Nỗi buồn
đồng hồ cát 09.05.2008 02:17:01 (permalink)
Có khi ta buồn, đêm nghe nhạc không lời...buồn.
Tôi đang đi xa, gần 10 ngày rồi, không biết tôi đi bao nhiêu km nữa, sao đêm thấy buồn.
Tôi phát hiện ra mình có 1 chút đào hoa nhưng tôi không thể, không thể...ở đâu đó tôi luôn thấy bóng hình người tôi yêu...
#1
    Panda_hoatien 09.05.2008 09:44:10 (permalink)
    Đến 1 thành phố hoa lệ như Sài Gòn còn buồn gì nữa vậy ĐHC. A! à,thì ra là nhớ bóng dáng người yêu nên buồn sao?
    #2
      đồng hồ cát 12.05.2008 16:33:19 (permalink)
      Hôm nay mở album thấy một người bạn, đã lâu không gặp, sao tự nhiên phảng phất buồn...
      #3
        đồng hồ cát 21.05.2008 00:49:56 (permalink)
        Đêm Huế, trống vắng, cô đơn...
        Ta như lạc trong vòng mộng mị, ở SG ta đi coi bói bài, lần đầu tiên ta coi, chẳng gì vui sao thêm cho ta sự vô cảm....
        Nhạc buồn, đêm dài hơn, chân ta bước sao lạnh lẽo...
        Mưa ướt vai em hay nước mắt em, anh muốn ôm em cho hết ưu phiền. Xin hãy quên đi một kẻ đa tình...Anh nói, dìu em đi suốt cuộc đời. Mà sao không đưa được đoạn đường em đi...Anh nhớ lần đầu tiên trông thấy nụ cười...
        #4
          đồng hồ cát 22.05.2008 06:36:40 (permalink)
          Thành công dường như lại là thất bại của người kia. Trong cuộc đối đầu chỉ có 1 ng bước lên bục vinh quang.
          Đêm nay tỉnh dậy, 1 mình 1 phòng, sao không ngủ được nữa, xem MU bước lên bục vinh quang, Chelsea kẻ khát khao chiến thắng, kẻ bại trận. Trong đầu mông lung, cồn cào nghĩ đến chiến thắng, hồi hộp khi nghĩ đến thất bại.
          Mai mình sẽ về, mình đi lâu quá rồi, gần 1 tháng nay như không ở nhà, về lại bay đi... Mà có khi về lại phải đi...
           
          #5
            đồng hồ cát 22.05.2008 06:59:59 (permalink)
            Mình hút nhiều thuốc lá, lần này đi làm trưởng đoàn, một mình đi quản lý 2 cô gái, cv sao nghe mệt mỏi. Mà có gì nhỉ, mọi người như oánh nhau rùi đẩy mình đi hay năng lực mình đang được thử thách, ở nhà bao việc mình muốn làm...
            Mai về không biết sắp phải đi nữa không? Lại một cv mới mà ở đó mình có quan hệ, mình từng làm việc, mình sẽ để người khác đi.
            Tự nhiên nhớ nhà quá, nhớ mọi điều, sao thương nỗi vất vả của gia đình.
            Đi đến đâu mình cũng cố vui, nếu tâm trạng tốt mình đã thấy như đang du lịch, để xem đã đi đâu nhỉ, thăm lại HCM, Huế, ra biển Thuận An, Ninh Thuận...
            Tự nhiên mình sợ, sợ với khát vọng của chính mình, từng muốn làm 1 cán bộ nhỏ rồi sợ, bởi sợ ko đem lại cuộc sống tốt cho lính. Dù sao mai này phấn đấu, phấn đấu cho bản thân, phấn đâu cho tương lai mình, cho gia đình mình sau này.
            Mình gầy đi nhiều, cảm giác muốn bạc tóc.
            #6
              BĂNG NGUYỆT 04.06.2008 14:19:17 (permalink)
              Người ta phấn đấu vì biết kết quả mình gặt được và mong muốn được như ý, dẫu có buồn , vui , sứong khổ khác nhau. nhưng vẫn quy lại một đỉnh chung là...cái mà mình mong có được như ý mình.
               
              Chúc ĐHC lúc nào cũng được như ý hén...ghé thăm nhà..bắt gặp một......nỗi buồn...!
              #7
                đồng hồ cát 04.06.2008 14:45:21 (permalink)
                Em gần ngay đó sao nghe xa xôi, đôi lúc nặng lòng nhớ em nhưng biết để làm gì? Để xa, để trách, để chia tay... Thôi ta ôm lòng với chút buồn...
                #8
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9