ước gì ...
trieuam 02.03.2008 08:56:09 (permalink)
Ước gì ...
Cánh hoa khép lại như đôi bàn nõn nuột của người con gái đang chấp lại cầu nguyện thành kính, đài hoa xanh nhờ nhờ tựa chiếc vòng điểm trang đơn sơ, dung dị, nhưng đẹp, đẹp lạ lùng.
Giữa cơn gió sớm, những cánh hoa rùng mình khe khẽ hay đang nhịp mình trong bản luân vũ của tâm linh thầm kín? Ngoài kia, giọt sương nào lặng lẽ đậu trên những búp hoa trắng muốt, mịn màng, non tơ kia, lung linh như những viên ngọc của thiên nhiên, cũng chao nhẹ, hòa vào cùng trong cái lạnh nhàn nhạt hiếm có mà chốc nữa sẽ biến đi ngay khi ánh nắng ban mai vửa kịp lên.

Cả không gian lắng lại, êm đềm , thoang thoảng một mùi tươi non của sự sống, nhẩn nha một chút bình an hiếm hoi...

Đàng xa, áng mây sớm phảng phất màu hồng tía, những hình thù như những bức tranh trừu tượng mà không họa sĩ nào đủ sức lột tả hết. Bởi vì nó là thiên nhiên, cái thiên nhiên thẩm lạnh, chợt ngưng ngang chỉ trong giây lát mà cơ hầu như hiếm ai nhận thấy, hoặc có chăng chỉ thoáng chiêm ngưỡng một cách vô tình " Chao ôi, tuyệt quá !" rồi lại quên ngay đi trong cái vồ vập của cuộc sống hàng ngày.

Có một giọt lung linh .... Nó là giọt nắng, hay giọt sương, hay là giọt mây, giọt gió thánh thiện của buổi bình minh kia hay là một giọt mà chưa có từ nào diễn tả chính xác tính chất của nó. Trong khoảnh khắc điềm đạm, thanh cao nhưng bình dị, gần gũi rất mực, nó như tấm gương đủ hình thù đang phản chiếu tất cả, đang gắn kết tất cả - từ giọt sương mỏng manh, sánh đẹp hơn pha lê đang trang điểm cho những cánh hoa rất đẹp đầu mùa kia, cho đến giọt mây tía đang ôm trong mình cái lạnh se của nắng sớm. Có thể ta tưởng chừng như giọt đó khi kéo ra có thể dai hơn cả cao su, mượt mà và chắc hơn cả tơ nhện, trong và long lanh hơn cà thủy tinh, và chẳng bao giờ đứt cả. Nó sẽ là sợi dây xuyên tâm của bình mình, gắn kết bầu trời cùng mặt đất cũng vạn vật thuộc về nhân thế. Cũng có thể rồi tất cả khi sợi dây đó đi qua sẽ tan, hòa vào nó, rồi cả thế giới này sẽ là một sợi dây tổng hợp tính chất, đủ thành phần trong đó. Một sợi dây vô tận.

Một ngày kia, cũng trong một khoảnh khắc thiêng liêng hiếm có, khoảnh khắc mà ít ai nhận ra như hiện nay, chỉ một thoáng giây nào đó, những lực đẩy siêu hình hay là bàn tay của tạo hóa lại xuất thần dùng sợi dây đó để dệt nên một tấm lưới với vô vàn điều kì thú. Từ trong tấm lưới không một khiếm khuyết đó, khi đã được đặt lên, được giăng trên khung cảnh của cuộc sống, những thành tố đã từng hòa vào trong sợi dây xuyên tâm càn khôn ngày nào đột nhiên bừng tỉnh như sau một giấc mơ dài.

Giọt sương gượng , cố tách mình ra khỏi cái chỉnh thể tuyệt vời kia, nhưng bản thân nó sau một thời gian hòa cùng sợi dây, bây giờ nó chỉ tách ra được một phần rất nhỏ, nó không biết những phần đã từng thuộc về nó bây giờ ở đâu nữa. Nhưng tiếc thay nó không nhân ra điều đó, nó vẫn tưởng mình là giọt sương óng ánh như ngày nào. Trong tấm lưới kia, khi nhìn những vật trong đó cũng đang vùng vẫy như mình thoát ra để trở lại là mình. Nó cười khẩy " Ối chà, sao lại có vật xấu xí thế này cơ" ... Cũng lạ có những lực đẩy siêu hình, bàn tay của tạo hóa nào đã dệt nên tấm lưới hòan hảo này mà không tạo ra được một tấm gương soi. Vì vậy, giọt sương kia đâu còn thấy được mình. Nó không nghĩ rằng, những vật khác, cánh hoa kia, giọt mây, cơn gió ngày nào cũng đang nhìn nó, như đang nhìn nhau với cùng chung ý nghĩ. Thứ nào cũng đang nghĩ rằng mình là nhất.

Chỉ có giọt kia... cái giọt xuyên tâm ngày nào, cái giọt không tên biết tất cả, nó không thể nói ra được, nó không thể buộc mọi vật tin rằng bọn chúng đều như nhau cả, và bọn chúng đang làm xấu đi cái tấm lưới chung mà bọn chúng đã từng thuộc về. Giọt đó chỉ biết cố vươn mình, cố dùng bản chất cũng như sức mạnh của mình để níu các bản chất kia đừng vươn ra nữa, cố để chúng hòa vào mình như ngày xưa chúng đã tình nguyện hòa vào, cố để tất cả lại là một chỉnh thể hoàn hảo như ngày nào .... Tiếc thay ...

Giọt ấy đã bất lực.
Những tác nhân tạo nên cái chỉnh thể kia giờ cũng không còn kiểm soát được nữa, cũng nhìn nhau bất lực.
Những bản chất đang cố tách mình ra thì vùng vẫy trong sự gắn kết mà giờ chúng không còn nhìn thấy nữa, chúng bắt đầu trở nên ác độc, chúng làm đau khổ nhau, chúng đay nghiến, dằn vặt, chê bai nhau... Buồn hơn cả là bản chất tốt đẹp ngày xưa của chúng, bản chất đã hòa cùng sợi dây xuyên tâm ngày nào vẫn còn, nên mỗi khi chỉ còn một mình, không còn thấy vật gì khác để bản tính xấu xa của chúng trỗi dậy, chúng lại ngẩn ngơ, hối hận hay là đang tự tìm hiểu bản thân mình ?

Cứ thế, mãi mãi ... giọt không tên cứ mãi miết trên con đường vô vọng tìm níu kéo những bản chất đã từng hòa vào mình
các tác nhân siêu hình cũng cố vá víu lại thành quả tưởng chừng như đã rất hòan hảo, mà thật đã hòan hảo rồi, có điều chính tự sự hoàn hảo đó đã phá vỡ chính bản chất mình, tạo ra đống hỗn độn này. Càng vá víu, càng bấn loạn ....
Các bản chất vừa là nạn nhân vừa là kẻ có tội kia cũng miệt mài luẩn quẩn cùng nhau ...

Vĩnh viễn !
Không lối thoát!

Giọt liên thông, gắn kết vạn vật ngày nào có lẽ đã quên mất một điều, nó đã đến cùng vạn vật từ chiều thẳng đứng, trong một sự cân bằng cần thiết, tất cả những hỗn loạn kia chỉ là cố bành trướng ra một chiều ngang, một chiều ngang không bao giờ có khi tất cả đã vương đến không biết bao nhiêu chiều ...

Buông ra tất cả ư ? Không thể rồi ... Tất cả đã bị cuốn vào ....

Làm lại tất cả ư ? Cũng không thể khi tất cả đã không còn ở vị trí ngày nào ...

Chỉ có một điều ...

Ước gì .... Ước gì ngày xưa vẫn là ngày xưa. Một ngày xưa dung dị với búp hoa trắng muốt, nuột nà được nâng lên bởi đài hoa xanh nhờ , làn gió lạnh lạnh, áng mây với giọt nắng hồng tía bình an... trong một lời cầu nguyện chân thành ngày xưa ....

Ước gì ngày xưa cái giọt không tên chưa bao giờ xuất hiện để tất cả nguyên sơ không hòa lẫn vào nhau với một mục đích tối thượng là cùng vươn đến sự gắn kết, sự hoàn hảo. Bởi vì ngay chính sự hoàn hảo là không hoàn hảo , trong tất cả sự không hoàn hảo lại ẩn chứa cái hoàn hảo tự có rồi ...

Tiếc thay ....

Ước gì ....



Triều Âm
( đâu đó một ngày xa xưa)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9