GỬI GIÓ MANG ĐI...
nguyen thi thuy tien 19.04.2008 20:07:35 (permalink)
...Bấy lâu nay đi tìm hạnh phúc chốn xa xôi...giờ chợt nhận ra rằng thứ hạnh phúc mình đang có chỉ là một chiếc bóng mơ hồ,không rõ hình hài...tuyệt vọng có,đau khổ cũng có,nuối tiếc cũng vô vàn.........nhưng không thể nào khác hơn được nữa!...Đôi lúc muốn trở lại với những gì giản đơn bình dị nhất,nhưng cảm thấy bản thân không còn can đảm để đối diện nữa...Tất cả đã được gán cho một cái tên là "Qúa Khứ"!Một quá khứ đầy mộng đẹp...nhưng tất cả đã vỡ nát rồi,đã tan tành như bọt sóng,xa xôi như những cánh chim khuất tận chân trời...Hạnh phúc mong manh như sương khói,sẽ tan vĩnh viễn khi nắng lên...Đời người có nhau chỉ một lần nhưng mất nhau là mãi mãi....
...Một ngày kia..."ai đó" có vô tình đọc được những dòng này mong hãy xóa đi trong lòng tất cả những gì đã thuộc về dĩ vãng...hãy quên đi những gì không đáng để nhớ...vì tất cả chỉ làm nên sự trống vắng,nuối tiếc,hụt hẫng...và nếu đã như thế thì cớ gì giữ lại...tình yêu ngày xưa đã chết dưới những lỗi lầm,những đam mê xa hoa...mãi mãi không thể nào sống lại thêm lần nữa...
...Có thể người sẽ đau khổ,sẽ tuyệt vọng...và có thể lệ người sẽ rơi,sẽ khóc cho một con tim yếu đuối không thể vượt qua...nhưng đây vẫn là sự thật,sự thật thì không thể nào khác được...
...Một kẻ hận vì tình bội bạc...Một kẻ đau khổ vì những lỗi lầm....Cả hai đều đau khổ! Nếu có thể.....(chỉ là "nếu" thôi).Vâng! nếu có thể xin được gọi  "anh" một lần cuối cùng để được nghe lời đáp trả,để được nghe giọng nói nửa quen nửa lạ,dù tiếng nói chỉ vọng về trong giấc mơ,trong xa xôi giữa biển đời tấp nập.......
...Chỉ có hai con người nhỏ bé nhưng cuộc đời thì quá rộng,đã lạc mất nhau rồi thì vĩnh viễn ta không thể tìm lại nhau được nữa...Xin con tim hãy một lần can đảm chấp nhận,thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương!
...Nhờ gió mang đi những dòng này, không mong lời đáp trả,không mong nhận được sự tha thứ nào nữa......

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45994/2D4B273F5DE24E24AE54690705B6A470.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2008 20:17:18 bởi nguyen thi thuy tien >
Attached Image(s)
#1
    Tiền Như Mạng 20.04.2008 03:01:00 (permalink)
    Biết, uống sao đây,bia tan rồi
    Những gì nhạt nhẽo mãi không vơi,
    Con tim thoi thóp còn một nửa
    Làm sao cho hết một cuộc đời.

    Khi đó làm sao anh biết được
    Để giờ tiếc nuối mãi không thôi,
    Có phút hững hờ khi say đắm
    Có lúc tình, chẳng hết cho em.

    Linh hồn chưa tan còn biết đợi
    Trái tim một nửa hãy còn mong,
    Xuân qua,phượng tắt,sen sầu úa
    Mùa thu,hoa sữa ở trong anh.

     
     
     
    Cho dù ai có lỗi lầm,cho dù có lạc lối nhưng trái tim đã tìm được hướng quay về.Nơi xưa hẹn chờ...thân xác hao mòn.Linh hồn chẳng thể tan vì còn ấp ủ một điều,trái tim tàn khuyết vẫn duy trì nhịp đập vì còn phải chờ mong.......ôi tình yêu thoáng qua mùa xuân đơm hoa kết trái đã thoáng qua rồi mùa của tình yêu.Phượng tắt,sen sầu đi qua một mùa hạ nồng nàn,sắp đến rồi mùa rơi rụng mùa thu đầy lá vang rơi mùa của nhân gian lặng lẽ,mùa ngàn hoa buồn,mùa tình yêu chia ly. Nhưng mặc dù mùa thế gian chia ly vẫn có một tình yêu ngóng đợi như hoa sữa thơm lừng,phải chăng thế gian vẫn tồn tại một linh hồn mong manh tràn ngập,dâng trào và nồng nàn,phải chăng đây chính là dâng tặng một mùa tình yêu nguyên vẹn..phải chăng trong sự chia ly của thế gian vẫn hé mở một mầm tái hợp.....
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9