LỠ một cung đàn
Trạc Tuyền 27.08.2008 14:13:01 (permalink)
     Hồi vào lớp chín lớp tôi được nhập từ hai lớp 8D và 8H, khỏi phải nói bọn lớp 8H chúng tôi mừng đến mức nào vì được chuyển từ lớp lợp tranh vách đất sang căn phòng xây gạch khang trang. Nhưng riêng tôi lại có một niềm vui khác.
  Ấy là buổi đầu tiên tôi chợt bắt gặp một ánh mắt nhìn rất lạ nói như người lớn là sắc lẹm dao cau. Về sau khi đã quen nhau tôi dược biết đó là cô cán sự toán của lớp 8D cũ. Tôi vốn là một kẻ hiếu thắng vì từ trước tới nay tôi chưa từng chịu để ai trong lớp mình học qua mặt về môn toán.  Thế là tôi thầm nghĩ :  Để rồi xem  rốt cuộc thế nào.
   Thật là đáng trách đến nay tôi không còn nhớ tên cô giáo dạy môn Toán hồi ấy nhưng cái điều mà tôi thầm thách thức cô cán sự toán  kia đã có kết quả. Cứ khi trả bài kiểm tra là cô lại gọi tôi lên chữa bài và dĩ nhiên điểm của bài kiểm tra của cô cán sự toán kia không bao giờ vượt được tôi.
   Các cụ nói "thời gian như bóng câu qua cửa sổ" và cứ thế dần trôi thoắt một cái đã sang giữa năm lớp 10, mùa phượng vỹ cuối cùng của đời học trò đã đến. Chả biết có phải thời gian là thủ phạm hay cái tuổi lúc bấy giờ nó thế. Hình ảnh cô bạn kia như ngự trị trong trái tim tôi. Và "tuổi học trò nhiều lúc buồn vu vơ, thức bao đêm làm thơ và đợi chờ". Tôi đóng một cuốn sổ tay nhỏ và làm những bài thơ ngắn về cảnh thôn quê với cảm xúc dào dạt thấp thoáng hình bóng cô cán sự toán của tôi. Nếu gọi là cảm xúc "yêu" không biết có đúng không những rõ ràng tôi thấy nó có tác dụng  làm cho mình hưng phấn trong học bài và sau mỗi bài học trước khi đến lớp tôi không bao giờ lo sẽ phải xấu hổ  với cô bạn nếu thầy cô giáo kiểm tra bài bất chợt tôi. Và chính điều đó thôi thúc tôi nghiến ngấu bài học ngay cả trên đường đến trường hay khi trên đường trở về. Hồi ấy cả huyện có hai trường cấp III nên tôi phải đi bộ 6km đến trường.
   Và chính cái tính hiếu thắng ấy đã làm hại tôi. Số là trong một giờ học thể dục , cô bạn kia ở lại trông lớp đã lấy cuốn sổ tay của tôi về đọc rồi một tuần sau lại bí mật trả lại. Hôm ấy tôi hoàn thành bài kiểm tra thể dục sớm  và xin thầy trở về lớp trước. Tôi bỗng bắt gặp cô bạn tôi nhìn tôi rất lạ và mim cười rất tươi như đang chờ đợi chở tôi điều gì, tôi giở túi sách ra thấy quyến sổ chả biết lúc ấy nghĩ gì mà tiện tay xé luôn vứt xuống gầm bàn.         Bỗng tôi thấy  cô bạn mặt sầm lại lệ ngấn hoen mi đi nhặt lại những mảnh giấy tôi vừa xé, Tôi bàng hoàng khi nhận ra trong những mẩu giấy ấy có cả những mảnh giấy chữ viết không phải của tôi. Tôi đã biến cô bạn ở vào trạng thái: " Còn tình đâu nữa mà thù đấy thôi"
   Hơn ba mươi năm sau khi cô bạn ấy đã trở thành bà hiệu trưởng của một trường cấp II trong huyện và cũng chừng ấy năm tôi day dứt về bức thư tay tôi đã xé. Khi tôi gặp lại "bà hiệu trưởng" của tôi cả hai cùng rơi vào tâm trạng khó nói. Một lần tôi có mạnh dạn viết thư về hỏi về nội dung bức thư tay hồi ấy thì "Bà Hiệu trưởng" của tôi không trả lời còn bảo là kỷ niệm ngày ấy vẫn đẹp và mãi mãi không bao giờ quên nhau. Bức thư ngày xưa tôi đã xé mất còn bức thư ngày nay vẫn rắn rỏi nét chữ của cô cán sự toán ngày nào với hình ảnh không bao giờ phai mờ trong trái tim tôi. Bà ấy viết: "Tiếc là không còn như tuổi học trò để mà thương để mà thù nữa"
   "Lỡ một cung đàn" của cuộc đời tôi là như thế đấy. Tôi vốn là một người đa cảm, nếu như hồi ấy tôi không xé bức thư tay thì có lẽ hôm nay tôi là...? Chứ không phải sống với mụ chằn bây giờ. Mụ ấy không biết rằng trong tôi:

"Và từng thu chết từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người"

   Cũng may mà mụ ấy không hề biết tôi đang giữ bức thư của cô cán sự toán năm xưa.Vả lại giờ mụ ấy cũng chả cần tôi và đang định rao bán tôi đi cho khuất mắt. Nhặt phải người chồng dở người dở ma như tôi làm mụ ấy phí cả một đời cô thôn nữ đảm đang hiền thục.
   Tôi xin cảm ơn quý bạn ghé đọc câu chuyện vô bổ này nhưng tôi viết hoàn toàn là sự thật.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2008 08:23:27 bởi Trạc Tuyền >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9