Thơ tình cho bạn trẻ
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 30 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:37:39 (permalink)
Một câu chuyện tình
Akiko ko ro 

Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa
Hay về một người nào đã chết
Không phải chuyện ngã lòng trước chông gai mỏi mệt
Hay một phút yếu lòng nói dối trước tình yêu

Em cứ nói đi, cứ nói biết bao nhiêu
Thì câu chuyện tình, chuyện đời vẫn thế
Anh vẫn là anh, vẫn tiếng cười ngạo nghễ
Em lại là em, anh lại trở về anh

Đừng nhắc lại lời xin lỗi chân thành
Mong manh lắm, nếu phải kìm nước mắt
Nếu đã một lần, em thấy lòng đau cắt
Thì đấy là anh, là phút cuối cùng

Hãy cứ nói đi chớ có ngại ngùng
Có gì đâu, còn gì đâu nữa chứ
Con Gấu Mèo vẫn nằm vô tư lự
Nó bảo rằng chuyện mình chẳng đáng đâu

Đừng bảo anh mình hôn nhau lần cuối thật sâu
Để sau này không có nhiều tiếc nuối
Thì em ơi những điều là sau cuối
Suốt cuộc đời chẳng quên nổi đâu em

Đừng bảo anh nếu nhớ hãy lấy ảnh ra xem
Con Gấu Mèo cũng bảo chuyện chúng mình không đáng
Đừng bảo anh thử đi về dĩ vãng
Chẳng còn gì níu nổi bước hai ta

Em hiểu lòng anh, anh hiểu hai ta
Sẽ chẳng còn gì cho nhau nữa cả
Những nụ cười, ánh mắt, hay bờ vai êm ả
Em hãy quên đi, em cố quên đi

Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì?
Anh sẽ gọi em là kỉ niệm
Để một ngày nếu có điều màu nhiệm
Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên anh.

Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa
Hay về một người nào đã chết
Không phải câu chuyện tình yêu đã hết
Chỉ là một người đã chán rồi đi...


#16
    Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:40:36 (permalink)
    Giá đừng

    Giá đừng thương nhớ người dưng
    Thì tôi đâu phải buồn thương thế này
    Giá đừng khóc nhớ đêm ngày
    Thì tôi đâu phải nhìn ngày trôi qua
    Giá đừng có trách "người ta"
    Vô tình, lặng lẽ... người xa mất rồi
    Giá đừng.... người có nhìn tôi
    Thì tôi đâu phải....
    .... nhớ người, đứng không?
    Giá đừng,.... chỉ giá đừng thôi...
    Buồn vui đâu phải cuộc chơi...
    Giá đừng......

    (Sưu tầm)
    #17
      Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:42:42 (permalink)
      Tại sao

      Hãy nói cho anh nghe tại sao
      Giữa mùa đông mưa còn rơi lạnh giá
      Chiều đã buồn sao cây còn trút lá
      Đêm đã sâu còn vằng vặc những nỗi niềm

      Hãy nói cho anh nghe tại sao chuyện chúng mình
      Đã tan vỡ mà vẫn không lụi tắt
      Gặp trên phố mình cúi đầu quay mặt
      Đơn giản thế thôi sao cứ tiếc chi hoài

      Hãy nói cho anh nghe phải mất bao nhiêu tháng ngày
      Mới có thể nguôi quên hình bóng cũ
      Chuyện chúng mình anh là người tình phụ
      Hay em mới là một kẻ đổi thay

      Hãy nói cho anh nghe lời chia tay
      Có đắt giá lắm không mà sao em tiếc rẻ
      Quay lưng đi không một lời từ giã
      Em sợ tổn thương anh hay chẳng dám đối diện với lòng mình

      Hãy nói cho anh nghe... mà cũng chẳng cần nói để làm gì
      Có lẽ im lặng là câu trả lời đơn giản nhất
      Mà không... em hãy trả lời anh lần cuối:
      "Sao tình yêu chúng mình dễ mất thế hở em?"

      (sưu tầm)
      #18
        Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:45:06 (permalink)
        Bài thơ dang dở
        La Lan


        Bài thơ tình tôi bao lần định viết
        (Bụi phủ vàng trong góc tủ lặng yên)
        Tả tình yêu không dang dở ưu phiền
        Nồng như mộng, ấm như vòng tay khép

        Tôi muốn viết một bài thơ thật đẹp
        (Cho cuộc tình duy nhất khó mà quên)
        Đã bao lần tôi đặt bút viết tên
        Thơ chưa vẹn, tình tôi đã tan vỡ

        Tôi đã viết bao bài thơ nức nở
        (Những cuộc tình đã lặng lẽ đi qua)
        Thơ của tôi cứ mãi ướt lệ nhòa
        Còn tình đẹp thì hoài không thấy bóng

        Tôi ngán lắm những vần thơ lạnh cóng
        (Những bài thơ không hơi nóng tình yêu)
        Những vần thơ diễn tả nổi cô liêu
        Lệ đẫm ướt khóc những tình buồn bả

        Ở ngoài kia, người người đang hối hả
        (Điểm tô cho tình yêu thật trong đời)
        Nhìn lại lòng, sao tôi vẫn chơi vơi
        Bài thơ tình, lại một lần xếp kĩ
        #19
          Trường Phi Bảo 01.05.2008 13:58:58 (permalink)
          Khi yêu người ta bắt đầu nói dối
          Thanh Nguyên 

          Thầy văn học đọc câu phương ngôn
          Khi biết yêu người ta bắt đầu nói dối
          Có đúng thế không hở bạn bè cùng tuổi?
          Lứa tuổi bắt đầu yêu.....

          Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nheo
          Mà khiến anh đêm về khó ngủ
          Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ?
          Ngày ngắn vô cùng không đủ để nhìn nhau.

          Đừng ai hiểu ai muốn làm cao
          Dù đôi lúc ngó lơ sang chỗ khác
          Thì ra thầy bảo mà đúng thật
          Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình.

          Rồi nếu lỡ bạn bè có nhắc đúng một cái tên
          Tự dưng em quá chừng xấu hổ.
          Má đỏ bừng và không cười nổi nữa
          Có ai hỏi: "Hắn đấy à?", vội đáp: "Còn lâu!"

          Và anh thì có khác gì đâu
          Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận
          Ai lại dám bày tỏ niềm xúc động
          Nên bất ngờ phải nói "Có" thành "Không".

          Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung
          Sao anh mắt cứ nghiêng về một phía
          Tự dưng em không dám lên lớp trễ
          Chỉ sợ anh chê con bé ấy lười.

          Tự dưng em vui hơn và anh cũng cảm thấy yêu đời
          Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang căn phòng em ở
          Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ
          Chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon.

          Nhưng bạn bè ơi đừng tìm hiểu gì hơn
          Em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió
          Anh sẽ giải thích rằng đi ngang căn phòng đó
          Như đi ngang bao căn phòng khác của trường.

          Khi biết yêu ai cũng ngỡ mình vẫn bình thuờng
          Dù sự thật có rất nhiều thay đổi
          Mà thay đổi trước tiên là bắt đầu nói dối
          Nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít rất dễ thương.

          Và dĩ nhiên là đáng được khoan dung
          Hãy tha thứ cho những người.......
          Vì bắt đầu yêu....
          nên bắt đầu nói dối

          #20
            Trường Phi Bảo 01.05.2008 14:13:05 (permalink)
            Tống Biệt Hành
            (Vì một người đi mãi, chắc không quay trở về … )

            Đưa người - ta đưa ra sân bay
            Đã nghe mây xám khắp mặt mày
            Chiều xuống, trăng lên sầu vạn thước
            Một tấm kính ngăn – tay rời tay …

            Đưa người ta chỉ đưa tới đây
            Đã nghe hẫng lòng, sống mũi cay !

            - Ly khách ! Ly khách ! Đôi mắt đỏ
            Luân Đôn – Sài Gòn : mấy ngàn cây ?
            Hỏi người bao giờ nói trở lại ?
            Hai năm cộng lại … bảy trăm ngày …

            Ta biết, Luân Đôn sương mù lắm
            Bây giờ, nơi ấy sương buông trắng
            Một phố, hai phố trắng sương buông
            Chẳng biết vẫy tay ai. Phố vắng

            Ta biết người cô độc xứ người
            Thân vắng, đường xa buồn chết thôi

            Người đi, ừ nhỉ, đừng ngoảnh lại
            Mắt thà coi như chẳng thấy nhau
            Tai thà coi như không tiếng nấc
            Chân thà coi như bước thật mau …

            Người đi, ừ nhỉ, người đi thực !
            Em thà coi như chiếc lá bay
            Yêu thà coi như là hạt bụi
            Dung thà coi như hơi rượu say … !!!

            (sưu tầm)
            #21
              Trường Phi Bảo 01.05.2008 14:16:25 (permalink)
              Một nửa
              Nguyễn Hoàng Sơn


              Nửa cốc nước cũng làm vơi cơn khát
              Nửa vầng trăng đủ cho kẻ mộng mơ
              Nửa sự thật không còn là sự thật
              Tình yêu không một nửa bao giờ!

              Tôi tự hỏi: "Phải chăng mình khe khắt?
              Thế giới này vạn vật chia hai."
              Nhưng tôi biết điều này là sự thật:
              "Trong cuộc đời không ai chết thay ai"

              Trăng một nửa đổi dời trong khoảnh khắc.
              Nắng lên cao vốn cũng chỉ nửa ngày.
              Tuổi nửa đời người cũng chỉ bốn mươi.
              Trong tình yêu trọn kiếp chỉ nửa đời.

              Thế vì sao trên đời không một nửa?
              Chuyện tình đời hư thật cũng bằng không.
              Tôi tự nghĩ trên đời đều một nửa.
              Thế gian này nào một nửa phân hai.
              #22
                Trường Phi Bảo 01.05.2008 14:19:24 (permalink)
                Khi Yêu

                Anh tặng cho em một tấm hình
                Xí ơi là xí đến..........phát kinh
                Mà sao hổng biết..........điều chi lạ
                Em thấy đẹp lòng nó hóa.........xinh.

                Anh tặng cho em tiếng yêu đầu
                Chẳng là hoa mỹ, chẳng chuốt trao
                Kỳ ghê lời ấy ôi thô kệch!
                Mà hổng hiểu sao.......em gật đầu.

                Anh tặng cho em.......nụ hôn mềm
                Ôi sao.....dở quá....thế mà tim.....
                Nghe như êm ái bài thơ đẹp
                Mà tháng năm qua em cố tìm.

                Thế là..........yêu ấy đã dậy khơi
                Sóng tình ào ạt nói không lời.
                Khi yêu dầu chỉ là xí lắm.......
                Vẫn đẹp phi thường lạ ghê nơi.........

                (sưu tầm)
                #23
                  Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:28:18 (permalink)
                  Anh sẽ đợi em ở phía cuối con đường
                  Lê Huy Thiên Trang


                  Đừng trách anh, nghe em yêu thương?
                  Lối chúng mình định qua phố phường tấp nập quá
                  Dòng người cuốn anh đi, đời bao nhiêu sự lạ
                  Không dắt tay em, vụng quá, sợ em cười!

                  Anh sẽ đi cùng em khi phố đã thưa người
                  Khi đã vắng những lời mời đon đã
                  Khi em cần tình yêu mà không cần phép lạ
                  Khi sánh vai cùng anh , em kiêu hãnh mỉm cười

                  Anh sẽ đến cùng em , nếu giữa đường bão nổi
                  Nếu gió gầm, đêm tối bỗng chòang buông
                  Còn, em ơi, nếu lạc giữa phố phường đô hội
                  Anh sẽ đợi em ở phía cuối con đường.
                  #24
                    Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:32:35 (permalink)
                    Hình Như
                    Ý Anh


                    Người ta thường hay nói "hình như..."
                    Bởi chỉ nắm trong tay những điều chưa chắc chắn
                    Nhưng đôi khi biết nó là chắc chắn
                    Họ vẫn cứ hoài thích nói "hình như..."

                    Và hình như em bất lực trước ngôn từ
                    Nên không thể nói với anh những điều sâu kín nhất
                    Nhưng lẽ nào trên đời lại có "hình như sự thật"
                    Để không bao giờ chắc chắn được thứ tha

                    Người ta vẫn thường nói "hình như là..."
                    Để tự an ủi mình hay làm yên lòng người đối diện
                    Anh và em -ai là thuyền?ai là biển?
                    Hay suốt đời cũng chỉ biết hình như...?

                    Người ta vẫn cứ thích lẫn lộn giữa thực và hư
                    Bỡi sự thật phũ phàng hơn ta nghĩ
                    Nên cứ để bản năng và lý trí
                    Đi chung đường không biết rẽ về đâu

                    Người ta cứ nghĩ rằng khi yêu nhau
                    Sẽ thôi không còn "hình như..."nữa
                    Rằng thế giới này chỉ có mình hai đứa
                    Rồi ngang nhiên dám chắc chắn đủ điều

                    Bởi chữ "yêu" luôn gắn liền với chữ "liều"
                    Nên "hình như..." mới trở thành "chắc chắn"
                    Chuyện của mình nên nói hay im lặng
                    Để không nhầm "chắc chắn" với "hình như..."

                    #25
                      Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:36:07 (permalink)
                      Đơn Phương
                      Phạm Đức

                      Tôi tìm em, em tìm ai
                      Để đôi khi tiếng thở dài hòa chung
                      Gần nhau mà chẳng yêu cùng
                      Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
                      Trái tim tôi vẫn để dành
                      Cho em - người vốn vô tình với tôi

                      Còn em lại đến với người
                      Tôi không ghen, chỉ buồn thôi, thật buồn.
                      Cái bông hoa nở giữa vườn
                      Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa
                      Thôi thì em đó tôi đây
                      Không yêu nhau được dẫu đầy thương yêu

                      Mong em yêu và được yêu
                      Đừng như tôi chỉ một chiều tương tư
                      #26
                        Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:41:30 (permalink)
                        Mai em đi...

                        Mai em đi vùi chôn tình năm cũ
                        Quên đường xưa in bóng dưới lá vàng
                        Mai em đi ôm câu hát dở dang
                        Thả vào gió với mây trời, sóng biếc.

                        Mai em đi, rời xa vùng miên viễn
                        Chốn ân tình, một phút đã vỡ tan
                        Mai em đi, đem theo nỗi hoang tàn
                        Trong xa vắng, nhớ mùa Đông tuyết phủ.

                        Thôi nhé anh, mảnh tình xưa đã cũ
                        Mai đi rồi, chia rẽ cả ước mơ
                        Mai em đi, mang theo nỗi ơ hờ
                        Khi anh trọn niềm vui bên người mới.

                        Mai em đi, tình xa tầm tay với
                        Lang thang buồn trên ngõ vắng quanh co
                        Đường xa xăm, vẫn thiếu một con đò
                        Nên lữ khách, bước chân hoài xa vắng.


                        Quỳnh Mai
                        #27
                          Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:44:27 (permalink)
                          Lang Thang Trên Phố

                          Những buổi chiều em lang thang trên phố
                          Dòng ngựa xe vẫn hối hả đi về
                          Gác chuông lạnh, mù sương nhà thờ cổ
                          Nẻo đường đời, cũng thế, lắm nhiêu khê.

                          Không cùng anh chiều lang thang trên phố
                          Nên em buồn, bước chân nhỏ đơn côi
                          Nén hờn tủi vào trong làn hơi thở
                          Mà quanh đây cảnh vật vẫn ngậm ngùi.

                          Trời cắc cớ lại làm cơn gió nổi
                          Áo em bay, nghiêng tóc rối muộn phiền
                          Muốn tựa sát vào anh dù ngắn ngủi
                          Cho em tìm một thoáng mộng bình yên.

                          Những buổi chiều anh lang thang trên phố
                          Nhớ thương em? Chắc anh nhớ thật nhiều
                          Chẳng phụ nhau sao tình hoài dang dở
                          Tập đánh vần, chẳng thốt trọn lời yêu.

                          Vẫn lang thang đôi đời hai góc phố
                          Gởi cho nhau vằng vặc nửa khung trời
                          Ngày đan mãi nên đầy tay sợi nhớ
                          Cột mối tình đây với đó, xa xôi...

                          Trần Tường Vi
                          #28
                            Trường Phi Bảo 03.05.2008 22:51:13 (permalink)
                            Em......

                            Em biết rồi em sẽ chẳng quên anh
                            Như quên những gì thoáng qua ký ức.
                            Bởi lắm điều khuấy động hoài ray rức
                            Chạm nhẹ thôi đủ ngây ngất hồn đau.

                            Em gom góp vệt yêu xưa tẩy cạo
                            Tưởng chẳng còn dấu vết để nhớ nhau.
                            Nhưng tiên tiếc nên giữ mình đôi chút
                            Mỗi lần nhìn là mỗi lúc xôn xao.

                            Em giận mình ghét cay đắng gì đâu
                            Đã bảo quên mà sao cứ mộng hoài.
                            Nguồn tiềm thức cứ như dòng nước chảy
                            Sáng đổ ròng trưa lại lớn tràn hơn .

                            Em đôi lần bắt gặp mình hờn ghen
                            Khi thấy anh cùng ai đang tính chuyện.....
                            Hay nói đúng ra là em tủi phận
                            Khi thấy hai người tắm mộng thiên duyên .

                            Em đã dặn em, rằng chẳng có quyền
                            Vì em đã đánh mất rồi lâu lắm.
                            Ngôi sao băng em buông lời ước nguyện
                            Từ dạo nào nay tính đã xa xăm.

                            Em bây giờ em chẳng thể quên anh
                            Và cũng thử tập yêu rồi người khác.
                            Nhưng nỗi đau khắc hằn sâu mất mát
                            Cứ từng ngày nhịp lay lắt tim em.

                            (sưu tầm)
                             
                             
                            Học quên để nhớ
                            Đặng Vương Hưng

                            Học quên để........nhớ cho nhiều
                            Học hờn giận để.......cưng chiều đấy thôi!

                            Học lẻ loi để.........có đôi
                            Học ghen là để........cho người thêm yêu!

                            Em thì xa vắng bao nhiêu
                            Tôi đành học cách nói điều vu vơ.

                            Học sắc sảo để.........dại khờ
                            Học già dặn để........ngây thơ thuở nào.

                            Tôi giờ còn lại chiêm bao
                            Cố trần tục để.........thanh tao kiếp người.

                            Mải mê học khóc cho.........cười
                            Quên hờ hững để cùng người đam mê.....
                             
                             
                             
                            Hiện lên hờn dỗi... rồi đi
                            Giận chi cách mặt, trách chi khuất lời
                            Nào đâu tôi có đứng ngồi
                            Với em... chỗ vắng, lúc trời che mưa
                            Nào đâu tôi có bao giờ
                            Bỏ em đột ngột bơ vơ giữa đường
                            Một thời bồng bột nhớ thương
                            Hợp tan cũng một lẽ thường ấy thôi
                            Nước mây, tình tuổi đôi mươi
                            Mà trôi nổi đến cuối đời... Lạ chưa ?
                            Một lần qua đoạn đường xưa
                            Chỉ mong một thoáng bất ngờ thấy em.
                            Nỗi gì khắc khoải không yên
                            Đập như giọt đắng trong tim thế này
                            Xa nhau mấy chục năm nay
                            Gần nhau dù một phần ngày cũng không
                            Tôi có vợ
                            Em có chồng
                            Cả hai cùng sắp nên ông, nên bà
                            Một xa thì đã là xa
                            Giày vò nhau nữa để mà làm chi
                            Trong mơ em nói những gì
                            Chồng con lạnh vắng đi về không vui
                            Lòng như khoảng trống giữa trời...
                            Hay là em thấy trong người làm sao
                            Ốm đau nào biết thế nào
                            Người dưng thì cứ việc vào mà thăm
                            Đằng này...
                            Bao nỗi băn khoăn
                            Muốn làm cũng chẳng được làm người dưng
                            Thương không phảị Nhớ không đừng
                            Rung cây lại sợ động rừng đó em
                            Đành thôi bằng sự im lìm
                            Đi trong giấc mộng mà tìm đến nhau...

                            (Sưu Tầm)
                             
                             
                            Ta mất nhau đớn đau cùng thấm thía
                            Để rồi đây ân nghĩa đã chia phôi
                            Chua xót kia ,sao tẩm liệm mất rồi
                            Tình si ơi ! đời oán ân vội vã

                            Tuyết vẫn rơi giữa khung trời mùa hạ
                            Như đắng cay em đã nếm cùng anh
                            Cõi hồn hoang chua xót đã bao lần
                            Mong kiếp sau vòng luân hồi gặp lại

                            Chẳng nợ duyên sao trách hờn chi mãi
                            Dù quay lưng nhưng phải đoạ đày nhau
                            Măn nồng xưa xin chôn xuống lòng sâu
                            Trả lại nhau tình sầu nhiều lưu luyến

                            (Sưu tầm)
                            #29
                              hell1410 01.06.2008 17:28:07 (permalink)
                              Trúc xinh bị nhận xuống sình
                              Em xinh, hổng tắm hôi rình...ai ham
                              Ai hổng ham kệ người ta
                              Chờ khi em tắm, anh là... xà bông.
                              .
                              Trèo lên cây bưởi bắt ong
                              Bước xuống cánh đồng kiếm chú nông phu
                              Hồi xưa còn nhỏ em ngu
                              Nghe má em kể nên thù đàn ông
                              Bây giờ em lại muốn chồng
                              Trai chợ đã hết..., ra đồng kiếm trai
                              Làm nông nhưng phải đẹp...chai
                              Chớ mà xấu quắc ngày mai em...dìa.
                              Xà bông em...trét vòng vòng
                              Toàn thân kỳ cọ thích không hở chồng?
                              Anh mà dám nói là... hông...!
                              Em giụt xuống nước, xà bông tan tành...
                              Trên trời có đám mây xanh
                              Ở giữa mây trắng, xung quanh mây vàng.
                              Nếu anh mà lấy được nàng
                              Thuê tàu vũ trụ cho nàng lên chơi.
                              Nếu nàng không lấy thì thôi
                              Titô nó cũng chẳng mời nàng đâ
                              #30
                                Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 30 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9