi ấm
        đôi ngực áp vào nhau
        yêu thương về nồng thắm
        nắng trải mộng ngang đầu

        ôm nhau trong chánh niệm
        sơ thiền hiện trước sân
        ngẫu nhiên làn mây tím
        bay về trao ái ân

        ta đi bằng mạch thở
        đến tim người, tỏ yêu …

         
        letruc
         
        vô thường tìm nhau
         
        nói với cành cây chưa
        hôm nay đầu thu, gió
        nhẹ nhàng hôn tóc cỏ
        quên sương đọng, long lanh

        nói với cành lá xanh
        chuyện vô thường ai hẹn
        mà như thu đã đến
        tiễn nhau tiếng xạc xào ..

        nói với tình, hư hao
        trong ngôn từ giới hạn
        gạn câu yêu lãng mạn
        đưa tay chỉ lá vàng

        ta từ thuở hồng hoang
        về đây nhìn chiếc lá
        màu trời kia trắng xóa
        nên bước lặng về côi ..

        em từ buổi thôi nôi
        đã nghe tình (lớn dậy)
        ngọt như là cây trái
        cho thu bớt muộn phiền

        thu nằm, thu nằm yên
        ta hái tình, rất khẽ
        rồi trăm năm mất lẹ
        rồi vô thường tìm nhau ..

         
        letruc
         
        lăng quăng
        cóng tay
        vẽ nốt bùa yêu
        dựng xây một bức tường rêu
        chú thần ..
        án, bầm dập, bầm dập, bầm
        đọc lên rợn óc nghe chừng quen tai

        ta ngồi
        hứng giọt sương mai
        nhỏ lên án chú thụ thai làm người

        con lăng quăng
        lội sông đời

        theo giòng nước cuốn
        ngộp
        lời thiên thu

         
        letruc
        có lúc đành câm nín
         
        có lúc sầu
        nuốt gió vào thơ
        cho bão giông không ngừng động chuyển
        như tâm tư anh còn đối diện
        với bao điều ngớ ngẩn hôm nay

        có lúc chiều
        mây tím thôi bay
        đón cơn mưa về cùng nỗi nhớ
        em cali, nắng hồng rực rỡ
        anh trăm bề bận rộn, chờ tin

        có lúc nào
        em đã yêu anh ?
        đem ước mơ giăng vùng ký ức
        cho tim vui
        rung niềm thổn thức
        khi mưa về
        cỏ thắm vươn cao ..

        có lúc lòng dối trá gì đâu
        không, không yêu!
        dằn lòng như thế
        có buồn đau, vùi sâu
        mặc kệ
        anh bây giờ ít chữ, đành câm!

         
        letruc
         
        thơ chỉ là thơ
         
        tôi đi bên này, em bên tê
        trần gian đâu chỉ một lối về
        dù cho nhằn nhọc trong thơ ý
        cũng chỉ là thơ, em nhớ nghe!

        đôi khi vô tình nghĩ đến thơ
        ngoài hiên quỳnh nở ngát hương chờ
        vầng trăng vừa sáng lên ngòn ngọt
        chợt thấy sương giăng chắn lối, mờ!

        từ điển từng trang lật, ráp từ
        nối, so vần điệu, kết lời hư
        con chim khờ khạo về gõ nhịp
        lạc mấy cung tơ ai hứng chừ ?

        thơ chỉ là thơ, em biết không ..
        cảm xúc làm chi, chớ bận lòng
        hai con đường nhỏ chia hai ngã
        mỗi ngã riêng đi, rứa là xong!

        thơ chỉ là thơ, chỉ là thơ
        nghĩ thơ vô tội mới tìm mơ ..

         
        letruc
         :: Bài thơ đưa vào TV ::
         
        giọng nói
         
        vẫn không quen cái lưỡi uốn theo
        giọng anh ngang, trầm trầm, có huế
        như dân ta hằng thương quê mẹ
        vẫn giữ gìn nếp sống việt nam

        hạnh phúc còn giấu ở nội tâm
        lòng si mê và lòng lãng mạn
        nói với em, tiếng người hữu hạn
        giọng trầm buồn chìm lắng vào thơ

        ngửa bàn tay nhận đón ước mơ
        dù phút chốc vẫn lòng trân qúy
        nhốt ngôn từ vào khung luân lý
        để khi nhìn mây tím, hồn nhiên

        em bây chừ .. ngữ đọng trầm, nguyên
        dù cho anh nắn vần, so chữ
        ý tuôn ra thác nguồn kia vỡ
        nhưng luôn là chất huế từng âm

         
        letruc
         
         
         
        người vừa tỉnh mộng hoàng lương
        phủi nhanh bụi bám rõ tường nhân sinh ..?

        ta vừa khoác áo vô tình
        ngoảnh lơ dĩ vãng gượng nhìn thời gian

        trí tâm ngủ dưới cây hàng
        chút sau tỉnh giấc bàng hoàng .. cũng thôi

        đám mây giăng mãi bầu trời
        sắc lam che hết .. rụng rời áo xuân

         
        letruc
         
        cây táo sau nhà
         
        cây táo sau nhà đã trổ hoa
        (mùa xuân vừa ghé ở tâm mà)
        có chút gì vui chưa nhận biết
        (thì hãy làm thinh cho đậm đà!)

        ngỡ gió về hôn tóc cỏ xanh
        (không đâu! môi thắm vẫn trông, dành)
        hồ như cảm biết điều hư, thực
        (cũng tại trăng khuya lả lướt mành ..)

        rộng nối tay đời ôm ước mơ
        (chẳng qua chút ý ẩn trong thơ)
        ừ vậy nên thôi, về biệt dạng
        (cây táo sau nhà đứng ngẩn ngơ ..)

         
        letruc
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2008 08:27:12 bởi Viet duong nhan >
        #4
          trieuam 17.02.2008 23:32:18 (permalink)
          quên
           


          quên thơ tội biết chừng nào!
          ý bay
          tâm động
          trí vào ngõ không
          cuồng ngôn chữ ghép thêm cuồng
          thà thôi bỏ trống
          vững lòng như như
          cho theo từng bước thiền sư
          rừng yên lá chín vàng thu bộ hành
          tiếng chim khẽ hót, lời kinh
          phát ra từ chốn thanh bình nội tâm
          ừ thơ!
          nhớ!
          lại
          đành câm
          (đã không là có thì cần gì quên)

          bây giờ gió buốt trời đêm
          ngại trăng mờ sáng
          trả đền ...
          dỗ,
          vui
           
           

          letruc
           
          9/14/07
           
          thất tình
          (thể thơ Đường Luật, luật thất ngôn, thế lưỡng đầu xà nghịch)


          em không nhớ nữa phải không em
          đem hết tình trao sao hết đem?
          nhớ lại lời yêu rằng lại nhớ
          đền nhau câu ái bắt nhau đền
          bóng trăng lờ lững, kìa trăng bóng!
          thềm lụa ngu ngơ, ấy lụa thềm
          qúa nửa đời người yêu nữa qúa
          mèm say men ái cứ say mèm


          letruc
           
          o nguyệt


          đã biết .. mà răng dại rứa hè
          câu kinh đọc thuộc, thấm, chưa nghe
          sáu đường cố đạp lên giây khổ
          ba cõi vờ đi tận nẻo mê
          hoá kiếp hồn trăng vàng vọt chiếu
          thoát thai làn gió xác xơ về
          dưới sông vầng nguyệt treo lờ lững
          ta ngắm và yêu o rứa thê !
           
          letruc








          *tiếng huế:
          răng = sao
          rứa hè = vậy hè
          o = cô, em
          rứa thê = vậy thôi!
           
          tù hu


          tu hú tù hu tu hú tu
          thiền thi khựng đứng, viết thì dư
          nghe kinh thấy tánh chưa là thực
          thấm kệ soi tâm chẳng phải hư
          cóc cóc mõ đưa rền cảnh ảo
          boong boong chuông vọng loãng mây mù
          lòng mơ tìm đến bên em để
          tu hú, tù hu , tù! hứ tu!


          letruc
          5/24/07
           
          thèm chút khổ

          chuỗi hạt lần quen bóng láng rồi
          làm thơ đổi món tỏ tình thôi
          trưa, chiều tụng niệm ê a, khổ!
          sớm, tối cầu may ú ớ, đời!
          diệt gánh sầu tư vui chỉ một
          sanh lòng hệ luỵ sướng như mười
          vì ta biết khổ nên thèm được
          một phút cùng em sánh bước đôi


          letruc 5/23/07
           








          bùa thơ

          bùa thơ
          vẽ mãi chưa ngay

          hồn sông đứng lặng phơi bày tánh không

          ta như lạ nước, ngại ngùng

          sẵn tay
          (ngượng quá)
          vẽ cùng nàng trăng

          kìa mây!
          y cũ (thân căn)

          chạm trên môi lạ
          vỡ trăm ngôn từ

          (xin em một chút lòng từ)
          vẽ thơ - thần chú nhốt hư ảo vào


          letruc 5/22/07













          phàm phu


          ngại gió, cửa tâm gài
          mai kia tìm ngộ giác
          ta chẳng cần chia hai
          buồn, vui nào đã khác

          tìm ra một lẽ thường
          nhị nguyên thành nhất thể
          như như - vệt khói hương
          dắt mây về thấm kệ

          ta nằm nhớ nghĩ xưa
          bài thơ vừa viết vội
          em đọc rồi hay chưa
          ấm tràn lên ngực, phổi

          cửa tâm bỗng rối tâm
          nhị nguyên phân rõ rệt
          chia em nửa lòng trần
          nhớ, thương, yêu, giận, ghét!

          đem đổi hằng hà sa
          phàm phu ta trở lại
          từng hạt, từng lời ca
          trong tim (dù rất ngại)



          letruc 5/18/07
           
          cần em



          mới vào gán hiệu "nhập môn"
          ông sư vác gậy quất hồn, kêu đau
          tỉnh chưa?
          chưa tỉnh!
          dậy mau!
          kéo trăng về sáng tâm nào sáng trong
          biết là, là biết
          sắc, không
          giấu tay chỉ núi cười ngông núi đồi
          lim dim động vọng ta ngồi
          hôn trầm, lưng mỏi
          thiền chơi
          chơi thiền
          cũng em, giới thiệu là em
          ta vào tự đắp y quên lột trần
          ông sư cứ mãi tiến gần
          hồn ta sợi hãi
          hét "cần có em"!

          letruc 5/17/07

           
           

          #5
            trieuam 17.02.2008 23:42:05 (permalink)
            Hạnh Phúc - Lê Trúc
             
            Từ lúc hai mình hai chiếc xe
            Là khi anh bận mỗi chiều về
            Lăng xăng vào bếp, cơm canh sẵn
            Đợi tối cùng nhau: ăn, nói, nghe

             
            Cái thú vợ chồng: hai cái tô
            Chưa thằng cu tý, ả tỳ mô
            Thì cứ tha hồ ăn " kiểu mới"
            Chén đoại(1), bày ra cho mệt nờ !

             
            Em bảo cuối tuần đến phiên em
            Nấu chi, nếu thích, nói thử xem
            Có lạ chi mô lời nói đẩy
            Thì cũng ra ngoài, phở, bún quen!

            Anh bảo tháng này mới lên lương
            Gật đầu, ngó thẳng: chuyện đó thường
            Chuyện anh mai dẫn ra mall, shop
            Mới lạ, thường tình, em mới thương!

            Tối đến, anh ghiền coi thể thao
            Chẳng ngại dành anh, em ngọt ngào:
            Cho em coi nốt phần phim cuối
            Mai khỏi cần đưa dạo sắm, nào!


             
            Đồng ý, anh trèo lên mạng chơi
            Viết dăm câu thách với ông trời
            Hai cái tô kia chưa người rửa
            Nì nhau, liếc mắt đủ sạch rồi

            (1) che'n ba't

             









            ĐAU


            Buộc ràng gánh nợ trần gian
            Suy tư vầng trán trái ngang vết hằn
            Người về, say những mùa tr8ang
            Đời ta dài lắm, vẫn oằn oại đi

            Bước, bước một... đến biệt ly
            Tay không gót nổi cuồng si một thời
            Không gian cũng giấu nụ cười
            Mây đen từng áng, rã rời giăng, bay.


            Dấu yêu bặt tiếng, còn ai
            Gọi tên nhau nữa, những ngày duyên thơm
            Xa xa tiếng sấm kinh hồn
            Đôi chân khập khiễng, lối mòn lạc nhau

            Dưng không thấy động cõi sầu
            biết hồn thơ chết
            gục đầu
            gào
            rên
            nợ nhau một thuở là duyên
            mất nhau một khắc
            lại triền miên
            đau!



             

            Cũng đành vô tâm - Lê Trúc






            Về đi này hỡi tri âm
            Bao năm cất bước lặng thầm sáo ru
            Người đi trên lá mùa thu
            Có làm hồn lá chết như hôm nào...?



            Hãy nhón gót cho thật cao
            Nhẹ như hơi thở áp vào má xưa
            Đón nghe vũ trụ thay mùa
            Nắng thôi e ấp, tuyết vừa lạnh rơi



            Tìm nhau lạc lối mù khơi
            Tri âm! Gọi đến tàn hơi, mệt nhoài
            Cái lạnh buốt, cái u hoài
            Cái trăn cái trở lì chai mấy lòng

            Thở dài một tiếng cho xong
            Đường trăm năm ấy sẽ hồng gót duyên
            Thơ trào máu nhuộm bên hiên
            Vẽ ra khuôn thước trăng hiền lọt qua

            Này tri âm, mắt thiết tha
            Bên song nhìn lén cành hoa nở tình
            Có em cũng mới hiện hình
            Có ta ngực ép cũng đành vô tâm !

            letruc

            :: Bài thơ đưa vào TV ::




            Gót trần - Lê Trúc




            Một đời hư thực thực hư
            Tìm chi cho mệt cho nhừ tấm thân
            Cõi ta bà vướng gót chân
            Có chăng hệ lụy, phong trần, vẫn cam
            Này em, môi nở ưu đàm
            Nhục thân tứ dại còn ham luân hồi
            Lai sinh tình lại tô bồi
            Xin đừng quên nhé những lời hẹn nhau
            Sắc không đua nở muôn màu
            Đưa tay vén mảnh mành sau cửa hồn
            Thì ra em vẫn còn hờn
            Trên cao chư thánh nộ cơn bi tình
            Chỉ sông trăng, chỉ chúng mình
            Lấy chăn đắp phủ trọng, khinh kiếp người ...!





             

            Lên Chùa - Lê Trúc
             
            Lên chùa cất tiếng nam mô
            Gối chân quỳ xuống thấy cô thương liền
            Cô em thành khẩn rất duyên
            Anh về thiền định bỗng điên đảo lòng

            EM:

            Lên chùa lạy Phật xin xăm
            Em cầu cho được trăm năm cùng chàng
            Duyên tình chớm nở đừng tan
            Em về mở rộng lòng vang tiếng cười


            ANH & EM:

            Lên chùa hai đứa dắt tay
            Bước lên tam cấp mới hay tình nồng
            Thì ra ai đó trả công
            Cho anh, em đã chung cùng cảm giao

             
            Màu sắc cuộc đời - Lê Trúc
             
            Xanh xanh trời trong xanh
            Đỏ đỏ mây ráng đỏ
            Múc biển đời vây quanh
            Rửa lên hàng lệ nhỏ.

            Hồng hồng áo em hồng
            Tím tím không gian tím
            Bước nhanh em theo chồng
            Anh về ôm kỷ niệm

            Vàng vàng hoa cúc vàng
            Trắng trắng khăn tang trắng
            Hoa nở rồi hoa tàn
            Có lòng ai chết lặng

            Đen đen trời tối đen
            Thẫm thẫm mắt quầng thâm
            Thức đêm nghe gió động
            Cuốn xô về cõi âm.

            Xanh xanh đỏ đỏ hồng hồng
            Tím vàng đen trắng thẫm dòng đời trôi

             
            PHUN
             



            Tác giả : Lê Trúc
             





            Miên man làn khói thuốc
            Quyện bay về cõi không
            Nghẹn lời cùng mây tím
            Trút lòng,


            Hít,
            nhẹ,


            Phun!

            Chiều nay bơ vơ quá
            Chân lạc dấu in xưa
            Cúi đầu tôi thầm đếm
            Thuốc cháy,
            tay,
            chai,
            chừa!

            Ngực vồ run
            tắt nghẽn
            hơi thừa ứ trong tim
            ho lên dăm ba tiếng
            để
            quên đi phận mình!


            Mồi lên từng điếu thuốc
            Thả hồn đi mông lung
            Tôi gặp tôi
            trùng bước
            đây
            hơi tàn
            khói
            phun!

            Người Về Bên Hạnh Phúc - Lê Trúc





            Bước mãi về đâu ... ?
            Người ôm mây tự tình trên đỉnh sầu muôn thuở
            Còn lại niềm đau
            đá lạnh trơ
            Nằm nghe nhịp thoi thóp
            Níu một khoảng trời không
            Bốn bên dường như ấn sâu trong niềm cô tịch
            tìm kiếm đôi lòng
            Ôi chát chua vắt ngang rừng cây với sương chiều mù tịt.
            Người quay về
            với vòm trời đen
            với lưa thưa dòng mây xám
            một thời đam mê
            chợt nhận ra vết nhăn trên vầng trán
            già nua!

            Còn ta ...
            Ngày dài lênh đênh trên mặt đời thiện ác
            Cố tìm một vòng tay
            ướp tình
            say hương trong giây lát
            để hiểu ra
            sự ngắn ngủi của cuộc đời
            chỉ còn ý nghĩ trong vòng tay êm.

            Hú tiếng yêu trên
            đọt cây non
            lung lay bờ môi thắm
            cơn gió lại về
            nghỉ chân ...vỗ về làn tóc thơm, say đắm
            rồi cũng lướt mau ...

            và ta
            lại hóa sầu
            cho trăm năm về bên hạnh phúc !







            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2008 08:31:58 bởi Viet duong nhan >
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9