TẠ TỪ
NHỚ MỘT NGƯỜI ĐI Ta biết người đi không trở lại Như chiếc lá vàng rơi cuối thu Quên dòng sông nhỏ thời thơ dại Quên cả xưa nào đêm mộng du Ta biết người đi xa vời vợi Xa một con đường hoa trắng bay Con đường nằm đó như mong đợi Trông ngóng ai về một đêm say Ta biết người đi quên tiếng hát Quên khúc nhạc nào trên phím tơ Ân tình muôn thuở còn khao khát Người đã lên đường như giấc mơ Ta biết người đi lòng không nỡ Bỏ lại sau lưng những thâm tình Bỏ lại một trời thương với nhớ Từng chiều dau đáu một hồi kinh… Xuân Mai
MƯA BUỒN Mưa rơi lất phất buồn con phố Nghiêng ngả hàng cây theo gió đưa Mưa trút lan tràn qua ngõ nhỏ Khuya rồi người ấy đã về chưa Ngoài hiên ai đứng buồn hiu hắt Nhìn ai đang vội dưới trời mưa Sầu muộn dâng đầy trong ánh mắt Bùi ngùi nhớ lắm những ngày xưa Chiều nay mưa gió làm giông tố Ta thấy một cành hoa trắng rơi Thương người lận đận đời gian khổ Dặm ngàn cách biệt hỡi người ơi! Thuyền ai trên bến nào tan tác Ngược dòng chưa biết phải về đâu Quán đời lưu lạc chiều ngơ ngác Lạc loài hoang lạnh dưới trời ngâu... Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2018 09:05:09 bởi Nguyệt Hạ >
ƯƠM NỤ XUÂN TÌNH Em ơi! Mùa xuân đang đến bên đời Sao em còn đang trên phố hoang nào Thôi em về đi! Lòng nghe thương nhớ Nghe trong vườn xưa ai hát ngọt ngào Em ơi! Mùa xuân đang đến bên thềm Đôi chim chào xuân ca hát trên cành Trao nhau nụ hôn đùa vui trong nắng Bay lên đồi hoang mơ giấc mộng lành Em ơi! Lòng ta yêu nhánh xuân tình Nâng niu đời nhau bên gốc mai vàng Cho đêm nồng say tình yêu thơm ngát Cho đêm mộng mơ vui chốn địa đàng Về thôi em nhé! Dù bao cay đắng Trên bến xuân này quên hết thương đau Về thôi em nhé! Đời thôi hoang vắng Ươm nụ xuân tình thương lắm đời nhau… Xuân Mai
MỘT NGÀY MÙA XUÂN Một ngày mùa xuân Trên phố xưa nào quen bước chân Đường về còn xa Nhớ lắm quê nghèo bao thiết tha Một ngày mùa xuân Có cánh hoa vàng ươm nhớ thương Lặng nhìn hoàng hôn Chiếc bóng xưa gầy bao vấn vương Một ngày mùa xuân Thương lắm con đò trôi chốn xa Rồi một chiều hoang Không biết ai còn thương nhớ ta Một ngày mùa xuân Nghe tiếng chân về trên bến sông Ngồi nhìn dòng trôi Nghe thấy trong hồn bao nhớ mong… Xuân Mai
NỤ TÌNH XUÂN Em có nghe không Nghe trong chiều hồng Một khúc xuân nồng Sưởi ấm lòng ta Em biết không em Xuân trao nụ tình Trong cõi yên bình Trong giấc mộng say Em biết không em Con tim nồng nàn thương giấc mộng vàng Thương lắm đời nhau Nghe tiếng xuân ca Vang trong chiều tà Nghe trong từng chiều Thương lắm lời yêu… Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2018 17:43:28 bởi Xuân Mai >
ĐÊM BA MƯƠI Đêm ba mươi nợ người chưa trả Sao còn mơ chi giấc hoang đàng Trời đã khuya người đang vội vã Bước quay về kịp đón xuân sang Đêm ba mươi một mình lạnh giá Sân nhà ai rụng cánh hoa vàng Đường phố quen giờ như xa lạ Chắc quên rồi một gã lang thang Đêm ba mươi đèn khuya bóng ngã Trong lòng ai thương nhớ miên man Chiều ly hương đường về xa quá Ai đợi chờ bến vắng mênh mang Đêm ba mươi buồn tênh ghế đá Biết về đâu? Sương sớm chưa tan Hàng cây khô buồn theo chiếc lá Ai một mình đếm bước chân hoang… Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2018 14:03:40 bởi Nguyệt Hạ >
XUÂN ĐẾN TRONG TA Lang thang trên phố đêm nay Em tôi nhỏ nhắn vai gầy Em ơi! Em biết hay không Ta thương nhau giữa đêm đông Đêm nay trên phố lang thang Trong ta lặng lẽ đông tàn Hoa xuân khoe sắc lung linh Thương em áo mới tươi xinh Đêm nay trên phố lang thang Bao nhiêu mộng ước dâng tràn Thương nhau hát khúc hoan ca Xuân ơi! Xuân đến trong ta Đêm nay trên phố lang thang Thương yêu từng nhánh hoa vàng Thương yêu bóng dáng kiêu sa Xuân ơi! Xuân đến trong ta… Xuân Mai
HOA TÌNH NỞ MUỘN Ru người qua hết mùa đông Đưa nhau vào cõi bềnh bồng mê say Nghiêng vai ôm ấp tình gầy Nụ tình đêm mộng liêu trai ngọt ngào Thương hoài hôm ấy tình trao Trong đôi mắt biếc tươi màu xuân mơ Cho nhau một mảnh tình khờ Bao nhiêu năm tháng ngu ngơ ai hoài Chờ người giữa chốn trần ai Tình xưa thuở trước lạc loài trăm năm Tóc mây ngan ngát hương thầm Môi thơm còn đó duyên ngầm tình ơi! Đêm hồng khúc hát chơi vơi Ru người cô phụ quên đời quạnh hiu Thương hoài bóng nhỏ liêu xiêu Hoa tình nở muộn trong chiều nhớ ai… Xuân Mai
CÓ MỘT NGÀY Một ngày trôi xa miền nhớ Một ngày sầu lắng trong ta Trên chuyến xe đời bỡ ngỡ Dọc đường gió bụi mưa sa Một ngày giữa dòng hư ảo Giật mình lòng thấy bơ vơ Bơi trong biển đời giông bão Nhớ hoài ngày đó ngu ngơ Một ngày không còn hối hả Ngủ vùi trên bến sông thơ Bỗng thấy mưa buồn lã chã Chờ gì một giấc hoang mơ Một ngày trong chiều gió lộng Nghe xưa buông tiếng ru dài Cõi nào ngàn năm đồng vọng Mong chờ chút nắng ngày mai Một ngày bên bờ sông rộng Còn mơ hình bóng trang đài Thả hồn vào trong cõi mộng Ru người khúc hát chiều say... Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2018 12:29:27 bởi Nguyệt Hạ >
BÊN ĐỜI NGƠ NGẨN
Người về đêm hoang mơ
Nghe lời ru hững hờ
Lạc loài trong mưa gió
Nhớ hoài những ngày thơ
Đời chìm trong bơ vơ
Con thuyền không bến bờ
Trời làm rơi mây xám
Ướt lạnh hồn ngu ngơ
Thôi xin ai đừng chờ
Ai đang trong nhà thờ
Quên rồi ai đứng đợi
Ngoài trời mưa lơ thơ
Tôi thương tôi dại khờ
Đi trong đêm mịt mờ
Đường về ôi xa quá
Đứng bên đời ngẩn ngơ...
Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2018 20:36:34 bởi Xuân Mai >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: