Ðại Bàng và Se Sẻ
Thần Báo 10.07.2008 10:47:26 (permalink)
Ðại Bàng và Se Sẻ

Phạm Văn Bản

Đọc chủ đề Hội Nhập trên diễn đàn Hội Luận Văn Học Việt Nam của tác giả Nam Dao, chủ biên chủ đề “Hội Nhập giữa những người cầm bút trong nước và hải ngoại.” Chủ đề này tiếp theo là “Thơ Việt Nam Hôm Nay” sẽ bắt đầu nay mai, đồng thời họ mời bạn đọc góp ý với tác giả Nam Dao qua bài “Từ ao ra sông, từ sông về biển… trên những nẻo đường hội nhập.” Bởi thế, Thần Báo cũng góp ý rằng “trên những nẻo đường hội nhập” phải có tự do… Ngược lại bằng bịt miệng của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam như hiện nay, thì chỉ là trên những nẻo đường... của chim se sẻ chớ chẳng phải đại bàng.



 
Một hôm chim đại bàng con lần đầu tung cánh lên cao, nhìn trời xanh rộng mở qua những áng mây trôi bàng bạc lững lờ. Từ trời cao chàng nhìn về đất nước hiển hiện một cảnh mênh mông bao la rộng khắp, rồi tình cờ tìm được nơi trống vắng và an toàn giúp chàng làm bãi đáp, nơi ấy cũng là mảnh vườn của bày se sẻ đang trổ tài vùng vẫy kiếm ăn. Thấy khách lạ, một công an sẻ tiến đến hỏi thăm:

- Này bác kia ơi, bác từ phương nào mà tới thăm viếng đây vậy, và với mục đích gì?
- Chào bạn sẻ, tôi sống tận non đoài và đi lạc hướng tới đây. Chim bàng thành thật trả lời. 
- Non đoài là chốn nào nhỉ, lạ nhỉ… liệu thế đàng ấy… có sánh được với chốn cung điện huy hoàng nơi đây chăng? Se sẻ ngạo nghễ trong vốn liếng kiến thức tưởng chừng trời bể của mình cùng với khẩu hiệu thuộc lòng: "độc lập tự do hạnh phúc" trên những nẻo đường hội nhập.

Nhưng đại bàng xưa nay nhuần tính “nhân bản," yêu thương đồng loại ân cần trả lời:
- Thưa bạn sẻ, quê tôi trên đỉnh Thái Sơn, dưới kia là giòng Hoàng Hà uốn khúc, mang phù sa tạo nên vùng đồng bằng phì nhiêu Ðộng Ðình. Và mùa này lúa còn con gái, tỏa hương xanh bát ngát, vì mải mê ngắm cảnh say tình mà dẫn tôi đến đây. Hy vọng tôi cũng tìm ra bạn tri kỷ để cùng nhau học hỏi.

Thấy người lạ thì bầy chim sẻ tiến đến mỗi lúc càng đông, và nghe nói tới “học hành” thì chúng ôm bụng lăn ra với tiếng cười ngạo mạn. Cười vì trên thế gian này làm gì có núi cao, có sông dài, có cánh đồng mênh mông bát ngát… Ðợi lúc cười nhạo tan, đại bàng mới từ tốn trả lời. Nhưng với tâm tư thành thật của bàng lại khiến cho bọn sẻ cũng phải nghi nghi… nhưng chưa con nào tin rằng ngoài đất trời của sẻ đã được ban quân quản tiếp thu Sàigon hơn 30 năm qua, từ cái ngày tháng tư đen 1975, mà còn có trời cao đất rộng nào khác... Se sẻ nhướng tầm mắt để nhìn, đem hết đỉnh cao trí tuệ của đảng mà tính toán, vận dụng toàn lực tung bay… Se sẻ cũng từng mang hết khả năng du kích chiến mà ra thi thố. Thế rồi đất trời của sẻ được đo đạc tính toán, mưu kế quốc doanh của sẻ cũng thành chân lý… chứng minh qua tài năng và bài học thực tiễn trong cuộc cách mạng vô sản… nhất định đi đến kết luận: không còn có trời nào cao cho bằng trời của sẻ. Chẳng có đất nào rộng hơn là đất của sẻ.

* * * *

Mãi tranh nhau chối cãi cho tới khi xế bóng chiều tà thì chim bàng về tổ, hỏi mẹ:
- Tại sao đảng và nhà nước se sẻ không tin nhà ta ở núi cao sông dài, hả mẹ? 
- Ô, tâm trí của chim sẻ có được bao nhiêu để mà hiểu được những chuyện của đất trời vũ trụ. Suốt ngày chúng chỉ quanh quẩn bàn chuyện gía áo túi cơm, tranh nhau thăng quan tiến chức. Mỗi khi bàng ta bàn những chuyện quốc gia đại sự thì bọn sẻ này, lấy lòng tiểu nhân của mình mà đo lòng quân tử... thế thì làm sao mà hiểu mà tin để có thể thông cảm với đồng loại chim khác. Con nghĩ đó, có phải thế không, cho nên ta đừng chấp với họ làm gì? 
- Dạ. Tại sao mẹ lại không muốn cho con nói với bọn chúng về chân lý đất trời?
- Nói làm gì, hả con? Tuy cũng là chim, nhưng tạo hóa dựng nên chim, thì mỗi chim mỗi khác... Sống trong xã hội, tuy chim ta gọi là bình đẳng thì phải có tôn tri trật tự, có anh có em, có trên có dưới, kỷ cương đạo lý đàng hoàng… Chớ đâu như loài sẻ chuyên hành xử "bắn sẻ" và đấu tranh giai cấp, mạnh được yếu thua, ác thú đấu tranh, một mất một còn… thế thì phải gọi là "đồng đẳng," là cá mè một lứa hay cá đối bằng đầu... Điều chân lý mà con mang ra nói với chúng thì tựa như nước đổ lá môn.

Ngưng một lúc... nhìn về chân trời Việt xa xăm bà nhỏ giọng:

- Này con ơi! Nếu muốn nói chuyện với se sẻ và muốn cho chúng hiểu, thì bàng ta phải làm sao cho chúng thấy thì chúng mới chịu tin, mới chịu nghe. Bởi thế, con là một cánh đại bàng thì phải luôn luôn đi trước đại chúng chim một bước về ý thức chính trị. Đặc biệt, mẹ khuyên con, "một bước" mà thôi thì con nói đại chúng chim mới có thể hiểu. Bằng ngược lại đi trước đại chúng tới hai, ba bước… thì chẳng ai hiểu con đang muốn nói gì. Nhân đây, mẹ khuyên con, không nên oán trách đại chúng... dầu đại chúng chưa hiểu... vì đại chúng là đối tượng để giúp ta phục vụ, và là "tụ lực" của một tổ chức đấu tranh. 
- Dạ. Sau khi suy xét lời mẹ dạy, sáng hôm sau đại bàng trở lại mảnh vườn ngoại ô hôm qua và nhìn giang sơn tương tự ngôi làng quy tụ trăm họ, ẩn bên bìa rừng kia là những bày se sẻ sanh sôi nảy nở qua vài thế hệ. Tiền bối của sẻ hành nghề mõ làng từ ngày lập đảng mãi đâu từ năm 1945 tới nay, sống quanh quẩn bên nơi chôn nhau cắt rốn trên rặng cổ thụ đầu đình. Bờ xôi ruộng mật của sẻ là con lạch cuối thôn với cào cào châu chấu, sâu bọ quanh vùng … Tầm nhìn của sẻ cũng chỉ giới hạn bởi cây đa đầu làng, nhìn tới con đường cái quan. Ðất trời nơi đây thu hẹp với quan điểm và tầm nhìn chỉ bằng từ lỗ chiếu môn tới đỉnh đầu ruồi của súng trường AK47.

Thấy đại bàng trở lại, đoàn se sẻ vây quanh và chuẩn bị cho cuộc khẩu chiến sắp tới. Nhưng sao hôm nay trông đại bàng lại oai phong chững chạc thanh tao hơn hôm trước chàng trầm ngâm tuyên bố:

- Ðêm qua má tôi rầy tôi, vì tôi chỉ nói với các bạn mà chưa có dấu chỉ. Và chỉ nói, thì làm sao các bạn có thể hiểu và tin được. Thôi thì cứ thực tế như vầy nhé, tôi xin mời các bạn lần lượt leo lên tôi bám vào lưng, và tôi cất cánh lên tận trời xanh để các bạn nhận ra trời cao đất rộng là thế nào, đâu là sự thật, là giác ngộ chân lý!

Sau một hồi tranh cãi ba con chim sẻ xung phong lên đường, leo lên lưng đại bàng seatbelt cẩn thận. Chim bàng liên lạc xin đài kiểm báo và cất cánh lên cao.

Chỉ trong thoáng chốc, một chim sẻ đã bị ngộp thở, thét lên một tiếng kinh hoàng, nhắm mắt buông tay rơi khỏi đại bàng, chao đảo lộn vòng rớt xuống hiện trường của chim. Chàng sẻ này mặt mũi tái mét run lẩy bảy nói với bạn bè:

- Trời cao lắm, đất rộng lắm các ông ơi… nhưng lại ngộp quá là ngộp… thở không nổi các ông ơi. Nó lẩm bẩm kể đi kể lại như kẻ mất trí, chẳng ai hiểu gì.

Trên bầu trời cao xanh, chim bàng tiếp tục lấy vận tốc cao độ, nhẹ nhàng lướt qua làn mây cumulonimbus nhắm về cirrus xa xăm. Trên lưng chuyên chở những hai hành khách muốn hiểu, muốn thấy về đất trời Tiên Rồng, nhưng cho tới giờ này mà hai bạn chim sẻ vẫn chưa mở mắt, mắt cứ nhắm lại và miệng thì luôn than vãn: chẳng thấy gì cả! Và càng lên cao thì chúng lại càng ngộp! Chim bàng quay lại nhìn lưng mình với hai bạn sẻ, chàng lẩm bẩm lắc đầu: học hành thế kia, thì làm sao mà biết mà hiểu được chuyện vũ trụ đất trời!

Lúc này bỗng dưng chim sẻ than lạnh, hình như đang vào vùng trời condensation level, và nhắm mắt hỏi bừa như muốn khoe khoang rằng ta cũng có tư cách học sâu hiểu rộng:

- Dạ, thưa bác đại… vùng đang đi này có bị đóng băng không ạ?
- Sao lại thế?
- Dạ vì miền em, sáng sớm nước thường đông đặc ở 0˚C.
- Không phải thế, đây chỉ là vùng 2˚C là nơi giao lưu giữa tầng wet-dry adiabatic rate. 
- Thưa bác đại, cho em xin hỏi thế này nhé, trời có bao nhiêu tầng mây ạ?
- Có ba lớp thượng, trung, hạ và bao gồm chín tầng mây. Mây thượng (high clouds) thì gồm cirrus, cirrostratus, cirrocumulus. Mây trung (middle clouds) thì altocumulus, altostratus, nimbostratus. Và mây hạ (low clouds) thì stratus, stratocumulus, và cumulus. Ðó là “chủ thuyết cửu tầng,” vận hành vũ trụ thì ta gọi là chánh nghĩa cửu trùng, các bạn đã hiểu chưa?

Nghe nói đến hai chữ “chủ thuyết” thì se sẻ đã giật mình, sợ hãi van xin:

- Dạ, thưa bác đại… thôi xuống đi, em ngộp qúa rồi, thôi đất rộng trời cao thì mặc kệ… và xin bác làm sao cho chúng em về lại quê hương… gặp lại vợ con, thế là đủ rồi! Còn cái chuyện học hành nghiên cứu research làm cho dân giàu nước mạnh… thì xin nhờ bác.

Chim bàng đành phải đổi hướng lượn về địa cầu, làm vòng chờ bánh hạ cánh cản, liên lạc kiểm báo và declair emergency. Vừa xuống phi trường an toàn, thì hai phi hành gia se sẻ đã vội nhảy vọt qua mặt chim bàng, tung tăng tiến đến ôm hôn các đồng chí chúng bạn khoe khoang… ôi, nào là chân lý đất trời… ôi, nào là chiến tranh quốc qụa… tất cả cứ om xòm. Mới hồi nãy còn trên trời cao thì se sẻ gọi là “bác đại,” thế mà giờ đây xuống đất đổi mặt thay giọng mà gọi “thằng bàng.”

* * * *

Tối hôm ấy trong căn phòng tĩnh mịch tỏa ánh đèn cầy mờ ảo được trang trí trên bàn ăn có khảm xà cừ lấp lánh như muôn vàn ánh sao, mẹ con đại bàng sau bữa cơm thanh đạm và nghe chàng thuật chuyện:

- Hôm nay con đã rao giảng chân lý, trình bày “chủ thuyết cửu tầng” với các bạn se sẻ và cho chúng thấy đất rộng trời cao.
- Thế chúng trả lời thế nào, hả con? 
- Chúng phục con khen con sát đất!... Thành công vượt bực!

Thay vì chim bàng chờ được mẹ khen như mọi khi, nhưng hôm nay trông bà rất nghiêm nghị, đăm chiêu suy nghĩ. Một lúc lâu sau thì bà lên tiếng giục con:

- Thôi đi nghỉ, ngày mai mà đến gặp bọn chúng thì sẽ biết kết qủa ra sao, con ạ.

Sáng hôm sau, chim bàng lại đến thăm bọn sẻ với bao hớn hở sẽ giảng giải thêm cho đại chúng học hỏi về chánh thuyết cửu tầng… Nhưng khi vừa đến đầu làng thì chàng đã thấy cờ quạt băng roll biểu ngữ chống bàng rợp trời, cầm đầu đoàn biểu tình se sẻ lại hiện là tên qụa đen to lớn trên ngực đeo rõ bảng tên RENARD! Và gương mặt mọi người đằng đằng sát khí với những tiếng hô hào vang dội:

- Ðả đảo đại bàng! Ðả đảo!... 
- Ðả đảo đại bàng làm tay sai qụa đen! Ðả đảo!...

Chim bàng chưng hửng ngao ngán, nhìn tên qụa đen sờ sờ trước mặt đám sẻ thế kia, mà đám sẻ vẫn chụp nón cối cho mình là tay sai qụa đen… Ôi! Bạc như dân, bất nhân như lính!... Nhưng trong đám biểu tình ồn ào cũng có chú sẻ thanh niên ngộ đạo, lên tiếng:

- Toàn thể đồng bào im lặng. Bạn bàng đó không phải là giặc! Bạn chỉ mong muốn cho chúng ta học hỏi về chuyện đất rộng trời cao, để giúp chúng ta có nhận thức về chân lý.
- Chân lý là cái gì? Từ hôm qua tới nay, chúng tôi bị nó làm nhức óc, đau tim và thật là cái chuyện hãi hùng đau đớn.

Nhìn đoàn người biểu tình chống bàng phò qụa, chàng lúc này mới hiểu ra lời mẹ dạy hôm qua là đúng, khi bà cản mình nói về những chuyện cao siêu. Có lẽ đối với đại chúng chỉ nên nói về những chuyện tay rờ mắt thấy mà thôi… Ðang lúc nguy khốn thì mẹ chàng đến cứu. Từ trời cao xanh đang che lấp ánh dương, đại mẫu xòe rông đôi cánh, ung dung cất giọng hòa giải:

- Tôi xin lỗi với toàn thể đại chúng nhà chim. Nguyên nhân chỉ vì bàng nhi nhà tôi nó muốn nói chuyện sự thật, muốn trình bày về chân lý chống quạ với các bạn. Nhưng xét lại thì bàng nhi có lỗi lầm vì đã gây biến chứng đau đầu kinh niên cho qúy vị dòng họ chim ta, và từ đó mà bàng nhi bị đội nón cối! Vậy hôm nay, tôi xin thành thật tạ lỗi cùng các bạn và mong trăm họ xã tắc dung thứ cho.

Lượn qua một vòng với đôi cánh mở rợp che bầu trời như một boeing 747, bánh hạ cánh cản xin đáp, tiếng phản lực rầm rộ rung chuyển hiện trường biểu tình của se sẻ, mẫu bàng từ từ taxi vào bãi đậu rồi ôn tồn nói tiếp:

- Kính thưa qúy chim, để chuộc lại lỗi lầm đáng tiếc vì gây chứng não trạng sợ quạ cho qúy vị, thì tôi xin mời các bạn bệnh nhân đến chốn bờ lạch đàng kia, tôi sẽ chỉ cho một liều thuốc qúy để chống sợ hãi nhức óc. Muốn chống quạ thời nay mà không nhức óc, ta phải tổ chức trăm chim với bốn cánh hoa: chủ thuyết, cán bộ, tổ chức và thời sách, thì đại cuộc phá quạ cứu tổ mới thành công. Hoa thành công!

Nghe thân mẫu chim bàng giải thích, bày se sẻ gật gù tâm đắc:

- Hoa thành công: Chủ thuyết, cán bộ, tổ chức, thời sách…Xin hỏi bà, bà vừa nói đến liều thuốc qúy đó là gì?

Ðại bàng mẹ mỉm cười trả lời:

- Các bạn chỉ cần mỗi vị nhai một cọng thần dược có tên khoa học là tiên long thảo thì chữa được bá bịnh, vừa khỏi chứng sợ quạ mà còn sống thọ trăm tuổi!

Thế là đoàn chim trời vui mừng đoàn kết chấp cánh nâng đỡ nhau lên non nhắm đoài trực chỉ, và đáp xuống một khu đền hùng trên đỉnh ngũ lĩnh xinh tươi, có gió núi có mây trời hiền hòa và hoa qủa ở đây xanh tươi bốn mùa. Theo lời hướng dẫn của bàng mẫu, se sẻ chia nhau từng toán đi tìm linh dược chữa bịnh hiểm nghèo của sẻ này. Tiên long thảo qủa là một loại thuốc dân tộc hiếm qúy, thực ra đã có mặt trên hành tinh địa cầu này từ bao ngàn năm, nhưng đã bị lãng quên, đã bị mai một, đã bị tuyên truyền xuyên tạc bóp méo bởi thảo dược ngoại lai và những giặc ngoại xâm. Bởi đã từ lâu đại chúng đã không dùng đến tiên long mộc mà chỉ chuyên dùng ngoại lai thảo, cho nên cứ mỗi khi nhắc tới công cuộc chống qụa, thì họ thường mắc chứng viêm não trạng!

Tiên long mộc ngàn năm tỏa sắc hương lóng lánh, mùi vị thơm ngon thoạt đầu nhấm thì thấy vị cay nhân nhẫn như hương quế lộ, thế rồi mùi vị xông lên tận óc, lan tỏa ra khắp não trạng rồi rần rần chảy về tim, nơi căn cội hạnh phúc… Loại linh dược này sau khi dùng thì thấm vào, chỉ trong thoáng chốc là bệnh nhân đã đầu thấy công hiệu khỏi bịnh.

Trong lúc đại chúng uống thuốc chữa não trạng thì bàng mẫu với giọng thanh tao cũng giúp vui hát vang. Bài ca có ý tưởng nội dung như sau:

Tôi thấy con kinh này đầy tình quyến luyến, nước ở đây cũng chẳng thua gì nước ở những giòng đại giang cuồn cuộn. Cánh đồng và con kinh của đồng bào chim ta không thua gì bờ xôi ruộng mật. Cây đại thụ nhà ta cũng không thua cung vàng điện ngọc tây phương. Vì rằng nơi đây là nơi chôn nhau cắt rún của chúng ta, với bao kỷ niệm ngọc ngà của thời thơ ấu…

Bày se sẻ nghe đại bàng ca ngợi quê hương thì rầm rộ tung hô bà, cám ơn bà đã giúp cho đại chúng lành bịnh và biết sống yêu thương đoàn kết chống qụa cứu tổ! Bằng nhờ vào tiên long đại dược thảo, đại chúng sống lại tinh thần văn hóa, tinh thần đồng bào, tinh thần phục vụ đất nước để dựng lại kỳ đài bách việt. Và từ đó hố sâu xa cách giữa đại bàng và se sẻ như được lấp đầy và nối lại trong tinh thần anh em loài chim.


Phạm Văn Bản
Lynnwood ngày 1 tháng 4 năm 2008 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 10:58:57 bởi Thần Báo >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9